Em dâu gọi điện khóc nức nở: “Chị ơi, cứu em”, tôi vội vã chạy xe qua rồi sửng sốt khi thấy cảnh em trai mình ném hết đồ của vợ ra sân
Cứ nghĩ em trai có vợ rồi sẽ thay đổi tính nết. Nhưng đúng là: “non sông dễ đổi, bản tính khó dời”.
Từ nhỏ em trai tôi đã có tính cách ngang bướng, thích gì phải có đó nên lớn lên cũng hình thành tính nết rất khó chiều. Em ấy làm việc không bền ở bất cứ công ty nào cũng vì thế. Cứ làm được vài tháng, em ấy lại xin nghỉ vì đủ mọi lý do nhưng chung quy cũng vì không muốn lệ thuộc vào ai, không muốn làm tôi làm tớ người ta. Nhưng một kẻ chỉ có bằng tố nghiệp cấp 3, tính tình kiêu ngạo, lười biếng mà muốn trở thành ông chủ thì đúng là nằm mơ cũng chẳng có. Tôi hay mắng em trai mình cũng vì bản tính lông bông, thiếu trách nhiệm ấy.
Nửa năm trước, em tôi lấy vợ. Bố mẹ tôi mừng lắm vì cuối cùng đứa con trai ông bà thương nhất, lo lắng nhất cũng chịu cưới vợ. Nhưng tôi lại thấy thương cho em dâu mình. Tôi còn hỏi em rằng đã tìm hiểu kĩ chưa mà cưới, cưới rồi lỡ ly dị thì lại càng khổ hơn.
Đúng như tôi nghĩ, em trai tôi sống với vợ rất bạc bẽo. Đêm nào em ấy cũng đi chơi, bỏ mặc vợ ở nhà một mình. Vợ có bầu, em ấy cũng chẳng thèm quan tâm đến, ngay cả đi khám thai cũng là do tôi chở đi. Nhiều lần em dâu gọi điện, giọng buồn thiu, kể bị chồng mắng chỉ vì ốm nghén.
Tôi bực quá, mắng em trai thì nó còn bảo tôi nhiều chuyện, xen vào cuộc sống của vợ chồng nó. Mà bố mẹ tôi lại quá thương con trai nên coi thường con dâu. Tôi khuyên bố mẹ nên hòa giải, bênh vực con dâu nhiều hơn thì lại bị ông bà mắng ngược. Đấy, gia đình tôi, chính tôi còn không chịu nổi, huống chi con dâu.
Nhìn em dâu sợ hãi rúm ró ngồi bệt ở một góc sân mà tôi thương chảy nước mắt. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Em dâu tôi có thai hai tháng thì thông báo mua nhà riêng. Tôi đồng ý và ủng hộ ngay. Nhưng rồi có nhà mới thì em trai tôi càng lộng hành hơn. Nó không còn xem vợ ra gì, muốn đi đâu thì đi, làm gì thì làm. Vợ bầu mà vẫn phải nấu ăn phục vụ chồng. Tôi đến chơi nhiều lần, lần nào cũng tức phát điên lên vì chính thái độ ngông nghênh, bất cần của em mình.
Mới đây, khi đang ngủ, tôi nhận được điện thoại của em dâu. Em ấy khóc nức nở, thều thào bảo: “Chị ơi, cứu em với”. Linh cảm có chuyện chẳng lành, tôi vội vã chạy xe qua nhà em trai. Và rồi thấy cảnh tượng trước mắt, tôi chết điếng người.
Em trai tôi đang say xỉn, đem hết đồ của vợ ra ngoài sân vừa đốt vừa chửi. Nhìn em dâu sợ hãi rúm ró ngồi bệt ở một góc sân mà tôi thương chảy nước mắt. Tôi lao vào, giáng cho em mình một bạt tai rồi chở em dâu về nhà tôi ở.
Từ đó đến nay đã hơn một tuần, em dâu tôi vẫn chưa thể nguôi ngoai, cứ khóc mãi. Tôi khuyên ly dị thì em ấy lại không chịu vì thương đứa con còn trong bụng. Mà em trai tôi, tôi thừa hiểu nó sẽ không bao giờ thay đổi. Bực em trai bao nhiêu, tôi càng giận bố mẹ mình bấy nhiêu. Cũng do ông bà mà em tôi mới đổ đốn như thế. Giờ tôi nên làm sao để giúp em dâu mình đây? Và có cách nào thay đổi được bản tính của em trai tôi không?
(nhuquyen…@gmail.com.vn)
Khi tổn thương quá lớn, đàn bà sẽ đáp lại bằng việc im lặng
Khi đàn bà im lặng thì sự tổn thương trong lòng họ rất lớn. Khi chị quyết định dọn ra khỏi nhà và để lại lá đơn ly hôn thì anh ta mới hối hận mà đi tìm chị.
Đàn bà còn có thể rơi nước mắt, còn có thể thốt ra những câu trách móc, hờn giận là lúc đó họ còn yêu, còn quan tâm. Thế nhưng, khi sự tổn thương và nỗi đau đủ lớn họ sẽ trở thành một người đàn bà im lặng, câm nín trong chính sự khổ tâm của mình. Đàn ông vô tâm không hề biết rằng họ sắp mất đi người phụ nữ từng yêu và xem mình là cả cuộc đời.
