Em đang cố gắng sống như một con đĩ có bản lĩnh
Em biết, lên giường ngủ với kẻ khác khi đang yêu chẳng khác gì một con đĩ. Nhưng em đang lấy sai lầm trước đó làm bài học đắt giá cho mình để không bao giờ tái phạm. Và em nghĩ, đó mới là một người con gái bản lĩnh thực sự.
Em chỉ tặng chị một câu “Đời còn dài, lòng người đo sao thấu”. Đừng tin ai và cũng đừng moi tim gan ra để hết lòng với người không phải là bố mẹ mình. Họ sẽ ăn thịt mình khi có cơ hội
Gửi cho chị Lâm Tường Khánh Linh điều mà chị thực sự muốn nghe lúc này trong bài “Tình em không có nhưng nghĩa với anh thì rất nhiều”.
Đầu tiên em muốn giới thiệu sơ qua về bản thân em. Em là Phương sinh năm 1990 (em nghĩ em còn ít tuổi hơn chị). Gia đình khá giả, chu cấp đầy đủ từ xe ga xịn, quần áo đẹp. Hiện em đang làm kế toán nhà nước ở tỉnh em.
Nghe qua chắc hẳn các chị đoán ngay ra em là gái tỉnh lẻ đúng không? Vâng, em đã ra trường được 2 năm và đã từng có thời gian làm việc tại công ty mà em có rất nhiều điều để nói trên đất Hà Nội bon chen nhộn nhịp này.
Ngày ra trường, em may mắn được nhận vào một công ty gia đình cũng khá lớn và có tiếng ở đất Hà Nội. Nhưng không hề giống chị, em chỉ là một cô nhân viên bán hàng đơn thuần song lại lọt vào tầm ngắm của sếp tổng. Tất cả mọi thứ em đều giống chị, hoàn cảnh, lời nói, cử chỉ…của sếp đối với em đều nhẹ nhàng như lông hồng vậy. Đặc biệt là sếp cũng không dê xồm và vồ vập như chị nói nhé.
Em đã lên giường với sếp như một con điếm rẻ tiền khốn nạn. (Ảnh minh họa)
Suy nghĩ của em cũng hoàn toàn giống chị, chị ạ, không tình cảm nhưng lại thần tượng vô cùng bởi sếp giỏi giang mà. Sếp em làm việc với cường độ cao hay mệt mỏi, cứ như kiểu sắp gục ngã đến nơi nếu như không có cô nào bên cạnh chống đỡ.
Sếp hay kiếm cớ đưa em đi công việc nhưng thực chất là muốn có không gian riêng để giãi bày tâm tư thầm kín bấy lâu, chuyện gia đình, chuyện bạn bè, chuyện tình yêu…trên ô tô. Em tuy có người yêu nhưng sếp mặc kệ, cứ rủ em đi bằng được và rồi hứa viển vông là sẽ cho em thăng chức. Thật sự thì lúc ấy trẻ con non nớt cũng chẳng bận tâm cái chức cao hay thấp, nhiều tiền hay ít tiền làm gì. Em chỉ sống và làm việc theo đam mê.
Mọi chuyện sẽ chỉ dừng ở đấy khi sếp cố tình lấn lướt khi thấy em cứng cựa và khó chịu ra mặt vì em không đáp trả hay hồi âm lại tình cảm của sếp. Trong một lần lấy lí do đi khách hàng, sếp đã cố tình nắm chặt tay em trong ô tô và nói “em làm người yêu anh nhé”.
Tất nhiên là em không đồng ý. Em muốn nghỉ việc nhưng sếp đã ngọt nhạt thề thốt để em ở lại công ty làm việc trong bình yên. Có phải các chị đang nghĩ em thật bản lĩnh và cũng giống như chị Linh đang ảo tưởng về cái nhân cách của một đứa con gái đứng đắn. Vâng sẽ là thật nếu như em không mắc sai lầm và đi xa hơn chị một bước. Điều mà em cảm thấy hối hận nhất và không bao giờ có thể tha thứ cho mình trong cuộc đời này. Em đã lên giường với sếp như một con điếm rẻ tiền khốn nạn.
Em – cho đến bây giờ vẫn không thể hiểu nổi tại sao mình lại làm thế. Chắc chỉ có thể do dễ dãi, do chưa thể học nổi cách làm người mà bấy lâu mà mẹ em vẫn dạy. Em đã tự dằn vặt mình rất lâu sau đó. Em chia tay người yêu không lí do, không dám mở mồm ra với ai vì lỡ há miệng mắc quai và xin nghỉ việc ngay lập tức.
