Em dâu bỏ chồng rồi trở mặt quay lại hãm hại gia đình tôi
Những bí mật, chuyện riêng tư tôi từng kể cho Ngân mỗi khi giận chồng hoặc không hòa thuận với gia đình giờ cô ấy đều công khai trên mạng xã hội và truyền tin cho họ hàng.
Vợ chồng tôi kết hôn đến nay đã 15 năm, từ hai bàn tay trắng do vén khéo mà đến nay chúng tôi có một căn biệt thự và một nhà chung cư, hai con đủ nếp đủ tẻ. Lúc về làm dâu bố mẹ chồng vẫn còn đi làm, ông bà là cán bộ cấp cao ở cơ quan nhà nước, rất có vị thế trong xã hội, còn cậu em chồng mới ra trường đi làm. Cuộc sống cũng khá thuận lợi suôn sẻ về kinh tế, trừ việc chồng tôi không phải là người đàn ông chung thủy. Rất nhiều lần tôi viết đơn ly hôn, giành quyền nuôi hai con nhỏ để thoát khỏi cảnh tối tối đợi chồng về, tìm không được hoặc bỏ công bỏ việc để lặn lội đến cơ quan chồng cách nhà cả trăm cây số. Không dưới 3 lần anh ngoại tình với các cô đồng nghiệp, bạn học cũ mà tôi bắt gặp hoặc người quen của tôi biết chuyện nói lại. Còn những tin nhắn với điện thoại lả lơi bất chính với những người phụ nữ khác thì với anh là chuyện thường nhật.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Từ mất lòng tin và ghê sợ khi gần gũi tình cảm với chồng, tôi biến thành người phụ nữ bị dồn nén, căm ghét tất cả các mối quan hệ của chồng, kể cả với các bạn học cùng lớp cho đến cơ quan anh. Cãi vã triền miên, thậm chí nói tục với nhau là điều bình thường của vợ chồng tôi. Cuộc sống như địa ngục khi cảnh hàng ngày nghĩ đến việc chồng ôm ấp, chung chạ với đủ kiểu người theo kiểu đong đưa tình cảm như là chưa có vợ con chứ không chỉ qua đường bóc bánh, tôi và người em dâu (vợ của em trai chồng) đã thân thiết với nhau để chăm sóc con cái, lo việc gia đình chồng và họ hàng chồng.
Cũng phải giải thích thêm là mặc dù không còn yêu tôi nhưng chồng rất sợ việc ly dị vì bố mẹ họ hàng anh là danh gia vọng tộc, luôn muốn giữ sĩ diện với xã hội họ hàng làng xóm, kể cả việc phải đóng cửa chửi bới, nhục mạ nhau. Chấp nhận thế mà cuối cùng vẫn sóng gió đau đầu khi Ngân, em dâu tôi lại là người quyết định bỏ chồng, bế theo hai đứa con ra đi sau khi đòi quyền lợi chia tài sản với cậu em chồng. Việc đó không là gì nếu như sau khi ra khỏi gia đình chồng, Ngân không ghen tỵ và tức tối mà liên tục quấy phá cuộc sống của vợ chồng tôi, mong muốn là chúng tôi vì bất hòa mà cũng phải chia tay nhau.
Là người hiểu rõ những chuyện không hay của vợ chồng tôi từ trước, cô ấy liên tục nhắn tin bêu rếu, xúc phạm tôi với bố mẹ chồng, cho người giả vờ là nhân tình gọi điện nhắn tin cho chồng tôi gạ mời với những lời lẽ thô tục. Mỗi khi tôi đi làm vắng nhà thì gọi điện thoại đến máy bàn gặp con tôi khóc lóc nói xấu, dựng chuyện không đâu vào đâu. Điều tồi tệ là những bí mật, những chuyện riêng tư tôi từng kể cho Ngân mỗi khi giận chồng hoặc không hòa thuận với gia đình đều được cô ấy công khai trên mạng xã hội và truyền tin cho họ hàng, bạn bè làm mất thể diện của tôi. Hơn một năm nay tình trạng này vẫn đeo bám gia đình tôi. Tôi phải làm sao với người em dâu cũ tai ngược, sâu hiểm thế này?
