Em đã quá phũ phàng và tàn nhẫn với anh
Chúng mình đã yêu nhau 4 năm với biết bao kỷ niệm đẹp đẽ. Thời gian đầu của tình yêu thật lãng mạn, nhiều kỷ niệm và đầy hạnh phúc. Anh là một người hiền lành, chân thành, tốt bụng, thông minh, anh đã quan tâm và hy sinh nhiều vì em, nhưng rồi những lo về tương lai đã làm tình yêu của chúng mình càng nhạt dần.
Anh cứ mải mê với tương lai nhưng em lại cần hiện tại. Anh đi xa tìm cách để lo cho cuộc sống của 2 đứa nhưng anh đâu biết rằng ở quê nhà em cần một bờ vai, một chỗ dựa biết nhường nào. Và rồi người ta đã đến với em, người ta đã làm cho em cảm thấy được che chở, được vui vẻ. Em được tràn ngập trong niềm hạnh phúc và sự yêu thương. Như một cô gái mới lớn em cảm nhận tình yêu của người ta mà quên mất rằng còn có anh ở nơi xa đang lo toan để tìm kiếm hạnh phúc cho 2 chúng mình. Khi em thật sự bị cuốn hút trong tình yêu đó thì anh mới nhận ra là đã đánh mất em, lúc này em không thể quay lại được nữa, em đã yêu, em yêu vì xa anh lâu quá, em yêu vì người đó đã biết làm cho em cảm nhận lại tình yêu lãng mạn.
Những điều người ta làm cũng giống như những gì anh đã dành cho em những ngày đầu chúng mình yêu nhau. Chúng mình đã chia tay vì điều đó, em trách anh vì thiếu quan tâm đến em, nhưng thực sự là vì anh quá quan tâm đến tương lai, quá yêu em nên anh đã quên mất rằng anh cần phải ở bên em lúc đó để giữ em lại anh ạ. Em thật là phũ phàng, tàn nhẫn phải không anh.
Video đang HOT
Chúng mình đã chia tay 4 tháng rồi, sau những tháng ngày bên người ta giờ đây em mới nhận ra và hiểu được người mà em cần nhất là anh. Giá như anh phát hiện ra sớm để ngăn cản em làm điều dại dột đó có phải tốt không. Anh là người đã đem lại cho em niềm vui với tình yêu, mang đến cho em hy vọng về tình yêu. Chỉ có anh mới hy sinh cho em nhiều đến vậy, chỉ có anh mới là người thật lòng với em. Dù rằng nhiều điều anh dấu kín với em nhưng em biết cũng vì anh muốn em luôn vui vẻ. Ở bên anh em cảm nhận được sự nồng ấm, cảm nhận được tình yêu chân thành và trách nhiệm của anh. Anh đã hy sinh cho em nhiều quá, khi nói lời chia tay em chỉ biết đến bản thân mình, chỉ biết niềm vui của mình mà không nghĩ gì cho anh, một người con trai đã vì em mà phấn đấu, hy sinh và chịu khổ đau.
Giờ đây khi mà em đã nhận ra tình yêu đích thực của mình thì anh đã không còn trên thế giới này nữa. Em đã sai, em đã quá hồ đồ khi lừa dối anh, quá hồ đồ khi quyết định chia tay anh – người mà em yêu nhất. Trước khi ra đi anh nói rằng sẽ không bao giờ trách em và mãi mãi yêu em nhưng em sẽ không bao giờ tha thứ cho những gì mình đã làm với anh. Em đã sai quá nhiều. Em yêu anh nhiều lắm!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giải pháp nào hơn là phải chia tay!
Em! Anh gặp em trong bình lặng như bao người con gái khác. Ánh mắt anh, nụ cười của anh đã từng không phải dành cho em. Em đối với anh đã từng rất xa lạ.
Không một chút vấn vương mỗi lúc gặp em, không một chút nhớ nhung hay bất cứ điều gì về em động lại trong tâm trí anh chứ chưa muốn nói là chẳng ưa gì em. Anh, một người tưởng như đã phải sống với trái tim giá lạnh. Thế rồi, em đã đánh thức trái tim anh. Em đi vào trái tim anh, tâm hồn anh, nỗi nhớ của anh một cách từ từ, thật chậm nhưng thật ngọt ngào và xao xuyến. Sau khoảng thời gian dài ngủ đông, trái tim anh như bừng tỉnh. Anh không biết đó là tội lỗi hay không? Bởi giá như, vâng cái từ giá như anh lại phải dùng đến nó, giá như anh và em đều là những kẻ tự do. Anh đã từng và rất ghét những kẻ ngoại tình.
