Em đã ngừng yêu anh
Chia tay không có nghĩa là hết yêu.Cùng đọc tâm sự của một người con gái viết cho tình yêu của mình bạn nhé!
Ngày nào đó anh vô tình đọc được bài viết này của em , không biết a có nhíu mày và mỉm cười không nhỉ ?
Ngày đó , khi anh nhìn em , ánh mắt ấy hút cả hồn em ngất ngây sau bao nhiêu năm em bỏ yêu thương bên ngoài .
Hàng ngày em bị hình ảnh của anh len lỏi vào từng giây, từng phút rảnh rỗi. Em luôn cố gắng làm việc nhiều hơn, bắt mình phải bận rộn để không còn thời gian nghĩ đến anh. Tình cảm là phạm trù gì đó khó tả để em không điều khiển được. Hơn 1 tháng trời rồi cũng nguôi ngoai, em lại hâm hâm để anh biết được. Và rồi điều gì đến đã đến, hàng ngày, hàng giờ, hàng phút rảnh rỗi là anh nhắn tin cho em, mỗi ngày hàng trăm tin nhắn, có ngày nhiều hơn. Có hôm em ngồi xem lại hết cả buổi chiều, 37.972 tin nhắn. Ôi , em không bao giờ quên con số đó. Và sau đó nó còn nhiều gấp mấy lần như vậy nữa. Mỗi lần đến văn phòng gặp anh, ánh mắt yêu thương ấy, chỉ cho chỗ ngồi, sợ em nóng làm em như bị run lên bần bật. Em lo sợ có ai đó phát hiện ra ánh mắt anh nhìn em thì em ngại lắm. Mình hẹn nhau đi du lịch và mình hạnh phúc được ở cùng nhau ba ngày. Ba ngày đó thôi với em là cả một trời vui.
Sau ngày đó mình ít nói chuyện hơn, anh không muốn em yêu anh vì sợ em khổ. Em nghĩ nếu không muốn em khổ sao anh lại dành cho em tình yêu lớn như vậy, hình ảnh anh đã in đậm trong em. Và rồi anh và em đã xa nhau thực sự, em vẫn yêu anh, viết cho anh những dòng tin và quyển sổ đó, em tin anh sẽ không bao giờ đọc được . Nhưng… một ngày anh khôi phục được facebook rồi, anh đọc được tin em viết, anh vẫn bình thản, đêm cuối cùng của năm em nhắn cho anh” EM YÊU ANH” … em biết anh không còn yêu em nữa nhưng em thì còn yêu anh nhiều quá, cú sốc hôm đó anh dành cho em đủ để em phải cấp cứu nằm viện, vậy mà khỏe lại em vẫn nhớ anh.
Gần 1 năm qua đi mà em chưa nguôi ngoai được nỗi nhớ đó. Sáng nay khi mình nói chuyện với nhau về công việc kinh doanh, anh nói hớ một câu, em nghe thấy bình thường xong rồi ngồi ngẫm lại, nó chát lắm, nó đắng nghẹn lòng bởi anh nói một cách hồn nhiên như tình yêu anh mang đến .
Anh tự do thật ư ? Câu nói đó khiến em đủ động lực để quên anh , EM ĐÃ NGỪNG YÊU ANH ! Ranh giới sao mong manh quá phải không anh, em đã ngừng yêu anh rồi anh ạ! Em có buồn mất chút ít rồi sau đó em cảm thấy hạnh phúc và cười, em cảm ơn vì anh đã không còn yêu em !
Ngày em về nhà anh chơi, em nghe người nhà anh nói anh phải lấy gái tơ, còn trẻ nữa mới xứng, chứ không bao giờ bố mẹ cho anh lấy phụ nữ, vì sợ người ta không chu đáo vẹn toàn. Ôi , cái kiểu suy nghĩ ấy sao lại nói ra từ nhà anh chứ? Sao lại có thể nói là anh hoàn toàn nghe lời mẹ chứ? … ANH NGOAN QUÁ! Em lại cảm ơn anh đã không còn yêu em! Đúng là anh không muốn em phải khổ thật, vì nếu mình bên nhau em lại phải đối mặt với sự tình này. Không biết em đang biện hộ hay em muốn nhạt nhòa đây nữa anh nhỉ .
Video đang HOT
Thi thoảng em biết anh đi không về, đi nhiều ngày không về, em hỏi anh vẫn bảo anh vừa ngủ dậy ở nhà, nhưng em biết anh không phải ở nhà. Em nghĩ thôi thì tùy duyên vì em cũng không ở gần anh mà. Nếu có ai đó đang mang hạnh phúc đến bên anh thì đó là điều tuyệt vời quá. Anh không còn yêu em !
Cuộc sống là chuỗi ngày hồi tưởng, nhưng lúc này đây em đã dọn sạch những gì liên quan đến anh rồi. Em không còn buồn khi anh không còn yêu em! Em nghĩ người thiệt thòi ở đây không phải là em, em chỉ không có được người mình yêu thôi nhưng từ nay anh đã mất một NGƯỜI YÊU MÌNH !
Anh ơi! anh sống tốt và hạnh phúc nhé, em không dõi theo nữa, em không liên lạc nữa, anh sống tốt nhé tình yêu của em !
EM ĐÃ NGỪNG YÊU ANH…
Theo Blogtamsu
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Phải đến khi nào em mới có thể yêu một người khác vì họ là chính họ, mà không phải vì họ giống anh?
