Em đang hiểu nhầm phải không anh?
Đã bao lân em tự hỏi anh là ai giữa dòng người náo nhiêt ngoài kia? Chúng ta đã quen nhau được 1 năm rôi anh nhỉ? 1 năm đôi với em là đủ đê cô gắng hiêu anh và đên gân bên anh hơn.
Thê nhưng giờ đây em lại cảm thây anh xa lạ quá. Anh là ai? Sao anh cứ im lặng với em. Sao anh không nói với em dù chỉ là 1 câu nói hỏi thăm sức khỏe?
Em vân đang là sinh viên trường Kinh Tê anh chị ạ.Và anh ây đang là kỹ sư xây dựng. Em là người ngoài Bắc, còn anh ây là người Miên Nam. Em vừa đi học và đi làm thêm nữa.Em học khoa kê toán nhưng công viêc em đang làm lại là vị trí của 1 thư ký công trình. Cách đây 1 năm, công ty em có làm công trình mới. Vì thê mà bọn em đã gặp nhau. Lân đâu tiên gặp anh ây em đã cảm thây điêu gì đó rât đặc biêt và em biêt anh ây cũng có chú ý tới em.
Qua 1 khoảng thời gian, bọn em vân không ai nói với ai câu nào mặc dù có đi ngang qua nhau nhưng cũng chỉ là nhìn nhau rôi cả hai lại đi tiêp. Mặc dù vây nhưng em lại càng tin là giữa chúng em sẽ có điêu gì đó vì anh là người em gặp nhiêu nhât khi lên công trình, mà đâu có hẹn trước.Như các cụ nói đó là có duyên gặp mặt. Rôi sau này anh lại là giám sát cho đôi bên em. Thê nên dân dân bọn em đã nói chuyên với nhau. Có phải do công viêc của anh quá bân mà ngoài gặp mặt trên công trình thì bọn em chưa bao giờ dám hẹn nhau đi chơi cả. Nhưng bọn em thường xuyên nói chuyên với nhau trên mạng.
Video đang HOT
Anh ây nghe những gì em nói và đã làm theo những điêu em nhắc nhở. Vây là mọi người lại trêu bọn em nên cả hai đêu ngại. Vì thê em đã nghĩ anh ây cũng thích em nên mới vây. Những lời quan tâm, đông viên nhau, những lân anh ây bị bênh em phải gọi điên nhắc anh uông thuôc thì anh mới nhớ. Vì em biêt tât cả anh đêu muôn giành cho công viêc. Em biêt vây nên không đòi hỏi ở anh điêu gì. Rôi em cứ luyên thuyên kê đủ thứ chuyên với anh, chuyên gì xảy ra em cũng muôn chia sẻ với anh. Và anh ây vân cứ im lặng nghe em nói. Anh cũng không nói là đừng quan tâm tới anh, hay anh không muôn nghe chuyên của em nữa. Mà ngược lại môi lân anh bị bênh là anh lại nói với em. Có 1 đô vât nhỏ, không có giá trị gì, em đưa cho anh lâu rôi mà anh vân giữ chưa vứt đi…..Và những ánh mắt bọn em vân giành cho nhau khi gặp trên công trình.
Em cứ hy vọng và hy vọng anh sẽ nói điêu gì đó nhưng anh vân vây. Giờ đây em biêt anh vân nhìn em nhưng là những lúc em quay mặt ra chô khác không đê ý tới anh. Em cũng không thê nói ra là em có thích anh vì biêt đâu anh có người nào đó rôi. Em sợ và em mêt mỏi. Em quyêt định sẽ không liên lạc với anh nữa, ít lên công trình đê ít phải gặp anh, và thử xem có thực em rât nhớ anh không? Thực sự chuyên của em vân rât rôi anh chị ạ và em không biêt là nó đang ở trạng thái nào nữa. Em hy vọng và đã nghĩ tới những viêc bọn em có thê cùng nhau cô gắng nữa. Nhưng em cũng không biêt giải quyêt ra sao? Có lẽ em nên ghét anh ây. Nhưng sẽ chẳng bao giời em ghét anh ây đâu. Em mêt mỏi quá
Theo Ngôi Sao
Cái lý cho cuộc tình tội lỗi
Men rượu làm má cô hồng rực lên, mắt thăm thẳm hơn, còn Hải chếch choáng say rượu và say cả tình trước vẻ đẹp của cô. Và không biết có phải tại cảm giác cô đơn trong đêm ở một nơi xa lạ, hay tại sự thiếu thốn một thời gian dài mà hai con người đức hạnh kia lao vào nhau cuồng si đến thế.
Trong cơ quan, Hải vốn nổi tiếng sát gái dù anh chưa có cử chỉ nào của anh rớt khởi phạm vi đạo đức. 35 tuổi, Hải có trong tay cơ ngơi khá khẩm, biệt thư và một công ty riêng hoạt động trong lĩnh vực truyền thông ăn nên làm ra.