Video đang HOT
Chuyện của sếp với em, em thề sống để bụng chết mang theo. Xấu hổ thật đấy khi em nghĩ đã ngủ với người ta thì mình là bạn gái của người ta rồi (sếp đã li dị vợ). Thế nhưng như một điều tất yếu, sếp trở mặt sau khi đã có được thứ mình muốn.
Em đã thử bằng cách nói sẽ để lại đứa con với sếp thì sếp lăng mạ nói em ghê gớm, đáo để. Nhưng hình như sếp không hiểu em. Em không bao giờ muốn có con với loại người khốn nạn như thế.
Ngay sau hôm xảy ra chuyện, em đã muối mặt đi mua thuốc tránh thai khẩn cấp về uống. Em cũng không năn nỉ, không nhắn tin gọi điện vì ngay sau đó em đã nhận ra mình sai nhiều quá rồi.
Em đã suy sụp trong một thời gian dài. Làm khổ người yêu, người em yêu và cũng yêu chiều em hết mực. Bọn em dự định năm nay sẽ cưới nhưng em không ngờ chuyện trớ trêu ấy lại xảy ra với em.
Em đau khổ vật vã vì nhớ và thương anh ấy rất nhiều. Anh ấy đã sút 6kg sau 2 tháng chia tay không lí do. Em tự hỏi mình phải làm gì bây giờ khi đã tự đào hố chôn mình? Người yêu em không hề biết chuyện này. Anh vẫn muốn em cho cơ hội để yêu em thêm một lần nữa rồi hai đứa sẽ cưới nhau sau 4 năm yêu đương.
Em lại đồng ý với lời đề nghị này của anh cùng cái mặt dày và không cần lời khuyên của bất cứ ai. Cứ thế thời gian dài trôi qua, em dần lấy lại được cân bằng. Hiện tại em sống thanh thản hơn rất nhiều và quên hẳn chuyện cũ.
Em đang yêu và được yêu. Em vẫn tự hứa với bản thân “phải sống như một con đĩ có bản lĩnh”. Em biết, lên giường ngủ với kẻ khác khi đang yêu chẳng khác gì một con đĩ. Nhưng em đang lấy sai lầm trước đó làm bài học đắt giá cho mình để không bao giờ tái phạm. Và em nghĩ, đó mới là một người con gái bản lĩnh thực sự.
Vì thế, kho đọc tâm sự của chị, em muốn nhắc chị hãy dừng lại trước khi mắc sai lầm nghiêm trọng để phải ảnh hưởng đến cuộc sống của mình. Em chắc không dủ tư cách để khuyên nhủ một ai đó làm điều tốt hay không tốt. Nhưng em đủ tự tin để kể câu chuyện của mình vì không muốn một ai khác đi vào vết xe đổ tình nghĩa này.
Nghĩa hay tình dù có lớn đến đâu cũng chỉ là do cách mình nghĩ hay cảm nhận. Bởi ngay trong thực tế người ta cũng chưa giúp được gì cho mình từ kinh tế đến tình cảm thì sao có thể gọi là nghĩa với tình được. Mà một người như thế, chị sao phải băn khoăn đắn đo, nâng lên đặt xuống?
Hơn nữa, có công bằng cho gia đình đang yên ấm kia không? Nếu chị cứ luẩn quẩn trong cái vòng tròn do sếp vẽ ra, rồi tự nghĩ mình thật đàng hoàng. Ngoài kia, còn rất nhiều cô gái thông minh và xinh đẹp hơn chị, hiểu sếp hơn chị và cũng nghĩ mình vô cùng sáng suốt, thấu tình đạt lí.
Trăm lời nói không bằng một hành động. Đừng vơ cái đinh gỉ vào mình rồi chính mình lại bị đau. Cho dù có bất kì lí do hợp lí nào được đưa ra để tiếp tục mối quan hệ này thêm một giây thì chị đang sai rồi đấy?
Sở dĩ người ngoài cuộc luôn là người sáng suốt vì họ đã trải qua rồi, đã nhìn thấy những bất trắc mà người trong cuộc mê muội không nhìn ra. Có thể chị chưa biết bảo vệ mình vì chưa từng mắc sai lầm. Nhưng em mong chị hãy dứt khoát, hãy nghỉ việc, rồi xem thái độ của sếp như thế nào? Sếp sẽ không nghỉ vì chị đâu.
