Em đã yêu một người khác để quên anh
Em đã quyết định nhận lời yêu một người khác để quên đi anh…dù trong lòng em vẫn từng ngày từng ngày nhớ về anh, mơ về anh, khóc về anh.
Từ ngày mình chia tay tính đến giờ, chỉ còn thiếu 2 ngày nữa là tròn 3 tháng…Từ ngày đó, chúng mình đã không còn gặp nhau anh nhỉ? Không biết bây giờ anh sống có hạnh phúc không? Nhưng từ tận sâu trong trái tim mình em luôn cầu chúc cho anh được bình yên và hạnh phúc.
“Đừng bao giờ nắm lấy tay tôi,nếu bạn định làm trái tim tôi tan vỡ.Đừng bao giờ nói với tôi lời mãi mãi, nếu bạn đã từng nghĩ đến chuyện chia tay. Đừng bao giờ nói câu xin chào, nếu bạn nghĩ bạn sẽ nói câu tạm biệt. Đừng bao giờ nói rằng tôi là duy nhất, nếu bạn còn nghĩ đến những người khác. Đừng bao giờ giam giữ trái tim tôi, nếu trong tay bạn không cầm chìa khóa.Và đừng bao giờ nói yêu tôi, nếu trong tim bạn vẫn có 1 người khác…” Anh có nhớ không, em đã từng gửi cho những lời nói đó khi mà chúng mình vẫn yêu nhau. Lúc đó anh chỉ mỉm cười và rồi nói em thật ngốc vì anh vẫn luôn và mãi yêu em, chỉ yêu duy nhất 1 người đó là em. Thế mà bây giờ anh đã buông cánh tay em để đi về một nơi khác, một cuộc sống khác mà không có em ở bên rồi.
Từ lúc em bước chân vào giảng đường đại học là cũng từ ngày đó trái tim em thổn thức khi nghĩ về anh. Ở bên anh, em được sống là chính mình, em hạnh phúc và tự tin biết bao nhiêu. Em thích cái cảm giác được anh ôm từ phía sau, và lúc đó cả em và anh cùng nhìn về một phía…cảm giác đó em thấy bình an và được chở che bởi người con trai mà em đã chọn. Em biết anh tình cờ qua 1 người bạn. Và rồi chính sự tình cờ đó đã đưa ta đến với nhau… Em đã trao cho anh từ cái cầm tay đầu tiên, đến cái ôm đầu tiên, cái thơm má đầu tiên và cả nụ hôn đầu của một người con gái biết thế nào yêu nữa…
Từ ngày mình chia tay tính đến giờ, chỉ còn thiếu 2 ngày nữa là tròn 3 tháng… (Ảnh minh họa)
Ba năm yêu nhau với bao sóng gió…em và anh đã chia tay không biết bao nhiêu lần nhưng rồi cả 2 vẫn tìm về nhau và hạnh phúc bên nhau. Em và anh đã nghĩ về tương lai, mà ở nơi đó mình sẽ cầm tay nhau đi hết suốt cuộc đời. Vậy mà anh lại là người nhẫn tâm rời bỏ em đến cả lý do để mình chia tay em cũng không biết nó là gì nữa…Chỉ vì anh nói rằng em là người ích kỷ, là người chỉ biết nghĩ cho bản thân mình hả anh?
Video đang HOT
Em biết mình không quá xinh đẹp nhưng cũng có ngoại hình ưa nhìn. Có lẽ vì xung quanh em có nhiều người theo đuổi nên em đã tạo cho mình cái cuộc sống luôn được nhận sự quan tâm và lo lắng cho người khác. Thế nhưng từ khi yêu anh, em đã học cách quan tâm tới anh nhiều hơn, em biết cách lắng nghe và lo lắng cho anh, dù hơi vụng về nhưng em đã học và cố học vì người con trai em đã yêu, vì anh em đã học cách thích và yêu những thứ mà anh thích…
Vậy mà rồi bao nhiêu khó khăn mình đã vượt qua, đến mức mà khi em và anh đã nói ra lời chia tay, anh đã có người yêu mới nhưng mình vẫn quay lại vì mình cần nhau và yêu nhau. Anh là một người con trai tốt. Em biết điều đó, anh biết cách giữ cho em, không đòi hỏi cái dục vọng như những thằng con trai khác. Em biết anh yêu em vì con người em. Vì thế mà mình yêu nhau từ năm nhất đến năm 3 vẫn giữ cho em nguyên vẹn được cái trinh tiết đó. Anh có biết lúc anh cầm tay em lúc em về nhà anh chơi, em đã mơ điều gì không? Em đã mơ về ngôi nhà của chúng mình rồi anh à. Thời gian 1 tuần về nhà anh chơi, em đã biết cảm giác giống như một người con dâu mới về nhà chồng, dù em ngại ngùng với bố mẹ anh nhưng em rất hạnh phúc khi ở bên anh và có anh ở bên.
