Em đâu phải trò đùa của anh?
Trái tim em đau rất đau, vì nhớ anh, vì yêu anh, vì hận anh… và vì em đang chìm trong một mớ bong bong không sao thoát ra được…
Anh! Tại sao anh đến rồi đi, đi rồi lại về… và cứ mỗi lần phiêu du mỏi mệt anh lại tìm về bên em. Phải chăng anh là một cơn gió, còn em chỉ là một ngọn cỏ yếu ớt, mỏng manh, không đủ sức vươn dậy sau khi gió đi qua và đi xa, xa mãi…
Mình quen nhau được 7 năm rồi, anh yêu em ngay từ lần đầu gặp mặt, và chúng mình yêu nhau thì được 2 năm có lẻ. Thời gian yêu nhau không quá dài nhưng em không biết phải làm cách nào mới có thể xóa đi những kỉ niệm về anh trong những năm tháng qua…
Hồi đó anh yêu em, đúng hơn là anh thích em, vì em và anh đều mới chỉ là những cô cậu học trò cuối cấp 2, đã biết gì về yêu đâu mà dám nói lời yêu? Vì thích em không dám nói ra nên anh tìm đủ mọi cách tiếp cận em, nói chuyện với em. Anh đợi em đi học qua cổng nhà anh, rồi anh lại lẽo đẽo đi theo sau, thỉnh thoảng anh cố đạp xe nhanh hơn em để đi qua, nhìn em và chào một tiếng rồi đi trước, dù lên lớp mình lại ngồi cùng bàn với nhau.
Anh đi học võ từ nhỏ, rất nhiều người bạn của anh muốn anh dạy võ cho họ nhưng anh đều từ chối, trong khi đó, anh lại năn nỉ một đứa con gái chẳng biết gì về võ vẽ như em đi học để anh được dạy. Anh rủ thêm mấy ngươi bạn nữa chạy bộ buổi sáng và nhờ họ rủ em đi cùng, trời rét căm căm anh vẫn không bao giờ ngủ nướng mà quên buổi tập thể dục nào với nhóm bạn và cả em.
Anh chăm chỉ chép thời khóa biểu hay bài vở cho em khi em bị ốm không đi học được… Anh đã làm rất nhiều việc vì em nhưng em ngây ngô không nhận ra tấm chân tình đó của anh, em vô tình khiến anh buồn không ít lần lần…
Lên cấp 3, anh ra Hà Nội học thể thao, còn em học ở trường huyện. Đến lớp 11 em đã thích một người con trai khác, cũng cùng quê chúng mình và người đó cũng đã thích em từ hồi anh thích em. Em yêu người đó, cùng người đó đi chơi, vô tình kể tốt về người đó với anh mà không nhìn vào mắt anh, không biết anh đang buồn…
Rồi thời gian qua đi, tình cảm rạn nứt dần khi người đó không chịu sửa chữa những khuyếtt điểm, cứ thích gây gổ đánh nhau khiến em rất khổ tâm và đã chia tay người đó. Thời gian đó có rất nhiều người thích anh vì anh đẹp trai, thực sự anh là người đẹp trai nhất mà em từng gặp, anh lại hiền lành và lịch sự, nhắc đến anh ai cũng hết lời khen ngợi, trong khi nhắc đến người yêu em thì ai cũng lắc đầu ngao ngán. Vì vậy dù rất yêu nhưng em đã quyết định xa người đó.