Tin em đi, nếu không đúng hãy quay lại đây và nói cho mọi người trên mục Tâm sự biết là họ và em đang sai chị nhé. Em chỉ tặng chị một câu “Đời còn dài, lòng người đo sao thấu”. Đừng tin ai và cũng đừng moi tim gan ra để hết lòng với người không phải là bố mẹ mình. Họ sẽ ăn thịt mình khi có cơ hội đấy.
Chúc chị sáng suốt vượt qua được chuyện đau đầu này. Thân!
Theo VNE
17 năm tôi mới có bản lĩnh đứng trước tòa án ly hôn
Có lúc tôi sống trơ như gỗ đá, làm việc và làm vợ như một cỗ máy vô tri. Tôi già cỗi, yên ổn nhưng không yêu đời vì không có được cảm xúc thăng hoa tình dục. Mãi 17 năm sau tôi mới có bản lĩnh ly hôn.
ảnh minh họa
Bản thân là phụ nữ, tôi vẫn cực ghét loại đàn bà không hiểu chuyện và thiếu quyết đoán. Họ luôn tự đẩy mình vào bi kịch rồi ích kỷ phán xét người khác rồi làm loạn lên như thể đời luôn bất công với mình.
Tôi muốn nói vài lời về bạn giấu tên trong bài tâm sự "3 lần giương mắt nhìn chồng trắng trợn dẫn gái về nhà". Chung quy lại thì chồng bạn đã quan hệ với người khác lại còn vũ phu với bạn thì đúng là không thể đáng bị trời đánh hơn được nữa.
Nhưng đó chỉ là hậu quả, đoạn cuối trong cuốn phim mà bạn biên soạn nên. Tôi nghĩ, chồng bạn không bỗng dưng trở chứng mà đó là do bạn đã giam đói, hờ hững với chồng. Tôi thông cảm với chồng bạn. Anh ta chỉ là nạn nhân con giun xéo lắm cũng quằn.
Xin bảo đảm trên đời này không có mấy phụ nữ đủ tự lập và nhẫn tâm như tôi. Tôi đã ly hôn, lại còn đứng trước tòa mà tuyên bố dõng dạc rằng "Chia tay vì chồng không đáp ứng vợ chuyện ấy". Tôi cũng phớt lờ luôn 2 lần tự giải hòa mà tòa giàn xếp.
Sự thật là tôi đã tuyệt tình với chồng vì trục trặc tình dục. Vấn đề luôn bị mọi người né tránh và phê phán. Nhưng thật ra tình dục cũng có tiêu chuẩn, lòng tự trọng và đạo đức của nó.
Chồng tôi bị bệnh tim, sau này thì thêm hẹp động mạch vành. Lúc yêu nhau, bệnh tật chỉ là chuyện nhỏ. Bệnh có thể không chết nhưng chia tay chắc chắn chết. Lúc đó tôi đã nghĩ như thế.
Nhưng sau này tôi nhận ra, tình yêu chỉ là nền tảng tạo dựng gia đình. Muốn hạnh phúc cần phải có nhiều thứ khác nữa. Trong đó, tình dục là thứ gia vị cốt lõi.
Anh xã tôi yếu tim, yếu luôn sinh lý. Quan hệ vợ chồng trong tiềm thức của tôi suốt 17 năm qua chỉ là một hoạt động nhàm chán đầy áp lực. Cái thứ đáng lý ra phải rất mạnh mẽ cứng rắn của đàn ông thì với chồng tôi chỉ giống như một con giun mềm oặt cố sức đào hang xuống lòng đất nhưng luôn thất bại. Xin lỗi tôi tự sướng một mình còn dễ lên đỉnh hơn ngủ với anh ấy.
Cho dù khả năng đàn ông của anh xã tôi không yếu kém thì tôi cũng đã mệt lắm. Trong nhà các bạn có ai mắc bệnh tim không? Các bạn có hiểu chăm sóc họ mệt mỏi và stress đến mức nào không? Đến thở cũng không dám thở mạnh mỗi khi bên họ.
Những lúc gần gũi, cả hai đều phải dè chừng làm sao để anh ấy không hưng phấn quá, nếu không rất dễ "thăng". Bản thân tôi làm vợ cũng không được kích động chồng mình. Váy ngủ sexy ư? Không. Ngủ nude ư? Không? Làm tình kiểu mới ư? Không.