Sinh nhật năm nào của em, anh cũng ở bên cạnh… Và anh có biết, em hạnh phúc như thế nào trong sinh nhật năm nay_ sinh nhật tròn 21 tuổi của em. Vì sinh nhật đó chỉ có em và anh cùng nhau ăn 1 cái bánh kem, cùng nhau đi dạo thành phố và cùng nhau trao nhau nụ hôn ngọt ngào.Lúc thổi nến phải chăng em đã quá tham lam khi ước rằng em muốn em sau này anh sẽ là người đàn ông của đời em. Có phải vì em tham lam nên ông trời đã bắt em trả giá… Rồi sau đó, sau cái ngày sinh nhật của em chưa được một tuần…thì anh nhẫn tâm bỏ rơi em. Nhẫn tâm vứt em sang một bên mà sống một cuộc sống mới…Ở nơi đó, ở cuộc sống đó có hạnh phúc không anh?
Em đã quyết định nhận lời yêu một người khác để quên đi anh (Ảnh minh họa)
Em đã suy sụp thật sự rồi anh à… Suy sụp từ ngày anh bỏ rơi em như vậy. Và lần này em đã quyết định không sống vì anh như trước giờ em đã sống nữa, vì cuối cùng chỉ có em là người đau khổ thôi anh à. Em hận anh lắm…Nhưng càng hận thì em càng yêu anh và nhớ anh hơn. Nhưng em đã chờ đợi anh trong vô vọng và nước mắt, còn anh thì chỉ im lặng và chỉ biết nói duy nhất 1 câu: “anh xin lỗi.Rồi em sẽ quên anh nhanh thôi“. Một câu xin lỗi đó có trả lại tất cả những gì em đã dành và trao về anh không anh?
Em đã quyết định nhận lời yêu một người khác để quên đi anh…dù trong lòng em vẫn từng ngày từng ngày nhớ về anh, mơ về anh, khóc về anh. Và lần này em muốn quên anh thật sự, quên đi tình yêu đầy đau khổ và nước mắt đó…Hôm qua đây thôi, anh lại xuất hiện trong giấc mơ của em…Chưa bao giờ em hết yêu và quên được anh Nhím à. Em vẫn lặng lẽ vào facebook của anh, mỉm cười khi thấy anh vẫn sống tốt, và lặng lẽ tải hình của anh về…để làm gì thì chính em cũng không biết nữa…
Dù em biết em quen người mới để thay thế anh là không tốt, nhưng từ bây giờ trở đi em sẽ sống cuộc sống mới và làm cho người đó hạnh phúc anh à. Em không thể chờ đợi cái gì đó vốn không thuộc về em nữa rồi. Nhưng chính bản thân em không thể hiểu nổi anh nữa, anh nhẫn tâm vứt bỏ em vậy mà khi anh nhìn thấy em tay trong tay đi với người đó thì anh lại chặn facebook và không liên lạc với em nữa… Sao anh lại như thế chứ…
Một lần cuối xin được gọi anh là Nhím yêu_người mà em đã từng yêu anh nhé…Anh hãy sống tốt nhé…sắp đến sinh nhật của anh rồi, 3 năm rồi, 3 lần sinh nhật em luôn ở bên anh nhưng lần sinh nhật này…thì sẽ không như thế rồi….Nhím hãy sống tốt nhé…Em vẫn ở đây và cầu chúc cho anh được bình yên và hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
26 tuổi ư...
