“Em đã mất trinh, anh không để tâm gì chứ?”
Hưng có vẻ không biết phải trả lời câu hỏi của Trang như thế nào. Anh ngồi im lặng hồi lâu.
- Em không còn trong trắng nữa, anh không nghĩ gì chứ? – Trang nhắc lại.
Nhìn gương mặt thẫn thờ của Hưng, Trang cười thầm, hóa ra đàn ông người nào cũng thế thôi, chỉ coi trọng cái màng trinh bé tí tẹo dùng được có 1 lần trong đời thay vì phẩm hạnh người sống cả đời với mình.
Trang đúng là mẫu phụ nữ mà các bà mẹ muốn con trai mình kết hôn cùng. Ngay từ khi đi thực tập, dưới các trường mà cô đi qua, thế nào cũng có một vài bác lớn tuổi nhắm cô bé thực tập sinh này cho con, cho cháu mình.
Nghe mọi người gửi gắm, Trang chỉ cười bẽn lẽn, vì khi đó cô đã có người yêu rồi, chỉ chờ công ăn việc làm ổn định là cưới nhau.
Trung là mối tình đầu của cô. Họ gặp nhau trong dịp sinh nhật bạn của Trang, cũng là em họ Trung.
Ngay lần đầu tiên gặp mặt, anh đã không thể rời mắt khỏi cô bé hay xấu hổ, cứ ngồi nép vào lưng các bạn khi bị trêu đùa.
Anh xin số điện thoại của Trang từ em họ và ngay lập tức gọi cho cô vào tối hôm đó. Trang khi ấy mới học năm thứ nhất, cô còn rất nhiều ảo tưởng về tình yêu cổ tích.
Còn Trung, anh đã ngoài 30 tuổi, trải đời và thành đạt. Vậy nên chẳng cần mất nhiều thời gian để họ trở thành một cặp.
Tình đầu giữa cô sinh viên sư phạm và chàng kiến trúc sư tài năng thật đẹp cho đến thời điểm 2 tuần trước lễ ăn hỏi.
Tối đó, Trang đang tham khảo mấy mẫu đồ ngủ gợi cảm dành cho tuần trăng mật thì nhận được cuộc điện thoại từ số lạ.
Người phụ nữ đó tự xưng là Ngọc, bạn gái của Trung, cô ấy muốn hẹn gặp để nói chuyện riêng với Trang. Dù rất bất ngờ nhưng Trang cũng đồng ý, cái chính là vì tò mò chứ thực tâm cô không tin vào chuyện đó.
Video đang HOT
Yêu Trung gần 4 năm, cô tin tưởng tuyệt đối vào anh. Cô cứ nghĩ trên đời này chẳng mấy ai được như người yêu mình, dù đôi lúc có thèm muốn, khao khát nhưng chỉ cần bạn gái tỏ vẻ không đồng ý là anh đã lập tức buông tay ra rồi xin lỗi.
Một người đàn ông tử tế như vậy thì làm sao có thể làm những việc gây tổn thương cho cô?
Nhưng sự thật trái ngược hẳn với những điều Trang vẫn nghĩ. Trung không phải là một bạch mã hoàng tử mà mưu mô, xảo quyệt và giỏi chùi mép đến không ngờ.
Nhiều năm nay, trước cả khi gặp Trang, anh vẫn quan hệ sâu đậm với Ngọc, một &’chân dài’ đúng nghĩa. Ngọc xinh đẹp và quyến rũ, chị không giấu giếm thân phận gái bao. Chị nói mình làm việc ở vũ trường từ năm 17 tuổi, theo chân các đại gia để nuôi thân và nuôi chàng người yêu ăn học.
Chị ấy đưa ra những tấm ảnh chụp với Trung từ rất lâu rồi cho Trang nghe lại những đoạn video, đoạn ghi âm gần đây mà hai người trò chuyện.
Trong đó, Trung đoạn tuyệt với Ngọc, đe dọa Ngọc phải phá thai để mình tiện bề &’cưới một người vợ trinh trắng thực sự’.
Trang trở thành người vô hồn từ đó.
Văng vẳng trong đầu, Trang như nghe rõ từng lời của Trung nói với Ngọc: &’Tôi chẳng ham hố gì loại con gái mới nứt mắt ra, chán bỏ m… nhưng ít ra là nó còn trinh, chứ không nát bét như cô’.
Chia tay Trung, Trang cũng từ bỏ niềm hy vọng vào tình yêu chân thành. Với cô, tất cả đàn ông trên đời đều biến thành thợ săn trinh tiết.
