Em có thể gọi chú bằng anh?
Em có thể gọi chú bằng anh? Đó là lời đề nghị dễ thương nhất mà em được nghe từ chú.
(ảnh minh họa)
Lần đầu tiên gặp anh, em đã rất ấn tương về vẻ ngoài già dặn, trí thức, mái tóc điểm bạc và đặc biệt là đôi mắt sâu thẳm của anh. Em đã chào anh bằng chú và sau đó lại quá bất ngờ khi được nghe giới thiệu “chú này” lại chính là ông anh trai đi học xa nhà của bạn em và chú chỉ lớn hơn em đúng 4 tuổi.
Tẽn tò cộng thêm bản tính ngang bướng có thừa, em vẫn cả gan tôn anh làm chú, với lời giải xưa nay những ai hơn em 3 tuổi trở lên đều được em gọi bằng chú, mặc dù trên thực tế, những người em gọi bằng chú ít nhất cũng phải gấp 2 lần tuổi anh. Từ đó em và chú bắt đầu mối quan hệ kì quặc, gọi chú và xưng em.
Video đang HOT
Sau lần gặp đó, chú quan tâm đến em nhiều hơn, với lí do bạn thân của em cũng là em. Chú thì luôn tìm cách bổ sung kiến thức về những môn em còn yếu, còn em lại tìm đủ trò nghịch phá, từ việc nhổ tóc bạc giùm chú, để lộ ra cả một mảng đầu, giả vờ đau để trốn học đi chơi còn anh lo lắng chỉ dám đứng thập thò ngoài cổng hàng tiếng đồng hồ… có nhiều trò thậm chí em còn phải giật mình mỗi khi nhớ lại. Vậy mà chú vẫn im lặng, ngoan hiền như bụt. Phải chăng đó là sự nhẫn nại cần có của những chàng kĩ sư nông nghiệp, hay là bản chất hiền lành vốn có trong con người chú.
Mặc kệ, dù là gì đi nữa, chú cũng từng một thời là “chú bé con” nên chú dễ dàng hiểu và chịu đựng những trò quậy phá đó.
Cho đến một ngày, chú không còn là chú, bởi chú nói chú yêu em, điều mà em không hề nghĩ tới, quá bất ngờ em đã từ chối chú mà đâu biết rằng từ bao giờ chú đã là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em. Sư quan tâm, chăm sóc ân cần có lúc chú như người anh, sự nghiêm khắc, nhẫn nại, đôi lúc lại biến chú thành người thầy, điều đó khiến trái tim chưa một lần biết rung động trước người khác phái và đầu óc chỉ toàn những trò quậy phá của em vô tình không nhận ra. Chỉ đến khi những tháng hè trôi qua thật nhanh, em lại về trường, chú trở vô Huế. Thiếu vắng chú, em mới hiểu được vị trí quan trọng của chú trong em.
Chuyện tưởng vậy là hết nhưng đúng vào cái ngày em thi rớt, không được nằm trong đội tuyển thi học sinh giỏi tỉnh, em đã khóc rất nhiều. Hôm đó hình như cũng là một đêm bão lũ, vây mà chẳng biết ai báo tin, chú đã vượt chặng đường hơn 70km giữa trời mưa bão chỉ để gặp em nói câu: Đừng khóc nữa cô bé. Em vẫn còn cơ hội mà. Cố lên!
Nhìn đôi mắt đỏ ngầu, rỉ máu vị bị mưa bắn vào của chú, em không khỏi xót xa. Một tháng sau đêm gặp chú, em đã nhận được giấy khen giải nhì học sinh giỏi tỉnh sau khi quyết đinh đăng kí thi tự do. Ngày em gặp chú để báo tin, em đã hỏi chú vì sao chú lại liều như vậy chứ? Chú chỉ trả lởi:
– Đơn giản vì chú yêu em. Em thì sao hả bé?
Em chỉ mỉm cười gật đầu thay cho câu trả lời đồng ý.
– Em có thể gọi chú bằng anh? Đó là lời đề nghị dễ thương nhất mà em được nghe từ chú.
Từ hôm đó đến nay đã được 4 năm, em và chú đã trải qua nhiều khó khăn, nhiều buồn vui trong cuộc sống. Ai bảo học trò thì không được yêu? Đôi khi tình yêu học trò, sư chênh lệch trong tình yêu cũng đem đến cho cuộc sống thêm phần thi vị.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh sẽ cùng em vượt qua mọi thử thách
Trong cuộc sống có những điều tưởng chừng đơn giản nhưng để làm được nó lại không hề dễ dàng... Dễ là khi em nói dối anh ko chớp mắt, nhưng khó là khi anh nhận ra điều đó và ko biết phải làm thế nào cho đúng mực.
