Em dâu mới thảo mai hết phần thiên hạ nhưng lại lười làm, tôi đã dùng cách này để cho một bài học nhớ đời
Thấy em dâu mới về ngoài mặt thì mồm mép lanh lợi, kỳ thực chỉ giỏi đùn đẩy việc nhà cho người khác khiến tôi nóng máu.
Kỳ nghỉ lễ vừa rồi em trai tôi cũng dẫn bạn gái về chơi nhà. Không hẳn là ra mắt bởi hai đứa đã từng gặp gỡ hai bên gia đình được một khoảng thời gian trước đó. Vốn dĩ bố mẹ tôi cũng như nhà bên kia đều chủ định cuối năm nay sẽ tác thành cho hai đứa nên duyên vợ chồng.
Nhân dịp nghỉ lễ, tôi cùng chồng cũng trở về quê ngoại chơi ít hôm. Vậy là cả gia đình ngoài bố mẹ tôi, hai vợ chồng tôi cùng con gái nhỏ còn có em trai và em dâu tương lai về nhà. Từ một số lần gặp mặt tiếp xúc trước đây, tôi nhận định em dâu tương lai là người khá ngoan hiền, biết điều, lễ phép và hiểu chuyện.
Đặc biệt cô nàng cực kỳ lanh lợi và ai nói gì cũng có thể bắt nhịp được câu chuyện của mọi người. Chính vì thế, dù mang tiếng sắp là con dâu mới nhà tôi nhưng hầu như họ hàng hay lối xóm đều coi cô ấy như đã là con trong nhà tôi rồi, ai ai cũng quý vì khéo miệng quá mà.
Nhưng cực chẳng đã, phải tiếp xúc lâu ngày mới biết được ai là người như thế nào. Cô em dâu xoen xoét nói cười ấy hóa ra lại lười như… hủi. Tôi nói ra chắc nhiều người nghĩ tôi độc mồm độc miệng, nhưng thật sự tôi chưa từng gặp ai lại lười như cô em dâu nhà tôi.
(Ảnh minh họa)
Mỗi sáng, gia đình tôi đều bình minh từ lúc 7 giờ. Có riêng mẹ tôi là dậy từ lúc gà gáy dù bà chẳng làm gì, vì theo thói quen bà vẫn dậy sớm làm đồng áng từ xưa mà thôi. Cứ cho là ngày nghỉ thì cần được xả hơi, nên tôi nghĩ chắc cho cô em dâu ngủ tới tầm 8 giờ là căng mắt, có thể dậy cùng làm việc với mọi người được rồi. Nhưng không, cô nàng ngủ tít tới tận 9 giờ, có hôm gần 10 giờ mới dậy.
Video đang HOT
Thường thì lúc đó nhà tôi ai cũng đã một chân một tay làm xong việc, nên em dâu tôi chỉ việc cầm bấm điện thoại lướt facebook, hoặc chạy ra chỗ ai ngồi nói chuyện để hóng mà nói theo kiểu… vuốt đuôi vào cho xong.
Để ý tới hôm thứ 2, tôi thấy dù em dâu vẫn đang là khách đến nhà chơi thật, nhưng nếu cứ tiếp tục cái cảnh khách quý hóa quá thế này thì tôi cũng chịu. Con gái con lứa gì mà không dậy quét nổi cái nhà, không phơi được quần áo, không đi chợ nấu cơm và cũng chẳng buồn rửa bát. Cứ đến lúc tôi bê mâm bát ra rửa là cô nàng lại vô vập lấy mấy đứa trẻ con rồi chơi cùng chúng nó, ra vẻ ta đây đang bận trông cháu rồi!
(Ảnh minh họa)
Một lần, tôi quyết tâm trị cho cô nàng một bài học, để biết rằng nhà này bố mẹ với em trai tôi có thể hiền nhưng tôi thì tuyệt đối không. Càng làm cho tôi ngứa mắt thì tôi càng phải trị triệt để. Nên hôm ấy tôi có vờ than vãn là sáng hôm sau phải dậy sớm thu dọn đồ đạc, quét sân quét sướng này nọ rất lắm việc. Vốn dĩ thảo mai nên cô em dâu tôi đã nhanh nhảu nhận sẽ làm giúp tôi. Mặc dù tôi thừa biết như kịch bản sẽ là dưa cho em trai tôi làm hết, vì cả mấy ngày lễ trôi qua đều như vậy mà. Nên tôi cũng ừ rồi để đấy.
Đến hôm sau, cô em dâu lật đật nhìn trước ngó sau mà mãi chẳng thấy có ai buôn để hóng hớt, cũng không thấy đứa trẻ nào đi ngang qua để vồ lấy cưng nựng cho đỡ trống trải, tôi liền tiến tới nói thẳng mặt:
- Em nhận việc rồi thì em nên làm mới phải. Cũng không phải chị ấn việc vào tay em bắt em làm, mà là do em tự nguyện. Bây giờ em không muốn làm nữa cũng nên nói cho chị biết, chị còn thu xếp thời gian chứ.
Lúc này, cô em dâu tôi mới ngắn tũn mặt. Đúng là tôi không hiểu tại sao em trai tôi lại vớ phải cô nàng đỏng đảnh, thảo mai nhưng lại lười biếng thế này. Chắc chắn tôi cũng cần phải nghiêm khắc kiểm điểm lại em trai mình mới được, chứ thế này thì không ổn chút nào.
Theo Afamily
Thấy chị dâu 'được cưng', em dâu lên tiếng đòi công bằng cho mẹ chồng, nào ngờ bị cả nhà xa lánh
Lúc nào cũng thấy mẹ chồng phải lụi cụi cơm nước cho nhà anh chị chồng, Oanh không khỏi tức mắt mà lên tiếng, nào ngờ cô làm việc tốt lại bị coi như tội đồ.