Theo VNE
Người làm hại đời vợ tôi muốn quay lại nhận con
Nếu tôi và vợ không chấp nhận, cậu ta sẽ cho mọi người biết chuyện và phá nát gia đình tôi lần nữa.
Tôi quen và yêu em khi hai cùng là sinh viên trường Y. Em học sau tôi hai khóa, là cô gái thánh thiện và rất đáng yêu. Vây quanh em biết bao chàng trai theo đuổi, si mê nhưng em lại chọn tôi - một chàng trai tỉnh lẻ, gia cảnh lẫn ngoại hình bình thường. Chỉ có duy nhất một điểm nổi trội bù lại là tôi học khá (năm nào tôi cũng giành được học bổng của trường). Tôi yêu em chân thành và luôn muốn phấn đấu để có thể mang lại hạnh phúc cho em. Chúng tôi cùng nhau trải qua quãng đời sinh viên khốn khó nhưng nhiều kỷ niệm. Năm cuối tôi lấy được một suất học bổng tại Nga trong hai năm. Khoảng thời gian ấy chúng tôi vẫn dành cho nhau sự quan tâm, rồi động viên nhau cùng cố gắng.
Sau bao nỗ lực tôi và em đã có công việc ổn định. Dù gia đình em ở thành phố nhưng không chê gia cảnh nhà quê của tôi, bố mẹ em nói "Chỉ cần tôi biết lo lắng và yêu thương em là đủ, tiền bạc chỉ là vật ngoài thân". Còn em, mỗi lần về quê tôi chơi, bố mẹ và người thân trong gia đình tôi đều rất quý mến. Đặc biệt là mẹ tôi, mẹ rất muốn có người con dâu như em. Chúng tôi đã chụp hình và chờ sau 3 tháng sẽ cưới, vì mẹ nói ngày đó mới đẹp cho cả hai chúng tôi.
Tôi và em cùng làm chung bệnh viện nhưng khác khoa. Ở khoa của em, có một người tên Nam yêu em đơn phương từ lâu lắm rồi. Cậu ta là dạng con ông cháu cha nên muốn gì được đó. Đã có lần cậu ta hẹn tôi ra nói chuyện rồi trơ trẽn đề nghị "Anh không nghĩ là nên nhường Lan cho tôi sao? Yêu anh, Lan chỉ có thể ở nhà thuê hoặc nhà tập thể. Lan xứng đáng được hưởng sung sướng khi ở bên tôi chứ không phải cùng cực như bên anh". Cũng vì lời đề nghị khiếm nhã đó mà tôi đã cho cậu ta một cú đấm. Cậu ta đã nhìn tôi bằng cái nhìn đầy căm ghét và nói sẽ trả thù tôi, làm cho người tôi yêu phải đau khổ.
Tôi không thể ngờ lời cậu ta nói lại thành sự thực. Một lần cậu ta đã nói dối em là tôi đã nhờ cậu ta chở em tới quán quen của chúng tôi, sẽ có bất ngờ cho em, đề nghị em đừng điện thoại cho tôi. Em hoàn toàn không nghi ngờ gì cả, ở đó cậu ta đã cho thuốc ngủ vào ly nước và sau đó đưa em tới khách sạn. Sau chuyện đó, em tránh mặt tôi, xin nghỉ phép. Tôi tìm tới nhà thì em nói không còn xứng đáng với tôi nữa, hãy tìm người con gái khác. Đúng lúc đó tôi nhận được đoạn băng cậu ta quay lại khi bên em kèm theo lời nhắn "Tôi đã ăn xong ốc, chúc anh đổ vỏ vui vẻ". Trong đầu tôi lúc ấy chỉ muốn đi tìm và giết tên khốn đó. Tại sao? Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy? Tôi tìm đến nhà cậu ta, chỉ muốn cho cậu ta một trận nhưng không ai ở nhà. Sau chuyện đó cậu ta cũng xin nghỉ phép và đi xa khỏi thành phố.