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Thì giờ những ký ức mang tên anh có lẽ sẽ không thể dày vò em như thế này. Em rơi vào hố sâu của sự tuyệt vọng, khi tất cả những ký ức của anh lấp đầy trong tâm trí. Em đã từng khao khát mình có một trí nhớ siêu phàm, để có thể nhớ tất thảy mọi điều về anh nhưng cho đến giờ phút này, em chợt thấy hối hận vì điều đó. Em không muốn nhớ đến sự hiện diện của anh, em không muốn nhớ đến những tổn thương mà anh đã gây ra cho em nhưng em không thể nào quên được, những ký ức đó vẫn vò nát trái tim em từng ngày từng giờ, và em dần như bị kiệt sức trong cuộc rượt đuổi giữa bản thân và những ký ức đó.
Giá như em có thể ngừng yêu anh
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Thì có lẽ đến giờ phút này, em sẽ thôi không còn bật khóc trong đêm, khi những nỗi nhớ anh trào dâng. Em sẽ không còn những tiếng nấc trong đêm, khi vô tình bắt gặp hình bóng anh trong cơn mơ nữa. Em gào thét trong chính cảm xúc của mình, nhưng cái em nhận lại chỉ là một màn đêm im ắng không chút tiếng động, khiến em khẽ rùng mình. Những lúc như thế, em đã từng ước có anh bên cạnh để vỗ về và đưa em vào giấc ngủ. Nhưng rồi bất giác nhận ra, tất cả chỉ là em ngộ nhận.
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Thì giờ em sẽ không còn trông ngóng những tin nhắn chúc ngủ ngon của anh vào mỗi đêm. Và sẽ không còn sự háo hức vào mỗi buổi sáng thức dậy sẽ nhận được những dòng tin nhắn yêu thương của anh. Em đã quá phụ thuộc vào anh, em vẫn không thể nghĩ mình sẽ có thể ổn nếu như không có anh và em vẫn không tin rằng anh đã rời xa em một cách nhẫn tâm như thế.
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Thì giờ em đã có thể sánh bước bên một người con trai khác, bằng một thứ tình cảm chân thành như đã từng đối với anh. Nhưng em lại không thể đến với bất kì một người con trai nào nữa, khi hình ảnh của anh luôn hiện diện trong tâm trí. Phải đến khi nào em mới có thể yêu một người khác vì họ là chính họ, mà không phải vì họ giống anh?
Giá như em có thể ngừng yêu anh...
Thì em đã không tìm kiếm bóng dáng anh trên từng con phố, từng con hẻm như bây giờ. Em chợt thấy hối hận vì đã để trí nhớ của mình ghi nhớ hình bóng của anh quá lâu. Em đã nhớ anh đến mức, đi đâu làm gì cũng nhìn thấy hình bóng của anh đang hiện diện trước mắt. Em đã từng nắm tay một người con trai lạ và gào thét tên anh vì cứ ngỡ đó là anh. Em vẫn không thể tin rằng em đã đánh mất anh.
Giá như em có thể ngừng yêu anh
Giá như em có thể ngừng yêu anh... dù chỉ là một chút thôi cũng được. Chỉ một chút thôi, để em có thể đối xử với anh như một kẻ xa lạ, giống như cái cách mà bây giờ anh đang đối xử với em vậy.
Và giá như, anh không xuất hiện trong cuộc đời em thì hay biết mấy.
Anh đến mang nguồn hơi ấm, xoa dịu trái tim vốn dĩ đã đóng băng từ lâu của em và rồi anh lại cất bước ra đi, trả trái tim của em về trạng thái trước cái ngày mà anh đến.
Em cố gắng kìm nén những cảm xúc của bản thân dành cho anh. Em vẫn mong rằng em có thể quên được anh hoặc là để nỗi nhớ về anh rơi rớt ở một nơi nào đó, mà em không hề biết.
Em phải làm gì để xoá bóng dáng của anh, khi mà cái bóng dáng đó vẫn cứ lượn lờ trong tâm trí? Em phải làm sao để đuổi anh ra khỏi trái tim, khi mà tim em vẫn cứ cố chấp giữ anh lại bên nó? Em phải làm sao để có thể quên được anh đây?
Nếu như em không yêu anh nhiều như thế này, có lẽ quên anh là điều dễ dàng đối với em, khi tình cảm giữa chúng ta đã kết thúc.
Em cô đơn trong chính cái hố mà anh đã tạo ra. Anh đã khiến em rơi vào cái hố đó và rồi anh ra đi, bỏ mặc em trơ trọi một mình trong đó. Em bơ vơ, lạc lõng, em không thể nào tìm ra được lối thoát dành cho mình.
Em tự trách mình tại sao lại quá tin người, đã để một người như anh bước vào trái tim một cách hết sức dễ dàng như thế. Em đã vô tình để anh bước vào trái tim em và phá nát nó.
Cái ngày mà anh đến và cả cái ngày mà anh đi, đều khiến trái tim em thổn thức.
Phải chăng em đã làm điều gì sai hay là anh không phải là người xứng đáng để được nhận thứ tình cảm chân thành mà em trao?
Theo Blogtamsu
Em chẳng cần một con tim gian dối đâu anh Con tim em mong manh đến mức dễ lay động, còn anh thì đến với em một cách rất hoàn hảo. Em chưa kịp nhận ra tim mình đang loạn nhịp thì nó đã bắt đầu ca vang những khúc ca của tình yêu rồi. Và như một lẽ thường tình, men tình dễ say, em chìm vào những cơn say vụng dại...