Em đã đủ sẵn sáng để yêu ” ông già ” như anh chưa, cô bé?

Theo dõi VGT trên

“Anh tìm Em mãi mà chẳng thấy Em đâu. Anh tìm Em từ ngày nắng đến ngày mưa. Từ mùa hoa sưa cho đến mùa hoa sữa. Gặp cô nào giông giống Em, anh cũng mạnh dạn hỏi: Có phải Em không? Nhưng mấy cô ấy đều trả lời: Anh nhầm rồi ạ.

Nó hí hoáy cập nhật một status mới:

“Đến bao giờ anh mới chịu xuất hiện đây, em chờ anh chán mà vẫn chưa thấy anh tới, em đã đi tìm rồi mà sao vẫn không thấy anh. :’( anh mà không đến mau mau là em đi yêu người khác đấy nhớ, không dọa đâu!!!”

Vừa mới post xong được 1 phút, bạn bè đã nhảy vào trêu nó:

- Tâm nhà mình không đợi được nữa rồi

- Hôm rồi có đứa nào kêu không thèm yêu cơ mà J))))))

- Không phải lo đâu mi, để anh ý tao lo J))))))

- Mi dọa thế ổng chạy mất dép rồi còn đâu

- …

Thế đấy, đang tâm trạng thật mà chúng nó cứ đùa, hức hức. Tâm ngồi ôm gối ở góc phòng, tự nói với chính mình: ” Chẳng ai hiểu mình cả, buồn quá đi!”

Chẳng là hôm nay cô nhóc đi học không mang ô, đi về được nửa đường thì mưa to, lại không thèm trú nữa, cứ cuốc bộ về nhà. Và thế là ướt hết, giờ người đang nóng ran. Mới uống thuốc xong, chưa thấy đỡ hơn xíu nào, nhóc gọi về nhà cho mẹ. Chẳng phải than thở gì đâu, chỉ là muốn nghe thấy giọng nói của mẹ cho cảm thấy đỡ tủi thân. L Ngày trước ở nhà mỗi lần ốm mẹ đều đi mua thuốc rồi nấu cháo cho ăn, giờ lên đại học, ốm phải tự chăm mình. Vừa rồi cũng cố gắng lắm nó mới lết ra được đến quầy thuốc mua lấy vỉ paradol, ăn tạm gói mì rồi ngồi onl xem có tin gì vui vui không. Mỗi lần ốm là nó thấy buồn và tủi thân lạ, thấy nhớ những ngày còn ở nhà cùng bố mẹ và em trai.

Ngồi chán, nó đi đọc truyện và nghe nhạc. Cách giết thời gian hiệu quả! Nó chẳng để ý là đã gần 1 giờ sáng rồi. ” Thôi đi ngủ! Mẹ dặn ở trên này phải ngoan, đi ngủ sớm mà….uhm….nhưng mà chưa buồn ngủ thì biết làm sao?”. Rồi bỗng nó cười há há một mình, nó lại ngồi sáng tác nhạc. Đây là tài lẻ mà nó vừa mới phát hiện được ở chính mình. “Cũng không đến nỗi tệ, ít nhất thì cũng có mình tự nghe được ^_^”.

Và cô nhóc cứ ngồi đó với cây bút và trang giấy. Khổ nỗi chẳng có cảm xúc để viết. Đặt tay lên trán: ” Ừ hứ, đỡ nóng rồi nè, hé hé. Thôi, lần này quyết tâm đi ngủ. Là lá la…”. Đang định tắt nick, bỗng có 1 comment mới: ” Trẻ con quá! J”

Ủa, kệ người ta chứ. Mà ông này là ai vậy nhỉ? Cứ add friend linh tinh nên không biết ai với ai cả.

Nó nhắn tin lại:

- Ê, nhiêu tuổi mà bảo người khác trẻ con như thế hả?

- J anh sinh năm 89, hơn em 5 tuổi đó, đủ lớn hơn em chưa?

- Ơ @@ thật á. Đợi xíu

Nó vào phần thông tin cá nhân tìm hiểu thử. À há, 89 thật.

- hơn 5 tuổi vẫn là bạn bè tất

- Các thầy cô ở trường dạy em như thế à?

- À không, nhưng các thầy cô bảo là phải cư xử tùy người

- Em nghĩ tôi là loại người nào mà không gọi anh?

- Cái này mình không rõ, để tìm hiểu đã. Nếu mình thấy bạn xứng để gọi là anh thì mình sẽ tự gọi

- Uh, tùy em thôi. Nhưng khuya quá rồi, hơn 2h30. Đi ngủ đi cô bé! J

- À…uhm, mình chuẩn bị ngủ rồi. Thế nhé, byebye!

- Byebye, chúc em ngủ ngon! J

Hơ hơ, ông này cũng được đấy chứ, mình nói vậy mà không thái độ gì hết. Nhưng thôi để đấy, đi ngủ đã không sáng lại không dậy đi học được.

Cô nhóc tắt máy, leo lên giường ngủ. “Anh của em ngủ ngon nhé, em đi ngủ đây! ” – đó là lời chúc của nó dành tặng người đàn ông của đời mình trước mỗi giờ đi ngủ, thói quen này có từ bao giờ nó cũng không nhớ nữa. Đôi mắt dần dần nhíu lại, giấc ngủ từ từ kéo đến. Sáng mai thôi, lại là một ngày mới đầy hi vọng!

Em đã đủ sẵn sáng để yêu ông già như anh chưa, cô bé? - Hình 1

***

Hôm sau dậy có mệt thật, nhưng may là hết sốt rồi. “Lại một ngày mới, và một niềm hi vọng mới em sẽ tìm được anh”. Câu này hôm nào cũng thấy cô nhóc nói .

Tan học, về nhà, ăn cơm xong, nó mò lên face luôn. “Không đi chơi, ở nhà biết làm gì?” – đó là lí do “chính đáng” cho việc onl face suốt ngày của nó.

Không thấy có gì hay ho cả. Bỗng nó “à” lên một tiếng thích thú. Cười tủm tỉm một mình: ” Để xem nào!”. Nó kéo chuột xem hết phần thông tin cá nhân rồi đọc hết wall nhà “người ta”. Đọc đến đâu là mắt và miệng nó tròn thêm một xíu. “Thôi chết, mình hiểu nhầm rồi, cứ tưởng tên hâm nào, ai ngờ …”. Nó không biết dùng từ gì để diễn tả nữa. Cảm thấy có chút tội lỗi nhỏ!

Tối đó, nó vẫn đọc qua vài trang sách rồi ngồi chat với bạn bè và nghe nhạc. Lúc nhìn sang, thấy nick anh sáng, nó rụt rè pm trước:

- J em…chào anh!

- Hôm nay ngoan vậy J

- Em xin lỗi chuyện hôm qua, tại em đang ốm nên tính tình cũng hơi thất thường chút. Anh là người lớn, không chấp trẻ con, bỏ qua cho em nhá

- Không có gì, anh không để ý đâu. Hôm qua em ốm à?

- À vâng, nhưng là chuyện hôm qua rồi, giờ em khỏe như thường à, không sao hết á

- Uhm, thời tiết thay đổi, dễ ốm, em chăm sóc bản thân mình cẩn thận kẻo bố mẹ lo lắng

- anh nói y như các anh của em ý. Vâng, em nhớ rồi

Giảng hòa thành công. Anh không trách nó, thế mà nó cứ lo mãi. Bình thường gặp phải mấy ông ất ơ trêu nó nên nó lấy cái giọng “hách dịch” ấy nói chuyện, chủ yếu là để mấy ổng sợ mà không dám động đến nó nữa. Nhưng anh không giống vậy, anh khác những người đó, cũng khác cả bạn bè – những tên ngốc trẻ con mà theo nó nhận xét là vậy. Nó có thể cảm nhận chút gì đó về anh, về một người chưa từng gặp, những nét gì đó khiến nó đáng gọi là anh.