Em dù trải qua một chuyện lớn như vậy nhưng trước mặt ba mẹ vẫn cố tỏ ra bình thường như không có chuyện gì. Em sợ ba mẹ lo lắng, còn tôi em luôn tìm cớ tránh mặt. Từ khi biết chuyện, tôi càng thương em nhiều hơn, em chẳng có lỗi gì cả, có chăng chỉ là nạn nhân trong trò chơi của cậu ta thôi. Sau đó chừng một tháng tôi nhận được điện thoại của em trai em, nói em cắt tay tự tử ở trong phòng, cả nhà phát hiện nên giờ đang cấp cứu ở bệnh viện. Do mất một lượng máu khá nhiều, cộng với tinh thần không tốt nên khi được truyền máu phải mất mấy tiếng đồng hồ em mới tỉnh. Nhìn thấy tôi, em ôm chầm lấy khóc nức nở, nói không còn xứng đáng với tôi nữa, vì giờ em không chỉ mất đi sự trong trắng của đời con gái mà còn mang trong mình giọt máu của cậu ta, vì quá tuyệt vọng mà em đã tìm tới cái chết. Tôi nói đã biết hết mọi chuyện và động viên em rất nhiều, nói tôi sẽ yêu em và coi đứa bé như con tôi.
Sau đó tôi đã gặp và nói chuyện thẳng thắn với cậu ta nên giải quyết thế nào. Tôi cố lấy hết bình tĩnh để khỏi động tay, động chân với cậu ta. Cậu ta đã chối bỏ mọi trách nhiệm, nói thích thì bỏ đứa trẻ chứ tình yêu cậu ta dành cho em đã chết khi em quyết định lấy một kẻ nghèo hèn là tôi. Giờ trong lòng cậu ta chỉ còn lại sự căm ghét và giờ mục đích đã đạt được, em không là gì cả. Dù đã cố gắng lấy bình tĩnh nhưng tôi vẫn không thể kiềm chế nổi khi nghe cậu ta nói thế.
Cuối cùng đám cưới của tôi và em vẫn diễn ra, tôi nói dối bố mẹ và gia đình của em đã đi quá giới hạn và muốn cưới em gấp. Sau 7 năm chúng tôi đã có một bé gái 7 tuổi và cu nhóc 3 tuổi. Vì không muốn em tiếp tục tổn thương nên sau khi kết hôn vợ chồng tôi đều chuyển công tác về bệnh viện tỉnh ở quê. Vợ chồng tôi đã quên hết chuyện cũ và sống rất hạnh phúc. Vậy mà cách đây một tuần, nhân chuyến công tác xuống chỗ tôi làm việc cậu ta lại tìm gặp tôi, nói muốn nhận lại con vì giờ vợ chồng cậu ta mãi chưa có bé. Nếu tôi và vợ không chấp nhận, cậu ta sẽ cho mọi người biết chuyện và phá nát gia đình tôi một lần nữa. Tôi rất yêu con gái mình, dù không phải máu mủ nhưng con đã sinh ra và lớn lên trong vòng tay tôi. Tôi rất sợ con bị tổn thương khi mọi việc bị phơi bày. Ngồi viết những dòng này tôi thật sự đang rất buồn và lo lắng, không biết làm thế nào cho đúng?
Theo VNE
Món quà bí mật được gửi đến nhân ngày sinh nhật chồng khiến gia đình tôi 1 phen nóng mặt Khi thấy tôi tàn tạ quá chồng mới giật mình hỏi: "Em sao thế, sao dạo này anh thấy em gầy đi nhiều vậy?". Tôi cười chua chát: "Em không sao?". Từ hôm ấy đến nay gia đình tôi không khí nặng như chì, tôi cũng không nói chuyện nhiều với chồng, nói đúng hơn là không muốn nói. Chồng tôi cũng không...