Em đau nhưng em tin mình đúng
Ngày em quyết định buông tay là đúng, đúng cho em, cho anh và cả cho con.
Hôm nay, tình cờ ta gặp lại nhau. Nhưng rất nhanh, cả em, cả anh mang cất sự ngỡ ngàng ấy và bước ngang qua nhau, hơn cả người xa lạ. Vậy mà, ký ức vẫn chợt ùa về…
Còn nhớ không anh những ngày đầu bỡ ngỡ. Em mới chập chững những bước đầu tiên tạo dựng sự nghiệp cho mình. Anh cũng chân ướt chân ráo đến vùng đất không phải quê hương anh. Ta gặp nhau, phớt qua nhau và rồi lại yêu nhau… bắt đầu bằng một trò đùa.
Còn nhớ không anh những tháng ngày hạnh phúc vô bờ bến. Nụ cười, nước mắt; ngọt bùi, đắng cay trên con đường tạo dựng sự nghiệp của cả hai. Ta nương vào nhau để sống, để động viên nhau phấn đấu cho một ngày mai, cho một tương lai mà không những ta hạnh phúc trong một mái nhà mà còn vững vàng cùng nhau trên đỉnh công danh.
Anh đã từng vì em mà ròng rã đêm trường để đánh văn bản cho em, cho em kịp hoàn thành tiến độ. Em cũng đã vì anh không quản bất cứ khó khăn gian khổ nào, chu toàn đến từng bữa ăn, viên thuốc…
Còn nhớ không anh, khi năm tháng qua mau, tình ta vẫn tươi màu, vẫn đẹp trong mắt tất cả mọi người. Ta là một đôi hạnh phúc, đầm ấm, yên vui người người ngưỡng mộ, chúc phúc. Em đắm mình trong tình yêu của anh, trong niềm hạnh phúc ấy và yên tâm phấn đấu cho sự nghiệp, vun vén cho hạnh phúc của chúng mình.
Em tin rằng, với tất cả những gì chúng ta đã trải qua, gừng cay muối mặn không gì có thể chia cách đôi ta. Ta yêu nhau, ta được ba mẹ hai bên thương quý, ta được bạn bè đồng nghiệp ủng hộ, ta có một thiên thần bé bỏng đáng yêu… Em đã cười thật tươi với anh, với con và với cuộc đời này…
Còn nhớ không anh, những nụ cười ấy của em đã thưa dần, thưa dần thay vào đó là sự im lặng, nén niềm đau riêng mình. Em không phản ứng với anh chỉ im lặng kiểm điểm chính mình. Và em xác định, em đã không sai. Em đã làm rất tốt, rất chu toàn vai trò của một người phụ nữ, em đã yêu thương anh, vun vén cho tình cảm đôi mình, tròn bổn phận, trách nhiệm của một người vợ thương chồng.
Video đang HOT
Chính vì xác định được điều đó, em càng đau hơn cho mình. Nhưng em vẫn không phản ứng cùng anh, không xúc phạm người ta, càng chưa một lời nặng nhẹ với anh. Em giữ tất cả cho mình. Và tinh thần, sức khỏe em sa sút. Anh thì vẫn cứ an nhiên rằng em yêu anh, tin anh và chưa hề biết chuyện gì về anh và người ta, không nhìn thấy được những gì anh đã làm, đã nghĩ sau lưng em. Trong khi, em vẫn câm lặng với niềm đau, với hi vọng lay chuyển được anh, hi vọng anh sẽ hồi tâm. Nhưng mà…
Còn nhớ không anh, phòng cấp cứu ấy, anh đã nắm chặt tay em. Trong cơn mê man, em vẫn nghe văng vẳng lời anh “anh sai rồi, anh sẽ không buông tay em thêm lần nào nữa cả”. Em khỏe hơn, nhưng sức khỏe vẫn rất yếu và vẫn không mở miệng oán trách, em dặn lòng mình khép lại chuyện đã qua, dặn mình cho anh một nơi an yên để anh quay về.
Sự chăm sóc ân cần của anh, thái độ của anh khiến em tin rằng anh đã vì em, vì tình cảm này mà thay đổi, anh tận tụy với gia đình hơn, chăm chút em hơn, chiều chuộng em hơn,… anh làm những điều khiến em cảm động và tin rằng, anh đã quay về.
