Em còn yêu anh rất nhiều
Đã 7 tháng từ ngày xa anh, em cứ ngỡ mới như ngày hôm qua thôi.
Thời gian trôi đi nhanh thật, đã 7 tháng từ ngày xa anh, em cứ ngỡ mới như ngày hôm qua thôi. Ngày hôm qua anh còn bên cạnh nắm tay em thật chặt bước đi trong biển đêm mùa đông lạnh mà ấm áp vậy mà giờ đây chỉ còn mình em trong nỗi cô đơn, trong mùa đông, trong cơn mưa phùn giữa biển đêm này. Từng kỉ niệm cứ ùa về trong tâm trí làm em đau mà đôi bờ mi không còn chút cảm xúc nào để khóc, em muốn khóc, muốn hét thật to mà dường như tâm hồn đã chai sạn.
Anh còn nhớ không những ngày đầu mới quen nhau? Lần đầu tiên khi gặp nhau là xảy ra chiến tranh rồi, lúc đó em chẳng ưa anh tẹo nào, mở miệng ra là trêu chọc em, lúc nào cũng bảo em không phải con gái, con gái gì mà nghịch như con trai vậy. Hồi đó mình cùng tham gia Hành trình xanh, ngày nào cũng ra biển đi tập cùng nhau, hễ cứ thấy nhau là lại gây chuyện, lúc đó em tức lắm chỉ nhìn thấy anh là em muốn bay lại đập cho anh mấy cái vì cái tội hay trêu em. Còn nhớ một lần anh bị em cho nguyên nắm cát vào miệng không? Lúc ấy em cũng thấy áy náy và có lỗi nhiều lắm nhưng vì cái sĩ diện đang lên cao nên chẳng xin lỗi anh lấy một câu. Rồi thời gian trôi qua chẳng biết mình thân nhau từ khi nào nữa, cũng không còn xung đột nhiều như trước nữa, mình đi học thư viện cùng nhau, mỗi lần thư viện mất điện lại leo cửa sổ bên khu B học bài, thỉnh thoảng ở lại buổi trưa leo lên trên nóc phòng học tâm sự cả buổi. Và mình yêu nhau khi cả hai đã trải qua biết bao nỗi buồn và đau khổ.
Thế mà bây giờ anh đã có bến bờ mới, còn em cứ muốn âm thầm, lặng lẽ dõi theo anh. Theo cho đến khi em tổn thương, cho đến khi em đau mà em vẫn cứ muốn theo. Nhiều lúc cứ cầm điện thoại lên, đọc đi đọc lại những tin nhắn mà trước đây anh gửi cho em, đọc đến thuộc lòng, rồi chỉ muốn nhấn nút trả lời nhắn cho anh một tin là “Em nhớ anh” thôi mà em cũng không dám nữa. Em không đủ can đảm, chỉ muốn anh không phải bận tâm về em nhưng khi anh không bận tâm em lại buồn. Giá mà em có đủ can đảm gặp anh một lần nữa thôi để được lao vào vòng tay của anh, được khóc thật to như một đứa trẻ nhưng chắc không bao giờ có cái ngày đấy đâu anh nhỉ? Vì giờ đây cuộc sống của anh đâu còn có chỗ nào tồn tại em. Anh nói với bao người tình yêu đi rồi sẽ đến. Vâng, nó sẽ đến với anh, còn em làm sao đây? Làm sao để cho tình yêu đến khi em đã bị tổn thương như thế.
Em muốn khóc, muốn hét thật to mà dường như tâm hồn đã chai sạn (Ảnh minh họa)
Giờ đây mình đã là hai người xa lạ, hai con đường đã không còn điểm chung vậy mà em cứ ngốc nghếch cứ muốn đợi anh ở cuối con đường như thế. Nhìn anh hạnh phúc em chẳng biết mình có hạnh phúc hay không? Nhìn anh hạnh phúc liệu em có thể gạt đi nước mắt mà cười và chúc phúc cho anh hay không? Tình yêu là một cái gì đó mơ hồ mà em không dám chạm vào vì em sợ bị tổn thương, em sợ phải rơi nước mắt mỗi đêm nhưng điều em sợ nhất chính là hình bóng của anh vẫn còn bên em mỗi khi em đi với một ai đó. Em cũng như bao cô gái tuổi 20 khác cũng khao khát được yêu thương, được chở che, được quan tâm, được chăm sóc… nhưng với em tất cả đã quá xa vời khi anh bước đi, khi anh bước ra khỏi cuộc đời em.