Vậy nên, khi bất cứ chàng trai nào ngỏ lời cầu hôn, Trang cũng thử họ bằng cách nói mình không còn trong trắng rồi chờ xem phản ứng. Mới đầu, cô rất thật vọng vì họ tháo chạy nhanh chóng nhưng rồi sau này cô lại cười khẩy, vì nghĩ đây giống như một trò chơi.
Gần 1 năm nay, từ khi quen Hưng, thợ cơ khí gần nhà, Trang đã phần nào thay đổi cách nhìn về đàn ông. Từ sâu thẳm, cô nhận thấy anh có vẻ khác những người mình từng gặp nhưng sự nghi ngờ lại thôi thúc cô thử thách anh như những lần trước.
…
Đúng lúc Trang thất vọng nghĩ thầm trong đầu &’đúng là lòng vả cũng như lòng sung’ thì Hưng khẽ khàng nắm lấy tay cô:
- Em có biết anh thường mong gì khi mua máy khoan mới không?
Trang cảm thấy khó hiểu, máy khoan thì có liên quan gì?. Nhưng cô vẫn trả lời:
- Gì vậy anh?
Trung mỉm cười:
- Anh mong rằng có thể bỏ lớp giấy bọc đi nhanh chóng nhất, vì nó chẳng để làm gì, chỉ khiến mình khó nhìn thấy các bộ phận bên trong tốt như thế nào thôi.
Nói rồi, anh choàng tay ôm lấy Trang. Còn Trang, cô không chống cự nữa, cô biết mình đã tìm được đúng người sẽ bên mình suốt cả cuộc đời.
Theo Eva
Vợ qua mặt chồng ngoại tình suốt 10 năm
Đến bây giờ tôi vẫn không tin được vào mắt mình những gì nhìn thấy. Tôi không ngờ mình đã lấy phải một người vợ lăng loàn, sống "giả tạo" tới như vậy.
Tôi đã ngu ngốc tin vào lời người đàn bà xấu xa đó (Ảnh minh họa)
Bây giờ tôi đã có đủ chứng cứ để khẳng định cô ấy ngoại tình. Suốt 10 năm qua cô ấy đã lừa dối bố con tôi để dành thời gian ở bên người đàn ông khác. Khi tôi đưa những tấm hình vợ tôi ân ái bên người đàn ông đó, cô ấy vẫn một mực khẳng định đó chỉ là ảnh ghép, ảnh người khác vu oan. Nhưng khi tôi đưa ảnh chụp màn hình những tin nhắn mùi mẫn vợ gửi cho hắn ta, cô ấy mới thừa nhận. Ban đầu là khóc lóc, van xin, nhưng khi tôi không tha thứ, cô ta lại giở giọng trách móc tôi.
Theo như cô ấy nói "Anh ta - người đàn ông Tây đó mới là đàn ông, anh ta mới mang lại cho tôi những cảm xúc mãnh liệt của tình ái. Anh ta luôn ở bên tôi, động viên tôi. Điều mà một người như anh chẳng bao giờ làm được. Giá như tôi chưa lấy anh, thì tôi đã có một ông chồng Tây như ý".
Chỉ nghe đến câu đó thôi, lòng tôi đã uất nghẹn không nói nên lời. Đã có với nhau hai mặt con, đứa lớn 18 tuổi, đứa thứ 2 đã 15 tuổi mà cô ấy còn nói được những lời cạn tình cạn nghĩa như vậy.
Nhớ ngày vợ nhận công tác một năm, tôi đã bao đêm không ngủ được. Phần vì lo cho vợ ở nhà quen lên đó lạ nước lạ cái, ốm ai chăm. Phần thì thương con vì xa mẹ. Những đêm tôi ngủ mơ về vợ là những đêm đầu óc nhức nhối. Bao phen tôi xin để chuyển cô ấy về gần nhà cũng là những lần nhận được hồi âm rằng vợ muốn ở lại để rèn luyện, dạy chữ cho dân vùng cao.
Nhưng tôi đâu ngờ, vợ tôi lên đó lại quên chồng theo trai lạ. Khi tôi được bạn bè cho biết vợ cặp bồ với trai trẻ mà lại là người Tây, tôi đã không tin. Nhưng nhiều lần người ta nói làm tôi phải suy nghĩ. Thuê thám tử điều tra, cuối cùng tôi như chết đứng khi biết, vợ tôi và anh thầy giáo người Tây dạy tiếng Anh đã sống với nhau như vợ chồng suốt 10 năm nay.
