Em đâu phải là một con hồ ly tinh
Vợ anh tìm đến tận nhà, chửi em là con hồ ly tinh đi cướp chồng người. Nhưng thực sự, em bị lừa.
Khi chị ấy tới nhà em chửi rủa, lúc đó em mới biết anh ấy có vợ rồi. Thế nhưng trong từng câu, từng chữ mà chị ta chửi em, chị ta hoàn toàn không tin điều đó. Chị ta gọi em là con hồ ly tinh, là kẻ mèo mả gà đồng. Chị ấy còn gọi cái thai trong bụng em là “nghiệt súc”. Hôm đó em đã ngất đi vì bị kích động mạnh. Em quá đau đớn không tin nổi sự thật này.
Em là một cô gái con nhà nghèo nhưng bố mẹ luôn dạy em phải sống đúng đắn, không được tranh chồng cướp vợ người khác. Em đã sống đúng như vậy. Hàng xóm láng giềng ai cũng khen em. Em có thể tự tin nói điều đó mà không hề xấu hổ là đã tự vỗ ngực khen mình. Tất cả những gì hôm nay em phải chịu đựng là vì em đã yêu anh – yêu người có vợ. Nhưng thực lòng em không hề hay biết điều đó.
Anh là bộ đội. Anh đóng quân ở gần nhà em. Quê anh thì ở xa, cả năm anh không về nhà mấy vì điều kiện của công việc. Bố mẹ em cũng rất quý anh vì thấy anh hiền lành, tốt tính lại có vẻ thật thà. Chính bố mẹ em quen anh trước, sau đó anh đến nhà thăm bố mẹ em rồi chúng em mới quen nhau. Quen nhau được vài tháng anh ngỏ lời yêu em. Anh hơn em 3 tuổi. Anh cũng chia sẻ gia đình anh tương đối khá giả, anh lại là con thứ hai trong nhà, nên cũng không nặng gánh chuyện phải ở với bố mẹ. Chính vì thế khi anh đóng quân ở địa phương nơi em sống, anh dự định sẽ ở lại đây luôn. Chúng em chia sẻ cùng nhau mọi chuyện và yêu nhau lúc nào không hay.
Video đang HOT
Anh nói dối em là chưa có vợ, vì thế em mới yêu và dâng hiến cho anh (Ảnh minh họa)
Khi yêu, anh mua sắm cho em rất nhiều thứ mặc cho em từ chối. Có những món đồ đắt tiền anh tặng em không chịu nhận nhưng anh cứ đưa. Về nhà em chỉ dám để đó không dám dùng vì sợ người ta nghĩ em lợi dụng anh. Ai cũng biết nhà em nghèo, giờ bỗng nhiên có điện thoại xịn, có máy tính xách tay mọi người sẽ nghi ngờ. Mà những thứ đó là anh tự nguyện mua cho em chứ em không hề đòi hỏi. Mãi tới sau này, khi anh tặng rồi em không chịu dùng, anh nói để lâu sẽ hỏng nên em mới tiếc của mà đem ra dùng. Em muốn khẳng định rằng em hoàn toàn không có ý lợi dụng anh.
Anh cũng đã xin phép bố mẹ em cho chúng em được yêu nhau, tìm hiểu nhau. Bố mẹ em quý anh lắm nên đã tạo điều kiện cho hai đứa yêu nhau. Chúng em cảm thấy rất hạnh phúc. Rồi em và anh đi quá giới hạn. Em có thai. Anh khăng khăng không cho em được phá và nói sẽ về quê xin cưới. Em cứ chờ, chờ mãi, cho tới tháng thứ 4 rồi mà anh vẫn chưa đưa gia đình vào xin cưới em.
Thế rồi chuyện đó xảy ra. Vợ anh tìm đến tận nhà em để chửi rủa, để nhiếc móc em là kẻ cướp chồng. Cả em và bố mẹ đều bị sốc trước sự thật này vì từ trước tới nay sống ở đây anh rất hiền lành, thật thà, không ai nghĩ anh lại che giấu sự thật khủng khiếp đó. Cả nhà em bị một phen bẽ mặt không còn dám nhìn ai. Hàng xóm, láng giềng đều nói em là loại hư hỏng, ễnh bụng ra chửa với kẻ có vợ rồi. Em đau đớn tột độ. Em đã định phá bỏ cái thai nhưng không thể. Phần vì thương con, phần vì cái thai đã quá to và vì anh cũng cầu xin em đừng làm thế.