Oanh đi lấy chồng được 2 năm, may mắn không phải sống chung với mẹ chồng ngày nào. Bởi chồng cô là con trai thứ, sau khi anh trai của chồng cô đi lấy vợ và sinh con thì đón bố mẹ chồng lên ở hẳn thành phố với hai người, thành ra căn nhà ở quê giao toàn quyền cho vợ chồng Oanh.
Hiện tại Oanh đang mang bầu 8 tháng, bụng cũng khá to và khệ nệ. Bình thường những công việc từ to đến nhỏ, từ nặng đến nhẹ đều do chồng Oanh xắn tay làm. Cô cũng tự nhủ mình tốt số mới được gả vào một gia đình dễ chịu như thế này, cũng coi như phận làm con gái của cô không quá bạc.
Thông thường cứ cuối tuần, gia đình anh chị chồng sẽ đánh xe đưa cả nhà về quê. Đa số những lần ấy bố chồng sẽ ở lại trông nhà, chỉ có anh chồng, chị dâu, con bé con và mẹ chồng Oanh về chơi. Mỗi lần ấy mọi người đều tụ họp vui vẻ, mẹ chồng Oanh cũng hay lam hay làm vào bếp nấu bữa cơm ngon cho mọi người. Lần nào cũng như lần nào, đều như vắt chanh khiến Oanh có một suy nghĩ lạ lùng: "Tại sao chị dâu cũng về quê với mẹ chồng nhưng chẳng mấy khi động tay động chân vào bếp?"
Kể từ khi có suy nghĩ này, Oanh đã bắt đầu chú ý tới chị dâu chồng hơn. Theo quan sát của cô thì em bé nhà anh chị cũng đã lớn, 3 tuổi rưỡi và biết đi chơi cùng bọn trẻ trong xóm rồi chứ không phải lúc nào cũng cần mẹ bế cắp nách. Ấy vậy mà chị dâu chồng cô hễ về quê là y như rằng ôm con chằm chặp. Việc cơm nước, việc dọn dẹp cứ để đấy cho mẹ chồng Oanh lo.
Hôm ấy đang lúc cả nhà vui vẻ bên ngoài, Oanh có hỏi mẹ chồng sao không thấy chị dâu vào phụ mẹ, vì cô bụng to nên đứng lên ngồi xuống hơi khó khăn. Mẹ chồng Oanh chỉ cười trừ, sau đó bà lại lom khom tất tả một mình. Thấy mẹ chồng khổ thật sự, Oanh chạnh lòng và thương bà nhiều lắm. Cô nghĩ cùng cảnh làm dâu, có lẽ cô cũng nên nói với chị dâu đỡ đần bà một tay, vì nhìn chị dâu ung dung tự tại trong nhà mà chẳng biết làm việc gì phụ giúp rất ngứa mắt.
Nghĩ sao làm vậy, Oanh có gặp riêng chị dâu và nửa thật nửa đùa:
"Chị ơi nay em thấy mẹ hơi mệt, lát nữa ăn xong chị rửa giúp em bát đũa được không? Đừng để mẹ rửa nữa, mẹ quần quật cả ngày rồi, còn em thì bụng to..."
Oanh còn chưa nói hết câu, chị dâu Oanh quắc mắt:
"Tôi còn phải trông con Nhím. Thím bụng to không rửa được thì thôi để mẹ rửa, từ bao giờ tới lượt thím lên mặt sai tôi?"
Nói rồi chị dâu lại bế vội bế vàng con bé con lên đi ra phòng khách. Oanh chỉ vừa thở dài ngao ngán đã thấy từ bên ngoài ầm ĩ xông xao. Hóa ra chị dâu cô cũng chẳng vừa, bù lu bù loa giữa bao người, cho rằng cô ỷ bầu bì nhác việc nhưng muốn lấy lòng mẹ chồng nên đùn đẩy cho chị ta làm việc vặt. Chị ta cho rằng Oanh láo, ngồi lên đầu lên cổ chị ta, muốn sai khiến cả cái nhà này và còn nhiều điều khó nghe nữa.
Cuối cùng Oanh chỉ biết ức quá mà phát khóc, chồng cô chạy vào an ủi cô, anh nhận anh sẽ rửa bát cho mẹ, sẽ đỡ đần mẹ. Anh còn nói lý do mà cả nhà anh chiều chuộng chị dâu là bởi anh trai anh từng được nhà vợ giúp đỡ nhiều mới được như thế.
Mẹ anh làm việc quần quật mà không khiến con dâu động tay cũng là vì thế, vì bà thương con trai, muốn gia đình êm ấm mà thôi. Oanh hiểu chuyện nhưng vẫn mang một niềm ấm ức, vì kể từ sau khi bị chị dâu rêu rao như thế, bố mẹ chồng Oanh cũng nhìn cô với một con mắt khác, thậm chí anh chồng lại càng xa lánh, kỳ thị Oanh hơn.
Theo Helino
Ngày bố chồng mất, em dâu thản nhiên thốt ra những lời này khiến chồng tôi nổi giận còn mẹ chồng đột quỵ Em dâu tôi đúng là kiểu người "qua cầu rút ván" không hơn không kém. Cùng phận làm dâu mà tôi không sao ưa nổi em dâu mình. Nhà chồng tôi chỉ có hai anh em. Chồng tôi là con cả nên ở nhà từ đường với bố mẹ chồng. Vợ chồng em trai xây nhà ở ngay cạnh bên. Tuy mang tiếng...