Anh chưa bao giờ thôi dành tình cảm cho em kể cả khi em đang yêu người đó, kể cả khi em từ chối những món quà Valentine của anh và nói rõ ràng với anh rằng, em chỉ xem anh như một người bạn, còn anh, vẫn thế, đợi chờ em…
Gần một năm sau khi chia tay người yêu cũ, cũng là 5 năm kể từ ngày anh theo đuổi em, cái Tết đầu tiên em cảm thấy cô đơn lạnh lẽo vô cùng, và mơ hồ em nghĩ về anh, đó cũng là lần đầu tiên em nghĩ về anh…
Cuộc sống có mấy ai đoán được chữ ngờ? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Em đã quá ích kỉ khi nhận lời yêu anh trong cái tết đó, lúc ấy trong lòng em vẫn chỉ có hình bóng của người cũ. Em chỉ coi anh như người thay thế… nhưng lương tâm cắn rứt khiến em không thể tiếp tục như vậy! Em xin lỗi anh và nói lời chia tay sau một tuần mình yêu nhau, anh đau khổ, anh khóc… nhưng em vẫn cương quyết, còn anh thì vẫn đợi chờ.
Sauk hi chia tay anh, em đã dằn vặt rất nhiều. Thời gian xa anh, em nhớ anh da diết, em mới nhận ra rằng những quan tâm dịu dàng anh dành cho em đã cảm hóa trái tim em và em yêu anh thật rồi. Một lần nữa, anh lại dang rộng vòng tay đón em vào lòng và tình yêu thực sự của chúng mình bắt đầu từ ngày đó.
Em yêu anh, lo lắng cho anh nhưng lại cứ bướng bỉnh với anh, nhiều khi vô tình em làm anh buồn mà không hề hay biết. Còn anh, vẫn yêu thương, chiều chuộng và quan tâm em như với một cô công chúa nhỏ. Em thầm cảm ơn cuộc đời đã ban anh cho em, cho em một bờ vai vững chắc để em tựa vào mỗi khi em buồn, em khóc. Em đã tưởng mình là người hạnh phúc nhất thế gian… Em yêu anh, tin tưởng hoàn toàn vào anh và đã dành tất cả cho anh…Thế nhưng, ở đời có mấy ai đoán được chữ ngờ?
Từ ngày đó, em với anh bắt đầu cãi vã, bất đồng với nhau, để đến ngày hôm nay khi nhìn lại, em đau đớn nghĩ rằng, từ lâu anh đã không còn tình cảm với em nữa, anh đến bên em chỉ vì ham muốn mà thôi! Em còn nhớ, tết vừa rồi mình vẫn còn rất hạnh phúc bên nhau, anh đưa em đi xem bắn pháo hoa, đưa em đi trẩy lộc, anh đã cầm tay em nói rằng, “Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đối với anh, anh hứa sẽ không bao giờ làm cho em buồn nữa vì em là người anh yêu nhất cuộc đời này, vợ yêu của anh”. Những lời nói của anh, em đã ghi sâu vào trí nhớ… nhưng sao anh lại vội quên anh nhanh vậy?
Vài hôm sau đó, mình còn đi mua nhẫn đôi và hứa hẹn rất nhiều… Anh hứa sẽ bên em mãi nhưng thật đáng buồn thay, em chỉ đeo chiếc nhẫn đó một tuần rồi lại đau đớn tháo nhẫn trả anh trong nước mắt khi anh nói lời chia tay không thương tiếc. Em như bị mất phương hướng, tai em ù đi khi nghe anh nói những lời nói đó, em không tin những gì đang xảy ra với em là sự thật…
Hơn 2 năm yêu nhau, anh đành quên em thật sao? Em khóc, em van xin, em năn nỉ anh đừng rời xa em nhưng anh vẫn lạnh lùng và không một lần nhìn vào mắt em. Anh bảo “Anh không muốn làm cho em buồn thêm nữa”, nhưng bằng linh cảm của một người con gái, em biết có chuyện gì đó chẳng lành. Em cố gặng hỏi anh, cuối cùng anh cũng thú nhận với em, “Anh đã yêu người khác. Trong mấy ngày anh với em cãi nhau, anh vô tình gặp lại người đó, là người đã học võ cùng anh trước đây và đã dành tình cảm cho anh từ rất lâu rồi, nhưng vì biết anh yêu em nên không dám thổ lộ cùng anh”. Rồi anh bắt đầu kể về người đó, toàn những lời tốt đẹp. Anh không quan tâm một chút gì tới cảm xúc của em nữa nên dù em khóc, em bịt tai lại nhưng anh vẫn cứ kể. Từng lời nói của anh là từng nhát dao đâm vào tim em đau nhói!