Bác sĩ liệt ra cho chúng tôi một dãy những điều không nên. Nếu không làm theo thì chồng tôi sẽ chết sớm. Nhưng làm theo thì cũng chẳng khác gì sống mòn.
Để có được bản lĩnh đứng trước tòa ly hôn, tôi đã mất 17 năm. 17 năm tôi bên chồng để chăm sóc anh như bao người vợ đảm đang khác và sinh cho anh 2 đứa con. Tuy chuyện chăn gối có rất nhiều uất ức, tôi chưa một lần xem thường hay có ý tòm tem bên ngoài. Đơn giản tôi nghĩ, anh chịu đựng được bệnh tật thì tôi cũng nên chịu đựng một điều gì đó để san sẻ gánh nặng này. Tôi từ bỏ quyền được thỏa mãn dục vọng.
Đã có lúc tôi sống trơ như gỗ đá, làm việc và làm vợ như một cỗ máy vô tri. Tôi già cỗi, yên ổn nhưng không yêu đời vì không có được cảm xúc thăng hoa tình dục. Đời sống này đối với tôi không khác gì một khúc sông, chỉ có thể nín thở mà bơi qua nó.
Đêm đêm tôi mơ những người đàn ông vạm vỡ đến bên mình, họ nâng niu và ân ái với tôi. Họ mang đến cho tôi một miếng ghép quan trọng mà không bao giờ tôi có được khi bên chồng. Lần nào thức giấc tôi cũng khóc. Khóc vì mình quá thảm hại.
43 tuổi, tôi đang độ hồi xuân. Những khao khát trỗi dậy còn mạnh hơn lúc trẻ. Tiền tài, sự nghiệp, con cái tôi đều đã có. Chỉ thiếu mỗi việc được sống theo ý mình.
Các cô bạn khuyên tôi nên tìm đến các biện pháp, dược phẩm, dụng cụ... để bảo vệ sinh lý ngoài tuổi 40. Tôi cũng rất muốn nhưng làm thế để làm gì. Tôi trẻ trung rạo rực mà phải bên một người chồng bất lực thì có ý nghĩa gì.
Tôi đã phí hoài tuổi xuân, giờ không muốn phí hoài luôn cả quãng đời còn lại. Bằng mọi giá, tôi khao khát được sống với một người có thể thỏa mãn mình.
Đêm đêm tôi mơ những người đàn ông vạm vỡ đến bên mình. Lần nào thức giấc tôi cũng khóc. Khóc vì mình quá thảm hại (Ảnh minh họa)
Tôi đã ly hôn. Có ai nghĩ điều đó là quá vô lý, ích kỷ và trơ trẽn không? Ai cũng nghĩ như thế. Nhưng xin hãy nghĩ cho sự hi sinh 17 năm qua của tôi. Cái lúc mà bộ máy tình dục của tôi sung mãn nhất thì tôi đã cố lãng quên nó để phục vụ, chung thủy với chồng. Vả lại, tôi chưa từng dày vò dằn vặt anh vì chuyện đó. Thế nên, cho đến phút cuối chia tay, tôi vẫn là một người vợ rất tuyệt vời trong mắt anh.
Có lẽ ở đây sẽ có nhiều người chưa đủ tuổi và trải nghiệm để có thể thông cảm cho quyết định của tôi. Nhưng dù sao đi nữa, cuộc đời tôi chỉ có một, không ai có thể sống thay tôi hay khiến nó trở nên hạnh phúc hơn.
Thế nên tôi sẽ không bao giờ đối xử tệ với mình thêm một ngày tháng nào nữa. Bất cứ lúc nào gặp phải một người phụ nữ bị cho là trơ tráo nhẫn tâm như tôi, xin các bạn hãy hiểu và chúc phúc cho họ.
Theo VNE
Đừng hòng em yêu một anh chàng rỗng túi Bởi thế muốn yêu em, đừng làm một anh chàng nghèo kiết xác... Em không phải là một cô nàng chân dài nhưng em vẫn muốn kiếm cho mình một đại gia. Có gì sai không nhỉ? Em chỉ muốn yêu một anh chàng là "tỉ phú" của tình yêu, "triệu phú" của bản lĩnh và là một người.... nuôi được vợ con...