***

Nó có thói quen thức khuya nghe nhạc. Đêm là lúc con người sống thật với chính mình nhất, không gian và thời gian như ngưng đọng, chỉ còn mình ta với ta. Nó thích nghe nhạc, những giai điệu đó giúp tâm hồn nó thêm mơ mộng vào một tình yêu đẹp. Cô nhóc cảm nhận tất cả qua con mắt ngây thơ của mình, thấy thứ gì cũng đáng yêu, cũng đều đẹp cả. Gần 20 tuổi, có lẽ đủ tuổi để yêu đương, nó nghĩ thế, và nó vẫn thường mơ về một người chưa từng gặp – người sinh ra để dành riêng cho nó. Tuổi nó vẫn còn những nét tính cách thật trẻ con, dễ vui mà cũng dễ buồn. Tự nhiên ngồi cười được, mà lúc sau đã thấy mặt ỉu xìu.

Giờ đã khuya, list chat chỉ loáng thoáng vài chấm xanh xanh. Nó muốn tìm người nói chuyện. Nhưng bạn bè nó đã đi ngủ hết rồi. “Ngày gì ớ, sao tụi này hôm nay ngủ sớm vậy?”. Và rồi nó thấy nick anh bật sáng.

- J

- Sao vậy cô bé? J

- Anh có bận gì không, cho em xin chút thời gian. Em đang chán, không có việc gì làm nên tìm người nói chuyện.

- Uhm, không thành vấn đề J

- …..

- …..

Ai bảo anh cũng thức khuya làm chi, mà lúc đêm này con người mới cảm thấy cô đơn và lạc lõng, cần một người để trò chuyện. Không may cho anh vì đã rơi vào tầm ngắm của nó cho vị trí “nhân vật của đêm khuya”.

***

Nói chuyện được 1 tuần, nó thấy hóa ra anh cũng không “già” như nó tưởng. Không quá cứng nhắc, nhưng cũng chẳng quá bồng bột.

- Em nhắn tin cho anh nhiều thế có phiền anh tán gái không?

- À, không sao, vì hiện tại anh vẫn chưa tìm được đối tượng.

- thế thì em sẽ làm phiền anh dài dài đấy. Bạn bè em trẻ con lắm, em nói gì là chúng nó toàn trêu thôi, không lắng nghe và cho em lời khuyên như anh

- Vì các em còn trẻ J. Mà anh không thấy phiền, chỉ thấy hơi lo lo thôi

- O.0 sao ạ?

- Anh sợ em yêu anh mất

- đùa em à, không có đâu. Em coi anh là anh trai của em, không cần lo đâu nhé

- Uh, vậy anh yên tâm rồi

- ….

- ….

“Hế hế, anh này kì ghê, có người yêu mình mà cũng sợ chứ”. Nó vẫn cứ vô tư như thế, vẫn chỉ coi anh là người anh để trò chuyện, lắng nghe nó. Nói chuyện với anh, nó thấy mình bé bỏng quá.

Anh hơn nó 5 tuổi, nhưng anh vẫn còn đi học. Anh học cao học, với ước mơ sau này sẽ theo hướng nghiên cứu. Anh có niềm đam mê đặc biệt với nhiếp ảnh. Vào tường anh, nó có thể thấy rất nhiều bức ảnh anh chụp về thiên nhiên, về cây cỏ. Nó cũng yêu thiên nhiên, mỗi lần buồn vu vơ, nó chỉ muốn được lang thang trên những cung đường vắng, ngắm nhìn hàng cây, những luống hoa, đưa mắt nhìn theo từng cánh bướm bay dập dìu. Nhưng anh khác nó ở chỗ, anh yêu mùa thu, yêu Hà Nội, trong khi nó yêu mùa đông hơn. Nó bảo: có cái lạnh mùa đông thì ta mới có thể cảm nhận được hơi ấm mà người bên cạnh mang lại cho ta.

5 tuổi thôi, nhưng anh già dặn hơn nó nhiều. Anh thích nghe nhạc Trịnh, nghe những bản nhạc buồn. Còn nó, nó thích nghe nhạc trẻ. Có lần nó nghe nhiều quá thấy chán, nó hỏi anh thích nghe nhạc gì. Đến khi anh gửi cho nó cái link, nó đã vội “thôi thôi” ríu rít. Anh chỉ cười: “Nếu chưa từng trải qua nỗi đau và sự cô đơn thật sự thì em sẽ khó cảm nhận được những bài hát như thế”.

Có một điều nó thấy hơi đặc biệt là anh chỉ dùng duy nhất 1 icon mặt cười đó. Nghiêm túc gớm! Nhưng được cái anh có thể ngồi nghe nó kể lể rất nhiều. Chính nó cũng không hiểu tại sao lại kể anh nghe nhiều chuyện như thế. Những chuyện học hành, bạn bè, và nỗi nhớ nhà…lần nào nó cũng kể anh nghe. Nó nghĩ, nói cho một người không quen biết thấy yên tâm hơn là kể với bạn bè nó.

Và rồi cứ thế, đã 2 tuần từ ngày nó bắt đầu nói chuyện với anh.

***

Việc gì lặp lại thường xuyên sẽ thành thói quen. Nó đã quen với việc nói chuyện với anh mỗi tối.

- Ý mà sao không có ảnh của anh vậy. Gửi em một tấm hình của anh đi! J – nó tò mò

- Sao em lại muốn biết? J

- Uhm vậy thôi, không cần. Khi nào anh muốn anh sẽ tự gửi . Mà anh cao mét mấy

- Anh à? Mét tám J

- em thường thích trù cho những ai cao từ mét tám ế vợ

- Anh không lo ế, chỉ sợ đến lúc lấy vợ mà vẫn không có người yêu đúng nghĩa

- tự tin gớm

- Sự thật là vậy mà

- Ề, ông già của em hôm nay cute gớm

- Ông già nào của em?

- *một chút đỏ mặt* lần đầu thấy anh lè lưỡi

- Không phải lần đầu mà chỉ vì trước đó em không biết thôi J

- …

***

Ngày tiếp theo

“Ai muốn tìm người cãi nhau thì gọi mình nhé L”

Status vừa treo được 1 phút, nó thấy tin nhắn từ anh:

- Cãi nhau hem

- Òa òa òa :’(

- Sao thế? O.0 anh đã làm gì em đâu

- Em học không vào gì hết, mất tập trung quá

- J vậy nghỉ 1 chút, không cần ép mình quá

- Em bị khủng hoảng tâm lí L

- J rồi sẽ qua thôi, tuổi trẻ hầu như ai cũng bị như vậy

- Đợi anh 1 chút J

- Ớ, gạ em cãi nhau mà lại bỏ đi như thế à? L

7 phút sau

Anh gửi cho nó những tấm hình mà anh mới chụp, những khoảnh khắc về mùa thu, về Hà Nội, về thiên nhiên.

- @@ đẹp vậy! Anh có chỉnh sửa gì không đó?

- Anh chỉ chỉnh chút ánh sáng thôi, ngoài ra không có gì

- nhưng em thích mưa, mùa đông và đêm hơn. Lần sau có vô tình gặp thì chụp cho em nhá, em đặt hàng trước đó J

- Ok em J

Hôm sau

- :’(

- Hôm nay em lại sao vậy? J

- Em làm mất cái mũ mẹ mua rồi :’(

- Sao mất?

