Em còn mong điều gì hơn thế?
Anh đã cố gắng nhiều lắm, vậy mà có vẻ như em vẫn chưa hài lòng.
Từ ngày mai anh sẽ rời xa em, từ ngày mai chúng ta mỗi người sẽ đi một con đường, hoặc là vẫn đi chung con đường ấy nhưng ta sẽ quay lưng lại và bước đi về một phía không nhau. Anh đã từng rất cố gắng chỉ mong có thể níu giữ em lại, nhưng bây giờ có vẻ như anh đã kiệt sức thật. Anh buông tayra nhé, anh sẽ thôi không yêu em nữa nhé, chẳng phải đó vẫn là điều mà bấy lâu nay em mong đợi hay sao?!
Tình yêu dành cho em ở trong anh vẫn chưa cạn, nhưng anh cũng đã thấm mệt rồi. Suy cho cùng thì anh cũng chỉ là một người bình thường giống như bao nhiêu con người khác, vậy nên có lẽ anh chẳng đủ sức để thực hiện một việc phi thường, đó là làm hài lòng em. Anh đã vắt óc suy nghĩ cả mấy tháng trời cũng không thể nào biết được những điều em đang mong muốn. Thôi thì tốt nhất là anh nên dừng lại, giống như cái điều mà em vẫn khăng khăng suốt bấy lâu nay.Cũng giống như vài lần trước đó, anh cứ tưởng rằng lần chia tay này chỉ là sự giận dỗi nhất thời của em. Anh vội vã đồng ý, đâu thể ngờ được rằng hành động ấy của mình lại chính là một giọt nước làm tràn ly. Em giận anh và vẫn khăng khăng dứt áo ra đi giống như những lần trước, nhưng điều khác biệt là lần này cho dù anh có xuống nước xin lỗi hay tìm mọi cách để níu kéo thì em cũng không quay trở về.
Video đang HOT
Em vẫn một mực đòi ra đi, mặc dù anh đã rất cố gắng (Ảnh minh họa)
Anh tin rằng trên đời này ngoài mình ra thì chẳng còn ai có thể yêu em nhiều như thế, vậy mà có lẽ bấy nhiêu đó vẫn là chưa đủ đối với em. Em bỏ anh ra đi để kiếm tìm một tình yêu khác, nhưng anh chắc chắn rằng sự tìm kiếm ấy sẽ chỉ diễn ra trong vô vọng mà thôi. Em cứ luôn tin rằng trên đời này có tồn tại những điều hoàn hảo, vậy nên năm lần bảy lượt em vứt bỏ anh lại và toan cất bước ra đi. Giá mà em hiểu được cảm giác của anh dù chỉ một chút thôi thì hay biết mấy. Như thế em sẽ biết anh đã đau đớn, mệt mỏi đến mức nào và có lẽ đã chẳng đối xử với anh giống như em đã từng.
Ngày hôm qua sau bao nỗ lực cuối cùng anh vẫn bị em cự tuyệt. Trái tim anh đau đớn khi đối diện với ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn ấy của em. Anh đủ thông minh để cảm nhận được rằng thái độ của em trong lần chia tay này không giống với những lần trước đó, có thể điều ấy chứng tỏ em đã hết yêu anh thật rồi. Anh chẳng biết mình phải làm gì, anh cứ dùng dằng giữa hai chiều buông – níu. Buông tayem ra vốn là điều mà anh không muốn, vả lại anh cũng sợ sau này mình sẽ hối hận nhưng nếu như cứ cố gắng níu giữ thì anh thật sự không còn đủ sức nữa em à!
Trong cuộc đời này tìm được người mình yêu và cũng yêu mình vốn đã khó nhưng giữ được người đó có lẽ còn khó hơn gấp bội phần. Anh biết rằng bản thân không phải là một người đàn ông hoàn hảo và ngay cả tình yêu của anh cũng chưa hoàn hảo, nhưng em thấy đó, anh vẫn đang ngày ngày cố gắng để hoàn thiện mọi thứ và mang lại cho những người anh yêu thương một cuộc sống tốt đẹp hơn. Anh dám khẳng định rằng mọi điều mà trước giờ mình đã làm đều là vì em và hạnh phúc trong tương lai của hai đứa chúng mình, vậy thì em hãy nói đi, phải chăng em vẫn còn mong muốn điều gì hơn thế?
