Em cứ yêu dù anh có vợ!
Bắt đầu từ giây phút níu giữ anh ở lại trong đêm mưa ngày nào, em đã đầu hàng cảm xúc của mình. Em cam lòng yêu anh, bên anh – người đàn ông có vợ!
Yêu người đàn ông có vợ, em chấp nhận cô đơn. Em quen với việc một mình. Em vẫn đi làm, đi chơi, như những cô nàng độc thân chính hiệu. Khi đèn đường sáng, em chả muốn về nhà. Em không muốn một mình đối diện với mâm cơm. Em quen với những cuộc hẹn ngắn ngủi, vội vàng của anh. Em quen cả với việc anh ngồi bên em có thể vội vã đi ngay, chỉ sau một cuộc gọi…
Yêu người đàn ông có vợ, em chấp nhận tai tiếng. Miệng lưỡi thế gian cay nghiệt!Người đời chửi em nhiều! Em nén tiếng nấc nghẹn để tươi cười đối mặt. Em biết mình không phải, không nên làm kẻ thứ ba. Nhưng em chưa từng có ý định phá hoại gia đình của anh! Em sẽ lặng lẽ bên anh, như cái bóng. Tình cảm của em là thật! Em cam tâm mà!
Yêu người đàn ông có vợ, em tự đẩy mình ra khỏi gia đình. Bố mẹ từ mặt em! Anh chị mắng mỏ em! Bà con họ hàng xì xào bàn tán về em! Em biết cả! Em đã khóc quỳ trước bố mẹ. Cuộc đời của em, sướng khổ em chịu! Em đâm đầu vào ngõ cụt – là anh! Nhưng không có cách nào thoát ra được!
Yêu người đàn ông có vợ, em chấp nhận ném tuổi xuân qua cửa sổ, để bên anh. Em không nhìn thấy tương lai. Em gạt đi mọi cơ hội làm vợ đường đường chính chính, bên người đàn ông khác, không phải anh. Bạn bè nói em ngu ngốc!Thời gian qua đi, em biết cơ hội của em càng ít dần. Nhưng em biết trái tim mình, nó cam lòng!
Video đang HOT
Yêu người đàn ông có vợ, em chấp nhận ném tuổi xuân qua cửa sổ, để bên anh. Em không nhìn thấy tương lai. (Ảnh minh họa)
Yêu người đàn ông có vợ, em không dám có giấc mơ làm mẹ. Bởi em biết, con em sinh ra sẽ thiệt thòi, sẽ là oan nghiệt! Hàng đêm, bản năng làm mẹ cắn rứt, giày vò em! Nhiều lúc, em đã nghĩ liều, em sẽ làm mẹ, sẽ bù đắp tất cả những gì anh không thể cho con. Để rồi, rất có thể, sau này, em sẽ phải xin lỗi con rằng, em không thể mang đến cho con một gia đình toàn vẹn, chỉ vì sự ích kỷ của mình!
Yêu người đàn ông có vợ, em nhận phần thua thiệt về mình. Em chấp nhận hết! Niềm vui nhỏ nhoi của em là khi anh đến, ăn thật ngon bữa cơm em chuẩn bị. Em vui khi anh gặp khó khăn, khi anh vấp ngã, anh tìm đến em, gục vào bờ vai em. Em hạnh phúc với những cử chỉ dịu dàng, quan tâm đến từng cảm giác của em khi ân ái. Em rơi nước mắt khi anh lóng ngóng nấu cho em bát cháo giải cảm. Với em, tất cả những điều đó đáng để em cam lòng yêu anh, bên anh…
Em không dám nói xa, không dám mơ mộng tương lai. Nhưng cho đến hiện tại, em sẽ bên anh lặng lẽ. Anh chỉ cần biết, lúc anh cần, em luôn ở đây, anh nhé!…
Theo Ngoisao
Trong cơn say, tôi mắc tội loạn luân
Bố chồng thấy tôi say mềm, dìu tôi vào phòng, còn tôi cứ thế ôm chặt lấy ông và gọi tên chồng. Ông và tôi đã có quan hệ vào đêm đó.