- Em để quên ở lớp :’(

- thôi, đừng buồn nữa, anh tặng em cái mũ khác

- Nhưng dù sao cũng không giống L

- Giá trị là do người tặng và thời gian nó ở bên mình J

- Cái này em biết. Mà em còn chẳng biết anh trông như nào L

- J em có thể xem hình anh ở đây – anh gửi cho nó link của 1 nick khác

- Ủa, anh đây ạ?

- Uh, anh dùng 2 nick J. Em sẽ thấy một nét tính cách khác ở anh

- À há, em sẽ thử tìm hiểu

Trông anh cao thật, hơn 5 tuổi mà sao trông ngô ngố vậy. Nó cứ tủm tỉm cười. Khuôn mặt anh có nét gì đó rất trầm tư. Cả tối đó nó ngồi đọc những dòng status của anh. Nó bất ngờ hơn khi anh có những dòng note dài gửi tới Em – người con gái mà anh vẫn đi tìm. Hóa ra, anh cũng có vẻ hâm hâm giống nó, cũng là những lời muốn nói với một nửa kia chưa biết của mình.

Có điều, anh sâu sắc hơn nó:

“Thu về, trong anh lại xốn xang cảm xúc. Mỗi một mùa thu qua, anh lại xếp vào ngăn kí ức của mình những hình ảnh về mùa thu Hà Nội. Từ sự đổi thay thất thường của tiết trời đến sự thay đổi sắc màu trên những hàng cây. Từ những vỉa hè xào xạc lá bay đến những con đường ngạt ngào hương sữa. Từ mặt nước hồ Gươm xanh trong đến Tây Hồ thì thầm sóng nước.

Anh vẫn thế, vẫn lang thang vô định trên con đường anh đi. Anh vẫn mải miết tìm em – mùa thu của riêng anh. Năm tháng qua đi, vẫn chỉ có cái bóng làm bạn cùng anh. Hà Nội không em, thu không em. Em thật gần mà cũng thật xa. Tưởng như gần ngay trước mắt, chỉ cần anh bước thêm mấy bước là chạm được vào em. Nhưng khi anh bước về phía em thì hình bóng em lại càng xa. Giống như người bộ hành khát nước trên sa mạc, tưởng phía trước mình là hồ nước nhưng đến nơi rồi mới biết chỉ là ảo ảnh.

Nhưng anh biết em không là ảo ảnh, em tồn tại. Có lẽ em cũng như mùa thu, anh chỉ có thể đứng nhìn và cảm nhận như bao người khác, chứ chẳng thể có riêng mình một mùa thu.

Mà không, mỗi người sẽ có một cảm nhận khác nhau, nghĩa là cảm nhận của anh về em là duy nhất, và như vậy anh vẫn có em cho riêng mình”

“Anh tìm Em mãi mà chẳng thấy Em đâu. Anh tìm Em từ ngày nắng đến ngày mưa. Từ mùa hoa sưa cho đến mùa hoa sữa. Gặp cô nào giông giống Em, anh cũng mạnh dạn hỏi: Có phải Em không? Nhưng mấy cô ấy đều trả lời: Anh nhầm rồi ạ.

Mỗi lần nghe câu trả lời đấy anh buồn lắm, nản nữa, chẳng muốn đi tìm em nữa. Nhưng anh lại sợ, sợ rằng nhỡ Em đang ở đâu đó đợi anh thì sao? Vậy là anh lại tin vào tình yêu thêm một lần nữa với hi vọng rằng rồi mình sẽ gặp nhau, phải không Em?

Em xuất hiện sớm đi, kẻo anh hết cái tuổi lãng mạn để yêu Em đấy. Nói vậy thôi, chứ dù thế nào thì anh vẫn luôn yêu Em bằng cảm xúc chân thành, chứ không bao giờ anh cần Em như một người lấp chỗ trống. À, thực ra thì vẫn có một khoảng trống trong tâm hồn anh, và vì trống vắng nên nhiều lúc anh thấy mình lạc nhịp với mọi đổi thay của đất trời.

Những ngày lang thang trên phố phường Hà Nội anh thật sự cảm nhận được sự thiếu vắng Em. Và anh lại mải miết tìm Em. Nhưng Em là ai? Em có phải là cô gái đang ngồi ở ghế bên cạnh anh trên thư viện? Em có phải là cô gái vừa chạy qua anh ở sân vận động? Em có phải là cô gái đang đứng cạnh anh trên xe bus? Có phải Em đang đọc những dòng này?

Liệu có khoảnh khắc nào mình nhìn thấy nhau nhưng lại không nhận ra nhau không Em?”

Em à, cũng chẳng mấy nữa đâu mùa hoa sữa lại về. Và mong ước của anh là được cùng Em đi trong hương hoa sữa nồng nàn của mùa thu lại làm những cảm xúc trong anh như nghẹn lại…

Anh vẫn đi tìm Em, nhưng nếu có thể thì Em cũng đi tìm anh nữa nhé, vì 2 người tìm nhau chắc sẽ nhanh hơn một người tìm mà!

Hẹn gặp em vào một ngày đẹp trời!

P/s: Ngày đẹp trời là ngày mà anh được gặp Em!”

Nó đã phải cảm nhận về anh theo một cách khác. Anh tinh tế hơn nó tưởng. Nhận xét đầu tiên anh dành cho nó (trẻ con quá!) là đúng, vì so với anh, nó chưa đủ lớn. Nó chỉ mong tìm được “anh” để bắt “anh” ngồi nghe nó kể lể mỗi khi buồn, sẽ bắt “anh” hát cho nó nghe, bắt “anh” kể chuyện cười cho nó… Đến khi đọc được những dòng này, suy nghĩ trong nó đã có phần “người lớn” hơn!

Nhưng…hình như anh đang yêu đơn phương một chị nào đó. Nụ cười trên môi vụt biến mất. Mím chặt môi rồi lại cười với chính mình: “Cũng phải thôi, anh đâu có trẻ con như nó mà không biết yêu là gì. Mà mình cũng chỉ coi anh là anh trai thôi mà. Mình đâu có nghĩ sẽ yêu một người mà mình không phải tình đầu của người ta”. Nghĩ thế, nó lại cười to hơn, nhưng thực ra trong lòng đang buồn lắm, chẳng hiểu tại sao nữa. Có lẽ nó sợ sẽ không có ai để nghe nó kể chuyện nữa, khi mà một ngày chị ý đáp lại tình cảm của anh…

***

Sau giờ học ca 3, nó nhận được tin nhắn từ một số lạ:

- Anh đang đợi em ở cổng trường, em tan học rồi chứ? J

- Ơ, ai vậy ạ?

- Anh đứng dưới gốc xà cừ, em cứ ra rồi biết J

Nó tò mò, không hiểu là ai.

- Anh…anh…

- Bất ngờ chứ! – anh nhìn nó cười trìu mến

- Sao anh biết em…

- Anh là ai chứ. Anh thấy số điện thoại em ở phần thông tin cá nhân, và biết lịch học của em vì em đã từng bảo em không thích học ca 3. Thấy anh giỏi không?

- Uhm – nó gật đầu cái rụp. Nó chưa từng nghĩ nó và anh lại gặp nhau như thế này, nó cũng không biết ngoài đời anh lại đẹp hơn ảnh như vậy.

- Của em đây! – anh đội chiếc mũ lên đầu nó

- Ơ…ơ…

- Anh đã nói sẽ tặng em rồi mà

- *nó nhoẻn miệng cười* mà sao anh lại ở đây, chỉ để đưa mũ cho em thôi ạ?