Chào mừng tuổi 26, nó sẽ đi theo tiếng gọi của con tim mình mách bảo.
Thu Thủy
Sài Gòn ngày buồn, thế là sắp sang 26 tuổi rồi sao? Nó đã làm được gì nào? Không biết từ khi nào, trong lòng nó có nhiều khoảng lặng đến thế? Mỗi khi Sài Gòn đổ mưa lại làm nó nhớ nhà da diết. Nó nhớ mẹ, nhớ những ngày thơ ấu nơi quê nhà. Nó đã lớn lên trong sự vất vả của bố mẹ. Những ký ức hiện về trong nó như mới ngày hôm qua. Giờ nó đã lớn, bố mẹ cũng đã già, nó đã quá mải chơi mà bỏ quên nhiều thứ và quên mất mình đã lớn, cha mẹ nó đang mong ngóng từng ngày. Thật nhanh... thế là nó lại sắp sang tuổi 26.
Nếu tính ra, giờ nó sắp thành bà cô ở phố núi rồi. Ngày trước, chị gái bằng tuồi nó đã có gia đình và hai nhóc dễ thương. Còn nó vẫn hồn nhiên, vô tư. Ừ thì 26 tuổi, cái tuổi không còn nhỏ nữa, không thể để bố mẹ phải lo lắng. Nó đã có những va vấp trong cuôc đời giúp nó lớn khôn hơn khi xa nhà, xa bố mẹ. Nhưng ở cái tuổi này, nó vẫn còn quá non nớt để một mình vượt qua những bon chen của cuộc sống nơi phố thị đầy cám dỗ và lừa lọc. Nó cần phải lớn lên, phải suy nghĩ chín chắn trước khi quyết định bất cứ việc gì.
26 tuổi nhìn lại, nó đã làm được quá ít, công việc chưa đâu vào đâu. Nó chưa phụ giúp bố mẹ điều gì từ ngày ra trường. Một năm về nhà hai lần trong sự vội vã, nó nhìn thấy khóe mắt mẹ cay cay nhưng đành phải ra đi. Nó biết bố mẹ đã già đi rất nhiều nhưng vẫn nặng trĩu đôi vai gầy lo cho những đứa con đang còn ham vui, chưa nghĩ gì đến ổn định cuộc sống.
26 tuổi, nó vẫn mải mê đi tìm một điều gì đó mà không sao định nghĩa được. Trong khi bạn bè đã yên bề gia thất gần hết, nó vẫn lông bông ở dất Sài Gòn, ngày đi làm, tối về "nhâm nhi" mấy quyển truyện rồi mới ngủ một giấc say nồng. Lâu lâu, nó lại ghé thăm vài người bạn. Bạn nó lúc nào cũng mở đầu câu chuyện bằng: "Dạo này mày sao rồi? Có gì mới chưa?". Nó chỉ cười trừ. Nhưng đó là của ngày hôm qua, còn bây giờ, nó sẽ hoàn toàn khác khi bước sang tuổi 26.
Chào mừng tuổi 26, nó sẽ đi theo tiếng gọi của con tim mình mách bảo. Có thể nó sẽ phải xa Sài Gòn hay quê nhà yêu thương nhưng nó không hối hận vì quyết định của mình. Nó sẽ tìm cho mình một bờ vai để dựa và không để bố mẹ phải buồn lòng nữa. Nó sẽ mạnh mẽ, tự tin hơn, bước chân của nó sẽ luôn vững bền khi bên cạnh luôn có những người thân tin yêu thương.
"Con sẽ về, mẹ đừng lo nhé! Con sẽ về để được mẹ âu yếm"...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Buông tay em ra! Nỗi ám ảnh của đêm hôm ấy, chị còn nhớ. Chị nhớ dáng người đàn ông chị đang gọi là chồng dùng vũ lực cưỡng đoạt chị. Trái tim người con gái trong chị đã chết từ ngày đó. Chị ngồi một mình trong bóng tối. Đôi mắt chị hướng về không gian vô định. Chị đâu thấy gì trong cái mịt mù...