Hỏi: Về làm dâu được 1 năm, nhưng chưa khi nào tôi hết tự hào vì mình có một ông bố chồng dễ tính và thoải mái. Mẹ chồng mất từ khi chồng tôi mới lên 7 tuổi, ông cũng không đi bước nữa. Đôi khi tôi cứ ngỡ cuộc sống của mình trong mơ bởi tôi đang hạnh phúc quá đỗi, chồng thì vừa yêu vợ, vừa biết kiếm tiền; bố chồng thì cũng yêu con trai nên quý cả con dâu.
Tôi đang thật sự mất phương hướng. Ảnh minh họa
Nhiều khi hạnh phúc như thế, nên thương ông, tôi cũng muốn mau chóng sinh cho ông một đứa cháu để vui cửa vui nhà, nhưng công việc hai vợ chồng bận rộn nên cứ trì hoãn mãi. Vốn là người giao thiệp rộng nên tôi cũng có nhiều bạn bè và hay tụ tập, thời gian này chồng hay đi công tác dài ngày nên thỉnh thoảng tôi cũng dành thời gian ăn uống và đi shop với bạn bè.
Rồi một buổi tối tụ tập lớp cấp 3, tôi bị bạn bè chuốc cho say mèm. Chồng đi vắng, say quá, tôi không mở được cửa nên đành gọi bố chồng xuống mở cổng. Ông hốt hoảng khi thấy con dâu miệng sực mùi rượu, dìu tôi lên tầng. Rồi bỗng chốc tôi thấy chếnh choáng, chỉ kịp bụm miệng vào nhà vệ sinh nôn hết rồi gục tại đó và không hề biết gì.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ, tôi thấy mình đang nằm trong phòng của hai vợ chồng, chiếc váy đã được thay bằng bộ pijama xanh nhạt, trong đầu còn chưa kịp định hình chuyện gì đã xảy ra đêm qua thì thấy bố chồng gõ cửa phòng rồi bước vào với một tô cháo thơm ngát và bắt tôi ăn hết.
Tôi lặng lẽ ăn xong, khẽ khàng hỏi về việc hôm qua tôi đã về nhà như thế nào, và tôi đã làm gì, thấy ông lúng túng không nói câu nào rồi đi xuống phòng, tôi đã bắt đầu lờ mờ linh cảm có một việc rất xấu đã xảy ra...
Tôi đã tìm cách nói chuyện với ông và ông đã thú nhận về buổi tối hôm đó, ông thấy tôi say mềm, dìu tôi vào phòng. Tôi cứ thế ôm chặt lấy ông và gọi tên chồng. Một phút không kìm nổi lòng mình, ông và tôi đã có quan hệ vào đêm đó. Ông hứa với tôi đó sẽ là lần duy nhất, bởi ông cũng không hề cố tình làm chuyện đó..
Tôi bàng hoàng và đau đớn, tự cảm thấy đáng bị lên án vì một hành động như thế, tôi cảm thấy day dứt khi cho đến giờ tôi vẫn đang phản bội chồng vì tình huống trớ trêu, với cả người bố chồng mà tôi đã một mực tôn kính
Có nhiều lúc tôi muốn vứt bỏ tất cả mà ra đi, nhưng rồi tôi cứ lần lữa mãi nên không biết mình nên làm thế nào nữa. Tôi mong nhận được một lời khuyên trong lúc khủng hoảng này. Xin cám ơn các anh chị.
Theo VNE
Đàn ông cạn tình dở muôn chiêu bỉ ổi Khi yêu thì đầu gối tay ấp, đến khi hết yêu thì đàn ông có thể trở mặt đến khó tưởng tượng. Tình hết, nghĩa cũng chẳng còn Sau giai đoạn tìm hiểu kỹ càng, yêu đương tha thiết, bên nhau nghĩa tình đầy vơi, Anh Quang và chị Yến mới quyết định làm đám cưới. Khi ấy nghèo vì cùng là công...