Anh à, thời gian có thể là liều thuốc hữu hiệu để xóa đi mọi vết thương trong em nhưng sẽ không bao giờ xóa đi được tình yêu em dành cho anh cả. Trên đường đời tập nập nếu còn có thể gặp nhau thì xin anh cứ coi em như chưa từng quen biết để tim em không còn thổn thức khi nhớ về anh, nhớ về những buổi tối hai đứa đạp xe dạo biển hay nhớ về cái buổi trời mưa mình nắm chặt tay nhau đi giữa trời mưa mà bao người nhìn mình như sinh vật lạ.
Video đang HOT
Em không biết anh có còn nhớ không những kỉ niệm đã qua nhưng em sẽ chôn chặt nó vào trong lòng để biết mình đang còn yêu anh rất nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Tốt nhất là... ly hôn"
Chị là người phụ nữ, xinh đẹp, có địa vị trong xã hôi thê nhưng đôi với cuôc sông riêng tư vôn dĩ đang được rât nhiêu người ngưỡng mô, chị bông đôt ngôt quyêt định "xẻ đôi" gia đình của mình!
Chào chị, là môt người phụ nữ khá thành công và gân như là niêm ngưỡng mô của hâu hêt các chị em vì đô hoàn hảo, tại sao chị lại đôt ngôt chuyên hướng "giải tán" gia đình của mình? Chị không ngại "búa rìu" dư luân ảnh hưởng tới mình ư?
Bạn thây đây, con người ta nhiêu khi cứ cô tình tự tạo cho mình cái vỏ miên dịch đê không phải đôi diên với những lời xì xào bàn tán của thiên hạ. Bởi thê cho nên, dù có khô sở, cay đắng đên cỡ nào thì cũng gắng nhắm mắt, kìm lòng đê cười cho thât tươi, đê chứng tỏ với cả thê giới này rằng "tôi đang hạnh phúc, tôi đang cực hạnh phúc", rôi cuôi cùng, tôi đên, đêm vê lại nằm môt mình thở dài ngao ngán hoặc tê hơn là ôm chăn rưng rức khóc mà chả có ai dô dành. Riêng tôi thì không thê, tôi không muôn tự lừa dôi mình và lừa dôi người. Mình hạnh phúc thì cho người ta thây mình hạnh phúc, ngược lại nêu mình đang đau khô, bât mãn thì cũng nên thẳng thắn mà đôi diên. Có ai sông được hô mình đâu mà phải cô ép uông nhau vì sợ người ta bàn tán! Tôi tôn tại, hạnh phúc không phụ thuôc vào những lời bàn tán của những người xung quanh.
Nhiêu cặp vợ chông thường có xu hướng "cả thèm, chóng chán", lúc còn hàn vi thì tình cảm vợ chông sâu sắc, gắn bó đên khi có của ăn của đê thì lạnh nhạt, ly hôn. Vây cuôc hôn nhân của chị nêu nhìn từ bê ngoài thì rõ ràng chịu tác đông của tiên và tài của chị?