Nhưng dạo gần đây, Hải trầm tư hơn, ngày nào cũng quanh quẩn với phòng truyền thông nơi anh làm trưởng phòng tới muộn mới về. Gia đình của Hải đang đụng bát đụng đũa, vợ Hải mấy tháng nay ôm cậu con trai về nhà ngoại để yêu sách với chồng.
Chuyện riêng, Hải vốn giấu kín, nhưng ở cơ quan ai cũng biết tính trẻ con của vợ Hải. Có người khuyên anh: nên giải tán, thiếu gì phụ nữ trên đời này. Bàn ra, tán vào nhiều nhưng anh vẫn cười trừ. Vợ anh vốn năng động, nhưng chỉ mỗi tội hơi một chút là dỗi, ỷ thế anh yêu cậu con trai hơn cục vàng nên vợ anh hay gây sức ép với anh mỗi lần giận dỗi bằng cách ôm con về ngoại. Lần này vì bận họp anh chưa kịp nhắn tin mà vợ anh đã gào khóc ầm ĩ, rồi suy diễn theo cái lý đàn bà và đòi ly dị.
Ảnh minh họa
Anh tất tả đến đón vợ về thì đụng ngay hội đồng xét xử gồm mẹ vợ cùng hai bà chị vợ. Anh bị mắng như tát nước vào mặt vì tội không quan tâm tới vợ con. Mẹ vợ anh nói mát: " Tôi cứ nghĩ yên tâm giao con gái cho anh, không ngờ anh chỉ biết tới công việc, con anh khóc ở nhà anh cũng bỏ mặc". Sau lần ấy, anh cũng mặc.
Anh vốn có nhiều bạn bè, nhưng từ khi lấy vợ anh đã hạn chế tới mức tối đa. Cuối tuần nào anh cũng quẩn quanh với cậu con trai không bước ra khỏi cổng nhà. Nhưng vợ anh vẫn thấy ấm ức, làm mình, làm mẩy.
Chuyện anh mạnh tay rút hầu bao, hào phóng với những bóng hồng cơ quan chỉ là sự ưu ái mà anh muốn dành cho phái nữ. Nhưng khối cô trong cơ quan xin chết, trong đó có Hà. Hà đã có gia đình, nhưng chồng Hà công tác ở xa, cả năm đôi ba lần về thăm nhà. Có lẽ vì thế mà Hà luôn rảnh rang chăm sóc cho mình, và công nhận cô đẹp. Hà luôn thấy hứng thú khi để ý đến Hải, người đàn ông trong mơ của chị em, không ít lần Hà chủ động liếc mắt. Hải cảm nhận được điều này, nhưng anh có gia đình, và không muốn vướng vào vòng tơ nhện này.
Hà để lọt vào tai mình không sót từ nào về gia đình anh. Vậy nên thâm tâm cô không bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình liên quan đến Hải, dù cô cũng có cảm tình với anh. Cô biết mình không thể chịu nổi cảm giác người tình đến với mình chỉ là vì bị bỏ rơi, bởi một người đàn bà khác.
Chuyến công tác kết thúc muộn hơn dự định khiến hai người không kịp về Hà Nội vào buổi chiều mà phải lui lại sáng hôm sau. Hôm đó lại đúng sinh nhật Hải. Anh cũng không hiểu vì sao cô lại biết. Bữa tối đó hai người chúc tụng nhau bằng những ly rượu mạnh có lẽ bởi cả hai đều đang chống chếnh.
Men rượu làm má cô hồng rực lên, mắt thăm thẳm hơn, còn Hải anh chếch choáng say rượu và say cả tình trước vẻ đẹp của cô. Và không biết có phải tại cảm giác cô đơn trong đêm ở một nơi xa lạ hay tại sự thiếu thốn một thời gian dài mà hai con người đức hạnh kia lao vào nhau cuồng si đến thế.
Khi tỉnh dậy, họ lại quấn vào nhau như trên thế gian này chỉ có hai người. Cứ thế họ tìm đến nhau để thỏa thê những thèm khát và lại đau khổ tội lỗi. Nhưng họ không thể dứt ra nổi... Càng khỏa lấp họ càng thèm khát được gần nhau.
Theo Socola
Đến khi nào anh trở về Em và anh xa nhau đã gần 3 tháng vậy mà em thấy nó dài như 3 năm. Nếu khi xưa, chúng mình yêu nhau thời gian cũng trôi chậm như những ngày này, những ngày 2 đứa mình xa nhau thì tốt biết bao anh yêu nhỉ? Gần 3 tháng kể từ ngày em và anh trở thành kẻ xa lạ của...