Anh tới gặp bố mẹ em thừa nhận trách nhiệm. Anh nói anh cưới cô ta năm anh mới có 21 tuổi. Khi đó cũng sau một lần trót dại, cô ta có bầu nên hai người mới cưới. Nhưng chính vì chán cuộc hôn nhân đó nên anh mới xin chuyển công tác xa nhà. Tới đây, gặp em anh mới hiểu thế nào là tình yêu thực sự nên anh mới quyết định tiến tới với em. Anh đã viết đơn ly hôn nhưng cô ta còn gây khó dễ, nhất định không chịu buông tha. Đó cũng là lí do anh chưa thể tiến hành đám cưới với anh được.
Anh nói xác định chắc chắn sẽ bỏ cô ta dù em có lấy anh hay không. Vấn đề bây giờ là anh cần thời gian để cô ta chịu ly hôn. Anh cũng xác định sẽ ở lại đây lập nghiệp, vì thế em sẽ không phải xa gia đình, bố mẹ. Em ngẫm lại thấy anh cũng không nói dối mình. Nếu anh chỉ yêu em qua đường thì làm sao phải tốn kém bao nhiêu tiền mua đồ đạc cho em trong khi em không đòi hỏi. Và bây giờ lại kiên quyết bỏ vợ để cưới em.
Nhưng em hoang mang lắm. Em không biết có nên chấp nhận anh hay không. Bố mẹ em một mực không cho yêu. Bố mẹ em bảo nếu làm thế thì đúng là thừa nhận với hàng xóm rằng mình là kẻ cướp chồng. Hơn nữa như thế cũng là làm trái với lương tâm minh khi đi phá hoại gia đình người khác. Trước mình không biết thì không sao, giờ biết rồi thì không được làm thế. Em phải làm gì lúc này đây, cái thai thì ngày một lớn rồi?
Theo Eva
Đã sống thử nhưng tôi không muốn lấy anh
Liệu tôi có nên lấy anh không hay đường ai nấy bước khi tình cảm trong anh không còn?
Tôi không biết nên làm gì nữa vì cảm thấy bế tắc trong cuộc sống. Tôi đã từng yêu một người suốt 2 năm rất sâu đậm, đó là những ngày tháng hạnh phúc và đầy nước mắt, rồi đường ai nấy đi khi gia đình anh luôn phản đối tôi vì ở xa. Tôi vẫn nhớ và yêu anh lắm nhưng lại quyết định yêu một người khác để quên anh.
Có lẽ điều sai lầm nhất của tôi đó là đi yêu người khác. Tôi đến với người con trai bây giờ vì anh cùng quê với tôi, cũng gần nhà, bố mẹ anh rất quý và thương tôi, coi tôi như con dâu, mẹ anh dành nhiều tình cảm cho tôi nhất. Về phần anh, anh vẫn không quên được mối tình 5 năm, anh vẫn hay liên lạc với người ấy.
Điều sai lầm nhất của tôi đó là đến với anh để quên đi người yêu cũ (Ảnh minh họa)
Thời gian cứ trôi đi, anh không còn yêu tôi nữa. Tuy chúng tôi về sống cùng nhau nhưng ít khi nói chuyện, anh cũng không quan tâm tôi như trước. Anh và tôi đi làm trái giờ nhau nên khoảng thời gian gặp nhau rất ít. Tôi luôn quan tâm lo lắng cho anh, anh đi làm về muộn ngày nào tôi cũng nấu đồ ăn đêm cho anh ăn và chăm sóc anh. Tôi không thuộc dạng khéo nhưng được mọi người nói là chăm chỉ, siêng năng và cũng xinh.
Ở với nhau nhưng chưa bao giờ tôi để anh đụng tới việc nhà, cái gì cũng đến tay tôi, mọi người bảo anh sướng khi yêu được tôi, nhưng anh lại không trân trọng điều đó. Chúng tôi cũng dự định cuối năm nay tổ chức đám cưới, nhưng liệu tôi có nên lấy anh khi tình cảm trong anh không còn? Dù tôi biết mình cũng không yêu anh nhiều, tôi lấy chồng cũng là kiểu nghĩa vụ của người con đối với gia đình, còn phần anh thì lấy tôi như thể là trách nhiệm với bố mẹ. Nhiều lúc muốn bỏ đi nhưng nghĩ về hai gia đình tôi lại thôi. Liệu tôi có nên lấy anh không hay đường ai nấy bước? Với tôi niềm tin vào tình yêu đã chết từ lâu rồi.
Theo VNE
"Anh cứ như kẻ biến thái ấy" Khi tôi ngỏ lời muốn được "yêu" em thì em vùng vằng bảo: "Em không thích, anh cứ như kẻ biến thái ấy". Duyên tình của cuộc đời đẩy đưa cho tôi được gặp em, một cô gái không đẹp nổi bật về hình thức nhưng lại rất cá tính và ăn nói dễ thương. Ở em có một sự thu hút lạ...