Nêu quan niêm như vây thì hoàn toàn không đúng. Nêu như trở ngược lại cuôc sông cách đây khoảng môt thê kỷ, bạn sẽ thây người vợ lúc nào cũng sông phải phụ thuôc vào chông. Trăm viêc khó khăn trong gia đình đêu do người chông gánh vác. Nhưng ngày nay, cả thê giới đã thay đôi rôi chứ không riêng gì ở Viêt Nam, phụ nữ và nam giới hoàn toàn bình quyên trong viêc chia sẻ trách nhiêm công viêc xã hôi cũng như gia đình. Tôi cũng quan niêm mình là người phụ nữ thời đại thì viêc mình phát huy sở trường, năng khiêu của mình đê xây dựng kinh tê vững hơn chả có gì là sai cả và nêu như thê thì nó phải là yêu tô tích cực giúp hôn nhân bên vững hơn chứ. Hơn thê, tôi đã chứng kiên rât nhiêu trường hợp những người phụ nữ sông trong thời hiên đại nhưng sông bó hẹp trong vai trò nôi trợ, chỉ biêt suôt ngày thu vén gia đình, chăm chông, lo cho con... nhưng cuôi cùng họ vân ly hôn. Vây nên tài và tiên của người phụ nữ theo cá nhân tôi không có ảnh hưởng gì đên đời sông hôn nhân cả.
Ly hôn nêu không còn tình cảm và không còn tiêng nói chung (Ảnh minh họa).
Vây theo chị - môt người quyêt định "rẽ lôi" gia đình của mình và cho đó là quyêt định đúng đắn thì tác đông chủ yêu trong vân đê này là gì?
Tôi vân trước sau như môt. Vân luôn quan niêm rằng tình yêu và hạnh phúc phải được xuât phát từ hai phía. Phải được cả hai cùng chăm chút, vun đắp ngày môt. Hôn nhân phải là điêu khiên cho cả hai người thực sự có niêm vui và hạnh phúc. Nêu môt trong hai người cảm thây tình cảm nhạt dân, không còn là chô dựa tinh thân, không tìm được tiêng nói chung, không chia sẻ được những vân đê cơ bản nhât của cuôc sông thì dù có cô níu kéo cũng chỉ lay lắt được môt thời gian mà thôi. Tôi không muôn phải là người vât vờ châp nhân môt cuôc sông chung ngôt ngạt, tình cảm đã chêt, bởi vì điêu đó chỉ mang lại sự đau khô cho cả hai chúng tôi và con cái mà thôi.
Nói như vây thì hình như chị và anh đên với nhau thiêu sự chín muôi của tình yêu lứa đôi, phải chăng nó xuât phát từ sự bôc đông hoặc hời hợt?
Không, chúng tôi đên với nhau hoàn toàn bằng tình yêu trong sáng, cũng trải qua những thăng trâm tình cảm. Nhưng cuôc sông hôn nhân khác hơn rât nhiêu so với khi yêu. Lúc còn yêu nhau, tôi thây rằng anh ây đúng là người đàn ông của cuôc đời mình, tuy nhiên khi lây nhau và vê sông cùng nhau dưới môt mái nhà, cả hai chúng tôi mới nhân ra rằng giữa chúng tôi có nhiêu quan điêm sông khác biêt, có quá nhiêu mâu thuân không thê giải quyêt được... Vây nên cuôi cùng tôi quyêt định là người giải thoát cho cả hai. Rât nhẹ nhàng!
Căn cứ vào những gì chị nói thì cuôc sông của anh chị nảy sinh rât nhiêu mâu thuân, điêu đó chắc chắn đã có những xung đôt lớn xảy ra. Thông thường khi ly hôn người ta thường có xu hướng cô cứu vãn danh tiêng của mình bằng cách đô lôi cho người khác khi vâp phải sai lâm. Vây trong chuyên của anh chị thì ai là người đô lôi cho ai?
Thực tê thì đúng là có những chuyên như bạn nói, tức là khi hai vợ chông dân nhau ra tòa thì môt trong sô hai người hoặc cả hai người cùng đô lôi cho nhau vì lý do tan vỡ hôn nhân. Thê nhưng giữa chúng tôi thì không. Tôi không muôn vì chút danh dự ích kỷ của mình lại tạo thành vêt nhơ cho người khác. Hơn thê dù sao giữa hai chúng tôi cũng đã có thời gian dài gắn bó, lại có chung những đứa con với nhau. Chúng tôi dù không thê bình thường hóa môi quan hê như trước đây nhưng cũng không muôn vì thê mà làm tôn thương thêm người cũ, lại càng không nên tranh giành đáp trả bởi điêu đó sẽ ảnh hưởng trực tiêp đên những đứa trẻ cũng như thái đô sông của chúng sau này. Vì thê tôi nghĩ nêu mình đã quyêt định thì cứ làm theo quyêt định. Còn đúng hay sai thì chỉ có chúng tôi tự biêt, tự hiêu với nhau và thời gian sẽ khẳng định điêu đó.