Những chuyện em nói với anh thật ra ko ảnh hưởng gì đến ai cả,chỉ vì trong em luôn luôn có một chút gì đó mà con người vẫn thường xuyên nhắc đến với cụm từ " bí mật". Em có biết không, anh đã được nghe va được chứng kiến rất nhiều cách đối xử cũng như cách sống của Của rất nhiều loại người: luật sư có, cảnh sát có, người ham tiền có, thằng hèn có, người làm anh kính nể có, từ những người có địa vị cao trong xã hội cho đến những thằng Da đen chỉ ngồi vỉa hè và sống qua ngày. Anh đã tiếp xúc và cũng có thể quan hệ được nên ít nhiều cũng có chút kinh nghiệm trong cuộc sống và muốn chia sẻ cùng em, nhưng em đều ko nghe, đều bỏ ngoài tai mặc dù em cũng rất yêu anh. Phải chăng mỗi người chúng ta bớt một chút sĩ diện ,một chút tự cao và muốn chứng tỏ cho mọi người thấy theo cái kiểu " tôi ko hề sợ anh và sao anh phải sợ em.....". Tình yêu mà em, sợ thì làm sao mà yêu nhau được. Anh chưa bao giờ nghĩ phải ép buộc người yêu anh phai sợ anh bởi vì trong long anh luôn yêu thương em và muốn mang lại những gì tốt đẹp nhất cho em là vì : o Thứ nhất đó thể hiện tình cảm anh dành cho em bao la hơn bao giờ hết. o Thứ hai là anh muốn bù đắp lại khỏang thời gian em chờ đợi anh o Thứ ba la bởi vì anh "hiểu em" ,chuyện này chắc chỉ có hai đứa biết thôi, dù thế nào anh cũng sẽ chăm lo và mang lại cho em cuộc sống hạnh phúc và tràn đầy tiếng cười cho em( có thể là ko giàu sang phú quý như bao người mơ với mộng). Văn anh thì kém lắm nên viết chưa được hay nhưng cuối cùng cũng muốn người yêu anh hiểu và nghe theo những gì em thấy là đúng.
Em hãy làm theo những gì em thích, anh sẽ mãi luôn luôn là quân sư của em và giúp đỡ em vượt qua mọi khó khăn, vướng mắc trong cuộc sống xã hội đầy bon chen và thử thách này. Người gắn bó với em gần 10 năm trời Nguyễn Anh Thắng. Anh cũng xin luôn anh sẽ tự viết một vài bài về "Cuộc sống xa nhà của sinh viên du học nói chung và sinh viên du học ở NewZealand nói riêng". Trong truyện nhân vật chính là anh và các bạn của anh,có thể tên sẽ được chỉnh sửa vì lid do cá nhân. Mong mọi người chờ đón và ủng hộ . Đắn đo lắm mới quyết định viết đấy bởi vì hôm nay đang có cảm xúc và muốn viết để "em" sẽ hiểu hơn về anh. Dễ là khi bạn có một chỗ trong sổ địa chỉ của một người, nhưng khó là khi bạn tìm được một chỗ trong trái tim của người đó. g Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác, nhưng khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình. Dễ là khi nói mà không suy nghĩ, nhưng khó là khi biết kiểm soát những lời nói của mình. Dễ là khi làm tổn thương một người mà bạn yêu thương, nhưng khó là khi hàn gắn vết thương đó. Dễ là khi tha thứ cho người khác, nhưng khó là khi làm cho người khác tha thứ cho mình. Dễ là khi đặt ra các nguyên tắc, nhưng khó là khi làm theo chúng. Dễ là khi nằm mơ hàng đêm, nhưng khó là khi chiến đấu vì một ước mơ. Dễ là khi thể hiện chiến thắng, nhưng khó là khi nhìn nhận một thất bại. Dễ là khi vấp phải một hòn đá và ngã, nhưng khó là khi đứng dậy và đi tiếp. Dễ là khi hứa một điều với ai đó, nhưng khó là khi hoàn thành lời hứa đó. Dễ là khi chúng ta nói rằng chúng ta yêu thương, nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế hàng ngày. Dễ là khi phê bình người khác, nhưng khó là khi cải thiện chính bản thân mình. Dễ là khi để xảy ra sai lầm, nhưng khó là khi học từ những sai lầm đó. Dễ là khi buồn bực vì một điều gì đó mất đi, nhưng khó là khi quan tâm đủ đến điều đó để đừng làm mất. Dễ là khi nghĩ về một việc, nhưng khó là khi ngừng suy nghĩ và bắt đầu hành động. Dễ là khi nghĩ xấu về người khác, nhưng khó là khi cho họ niềm tin. Dễ là khi nhận, nhưng khó là khi cho. Dễ là khi đọc những điều này, nhưng khó là khi bạn thực hiện nó.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhím yêu anh Sao em đến với anh mà không thể nói yêu anh? Anh - người đàn ông có vợ và một cô con gái. Em, gái một con, đã qua một đời chồng. Một buổi tối cuối tuần, Hà Nội mưa và lạnh.... Em một mình trong căn phòng nhỏ, cảm nhận nỗi cô đơn như thấm vào da thịt.Tâm trạng em bây giờ...