- À, anh đang tác nghiệp gần đây

- *tròn mắt nhìn anh*

- Anh đi săn ảnh hoàng hôn

- Em đi với được không?

Và anh đồng ý, nó thích thú khi được đi chơi. Đường phố vào chiều ngả màu nắng nhẹ, nó đưa mắt nhìn tất cả. Thường thì học xong là nó về nhà luôn nên không biết có nhiều cảnh đẹp như thế, nét đẹp từ thiên nhiên và con người.

Đến Hồ Tây, nó chạy tung tăng, thích thú, cười đùa cùng những hàng cây xào xạc. Còn anh, anh đứng lặng một chỗ nhìn theo nó và ngắm sự thay đổi của sắc trời. Nó không để ý thấy anh thỉnh thoảng lại mỉm cười…

Hoàng hôn. Thực ra thì nó cũng chưa từng ngắm hoàng hôn bao giờ, đây là lần đầu nó xem, và lại là xem cùng anh. Chạy chán, mỏi chân, nó về ngồi cạnh anh. Nhìn mồ hôi lấm tấm trên trán nó, anh bật cười. Tuổi trẻ vẫn là chạy nhảy và chơi đùa, chưa phải lo nghĩ nhiều. Và nhất là với một tâm hồn ngây thơ như nó. Từng làn gió thổi, từ mát, sang chút se lạnh. Trời tối dần, anh cũng đã chụp được tầm chục tấm hình. Nó cứ đứng im cùng anh như thế. Nhìn làn nước dưới hồ, nhìn lên bầy trời, hàng cây và cả dòng xe với những mái nhà lấp ló dưới ánh điện. Một chút nhíu mày có vẻ suy tư. Anh quay sang nhìn nó mà nó cũng không hề hay biết, hình như quá tập trung.

- Nghĩ gì thế cô bé?

- À…không, em chỉ nghĩ linh tinh ý mà – nó lại toe toét cười.

- Thôi tối rồi, về thôi

- Vâng – nó ngoan ngoãn leo lên xe

Anh đưa nó về tận phòng. Hôm nay nó đã có những trải nghiệm thú vị, chưa bao giờ nó được đứng lặng mà ngắm nhìn mọi thứ xung quanh mình như thế. Thêm chút chiêm nghiệm, làm nó thấy cuộc sống này còn có nhiều cái đẹp đang chờ nó khám phá.

Buổi tối onl, lần này là anh chủ động nhắn tin cho nó trước:

- Anh gửi ảnh cho em xem trước nhé

- Vâng J mà em chỉ tiếc là không có mưa

- Em thích mưa? J

- Dạ, lần sau em sẽ tự chụp cho mình một album ảnh về mưa

-

Anh chụp được nhiều thật, nó chỉ mải chạy nhảy mà không để ý. Đẹp thật đấy! Nhờ những tấm hình của anh mà nó thấy yêu cảnh vật hơn, yêu Hà Nội này hơn.

- Em hỏi cái này, anh trả lời thật nhá

- Uh, em hỏi đi J

- Anh đang yêu ạ?

- À, cái này thì….chỉ là đơn phương thôi

- Bao lâu rồi anh?

- Gần 1 năm J

- Kể cho em nghe chút về chị ý đi!

- Cô ấy kém anh 2 tuổi, cũng thích nhiếp ảnh. J Anh đã từng nhờ cô ấy làm mẫu cho anh, anh có hàng tá file ảnh của cô ấy. Tiếc rằng anh quá nóng vội nên giờ cô ấy cắt liên lạc với anh rồi

- Sao lại thế ạ?

- Vì cô ấy có người yêu rồi J

- Biết vậy mà anh vẫn yêu chị ý?

- Uh, tình cảm mà, không nghe theo lí trí. Anh tự mắc vào cái bẫy của chính mình, để rồi đau tự chịu.

- Vâng

Rồi nó không biết nói gì nữa. Đã hơn 1 tháng trôi qua rồi, và hình như nó đã dành cho anh một tình cảm đặc biệt. Nó cũng không biết cụ thể thứ tình cảm đó gọi là gì nữa, chỉ biết có một chút khâm phục. Nó khâm phục anh vì anh suy nghĩ chín chắn hơn nó, anh tinh tế, biết lắng nghe, cho nó những lời động viên, và anh cũng có tài nữa. Mỗi lần muốn tìm người nói chuyện là nó lại nghĩ tới anh đầu tiên. Không thấy nick anh sáng, tự nhiên nó thấy hụt hẫng lạ. Nhớ có lần nó đã thức đến 2h30 chỉ để thấy nick anh sáng. Hôm sau, thấy anh onl như mọi ngày, nó lại cười mình hôm trước nghĩ gì không biết.

Lúc này đây, có nỗi buồn nào không diễn tả nổi. Mạng chỗ nó lại đang lag, thế là nó tắt máy đi ngủ. Chưa hôm nào từ lúc nó lên đại học, nó lại đi ngủ sớm như thế, mới có chưa đến 10h.

***

- Hôm nay anh có chuyện buồn, nói chuyện cùng anh chút nhé

- Vâng J anh sao thế?

- Không muốn nói

- Nghe nhạc cùng em không?

- Anh không quen nghe nhạc trẻ

- Nhưng em không quen nghe nhạc già

- Thôi được rồi, gửi anh. Nhưng nhạc buồn nhá, đừng có nhạc đập mạnh quá

- Em biết rồi

Rồi nó cùng anh nghe nhạc, khi cùng nghe nhạc, tâm hồn con người sẽ trở lên đồng điệu hơn.

….

- Anh từ bỏ rồi J

- Từ bỏ gì ạ?

- Anh không theo đuổi cô ấy nữa

- Lí do ạ?

- Có lẽ tình cảm chưa đủ sâu sắc

- Vậy ạ? Anh yêu dễ và bỏ dễ vậy sao?

- Không, ngược lại, rất khó

- Thế thì tại sao anh lại bỏ cuộc nhanh vậy?

- Uhm, không nên cố theo đuổi thứ không thuộc về mình J

- J em không biết nữa

Một chút vui, xen lẫn chút buồn. Hình như nó vui vì anh thôi không theo đuổi chị ý nữa, nhưng nó lại buồn vì nó thấy anh yêu đương quá hời hợt.

***

Một chiều mưa, nó nhận được điện thoại của anh: “Em tan học chưa, anh đang đứng trước cổng trường em. Có mang ô theo không đấy?”

“Dạ em lại quên rồi, em đang định đi bộ về”

“Tắm mưa hả?”

“Vâng”

“Dễ ốm, không được”

“Nhưng em thích, em không ốm đâu” – nó nói dối anh

“Uh, vậy ra đây, anh đi cùng em”

Lần đầu tiên có người dầm mưa cùng nó. Nó thích cảm giác này, không ngờ đi 2 người lại vui vậy. Trước giờ vẫn chỉ “ta với ta” nên nó không biết. Lần này chỉ là do có người đi cùng nên nó vui hơn hay do người đi cùng đó là anh???

Về nhà có ốm, nhưng chỉ qua loa thôi, có lẽ niềm vui làm bệnh nhẹ hơn thì phải.

***

Mấy hôm rồi không thấy nick anh sáng, nó ngồi chờ mãi, mắt nhìn chăm chăm vào màn hình máy tính mà cũng chẳng thấy. Nó gọi anh, nhưng chỉ là cái giọng quen thuộc: ” Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được….”

Nó thấy nhớ anh, chẳng lẽ anh đang tránh mặt nó.