Vậy mà, sao sự giả dối của con người ta đáng sợ đến thế?… Hóa ra, để tránh sự nghi ngờ của em, anh có trăm ngàn cách sau lưng em, những cuộc điện thoại, những tin nhắn yêu thương nhung nhớ với người ta những lúc anh không ở nhà, những lúc anh không ở bên cạnh em, những chuyến công tác, những cuối tuần,…không dài thì ngắn, không nhiều thì ít.
Em cũng không nhớ được rằng sau đó, em đã bao nhiêu lần cắn chặt môi mình ngất đi trong vòng tay người thân, bạn bè và có cả vòng tay anh. Nhưng em không còn cảm nhận được vòng tay ấy là của em. Em bắt đầu sợ sự giả dối ấy.
Anh vẫn ở bên cạnh em, vẫn ân cần, chăm sóc và anh vẫn giữ được hình ảnh ân cần tận tụy, yêu thương vợ hết lòng trong mắt người đời vì em chưa bao giờ để anh mất mặt với người khác dù chỉ là một ánh mắt, thái độ cử chỉ của em. Em vẫn giữ niềm đau cho riêng mình và nỗi đau ấy, em chưa bao giờ lên tiếng cùng ai. Em không muốn bôi tro lên mặt chồng mình…
Còn nhớ không anh, dù tay anh vẫn nắm nhưng chính em là người đã quyết định buông. Em không còn đủ sức để bám víu lấy một bàn tay lạnh ngắt trong tay mình. Em sợ mình sẽ chết cóng trong đó. Em mệt mỏi với những cuộc rượt đuổi với anh. Dù đuổi kịp hay không, sự giả dối ấy cũng khiến em là người bị tổn thương nhiều nhất. Những gì cần nói, cần làm, em đã nói, đã làm.
Em muốn giữ anh cho mái gia đình, bên em, bên con. Nhưng em và con giữ được người anh mà không giữ được lòng anh. Em muốn cho con lớn lên trong hạnh phúc, nhưng hạnh phúc ấy mong manh quá, giả tạo quá, em không muốn con chịu tổn thương nhiều hơn trong “hạnh phúc” ấy. Em thà dùng hết khả năng của mình bù đắp cho con, yêu con luôn cả phần của anh còn hơn để mình và con chỉ nhận được từ anh hai từ “trách nhiệm”. Và em cũng muốn giữ lại cho anh hình ảnh tốt đẹp về người cha trong mắt con mình.
Ngày tháng dần trôi, con sẽ lớn khôn. Em không muốn con lớn lên nhìn thấy cảnh ba phụ lòng mẹ vì một người phụ nữ khác. Dù anh có đến với người ta, cũng hãy để con nghĩ rằng ba mẹ chia tay ba mới đến với người khác. Chỉ có như vậy, anh sẽ dễ dàng đối diện cùng con sau này và tình cảm con dành cho anh sẽ vẫn được trọn vẹn…
Còn nhớ không anh, thời gian trôi, trôi nhanh quá. Em bắt mình kiên cường bước tiếp quãng đường không anh đâu có nghĩa là em mạnh mẽ. Mà em đã bắt mình không được ngã xuống, em phải sống, vì con và cả vì em. Em mang con về nơi không có anh, không có hình bóng của quá khứ, của một mái gia đình ngày xưa…
Không trách anh cũng chẳng trách người thứ ba kia. Anh đã hết tình thì có trách anh cũng chẳng giữ được trái tim anh. Người thứ ba kia nếu anh không đồng ý thì người ta cũng chẳng có cơ hội để làm được người thứ ba. Ngược lại, có lẽ em phải cám ơn cô ấy đã tự nguyện dùng mình làm một phép thử thay em, để em hiểu hơn về người bên cạnh mình, cho em đủ đau để buông bỏ một niềm đau…
Để hôm nay, giữa dòng xoáy ấy, em đứng lên. Để hôm nay, giữa dòng đời xuôi ngược, ta bất chợt nhìn nhau. Anh ra sao, sống thế nào, em cũng chẳng còn bận tâm. Những khi ai nhắc anh, em nghe và mỉm cười. Những khi ai hỏi anh, em nhẹ nhàng “không rõ”. Và em tin, ngày ấy, em quyết định buông tay là đúng, đúng cho em, cho anh và cả cho con.