Ly hôn nhưng hãy giữ hình ảnh tôt đẹp cho nhau vì bản thân mình và vì con cái (Ảnh minh họa).
Chị khẳng định rằng mình không đáp trả hoặc tranh giành nhưng thực tê khi ly hôn sẽ có nhiêu vân đê liên quan khiên chị không giành không được chẳng hạn như: tài sản, con cái...?
Chúng tôi đêu là những người có học và biêt suy trước tính sau. Tôi có thê không cân đê ý đên thái đô của những người xung quanh nhưng tôi rât quan trọng cảm giác của con cái. Tôi không muôn khi con cái đã chịu hụt hâng vê viêc thiêu vắng môt trong hai bô mẹ lại phải đôi diên với sự tranh giành, đâu đá... Bởi tât cả những viêc đó chỉ mang lại sự đau khô cho con cái mà thôi. Và không phải thực tê không có chuyên bô mẹ ly hôn, con cái trở nên sa ngã, hư hỏng, tôn thương tâm lý, tình cảm. Cho nên tôi cô gắng hạn chê triêt đê nhât tât cả những ảnh hưởng từ cuôc sông riêng tư của mình đên các con bằng cách bình tĩnh, có tình có lý nhât.
Tôi thây chị có vẻ khá bình thản so với những người phụ nữ khác thời kỳ hâu ly hôn?
Có thê bạn đúng, bởi vì tôi là người hoàn toàn chủ đông trong viêc này. Tôi muôn cuôc sông của cả hai trở nên dê thở hơn. Có thê chúng tôi không còn chung đường nhưng chúng tôi vân có thê là những người bạn, giúp đỡ nhau khi cân thiêt, đặc biêt là vì con cái. Phản ứng tiêu cực không mang lại lợi lôc gì cho người phụ nữ cả, nó chỉ khiên cho người phụ nữ trở nên xâu xí và méo mó trong mắt tât cả mọi người và đặc biêt là các con của mình. Tôi không dại gì tự đây mình vào sự bê tắc chông chéo bê tắc.
Đôi với những đứa con thì lúc nào bô mẹ chúng vân không bao giờ thay đôi vai trò dù cho cả hai người đã sông ở hai mái nhà hoàn toàn khác. Tôi cũng không muôn tác đông hay chia rẽ tình cảm của các con tôi với chông. Chúng vân cân tình yêu và có sự tôn thờ nhât định vê bô mẹ trong suy nghĩ. Mặt khác dù muôn hay không thì tôi vân là người phụ nữ đôc lâp khi không có chông bên cạnh do đó tôi đâu có gì phải lân cân. Cuôc sông hôn nhân khi không hạnh phúc thì ly hôn chính là hành đông văn minh nhât đôi với mình, với người đàn ông đã từng là chông và với cả chính những đứa con của mình! Tôi cho rằng nêu đã không thê chung sông được với nhau đên hêt cuôc đời thì tôt nhât hãy ly hôn và giữ cho nhau hình ảnh tôt đẹp trong lòng con cái!
Vâng, cảm ơn chị vê cuôc trò chuyên. Chúc chị luôn vững vàng và có những thành công mới cũng như hạnh phúc mới trong cuôc sông!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hoa của mặt trời Lần đầu tiên nó thấy thế giới không phải chỉ một màu đen mà có rất nhiều màu sắc gộp lại, tạo thành một dải cầu vồng. Hải Yến "Theo thần thoại Hy Lạp, một tiên nữ dưới nước đã yêu Apollo - vị thần Mặt trời oai dũng. Tiên nữ yêu chàng nhiều đến nỗi cô ngồi trên mặt đất và suốt...