Em cứ nằm yên đó cho anh, có anh ở đây nó không dám làm gì em đâu!
Tôi cứ tưởng anh ta sẽ hoảng hồn và sợ hãi nhưng ngờ đầu anh ta vẫn nghĩ tôi là cô vợ nhút nhát ngày xưa để buông lời sỗ sàng và đuổi tôi đi như thế. Không, tôi đâu có còn là tôi của ngày xưa.
Đó là nguyên văn câu nói của chồng tôi khi bị tôi bắt quả tang hú hí với ả nhân tình trong nhà nghỉ. Cô ta thì sợ hãi chỉ biết nấp sau tấm chăn, không dám để lộ mặt còn chồng tôi thì trợn mắt lên quát: “Nếu cô muốn làm khán giả thì khép cửa vào, còn không thì cút!”. Tôi cười khẩy nhìn anh ta, tôi đã không còn là cô vợ hiền lành để anh ta bắt nạt nữa rồi.
Tôi lấy chồng năm 22 t.uổi do bác sỹ bảo cưới. Cả nhà tôi không ai ưng chồng tôi hết vì cái vẻ bặm trợn, hống hách, kiêu căng của anh ta thế nhưng khi đó yêu quá hóa mù quáng, hơn nữa còn đang mang giọt m.áu của anh trong bụng nên tôi cố chấp đòi kết hôn.
Lấy chồng rồi, tôi an phận làm một nàng dâu ngoan hiền, lúc nào cũng chỉ quanh quẩn chăm chồng, cơm bưng nước rót, phục vụ anh ta không một lời kêu ca. Còn anh thì vẫn tính nào tật nấy, ham chơi, lười nhác, ỉ lại, vợ chửa đẻ nhưng chưa một lần anh đưa đi khám hay hỏi han chăm sóc.
Lấy chồng rồi, tôi an phận làm một nàng dâu ngoan hiền, lúc nào cũng chỉ quanh quẩn chăm chồng (ảnh minh họa)
Lần đầu tiên tôi bắt quả tang anh ngoại tình là khi tôi mang thai đến tháng thứ 8. Trước khuôn mặt tái nhợt đi vì tức giận của tôi, anh vẫn điềm nhiên mặc lại áo cho cô nhân tình rồi vuốt ve, nựng nịu cô ta một hồi, sau đó mới ném cho tôi một câu: “Cô nhìn đủ chưa? Đủ rồi thì ra ngoài đóng cửa lại!”.
Tôi nghĩ đến đứa con, nghĩ đến cái danh gái một lần đò ở t.uổi 22 để chịu đựng và cho qua chuyện tày trời đó.
Video đang HOT
Thế nhưng khi sinh con rồi tôi lại nghĩ mình không thể cứ nhẫn nhịn vậy được. Tôi bắt đầu thay đổi, đầu tiên là đi làm trở lại, sau đó năng ra ngoài gặp gỡ bạn bè nhiều hơn. Tôi đẹp lên trông thấy, ăn mặc cũng sành điệu và hợp thời, không còn cái vẻ tuềnh toàng, quê mùa, cục mịch ngày xưa nữa. Chồng tôi tỏ ra hứng thú với sự thay đổi này của tôi rõ rệt. Anh chiều chuộng tôi hơn, thường xuyên nói những lời nịnh nọt, thề non hẹn biển với tôi. Anh nói rằng chẳng qua ngày đó ngủ với cô ta là vì tôi bầu bí không thể đảm bảo chuyện chăn gối được, anh là đàn ông, nhu cầu sinh lý cao nên khó mà giữ mình. Tôi tạm tin vào những lời đường mật đó của anh.
Tôi nhận ra mình phải sống cho bản thân và bắt đầu thay đổi (ảnh minh họa)
Vậy nên lần đi bắt quả tang này tôi đã có chuẩn bị. Tôi cứ tưởng anh ta sẽ hoảng hồn và sợ hãi nhưng ngờ đầu anh ta vẫn nghĩ tôi là cô vợ nhút nhát ngày xưa để buông lời sỗ sàng và đuổi tôi đi như thế. Không, tôi đâu có còn là tôi của ngày xưa.
Tôi ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện với chiếc giường của anh ta rồi ngoắc tay cho đám đầu gấu tôi thuê bước vào phòng. Khỏi phải nói anh ta sợ hãi đến mức nào, co rúm người lại không dám to mồm nữa.
- Anh mời tôi làm khán giả cơ mà, giờ thì diễn cho tôi xem đi.
Với chiếc máy quay trên tay, tôi quay lại trọn vẹn cảnh chồng tôi bị n.hục m.ạ như thế nào. Dù trong lòng quặn đau, tôi vẫn hả hê với chiến thắng đó.
Bây giờ, tôi có công việc kiếm ra t.iền, có những người bạn thân thiết và quan trọng là đứa con “bảo bối”, tôi chẳng sợ gì lời ong tiếng ve ngoài kia để thẳng tay dứt bỏ người chồng tồi tệ này. Đoạn phim này sẽ trở thành nỗi ám ảnh cả đời của anh ta và dạy cho anh ta bài học lớn để sống biết điều và tử tế hơn.
Theo Blogtamsu
Tôi c.hết lặng khi nghe thấy mẹ chồng xúi con trai bỏ vợ
Tôi cứ thắc mắc và suy nghĩ không hiểu vì sao mẹ chồng lại ghét tôi đến vậy. Dù tôi có làm gì đi chăng nữa thì tôi vẫn chỉ là cái gái trong mắt bà
Tôi kết hôn đến nay vừa tròn 3 năm, hiện đang làm việc trong một công ty tư nhân chuyên kinh doanh văn phòng phẩm. Thu nhập không quá cao nhưng cũng đủ để tôi trang trải cuộc sống và chăm sóc cho bản thân.