Giờ tôi đã hiểu vì sao, hết 1 năm công tác như trong hợp đồng vợ tôi lại không về. Hóa ra cô ấy nặng tình nặng nghĩa với thầy giáo cùng trường và không muốn chia tay với anh ta. Hết lần này đến lần khác, cô ấy lấy lý do vì yêu trường, yêu lớp vì "quy định bắt buộc em phải ở lại trên đó. Anh yên tâm hết năm nay em sẽ về với bố con anh". Thế rồi cứ năm này qua năm khác cho tới khi hết 10 năm, cô ấy mới về với bố con tôi.
Nghĩ cảnh gà trống nuôi con đã cực, nghĩ tới vợ lăng loàn ngoại tình với Tây tôi còn nhục nhã hơn. Chỉ vì không vượt qua được ham muốn của bản thân mà cô ấy sẵn sàng cắm sừng tôi. Còn tôi cứ như một ông chồng khờ khạo, chỉ biết đi làm kiếm tiền cắm đầu nuôi con. Nghĩ cô ấy vất vả, tôi thương lắm, tôi dành hết thời gian thay vợ chăm con học hành nên người. Tới nay con gái tôi đã 18 tuổi, còn con trai tôi cũng được 15 tuổi.
Tôi còn ngu ngốc hơn khi sợ vợ thiếu hơi ấm chồng mà cứ mỗi tháng tôi lại dành một khoản tiền, chuẩn bị đồ ăn mang lên thăm vợ. Cái cơ bản cũng là muốn gửi con cho bà để lên hâm nóng tình cảm vợ chồng. Phần vì nhớ, vì muốn bù đắp cho cô ấy.
Nhưng tôi đâu biết, hóa ra tất cả chỉ là sự giả dối. Vợ nói, nhớ tôi nên bao đêm cô ấy mơ thấy tôi và nhớ cảnh vợ chồng bên nhau. Điều đó khiến tôi vui mừng biết bao nhiêu. Nhưng có điều cô ấy chỉ cho tôi ở được hai hôm, xong viện cớ quy định này nọ để đuổi tôi về rồi sống cùng trai lạ. Tôi đã ngu ngốc tin vào lời người đàn bà xấu xa đó. Để rồi khi tôi về họ lại ôm nhau cười chế nhạo ông chồng ngu ngốc như tôi.
Khi chuyện vỡ lở, vợ tôi không chút xấu hổ, cô ấy vẫn thản nhiên sống trong nhà của tôi như chưa có chuyện gì. Thậm chí cô ta còn hẹn hò với anh chồng hờ kia cùng nhau ra nhà nghỉ hú hí. Còn bố mẹ tôi thì nhất quyết đuổi cô ta ra khỏi nhà, đánh chửi không thương tiếc. Tuy nhiên tôi vẫn một mực bảo vệ cô ấy vì các con của chúng tôi.
Tuy nhiên, khi các con tôi biết chuyện về mẹ nó, cả hai đứa không những không tha thứ mà chúng con tuyên bố "chúng con không muốn ở bên một người mẹ như thế, bố đuổi bà ấy đi đi". Có lẽ chúng đã đủ nhận thức để hiểu được rằng đâu là luân thường là đạo lý làm người.
Mặc cho cô ấy khóc lóc quỳ xin nhưng hai đứa con tôi nhất quyết không đồng ý, chúng còn to tiếng khi nói rằng "chúng tôi đã quen không có bà bên cạnh, nếu có người mẹ như bà, chúng tôi thà không có còn hơn. Trong khi bố vất vả nuôi chúng tôi ăn học thì bà ở đâu, làm gì?".
Cô ấy cầu xin tôi, nhưng có lẽ giờ tôi cũng không thể quyết định được gì. Chắc có lẽ duyên phận của chúng tôi chỉ đến đấy. Giờ tôi chỉ còn lại một cảm giác đau lòng, đầu óc trống rỗng.
Theo VNE
Chồng dàn cảnh đẩy tôi vào tay sếp để chạy chức Trong cơn say vì men rượu làm cho gần như mất hết ý thức, tôi lơ mơ cảm nhận ai đó đang mơn man, vuốt ve cơ thể mình rồi hừng hực trong cuộc yêu. ảnh minh họa Chúng tôi yêu nhau từ khi còn học ở quê, hết cấp III, tôi không thi đại học mà ở nhà phụ giúp bố mẹ...