Em không phải vật vã với niềm đau của mình, càng níu kéo anh em sẽ càng đau. Anh không phải dằn vặt mình chuyện phải chu toàn như thế nào. Con vẫn từng ngày lớn lên ngoan ngoãn, dễ thương và vẫn nhắc về cha với tình yêu trọn vẹn…
Đã qua rồi, hãy cứ ngang qua nhau như vậy, an yên như vậy cũng tốt, phải không anh?
Theo Dân Việt
Thế giới không có anh, thế giới đâu có buồn?
Em có thể làm mọi việc theo sở thích của em, những việc em đã không thể làm khi bên anh. Mọi thứ trôi qua rất chậm rãi và nhẹ nhàng. Mùa đông không anh không lạnh như em đã nghĩ. Anh à, cám ơn anh! Vắng anh đời em bỗng vui.
Ảnh minh họa
Em đã nghĩ tình yêu đó là đúng. Chỉ cần một người còn giữ thì hy vọng vẫn còn. Nhưng anh à, em đã sai. Em đã sai khi anh, người chưa đủ "trưởng thành", tự cho mình cái quyền "không làm em đau khổ". Em đã sai khi tin vào cái quyền đó của anh để rồi tổn thương hết lần này tới lần khác cũng chỉ bởi anh.
Mặc dù đã biết sớm muộn cũng tới ngày đó, đã biết rõ sẽ không có kết quả nhưng em vẫn bất chấp tất cả để yêu, tiếc rằng anh thì không. Chúmg ta yêu nhau, bên nhau, trao nhau những kỉ niệm đẹp suốt một thời gian khá dài, nhưng bao nhiêu đó không đủ để anh có thể đấu tranh trước thói quen luôn được gia đình bao bọc.
"Gia đình anh không thích em" đó chính là lý do anh dùng để chúng ta kết thúc. Em đã suy nghĩ rất nhiều, hỏi rất nhiều người nhưng cũng không thể hiểu được và sẽ không bao giờ có thể hiểu được tại sao như vậy.
Cho dù tình yêu này anh và em không phải là người được đưa ra quyết định thì cũng đã kết thúc. Tất cả cũng chỉ là "đã từng".
Em đã từng nghĩ cuộc sống anh sẽ đau khổ và tuyệt vọng lắm. Em lo sợ quãng thời gian ấy đến mức mơ còn không dám mơ, chưa kịp nghĩ tới thì nước mắt đã lưng tròng. Hóa ra em đã để cho bản thân mình phụ thuộc vào anh nhiều đến vậy. Em đánh mất chính mình, đánh mất động lực sống và các những hoài bão, ước mơ từng là niềm cảm hứng bất tận cho em. Em nhận ra mình không thể như vậy được, em vẫn là em, thế giới của em vẫn thế, nó chỉ buồn hơn khi không có anh nhưng điều đó không có nghĩa nó biến mất hoàn toàn. Em trở lại, là chính mình, không thể như hồi chưa yêu anh nhưng đã vượt qua được nỗi đau thiếu vắng anh.
Em mạnh mẽ, em tự ép bản thân mạnh mẽ. Và cuối cùng em cũng mạnh mẽ được thật!
Đã có một thời gian em vẫn thi thoảng tìm hiểu về cuộc sống của anh bên người kia, rồi chỉ mỉm nhẹ chúc cô gái ấy sẽ may mắn hơn em, được gia đình anh yêu mến. Cuộc sống của em giờ đây bận rộn với công việc, gia đình, bạn bè. Em có thể làm mọi việc theo sở thích của em, những việc em đã không thể làm khi bên anh. Mọi thứ trôi qua rất chậm rãi và nhẹ nhàng. Mùa đông không anh không lạnh như em đã nghĩ. Anh à, cám ơn anh! Vắng anh đời em bỗng vui.
"Thế giới không có anh, thế giới đâu có buồn."
Theo blogtamsu
Vì trái đất này hình tròn nên em tin sẽ có một ngày mình gặp lại Ngày anh đi, em chỉ thấy mắt mình nhòe đi chứ không khóc. Anh đã hứa anh sẽ quay lại tìm em. Em tin vào lời hứa ấy. Và cũng bởi vì trái đất này hình tròn nên em tin sẽ có một ngày mình gặp lại. Em đã đủ mạnh mẽ để học cách chấp nhận việc phải xa anh trong một...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bố chồng gia trưởng, soi mói tôi từng tý còn em dâu lại được cưng như trứng mỏng, biết lý do tôi rớt nước mắt