Theo Eva
Lần cuối cùng xin gọi "Anh yêu"
Em không có cách nào kiềm giữ được lòng mình thôi nhớ về anh.
Anh yêu! Đây sẽ là lần cuối cùng em gọi anh như thế. Em xin lỗi vì đã không thể kìm giữ được lòng mình khi lại để cho nó nhớ về anh. Nếu là ngày xưa thì mỗi lần nhớ anh ngay lập tức em có thể mở điện thoại lên, bấm dãy số quen thuộc để được nghe giọng nói hiền khô mà ấm áp ấy. Nhưng bây giờ thì em không thể, không thể hoặc không dám, mặc dù em vẫn ghi nhớ như in dãy số đó ở trong đầu.
Em vẫn ghét mùa Đông và kể từ ngày anh ra đi thì em lại càng thấy sợ nó. Em ghét cái lạnh rất sắc của tiết trời Hà Nội, ghét cái cảm giác phải đóng chặt cửa ngồi một mình trong nhà để tránh những cơn gió lạnh của mùa. Nhưng có lẽ " ghét của nào trời trao của ấy", bởi thế nên lúc này đây em đang phải nếm trải cái cảm giác lạnh lẽo và cô đơn đến tái tê lòng.Em chỉ biết lặng lẽ nhớ anh, lặng lẽ nghĩ về anh như vậy thôi, bởi vì em không có đủ cam đảm để liên lạc. Hơn nữa, cũng chẳng nên gợi nhắc lại quá khứ đối với một người đang có một cuộc sống rất hạnh phúc trong hiện tại. Hay ho gì khi tỏ ra yếu đuối và tìm cách nói lời nhớ thương với một kẻ đã cố tình quên mất sự có mặt của mình ở trong cuộc đời này.
Em nhớ anh, nhớ vòng tay ấm áp tin cậy của anh (Ảnh minh họa)
Ta đã cùng nhau đi qua bao mùa yêu dấu, nhưng cuối cùng ta vẫn phải xa nhau, bởi vì tình yêu đâu chỉ có những ngọt ngào. Có những điều tưởng chừng rất vô lý nhưng rốt cuộc nó lại là nguyên nhân khiến người ta phải chia tay. Lần cuối cùng gặp nhau anh chỉ nắm chặt tay em và im lặng hướng đôi mắt của mình về một miền hư vô rất xa xôi nào đó. Em linh tính một cách mơ hồ rằng sắp có chuyện chẳng lành, để rồi trái tim vỡ vụn khi đêm hôm ấy anh nhắn tin đề nghị kết thúc tình yêu.
Em đã khóc rất nhiều khi hiểu rằng không có cách nào để níu giữ tình yêu của anh ở lại. Em chấp nhận xa anh giống như cách một con người xấu số chấp nhận sự sắp đặt phũ phàng mà số phận dành cho. Suy cho cùng nếu không buông tay thì em cũng đâu còn sự lựa chọn khác nào. Em chỉ còn biết trách cuộc đời này đã chừa lại phần mình quá nhiều cay đắng, đắng đến nỗi khiến trái tim em không khỏi nhói đau, nhức buốt mỗi khi nhớ về.
Người ta sẽ không biết sợ lạnh nếu như chưa từng được nếm thử cảm giác ấm áp và người ta sẽ không ghét sự cô đơn nếu như chưa từng được ai đó ôm trọn trong lòng. Hai bàn tay em đủ ấm để tự làm cho nhau hết cóng buốt, nhưng chúng lại không thể sưởi ấm được trái tim em đang tê lạnh trong những ngày đông xa anh. Giá mà lúc này em có anh bên cạnh, chỉ một lúc thôi để vượt qua cảm giác trống vắng, hoang hoải đang xâm chiếm tâm hồn. Nhưng em biết chắc rằng mơ ước đó không bao giờ trở thành sự thực, bởi bây giờ anh đã là của người ta...
Theo Eva
Làm sao để quên em? Dù đã cố gắng nhưng anh vẫn không thể xóa mờ hình bóng em khỏi trái tim mình. Cũng giống như rất nhiều đêm về trước, đêm nay tôi lại không thể nào chợp mắt được vì nhớ em. Tôi cũng chẳng biết tại sao đã từng ấy thời gian trôi qua rồi mà bóng dáng em vẫn cứ quấn chặt lấy trái...