Sau lời chia tay của anh, em không ăn được, không ngủ được, em đã bị ốm và nghỉ học mất một tuần. Không biết có phải vì thương hại em hay không mà sau đó anh lại nói với em rằng, “Anh yêu em và sẽ cắt đứt với người đó”. Em vui mừng, em chờ đợi, em hẹn anh đi chơi, lúc đầu anh từ chối, sau đó cũng nhận lời nhưng không được vui. Em đã đợi anh đến đón em đi chơi vì kể từ ngày anh nói chia tay, em không được đi chơi với anh… nhưng trong buổi đi chơi hôm đó, anh đã đón người con gái ấy ra quán café đợi em và trước mặt người đó, anh đã nói lời chia tay em.
Em thật sự rất đau đớn! Nếu như anh muốn nói lời chia tay em, tại sao anh không ra đi một cách nhẹ nhàng mà lại làm nhục em trước mặt người ta như vậy? Phải chăng em chỉ là một trò đùa trong con mắt của anh?
Em đã không thể thốt lên lời, chỉ biết chúc cho hai người hạnh phúc rồi đi về và vỡ òa trong đau đớn. Từ giờ phút đó em đã biết, anh với em thế là kết thúc rồi… nhưng chỉ được 2 ngày sau, anh lại gọi điện cho em, nhắn tin xin lỗi em, anh bảo “Lúc đó anh không bình tĩnh, vì em ép anh phải chọn lựa, anh bị điên nên mới làm như vậy, còn người anh yêu là em”. Cũng vì quá yêu anh nên em đã tha thứ cho anh, để rồi sau đó, anh lại tiếp tục lừa gạt em.
Khi người đó hẹn gặp anh và khóc lóc trước mặt anh thì anh đã quên lời thề với em và quay lại với người ta. Trong một thời gian anh đã yêu cả 2 người con gái, em không biết điều đó nhưng chính sự lạnh nhạt của anh đã kéo em về với thực tại. Em nói lời chia tay anh và trả anh về bên tình mới dù lúc đó, em còn yêu anh nhiều lắm!
Một tháng sau anh lại đến, anh xuống xin lỗi gia đình em và “Anh hứa sẽ yêu em mãi mãi. Anh chỉ là “say nắng” và anh thực sự ân hận vì những gì đã gây ra cho em”. Bố mẹ thì chỉ cho em làm bạn với anh, còn em ngốc nghếch khi giấu bố mẹ quay về bên anh… nhưng rồi cũng chỉ được một tuần, em lại phải rời xa anh vì anh vẫn nhắc đến người con gái đó khiến em không thể chịu đựng được.
Ngay sau đó, anh quen và yêu một người con gái khác và cũng chỉchưa đầy một tháng, anh lại quay về xin lỗi em. Anh nói rằng, “Hai lần anh sai phạm đã cho anh thấy được người anh thật sự yêu là ai. Anh không thể sống khi không có em bên cạnh. Người con gái thứ hai anh yêu chỉ là để cố quên em chứ anh không hề có tình cảm với họ, anh sẽ làm tất cả những gì có thể để chứng minh tình yêu của chúng mình, kể cả nghỉ việc để có nhiều thời gian bên em hơn, thậm chí trước mặt người con gái đó, anh quỳ xuống xin lỗi em, miễn sao em tha thứ và cho anh thêm một cơ hội cuối cùng”.