Anh đâu biết, anh đâu ngờ mình lại vướng vào chuyện thế này. Thật sự lý trí của anh đã hoàn toàn gục ngã trước trái tim khi nó được vài giọt nước lạc vào. Anh đã không thể kìm nén lòng mình và cũng vì chỉ nghĩ thật ngây thơ là có sao đâu bởi anh nghĩ hầu hết những kẻ ngoại tình là tìm đến việc giải quyết nhục dục bản thân. Với mình thì anh đã tự hứa với lòng mình là không thể để chuyện ấy xảy ra vì anh biết chúng mình chẳng có con đường nào khác cả phải không em! Anh biết đã có lúc chúng mình có thể không vượt qua cái ngưỡng cửa đó bởi hai trái tim ta đã hòa quyện vào nhau. Thật may là chúng ta đã chưa hề có chuyện gì xảy ra. Thực tế đã cho thấy nó không đơn giản như anh tưởng.
Càng cố quên em anh lại càng nhớ em hơn. Nhớ em trong lúc làm việc, trong lúc đi đường, trong bữa ăn, trong giấc ngủ... Thật là tội lỗi phải không em? Nhưng nào có khác được. Ta có còn con đường nào khác đâu em. Giờ phút này anh đang rất buồn và nhớ em nhưng rồi chuyện này chắc sẽ chẳng còn duy trì lâu nữa đâu em ạ. Anh phải trả em về cho gia đình em bởi anh biết em đã tìm lại được chính mình. Yêu nhau mà chẳng thể trực tiếp mang lại hạnh phúc cho nhau. Anh đã rất vui khi thấy em tìm lại với gia đình. Em đã hứa với anh là em sẽ sống hạnh phúc. Em hãy cố em nhé! Anh chỉ biết nói rằng "anh rất tiếc" và trong tận đáy lòng, anh mong em sống hạnh phúc! Hãy cho anh được thì thầm với em lần cuối "..." em nhé! Binh LangKhông một chút vấn vương mỗi lúc gặp em, không một chút nhớ nhung hay bất cứ điều gì về em động lại trong tâm trí anh chứ chưa muốn nói là chẳng ưa gì em. Anh, một người tưởng như đã phải sống với trái tim giá lạnh. Thế rồi, em đã đánh thức trái tim anh. Em đi vào trái tim anh, tâm hồn anh, nỗi nhớ của anh một cách từ từ, thật chậm nhưng thật ngọt ngào và xao xuyến. Sau khoảng thời gian dài ngủ đông, trái tim anh như bừng tỉnh. Anh không biết đó là tội lỗi hay không? Bởi giá như, vâng cái từ giá như anh lại phải dùng đến nó, giá như anh và em đều là những kẻ tự do. Anh đã từng và rất ghét những kẻ ngoại tình.
Anh đâu biết, anh đâu ngờ mình lại vướng vào chuyện thế này. Thật sự lý trí của anh đã hoàn toàn gục ngã trước trái tim khi nó được vài giọt nước lạc vào. Anh đã không thể kìm nén lòng mình và cũng vì chỉ nghĩ thật ngây thơ là có sao đâu bởi anh nghĩ hầu hết những kẻ ngoại tình là tìm đến việc giải quyết nhục dục bản thân. Với mình thì anh đã tự hứa với lòng mình là không thể để chuyện ấy xảy ra vì anh biết chúng mình chẳng có con đường nào khác cả phải không em! Anh biết đã có lúc chúng mình có thể không vượt qua cái ngưỡng cửa đó bởi hai trái tim ta đã hòa quyện vào nhau. Thật may là chúng ta đã chưa hề có chuyện gì xảy ra. Thực tế đã cho thấy nó không đơn giản như anh tưởng.
Càng cố quên em anh lại càng nhớ em hơn. Nhớ em trong lúc làm việc, trong lúc đi đường, trong bữa ăn, trong giấc ngủ... Thật là tội lỗi phải không em? Nhưng nào có khác được. Ta có còn con đường nào khác đâu em. Giờ phút này anh đang rất buồn và nhớ em nhưng rồi chuyện này chắc sẽ chẳng còn duy trì lâu nữa đâu em ạ. Anh phải trả em về cho gia đình em bởi anh biết em đã tìm lại được chính mình. Yêu nhau mà chẳng thể trực tiếp mang lại hạnh phúc cho nhau. Anh đã rất vui khi thấy em tìm lại với gia đình. Em đã hứa với anh là em sẽ sống hạnh phúc. Em hãy cố em nhé! Anh chỉ biết nói rằng "anh rất tiếc" và trong tận đáy lòng, anh mong em sống hạnh phúc! Hãy cho anh được thì thầm với em lần cuối "..." em nhé! Binh Lang
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh đã đi ngang qua cuộc đời em "Mối tình đầu như đi trên cát bước nhẹ nhàng mà lún thật sâu". Thế đấy, mọi thứ dường như lại hiện về trong lòng, lại hiện về những kỷ niệm của tôi và anh, của một mối tình đầu thật đẹp, thật thơ ngây của tôi dành cho anh. Một thời tôi yêu anh chân thành và đơn phương, tình yêu của...