Trời hôm nay lại xám xịt, vậy mà lúc đi học vội quá, nó lại quên ô ở nhà. Học ca 4, hơn 5h mới về. Mưa thì có vẻ không muốn ngớt. Nó đứng dưới mái hiên, đưa tay hứng những giọt nước mưa. Mỗi lần trời đổ mưa là có một thiên thần đang khóc, nó vẫn thường nghĩ vậy. Mưa buồn, lần nào cũng thế, nhưng nó lại yêu mưa đến lạ. Cái cảm giác cũng cô đơn và buồn bã như nó vẫn thường có. Nó bước ra khỏi hiên che, mưa tạt vào người. Lạnh! Giá mà có “anh” ở đây, “anh” sẽ chẳng để nó đi một mình như thế. Bỗng dưng nó lại nghĩ tới anh, hình ảnh anh lại xuất hiện mỗi khi nó nghĩ về “anh” – chàng trai của nó.

Về đến nhà, lần này nó sốt cao hơn. Lần nào đi mưa nó cũng bị ốm, nhưng vẫn thích đi dầm mưa. Ba ngày liền, nó không ra khỏi giường. Cũng may là vào cuối tuần, không phải bỏ học hôm nào. Những lúc mê man, có những khi lại tỉnh. Hình bóng anh chập chờn mỗi khi nó thiếp đi.

Vậy mà không nhận được một cuộc gọi từ anh, anh có số nó rồi mà. Hình như anh cũng chỉ coi nó là một đứa em gái nhỏ mà thôi. Nghĩ linh tinh, khổ thân rồi! Càng nhớ về anh, nó lại càng đau đầu hơn.

Nó lọc cọc bò dậy, thấy nick anh vẫn tắt. Nó đã gọi cho anh bao nhiêu cuộc mà không thấy anh trả lời. Nó lo, nó sợ có chuyện chẳng hay xảy ra. Nó cứ lẩm bẩm: ” Anh tránh mặt em cũng được, chỉ cần đừng làm sao nhé”.

***

Một tuần rồi, và nó đang tập nghe những bản nhạc mà anh thường nghe. Nó không còn nghe nhạc vui nữa, toàn nhạc buồn không. Bộ mặt đến lớp lúc nào cũng buồn, bạn bè lắc đầu: “Thất tình rồi!”. Nó nghĩ, có lẽ đúng thật. Hình như…hình như…nó đã yêu anh.

Anh tự nhiên đến, và vụt biến mất. Anh làm nó hoang mang, thấy như vừa mất đi một người nào đó quan trọng, một khoảng trống trong tâm hồn….

Về đến nhà, nó gửi cho anh 1 cái tin:

“Em nhớ anh! Anh không muốn nói chuyện với em cũng được, nhưng nhắn lại cho em 1 tin để em biết anh vẫn bình an nhé :’(“

Vừa mới gửi được tầm 5 phút, nó thấy nick anh sáng. Miệng nó cười, mà sao có gì đó ươn ướt nơi khóe mắt. Anh không sao, ơn trời!

- Anh xin lỗi đã làm em lo lắng

- Sao anh đi đâu mất tiêu bao ngày vậy hả? Em gọi mà sao không nghe máy?

- Anh lên Hà Giang, theo đuổi đam mê mà

- Ít nhất thì cũng phải nói với em một tiếng chứ

- Uh, anh xin lỗi rồi mà, anh đi vội nên quên không gọi cho em. Trên đó mất sóng, điện thoại vô tác dụng. Anh cũng không nghĩ lần này lại đi lâu như thế.

- Thôi được rồi, anh vẫn ổn, vậy được rồi.

- Anh đi cùng cô ấy nữa J

- *ngậm ngùi* tự nhiên khoe với em làm chi, việc của anh mà

- Không thấy cảm giác như xưa, hình như anh đã không còn tình cảm với cô ấy

- Chuyện của anh, không liên quan đến em – mắt lại cay cay

- Không phải vì anh dễ thay đổi, mà vì anh phát hiện ra, anh đã dành tình cảm đặc biệt cho một người khác

- Thôi, em out đây, em vẫn đang ốm nên hơi mệt.

- Em ốm à? Uống thuốc chưa?

- Rồi ạ, em ốm lâu rồi, gần khỏi.

- J có chút giận dỗi

- Không có!

- Em không thắc mắc người ấy là ai sao?

- Em đâu biết anh quen bao nhiêu người mà tò mò chứ

- Em biết người ấy đấy

- @@

- Để anh gửi ảnh cô ấy cho em

Giọt nước nơi khóe mắt rơi xuống, người trong hình…là nó. Anh đã chụp nó khi nó đi cùng anh và cả khi nó đi một mình. Hóa ra, anh luôn đi theo sau nó mỗi lần nó đi học, từ bao giờ mà sao nó không hề hay biết.

Nó không biết phải nói gì nữa cả.

- Có cần nghe anh giải thích không?

- *không trả lời*

- Anh đi cùng cô ấy, nhưng không hiểu sao anh lại nghĩ về em. Lúc ngồi một mình, anh lại mang những bức hình này ra ngắm. Thực ra, anh đã vào tường nhà em rất nhiều lần. Em trẻ con, vô tư, đối nghịch hoàn toàn với anh. Mỗi lần em gọi anh là “ông già”, anh đều bật cười. Anh cũng chưa từng nghĩ mình sẽ có tình cảm đó với em. Chỉ là xa em thì nhớ, không thấy nick em sáng thì mong, không nói chuyện với em thì mất ngủ, đêm thường ít khi không mơ thấy cô bé tinh nghịch là em….

À, anh cũng chưa từng thích nghe nhạc trẻ, nhưng vì em mà giờ anh đã quen rồi, hôm nào anh có thể hát cho em nghe J

- Em…em…

- Anh chỉ muốn khẳng định, em cũng nhớ anh như anh nhớ em chứ?

- Không!

- Bướng vậy! Vừa có người bảo nhớ anh kìa

- Đâu mà, em gửi nhầm đấy

- Vậy à? L Uh, vậy thôi

Nó phải chọc anh cho bõ, ai bảo anh làm nó lo lắng nhiều đến nỗi ốm lâu như vậy. Nhưng mãi mà không thấy anh nhắn lại, nó lại lo.

- Nè, anh chạy đâu mất tiêu vậy?

- Anh đi tán gái

->.

Xin lỗi chồng! Em yêu người khác rồi!

Mọi chuyện đổ bể khi gia đình chồng phát hiện tôi ngoại tình. Bố mẹ lên tiếng chửi rủa, trách móc tôi rất nhiều.

Tình yêu của chúng tôi chưa đến độ chín muồi nhưng gia đình bạn trai cứ ép cưới. Lúc đó tôi cũng còn trẻ tuổi, mới ra trường vẫn còn ngu ngơ lắm. Vậy mà chỉ vài tháng sau chúng tôi đã kết hôn với nhau.

Trước khi kết hôn, anh đã không hề nói với tôi rằng anh đi xuất khẩu lao động. Cưới nhau về tôi mới biết đây là ý định của bố mẹ chồng. Tôi có muốn ngăn anh lại cũng không còn kịp nữa vì tiền cưới, tiền lo cho chồng tôi đi nước ngoài cũng đều là bố mẹ vay cả. Bây giờ nếu chồng không đi thì đào đâu ra tiền mà trả nợ cho người ta.

Ngày anh đi tôi đã khóc hết nước mắt, anh hứa chỉ ba năm sau anh sẽ trở về bên tôi. Một thân một mình chưa kịp làm quen với cuộc sống vợ chồng, gia đình bên chồng anh đã bỏ tôi mà đi. Cả tuần chúng tôi mới gọi điện nói chuyện với nhau 1 lần vì cước điện thoại đường dài quá đắt. Tôi cũng chưa xin được việc nên tôi buôn bán lặt vặt ở nhà. Hai vợ chồng cố gắng động viên nhau đợi đến ngày đoàn tụ.