Anh à! Em vẫn còn yêu anh nhiều lắm, nhưng em biết phải làm sao khi em đã không còn dám tin vào anh nữa? Một người đàn ông hiền lành, nhút nhát và tốt bụng mà em quen trước đây đâu rồi? Em rất muốn được bên anh, lại được anh yêu thương chăm sóc như ngày nào… nhưng có đáng không khi em phải vượt qua sự phản đối của gia đình để giao hạnh phúc cả đời mình cho anh?
Em xin anh, hãy cho em được tin anh lần nữa! Lòng em giờ đang đau rất đau, em nhớ anh vô cùng, em cũng biết anh không phải là người đàn ông xấu, vì em với anh gần nhà nhau, em hiểu anh và mọi người cũng vậy!
Anh ơi! Em phải làm sao đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vô định
Lúc bắt đầu yêu anh và đến với anh, em cảm thấy cuộc đời em có mục đích, có định hướng rõ ràng và tất cả cũng đều gắn liền với anh, tương lai của em luôn có anh ở đó.
Nhưng trong lúc này em chỉ nhìn thấy một màn sương mù dày đặc mà em chẳng biết liệu có con đường nào cho em chọn hay không, lý do cũng chỉ vì em luôn định hướng cuộc đời của mình theo anh và cùng anh.
Anh đã 30 tuổi nhưng mọi thứ đối với anh vẫn chỉ là dự tính và vô số dự tính không trùng khớp, mang tính bột phát. Anh nói ra những dự tính của anh khi có một ý kiến thú vị và anh cũng không để ý rằng nó mâu thuẫn với những dự tính trước.
Anh làm việc không có kế hoạch cụ thể và em cảm thấy em đang bơi trong những dự tính của anh, không biết anh sẽ đi đường nào và em sẽ phải đi tiếp cùng anh như thế nào.
Chuyện tình cảm của mình cũng thật phức tạp. Mình đến với nhau trong trường hợp quá đỗi khó khăn và rắc rối. Đôi lúc tưởng chừng em không thể chống chịu nổi. Anh nhu nhược không dám cho mọi người biết tình cảm thật của anh hay anh chỉ đơn giản là không muốn có em trong những chặng đường tương lai của anh? Nếu đúng thật như vậy thì đừng xây cho em một viễn cảnh tươi đẹp trên một con đường xán lạn để đến bây giờ em không biết con đường đó đang ở đâu và sẽ dẫn em đến đâu.
Anh không thể dứt khoát với người cũ, anh không thể đi tiếp với người ta bởi vì anh cảm thấy không hợp. Anh còn yêu cô ấy nữa hay không? Hay anh hỏi em làm vợ chỉ vì em có đủ tư cách làm một người vợ hiền, một người con dâu hiếu thảo? Nếu vậy thì xin đừng cho em cứ mãi chìm trong giấc mơ một ngôi nhà với những đứa con, bố mẹ, ông bà, một cuộc sống hạnh phúc mà sẽ chẳng bao giờ thuộc về em.
Bây giờ, anh có thể rút lại lời hứa "Anh sẽ không bỏ em trong bất kỳ trường hợp nào" nếu anh muốn, đừng vì những lời hứa như thế này mà tự làm khổ mình và làm em cảm thấy có tội khi vì nó mà em làm khổ anh, anh nhé.
Em luôn mong mình sẽ đi đến được đích cuối cùng như mình hằng mong muốn, nhưng anh ơi, hãy cố gắng xác định rõ con đường đi của anh và tình cảm thật của anh. Em thà tự làm mình đau còn hơn là nhìn thấy anh buồn khổ. Em chờ anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã hết nước mắt rồi! Đây sẽ là lần cuối cùng em khóc vì anh, mà chắc có lẽ em cũng hết nước mắt để dành cho anh rồi... Năm tháng không phải là thời gian quá dài để em có thể yêu anh. Hôm qua, em đã mơ một giấc mơ thật kì lạ, anh đi bên cô gái khác em chỉ biết nhìn anh hạnh phúc....