Chia tay bạn trai vì tiền, tôi có phải là người thực dụng?

Gặp lại tình đầu trong buổi họp lớp, người chồng chán mỗi khi thấy vợ

Chưa từng làm mẹ, tôi kết hôn rồi sống chung với con riêng của chồng đang tuổi dậy thì ngang bướng

Nhiều năm hiếm muộn mới có con, lúc nhận được tin vui thì tôi phải gấp gáp đưa cho chị gái 2 tỷ đồng

Chị bán nước đầu hẻm khen đứa con nuôi và chồng tôi khá giống nhau, tôi liền đưa ra tờ xét nghiệm ADN khiến chị ấy cứng họng

Xem phim "Sex Education", tôi nhận ra một điều quý giá giúp vực dậy tinh thần của con gái: ĐAU một lần còn hơn TIẾC cả đời

Hàng xóm hốt hoảng gọi báo tin mẹ tôi bị bắt cóc, vừa đỗ xe ở cổng thì tôi rơi nước mắt với cảnh tượng trước sân nhà

Tôi quyết định chia tay sau một lần về nhà bạn trai chơi, khi anh đòi lý do chính đáng, tôi chỉ nói: "Về hỏi mẹ anh đi"

Ngay đêm tân hôn, con dâu đã giáng cho cả nhà chồng một cú sốc lớn, nhưng điều khiến tôi đau lòng hơn cả là vẻ mặt của con trai mình

Mẹ chồng lương hưu 12 triệu/tháng, đang ở nhà yên ổn thì đùng đùng đòi vào viện dưỡng lão: Lý do khiến con cháu giật mình

Mẹ tôi giữ lại 5 chỉ vàng từ hồi sinh viên, đến khi tôi vào ĐH bà lặng lẽ đưa cho tôi và dặn một câu đầy ám ảnh
Có thể bạn quan tâm

Tổng thống Mỹ chấp thuận thỏa thuận Anh - Mauritius về quần đảo Chagos
Thế giới
8 phút trước
Lukaku chinh phục Napoli
Sao thể thao
5 giờ trước
Mỹ nam là món quà cuối cùng mà ông trời dành cho nhân gian
Hậu trường phim
6 giờ trước
Cận cảnh nhan sắc hiện tại của mỹ nhân từng đánh bại Song Hye Kyo, Jisoo để trở thành "nữ diễn viên đẹp nhất Hàn Quốc"
Phong cách sao
6 giờ trước
Trịnh Công Sơn và người định mệnh một đĩa cơm chia hai, cùng ngủ trên tờ báo cũ nhàu nát
Nhạc việt
6 giờ trước
Hoa hậu Lê Nguyễn Bảo Ngọc làm giám đốc: "Tôi không bận tâm về định kiến"
Sao việt
6 giờ trước
'Mật vụ phụ hồ' cấm khán giả dưới 18 tuổi, đối đầu trực tiếp bom tấn 'Địa đạo'
Phim âu mỹ
7 giờ trước
Hai thanh niên chủ mưu gây ra 9 vụ cướp ở Bình Dương
Pháp luật
7 giờ trước