Tôi cũng cố gắng hòa hợp với gia đình không để xảy ra xích mích với bố mẹ chồng. Một hôm tôi bán hàng hết nhanh nên trở về nhà sớm hơn thì tôi nghe tiếng nói chuyện điện thoại của mẹ chồng: "Con nhớ làm ăn chăm chỉ ở bên đó, vợ con đã có mẹ để mắt rồi. Nếu bên mình mà không thúc giục chuyện cưới xin thì sau này con về con sẽ ế vợ mất. Các con đã là vợ chồng rồi thì mới ràng buộc được, nếu chỉ là người yêu thì làm sao nó đợi con về được". Tôi bất ngờ thì ra bố mẹ chồng đã có âm mưu từ lâu rồi, chỉ có tôi là không biết gì.

Xin lỗi chồng! Em yêu người khác rồi! - Hình 1

Bỗng dưng tôi thấy khinh bỉ bố mẹ chồng, gia đình anh cứ ép cưới đều có mục đích cả. Tôi chỉ muốn khóc toáng lên nhưng tôi im lặng. Mới lấy chồng về mà tôi phải chịu cảnh vò võ ngày đêm một mình. Suốt ngày chỉ quanh quẩn ở nhà, tôi còn chẳng được tiếp xúc với bạn bè nữa. Tôi cảm giác như cuộc sống đang bị cầm tù vậy. Tôi bức bối, tôi muốn giải thoát nhưng chẳng có cách nào cả.

Một ngày tôi đã gặp anh, người đàn ông khiến tôi rung động từ cái nhìn đầu tiên. Anh nhìn tôi đắm đuối. Anh đã theo tôi về tận nhà chồng. Anh cứ ngỡ tôi là con gái trong gia đình đó, nhưng anh đâu biết rằng tôi đã là con dâu nhà người ta.

Tôi có cảm giác tội lỗi với chồng nên đã từ chối tình cảm của anh và cho anh biết mọi sự thật. Nhưng anh bảo rằng anh đã biết tất cả mọi chuyện, vậy mà anh vẫn nói lời yêu thương với tôi. Tôi đã gục vào lòng anh mà khóc nức nở, tôi cứ thế đón nhận tình cảm của anh.

Được ở bên anh tôi chẳng còn nhớ nhung gì đến chồng nữa. Tôi cảm giác tôi yêu người tình nhiều hơn chồng của mình. Đã có lúc tôi mong chồng tôi đừng về sớm, thời gian đừng có trôi quá nhanh để tôi được ở bên anh nhiều hơn. Cứ như vậy, mối quan hệ lén lút của tôi và anh cũng kéo dài được gần 3 năm. Tôi nói với anh tạm thời sẽ không gặp nhau khi chồng tôi trở về.

Đã qua 3 năm rồi chồng tôi vẫn không về với gia đình. Anh gọi điện bảo rằng anh sẽ xin làm thêm 2 năm nữa. Với lại bên này họ đang thiếu nhân lực, một lần nữa tôi ngậm đắng chờ chồng.

Nhưng bất ngờ cho tôi, khi chồng vẫn còn 2 năm nữa chưa về thì tôi đã có bầu với người tình. Mọi chuyện đổ bể khi gia đình chồng phát hiện tôi ngoại tình . Bố mẹ lên tiếng chửi rủa, trách móc tôi rất nhiều. Tôi đã rất lo lắng và hoảng sợ, tôi sợ tình nhân của tôi sẽ bỏ rơi tôi hơn là sợ gia đình chồng. Nhưng may mắn thay, anh ấy chấp nhận tất cả, anh đã dang tay chào đón hai mẹ con tôi.

Bố mẹ chồng đuổi tôi ra khỏi nhà không thèm nhìn mặt. Chồng tôi cũng tức tốc bay về làm rõ thực hư mọi chuyện. Bao năm không gặp chồng, tôi thấy anh xa lạ biết bao. Chồng tôi phờ phạc vì đau đớn và sự phản bội, ánh mắt chồng đỏ hoe. Tôi chẳng dám nhìn thẳng vào mặt anh, tôi thừa nhận tất cả mọi chuyện: "Em xin lỗi, em đã ngoại tình vì chẳng thể chịu đựng nổi nỗi cô đơn. Xin lỗi chồng, em hết yêu anh rồi". Tôi xách vali đi thẳng và để lại tờ giấy ly hôn cho anh.

Tôi biết chồng tôi sẽ rất đau đớn nhưng thực sự tôi không thể chịu đựng được nữa. Bao nhiêu năm tôi giam cầm tuổi xuân của mình để chờ đợi anh. Tôi cắt đứt mọi quan hệ để ngăn mình không lạc lối nhưng tôi đã không làm được. Mọi lỗi lầm gây ra tôi sẽ chịu đựng.

Tôi chấp nhận sự xúc phạm, dè bỉu của người đời. Chấp nhận những lời miệt thị nặng nề của gia đình hai bên, nhưng tôi cần sống cho bản thân tôi và đứa con trong bụng. Cho dù tôi có cầu xin anh vạn lần tha thứ thì tôi cũng không rửa hết tội. Con đàn bà lăng loàn, ngoại tình bỏ chồng theo trai.

Giờ đây tôi cần lắm một cuộc sống bình yên dù chẳng giàu có gì cũng được. Nhưng ít nhất tôi vẫn được hạnh phúc bên người mà tôi yêu thương, cùng vun đắp hạnh phúc bên nhau. Với tôi đó mới là hạnh phúc thực sự mà tôi cần có.

Theo Phununews

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Lúc hấp hối, anh trai chồng chỉ vào đứa nhỏ đứng ở góc nhà và nói sự thật khiến tôi suy sụpLúc hấp hối, anh trai chồng chỉ vào đứa nhỏ đứng ở góc nhà và nói sự thật khiến tôi suy sụp
17:34:58 21/02/2025
Bị bệnh thập tử nhất sinh, con gái lớn chăm sóc ngày đêm, con gái út chỉ ghé thăm nhưng sau khi xuất viện, tôi liền giao tài sản cho con útBị bệnh thập tử nhất sinh, con gái lớn chăm sóc ngày đêm, con gái út chỉ ghé thăm nhưng sau khi xuất viện, tôi liền giao tài sản cho con út
09:10:07 23/02/2025
Ngay khi biết chồng được thăng chức tăng lương, tôi làm một bữa thịnh soạn ăn mừng, nào ngờ anh tức giận hất đổ mâm cơmNgay khi biết chồng được thăng chức tăng lương, tôi làm một bữa thịnh soạn ăn mừng, nào ngờ anh tức giận hất đổ mâm cơm
06:57:53 22/02/2025
Sinh con mới 10 ngày, tôi ôm con chạy về nhà mẹ đẻ giữa đêm vì mâm cơm cữ của mẹ chồng khiến tôi uất nghẹn!Sinh con mới 10 ngày, tôi ôm con chạy về nhà mẹ đẻ giữa đêm vì mâm cơm cữ của mẹ chồng khiến tôi uất nghẹn!
17:59:33 21/02/2025
Bí mật động trời dưới gối mẹ chồng: Tôi sốc nặng khi phát hiện loạt ảnh khó tin của chồng!Bí mật động trời dưới gối mẹ chồng: Tôi sốc nặng khi phát hiện loạt ảnh khó tin của chồng!
07:24:39 22/02/2025
Hơn 20 năm qua, vợ biết tôi không yêu nhưng vẫn không chấp nhận ly hônHơn 20 năm qua, vợ biết tôi không yêu nhưng vẫn không chấp nhận ly hôn
00:10:12 22/02/2025
Bị đuổi khỏi nhà chồng chỉ vì... một miếng thịt kho tàu!Bị đuổi khỏi nhà chồng chỉ vì... một miếng thịt kho tàu!
18:12:13 21/02/2025
Chị tôi từ thiên kim tiểu thư trở thành bà đồng nát kiếm tiền nuôi con nhỏ, 15 năm sau nhà chồng mới xuất hiện và làm 1 việc khó chấp nhậnChị tôi từ thiên kim tiểu thư trở thành bà đồng nát kiếm tiền nuôi con nhỏ, 15 năm sau nhà chồng mới xuất hiện và làm 1 việc khó chấp nhận
07:04:30 22/02/2025