Đàn ông không hề biết rằng mình sắp mất đi người đàn bà yêu mình sâu nặng - Ảnh minh họa: Internet
Chị bảo, không có gì dằn vặt và khổ sở bằng sự lặng im với người mình từng thương yêu và tin tưởng nhất đời. Chị cũng không hiểu tại sao mối quan hệ của chị và chồng càng ngày càng đi vào ngõ cụt. Chị và anh từng yêu nhau sâu nặng mới cưới, cũng từng hứa với nhau sẽ yêu thương nhau đến trọn đời. Nhưng cưới nhau chỉ vài năm, chị bỗng nhiên trở thành một kẻ thừa thãi trong chính căn nhà này. Nhiều khi nhìn nhau chẳng có gì để nói, nhìn vào mắt nhau chỉ thấy toàn là trách móc.
Chị cũng đã từng là một người vợ hạnh phúc. Những buổi chiều, đi làm về chị vừa nhẩm theo bài hát yêu thích trên radio vừa nấu nướng cho bữa chiều. Chỉ cần nhìn anh gắp lia lịa món ăn mình nấu, chị đã thấy vui sướng. Hai vợ chồng chị từng có những buổi tối, cùng nhau xem tivi, cùng kể cho nhau những câu chuyện ở công ty mình. Nhưng hạnh phúc chỉ mấy năm đầu, càng ngày chồng chị còn có nhiều mối quan tâm hơn ngoài căn nhà nhỏ bé của hai người.
Chị đau lòng vì chồng quá vô tâm - Ảnh minh họa: Internet
Anh đi sớm về muộn, có khi hai ba ngày mới về nhà một lần. Trước kia anh hiếm khi đụng tới rượu bia nhưng gần đây ngày nào cũng uống. Chị cố tìm hiểu xem công việc anh có gì không ổn để chia sẻ cùng chồng. Nhưng mỗi khi chị hỏi, anh lại khó chịu, nhăn nhó. Chị cố làm anh vui bằng cách nấu cơm ngon hơn, chăm chút cho gia đình nhiều hơn. Càng cố gắng càng nhận được sự vô tâm từ chồng.
Chị nghe loáng thoáng bên ngoài rằng anh có nhân tình. Chị đã từng ngồi và nói chuyện rất nghiêm túc với anh rằng: "Nếu không còn thương yêu nhau nữa thì hãy nói ra, mọi chuyện sẽ kết thúc êm đẹp vì chúng ta chưa có con". Nhưng đáp lại, anh chỉ bảo chị ăn không ngồi rồi, rảnh rỗi quá lại suy nghĩ viển vông. Anh thấy mọi chuyện vẫn rất tốt, vẫn rất ổn chỉ có mình chị ngồi tưởng tượng ra để mọi chuyện tồi tệ thêm. Anh bảo, đàn ông làm ăn bên ngoài có bao nhiêu thứ để lo chứ không phải chỉ biết đi làm rồi về nhà.
Đàn bà nhạy cảm lắm. Một chút xíu thay đổi từ chồng đàn bà cũng dễ nhận ra huống chi là là sự vô tâm, lạnh lùng. Anh vẫn cứ đi triền miên, những cuộc nhậu kéo dài tới nửa đêm. Chị có hôm chờ anh về, đã khóc cạn nước mắt, và thậm chí đã bảo anh nếu không thể sống được với nhau nữa thì hãy ly hôn. Nhưng đáp lại sự mệt mỏi và sự trông chờ của chị, anh vẫn không hề thay đổi. Chị linh tính được rằng nguyên nhân cho sự vô tâm của chồng chính là anh có người đàn bà khác.
Khi mất đi rồi, đàn ông mới thấy vợ quan trọng đến thế nào - Ảnh minh họa: Internet
Chị cảm thấy bất lực thật sự. Khóc mãi, cố gắng mãi cũng không thay đổi được gì vậy sao cứ phải khóc? Nếu chồng đã quá vô tâm chị sẽ đối lại sự vô tâm ấy bằng sự im lặng, để mặc mọi thứ ra sao thì ra. Chồng đi sớm, về trễ chị mặc kệ chồng. Cơm không nấu, bếp lạnh tanh. Có hôm chị đóng cửa bỏ về nhà mẹ đẻ, vài ba hôm không bật điện thoại lên. Chị trở nên lạnh lùng và bất cần với mọi thứ. Mọi chuyện kéo dài có lẽ đến cả năm và chính chị cũng đã thấy mình kiệt sức với cuộc hôn nhân này. Chồng vô tâm, con thì chưa có, lòng chị vô cùng lạnh lẽo khi sống bên cạnh chồng thì còn tiếp tục để làm gì?
Khi đàn bà im lặng thì sự tổn thương trong lòng họ rất lớn. Khi chị quyết định dọn ra khỏi nhà và để lại lá đơn ly hôn thì anh ta mới hối hận mà đi tìm chị. Đàn ông luôn luôn như vậy, chỉ khi mất đi rồi họ mới nhận thấy người đàn bà bên cạnh họ quan trọng như thế nào. Nhưng đàn bà một khi đã im lặng ra đi thì đàn ông còn có thể níu kéo được nữa sao?
Nam Khuê
Than thở chồng vô trách nhiệm, một tay cáng đáng đi làm, kiếm tiền, người vợ trẻ lại bị dân mạng "trách móc" vì lý do này Nhiều người cho rằng người vợ đang cố gắng chịu đựng chồng vô trách nhiệm suốt một thời gian dài. Khi lấy chồng, bất cứ cô gái nào cũng hi vọng có thể dựa vào chồng và có được bến đỗ bình yên cho cuộc đời. Tuy nhiên, không phải lúc nào ước mơ cũng đúng như sự thật. Mới đây, một cô...