Chồng tôi hiện đang làm việc trong công ty xây dựng, lương anh cao và ổn định hơn tôi. Chồng tôi rất hiền lành, thương vợ thương con. Chúng tôi sống chung với mẹ chồng, bố chồng tôi mất từ khi anh còn nhỏ, mẹ ở vậy nuôi anh khôn lớn. Chính vì vậy, chồng tôi rất thương và biết ơn mẹ.
Cuộc sống đáng ra rất dễ chịu nếu tôi không gặp phải một chuyện đau đầu khiến tôi không biết phải xử lý ra sao, đó là mâu thuẫn giữa tôi với mẹ chồng.
Tôi biết bà không thích tôi từ lần đầu tiên anh đưa tôi về ra mắt. Bà chê tôi xa xôi, công ăn việc làm lại không ổn định, bà nói với chồng tôi, muốn anh kết hôn với một người làm nhà nước, sau này sẽ có thời gian chăm sóc gia đình.
Thế nhưng, chúng tôi vẫn cố thuyết phục bà và kiên quyết tổ chức đám cưới. Cuối cùng "đất không chịu giời thì giời phải chịu đất" bà cũng gật đầu cho chúng tôi kết hôn. Tôi nghĩ đơn giản rằng, sau này về sống cùng nhau, tôi sẽ chăm sóc, yêu thương bà, rồi bà sẽ có cái nhìn khác về tôi.
Nhưng chuyện gia đình không đơn giản thế, về sống dưới một mái nhà, bà càng tỏ ra khinh ghét con dâu. Trước mặt chồng tôi bà luôn tỏ ra đon đả, một điều mẹ 2 điều con, nhưng khi không có chồng tôi ở đó, bà chì chiết, xét nét tôi đủ đường.Thậm chí, có lần bà bảo tôi "chuột sa chĩnh gạo", rồi "không biết cô dùng trò gì để mê hoặc con trai tôi". Tôi đau lòng, khủng hoảng tinh thần lắm nhưng không biết phải nói với chồng thế nào, có nói anh chỉ chặc lưỡi an ủi tôi "mẹ già rồi, em chấp làm gì, cứ kệ bà" Tôi đành ngậm ngùi chịu nhịn.
Mẹ chồng coi tôi như cái gai trong mắt bà
Tôi sinh con gái đầu lòng, bà càng tỏ vẻ khó chịu ra mặt. Cháu quấy khóc bà cũng chả thèm dỗ. Mẹ chồng ngày càng quá đáng, bà dùng mọi cách chia rẽ tình cảm tôi và chồng. Ban đầu anh còn bênh vợ, nhưng về sau bà cứ nhồi nhét cho chồng những điều không tốt về tôi, bảo tôi lười nhác, vụng về, không lễ phép với mẹ chồng... Anh đ.âm ra khó chịu với vợ.
Tất cả những điều đó tôi còn có thể cắn răng chịu đựng, nhưng gần đây, bà thường xuyên bóng gió xa gần về chuyện có cô gái là con của bạn bà mới đi du học về, 25 t.uổi nhưng chưa kết hôn. Thấy bảo cô ta quý chồng tôi lắm, vì nghe mẹ cô kể tốt về chồng tôi nhiều. Bà nói muốn mời cô ta về nhà mình ăn cơm. Tôi phản đối, thế là mẹ chồng mắng tôi xa xả, bảo tôi ích kỷ, nhỏ mọn. Tôi nói với chồng, anh nói "mời cô ấy đến ăn 1 bữa thì có làm sao". Nghe chồng nói vậy, tôi cứng họng.
Hôm sau, cô gái ấy đến nhà tôi, mang theo rất nhiều quà cáp, cho mẹ, cho chồng tôi. Mẹ chồng vui lắm, cứ quấn quýt hỏi chuyện cô không ngừng. Bữa trưa hôm đó, ai cũng vui vẻ, chỉ có tôi ngồi như con ngốc. Tôi thấy mình thật thừa thãi.
Tối hôm đấy, tôi định lên phòng bà dọn dẹp thì thấy bà và chồng tôi đang to nhỏ gì đó. Tôi nghe lén, thấy bà bảo anh, "Mẹ thấy con bé đấy được đấy, nó mà làm dâu mẹ có phải tốt không? Mày nhìn lại vợ mày xem, chả được cái nước gì". Tôi rụng rời chân tay, không ngờ bà lại làm như vậy. Bà có ghét tôi đến mấy cũng không thể đối xả tàn nhẫn với tôi như vậy. Bây giờ tôi không biết sống tiếp thế nào, chồng tôi thì nghe lời mẹ. Nếu bây giờ anh bỏ tôi lấy cô gái kia, mẹ con tôi biết phải làm sao, còn nếu tôi cứ cố gắng níu kéo, thì tôi còn phải khổ đến bao giờ. Giờ tôi đang rất bấn loạn, có ai cho tôi biết, tôi phải làm gì lúc này không?
Theo Tapchiphunu
Không dám nói với con về việc mẹ bỏ đi với người đàn ông khác Chưa bao giờ tôi thấy mình bế tắc như lúc này, tôi không biết phải nói với các con tôi như thế nào về mẹ của chúng... Tôi 35 t.uổi, vợ kém tôi 5 t.uổi, chúng tôi cưới nhau được 8 năm, có với nhau hai đứa con, một lên 7 và một lên 4 t.uổi. Tôi không phải là một người đàn...