Tin đang nóng

Công an cảnh báo mối nguy hại từ "chiếc váy hồng 2 dây" hot nhất mạng xã hộiCông an cảnh báo mối nguy hại từ "chiếc váy hồng 2 dây" hot nhất mạng xã hội
10:17:29 23/02/2025
Cả mạng xã hội liên tục nhắc tên Phạm Thoại và mẹ bé Bắp: Chuyện gì đang xảy ra?Cả mạng xã hội liên tục nhắc tên Phạm Thoại và mẹ bé Bắp: Chuyện gì đang xảy ra?
10:21:01 23/02/2025
Nhân chứng kể khoảnh khắc phát hiện 2 mẹ con bị sát hại ở Bình DươngNhân chứng kể khoảnh khắc phát hiện 2 mẹ con bị sát hại ở Bình Dương
07:07:48 23/02/2025
Sao Việt 23/2:Trường Giang trẻ trung, Vân Dung hài hước 'bắt trend' người đẹpSao Việt 23/2:Trường Giang trẻ trung, Vân Dung hài hước 'bắt trend' người đẹp
08:19:46 23/02/2025
Cặp vợ chồng sản xuất hơn 300 tấn cà phê giả bán ra thị trườngCặp vợ chồng sản xuất hơn 300 tấn cà phê giả bán ra thị trường
07:42:36 23/02/2025
Lộ danh tính sao nam Vbiz sẽ thay thế Trấn Thành, Trường Giang?Lộ danh tính sao nam Vbiz sẽ thay thế Trấn Thành, Trường Giang?
06:09:25 23/02/2025
4 ngôi sao Hoa ngữ nổi tiếng nhất ở Việt Nam: Triệu Lệ Dĩnh chịu thua 1 mỹ nam càng diễn dở càng đông fan4 ngôi sao Hoa ngữ nổi tiếng nhất ở Việt Nam: Triệu Lệ Dĩnh chịu thua 1 mỹ nam càng diễn dở càng đông fan
05:54:55 23/02/2025
Bắt nhanh đối tượng cầm dao xông vào cửa hàng FPT Shop cướp tài sảnBắt nhanh đối tượng cầm dao xông vào cửa hàng FPT Shop cướp tài sản
10:26:11 23/02/2025

Tin mới nhất

Dọn dẹp phòng ngủ của chị gái, tôi tái mặt khi phát hiện lý do chị luôn mặc quần áo rộng thùng thình, càng sợ hãi hậu quả của nó

Dọn dẹp phòng ngủ của chị gái, tôi tái mặt khi phát hiện lý do chị luôn mặc quần áo rộng thùng thình, càng sợ hãi hậu quả của nó

09:06:54 23/02/2025
Tôi không biết phải hỏi thế nào để chị gái không ngượng ngùng. Chuyện này mà lan ra ngoài, chắc bố mẹ tôi sốc lắm. Bố mẹ tôi đều là giảng viên đại học.
Mẹ vợ U70 vượt 100 cây số đến nhà con gái, chúng tôi giật mình hoảng hốt khi bà đưa 10 triệu rồi yêu cầu một việc khó lường

Mẹ vợ U70 vượt 100 cây số đến nhà con gái, chúng tôi giật mình hoảng hốt khi bà đưa 10 triệu rồi yêu cầu một việc khó lường

09:04:17 23/02/2025
Đường xa, mẹ có tuổi rồi, không hiểu sao vợ chồng anh cả lại để bà đi đến nhà chúng tôi một mình nữa? Nhiều năm qua, mẹ vợ sống cùng với vợ chồng anh cả trong ngôi nhà của bà.
Khó hòa nhập với nhà bạn trai khi tôi ăn chay trường

Khó hòa nhập với nhà bạn trai khi tôi ăn chay trường

09:01:05 23/02/2025
Tôi bắt đầu ăn chay trường từ khi vào đại học, đến nay cũng đã hơn chục năm. Giờ đây tôi không thể quay lại ăn mặn như trước, nhưng chính điều này làm tôi khó hòa nhập khi về ra mắt nhà bạn trai.
Anh rể thường chê trách chị gái khiến tôi nóng mặt, quyết định phải "trị" một trận: Khoản nợ 400 triệu và sự hèn nhát của một người đàn ông

Anh rể thường chê trách chị gái khiến tôi nóng mặt, quyết định phải "trị" một trận: Khoản nợ 400 triệu và sự hèn nhát của một người đàn ông

08:54:07 23/02/2025
Mỗi lần sang chơi, anh rể lại đem chuyện vợ chồng mâu thuẫn để kể lể. Anh ấy còn nói xấu vợ khiến tôi chướng tai gai mắt. Cùng là đàn ông, tôi thấy anh rể thuộc kiểu đàn ông vô tích sự.
Mẹ chồng âm mưu chiếm hết tài sản cho con riêng, tôi lạnh lùng tung ra bằng chứng khiến bà chết lặng

Mẹ chồng âm mưu chiếm hết tài sản cho con riêng, tôi lạnh lùng tung ra bằng chứng khiến bà chết lặng

08:48:47 23/02/2025
Những tưởng chuyện phân chia tài sản sau khi bố chồng qua đời sẽ diễn ra suôn sẻ, nhưng không, tôi đã nhầm. Đối diện với lòng tham vô đáy của mẹ chồng, tôi buộc phải ra tay
Chồng ném 500 triệu yêu cầu tôi ở nhà, chưa kịp mừng thì mẹ đẻ gọi điện báo tin sốc!

Chồng ném 500 triệu yêu cầu tôi ở nhà, chưa kịp mừng thì mẹ đẻ gọi điện báo tin sốc!

08:45:37 23/02/2025
Tưởng chồng làm ăn khấm khá, nào ngờ đó chỉ là cú lừa ngoạn mục! Cuộc sống hôn nhân của tôi chưa bao giờ thiếu những trận cãi vã, nhưng lần này, nó đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời tôi.
Sống chung với mẹ chồng: 5 triệu tiền ăn mỗi tháng vẫn thiếu, tôi bất lực khi bị biến thành "nhân viên đi chợ"

Sống chung với mẹ chồng: 5 triệu tiền ăn mỗi tháng vẫn thiếu, tôi bất lực khi bị biến thành "nhân viên đi chợ"

08:41:45 23/02/2025
Tưởng chừng việc góp tiền sinh hoạt sẽ giúp cuộc sống chung thuận lợi, nhưng tôi không ngờ rằng mỗi ngày về nhà, tôi đều bị mẹ chồng gọi điện nhờ vả mua đủ thứ.
Ép mẹ chồng vay tiền mua nhà, tôi sốc nặng khi bà tiết lộ bí mật động trời

Ép mẹ chồng vay tiền mua nhà, tôi sốc nặng khi bà tiết lộ bí mật động trời

08:38:38 23/02/2025
Với mong muốn sở hữu một căn hộ khang trang, tôi đã tìm mọi cách gây sức ép để mẹ chồng vay giúp 500 triệu đồng. Nhưng khi cầm số tiền trên tay, tôi chết lặng trước lời tuyên bố của bà
Bi kịch của mẹ chồng tương lai: Hủy cưới vì tôi "vô sinh", 4 năm sau bật khóc nức nở trước cổng nhà tôi

Bi kịch của mẹ chồng tương lai: Hủy cưới vì tôi "vô sinh", 4 năm sau bật khóc nức nở trước cổng nhà tôi

08:35:51 23/02/2025
Tưởng rằng tình yêu đủ sức vượt qua mọi định kiến, nhưng chỉ một tờ giấy xét nghiệm, cuộc đời tôi đã rẽ sang hướng khác.
Bán nhà, mua đất theo ý chồng trẻ, tôi cay đắng phát hiện tất cả chỉ là cái bẫy

Bán nhà, mua đất theo ý chồng trẻ, tôi cay đắng phát hiện tất cả chỉ là cái bẫy

08:32:12 23/02/2025
Ngày ấy, vì tin chồng và nghe cũng bùi tai , tôi không suy nghĩ nhiều mà gật đầu đồng ý. Để giờ đây nhận lại là sự lừa dối... Tôi đã từng đổ vỡ trong hôn nhân và giờ lại đang nghĩ đến chuyện ly hôn lần 2.
Đến nhà cô bạn thân chơi, trở về tôi muốn ly hôn chồng ngay khi thấy một vật ở nhà bạn

Đến nhà cô bạn thân chơi, trở về tôi muốn ly hôn chồng ngay khi thấy một vật ở nhà bạn

08:28:13 23/02/2025
Đến nhà cô bạn thân chơi, tôi choáng váng khi bắt gặp một số vật dụng của chồng mình lại ở đó. Tôi năm nay 34 tuổi, kết hôn được 9 năm.
Về nhà bất ngờ, thấy cảnh tượng trong phòng khách, vợ lập tức đòi ly hôn

Về nhà bất ngờ, thấy cảnh tượng trong phòng khách, vợ lập tức đòi ly hôn

08:25:26 23/02/2025
Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng khách, mặt tôi nóng bừng. Tôi không thể chịu đựng được cảnh này thêm một giây phút nào nữa và đã đưa ra một quyết định không hề nóng vội.

Có thể bạn quan tâm

Đánh mạnh "tử huyệt" của tội phạm công nghệ cao

Đánh mạnh "tử huyệt" của tội phạm công nghệ cao

Pháp luật

11:45:32 23/02/2025
Có hai điều kiện cần mà tội phạm sử dụng công nghệ cao dùng để lừa đảo chiếm đoạt tài sản, đó chính là tài khoản ngân hàng và dữ liệu thông tin cá nhân.
Không nhận ra con gái út của Quyền Linh trong diện mạo cực sexy này

Không nhận ra con gái út của Quyền Linh trong diện mạo cực sexy này

Netizen

11:39:45 23/02/2025
Mới đây, Hạt Dẻ đăng tải clip quay cận cảnh nhan sắc. Cô nàng trang điểm theo tone khói - nude vừa sang chảnh vừa gợi cảm, cuốn hút. Diện mạo mới này khác hẳn hình ảnh thường thấy của Hạt Dẻ, gợi liên tưởng đến những hot girl Âu - Mỹ.
Ngày càng có nhiều người theo đuổi "làm việc nhà kiểu lười": Chỉ khi trải nghiệm bạn mới biết nó thú vị thế nào!

Ngày càng có nhiều người theo đuổi "làm việc nhà kiểu lười": Chỉ khi trải nghiệm bạn mới biết nó thú vị thế nào!

Sáng tạo

11:37:07 23/02/2025
Khi dọn nhà, dám cá nhiều người sẽ luôn có suy nghĩ làm thế nào để có thể giữ cho ngôi nhà của mình luôn gọn gàng với ít công sức và thời gian nhất.
"Team qua đường" bắt gặp Vũ Cát Tường và vợ, 1 hành động vô tình bị chú ý

"Team qua đường" bắt gặp Vũ Cát Tường và vợ, 1 hành động vô tình bị chú ý

Sao việt

11:19:10 23/02/2025
Hậu về chung nhà, Vũ Cát Tường thoải mái chia sẻ về bạn đời, flex cô trên mọi nền tảng. Mới đây, team qua đường còn bắt trọn khoảnh khắc Thu Trang hộ tống Vũ Cát Tường trong đêm diễn tại Đà Lạt.
Người đàn ông bỏ việc đi khắp nơi chụp ảnh chó

Người đàn ông bỏ việc đi khắp nơi chụp ảnh chó

Lạ vui

11:06:14 23/02/2025
Sau khi nhận ra bản thân đặc biệt thích chụp ảnh chó, John Fabiano (Mỹ) quyết định bỏ việc đi khắp thế giới ghi lại hình ảnh về loài động vật này.
Bức ảnh vạch trần bộ mặt giả dối của "em gái" Jang Wonyoung

Bức ảnh vạch trần bộ mặt giả dối của "em gái" Jang Wonyoung

Nhạc quốc tế

11:04:17 23/02/2025
Đang nhận được sự mến mộ chưa được lâu thì mới đây, Kya (1 lần nữa) bị đào lại hành động được cho là mỉa mai Jang Wonyoung.
Lịch âm 23/2 - Xem lịch âm ngày 23/2

Lịch âm 23/2 - Xem lịch âm ngày 23/2

Trắc nghiệm

11:02:39 23/02/2025
Xem lịch âm: Dương lịch 23/2/2025; Âm lịch: 26/1/2025. Xem ngày tốt xấu, giờ đẹp xuất hành, khai trương, động thổ...
Món ngon khó cưỡng từ loại rau không tốn 1 xu, có nhiều mùa Xuân cực tốt cho sức khỏe

Món ngon khó cưỡng từ loại rau không tốn 1 xu, có nhiều mùa Xuân cực tốt cho sức khỏe

Ẩm thực

10:53:53 23/02/2025
Bạn có thể tận dụng rau tề thái để chế biến nhiều món ngon, từ làm bánh đến xào, nấu canh đều rất ngon, tốt cho sức khỏe mà lại không tốn tiền.
Lý do Văn Quyết nhường cả 2 quả penalty cho ngoại binh

Lý do Văn Quyết nhường cả 2 quả penalty cho ngoại binh

Sao thể thao

10:53:51 23/02/2025
Trong chiến thắng 3-0 của Hà Nội trước HAGL tại vòng 14 V-League 2024/25, đội trưởng Nguyễn Văn Quyết chủ động trao quyền đá penalty cho Bobicanec và Pedro, giúp đồng đội có bàn thắng giải tỏa sức ép tâm lý.
Tiêu điển trong ngày: Kịch bản khó đoán

Tiêu điển trong ngày: Kịch bản khó đoán

Thế giới

10:42:47 23/02/2025
Cũng theo các cuộc thăm dò cử tri, ông Merz có cơ hội lớn nhất để trở thành thủ tướng Đức. Liên minh trung hữu của ông là lực lượng đối lập lớn nhất trong quốc hội năm 2021, sau 16 năm cầm quyền dưới thời cựu Thủ tướng Angela Merkel.
Làn da của người lười bôi kem chống nắng

Làn da của người lười bôi kem chống nắng

Làm đẹp

09:23:16 23/02/2025
Tia UV không chỉ tác động đến bề mặt da mà còn thâm nhập vào sâu bên trong, làm suy yếu hệ miễn dịch của da. Điều này khiến da dễ bị tổn thương, khó phục hồi và dễ bị nhiễm trùng hơn.