Em có thể catwalk với giày cao gót trên mọi địa hình
28 mùa lúa trổ bông, em vẫn chưa chồng, em ế và đang tìm người tử tế để yêu. Em chân thành và nghiêm túc muốn thoát kiếp độc thân, nếu anh chị độc giả nào thấy người ấy ở đâu chỉ giúp em.
Giả sử Bộ Y Tế đưa “bệnh ế” vào danh sách nan y, cần sàng lọc và điều trị kịp thời, em nghĩ chắc các bậc phụ huynh sẽ vui lắm đấy. Tưởng tượng có một ngày, đến tuổi lập gia đình, cầm sổ hộ nghèo lên Ủy ban, cán bộ phát cho một chàng rể… Nếu ngày ấy xảy ra, em hứa sẽ yêu chàng ngay từ cái nhìn đầu tiên để tiết kiệm thời gian và tiền bạc.
Than ôi, thực tế em vẫn chưa có ai để thương, để nhớ, để quan tâm, để chờ đợi sau giờ tan ca. U em bảo: “Tầm này thì liêm sỉ gì nữa, đừng chờ duyên số, hãy mạnh dạn xin số”. Nhưng em đã qua rồi cái thời sửu nhi đi rải thính, cũng không crush ai. Này anh, người dưng ngược lối, nếu anh đọc được bài này, hay là anh cưa em đi, để em thử đổ một lần.
Em xin được tự giới thiệu mình như một người yêu đầy triển vọng với những anh còn độc thân chính chủ, từ 30 đến 40 tuổi, chân thành, sống tử tế có trách nhiệm và đặc biệt là không yêu bằng mắt. Bởi em là cô gái có nhan sắc bình thường, ngoại hình thuộc nhóm trung bình cộng, cao 1m58, nặng 50 kg. Bù lại em có khả năng catwalk với giày cao gót trên mọi địa hình, đặc biệt là nơi bằng phẳng không gồ ghề. Em cũng biết cách chăm sóc bản thân, ăn mặc chỉn chu nhưng đơn giản. Vì em biết trước khi yêu người thì phải yêu lấy mình, em có tự tin thì người em yêu mới có cơ hội để tỏa sáng.
Hiện tại, em làm công việc kế toán cho một doanh nghiệp nhỏ, là mẫu người hướng nội. Tính cách được mọi người nhận xét là hiền lành, thân thiện, biết quan tâm những người xung quanh và rất ít khi giận dỗi. Gia đình em đông anh chị em, kinh tế bình thường. Em tự lập tự bé, mọi việc hầu như tự lực cánh sinh từ rất sớm nên em tự tin mình có thể chăm sóc tốt cho gia đình nhỏ sau này. Em thích nội trợ và nấu được nhiều món, biết quan tâm, lắng nghe, chia sẻ. Em sống thực tế, kín đáo, không thích sống ảo trên mạng xã hội. Ngoài ra em cũng có một vài khuyết điểm và tật xấu có thể gọi mặt đặt tên, chờ anh đến em sẽ nói cùng anh nhé.
Cọc đi tìm trâu thì đã sao, anh nhỉ? Đến đệ nhất phu nhân Hàn Quốc Kim Jung Sook cũng chủ động cưa đổ chồng mình là tổng thống Moon Jae In đấy thôi. Vậy nên, để viết riêng câu chuyện tình yêu của mình, em chân thành muốn hỏi anh: “Thưa anh, anh có muốn về Huế cùng em”?
Theo vnexpress.net
Video đang HOT
Khinh thông gia nghèo, rước dâu mẹ chồng chỉ muốn chui xuống đất cho đỡ nhục
Tôi là dân tỉnh lẻ, học trường báo chí tại Hà Nội. Ra trường tôi xin vào một công ty truyền thông đúng với ngành nghề tôi học.
Sau đó tôi gặp chồng tôi bây giờ, chúng tôi yêu nhau hơn 1 năm và xác định sẽ tiến tới hôn nhân. Anh là người Hà Nội, không đẹp trai, không quá tài giỏi nhưng đủ để tôi thấy anh là người đàn ông mà tôi cần để đi đến cuối cuộc đời.
Ngày về ra mắt, mẹ anh chào đón tôi bằng cái nhìn từ chân lên đến đầu, mặc cho tôi chào hỏi, bà nhìn xong rồi mới trả lời nhạt nhẽo: "Vâng, chào cô". Tôi khá sốc, tuy nhiên được bạn trai trấn an, tôi lấy lại được bình tĩnh vẫn nở nụ cười thân thiện để giảm bớt căng thẳng.
Xong màn chào hỏi, đến màn hỏi thăm gia đình công việc, sau khi tôi giới thiệu quê quán thì mẹ anh nói:
- Ở nhà quê à?
2 từ nhà quê được bà kéo dài nhấn mạnh. Lòng có chút bực bội nhưng tôi vãn vâng dạ cho qua bởi nghĩ có thể đây là cách nói chuyện của một vài người thành phố "kiêu ngạo".
- Thế cháu giờ làm công việc gì?
Bố anh lịch sự hỏi tôi.
- Dạ cháu đang làm cho một công ty truyền thông ạ.
- Mấy đứa nhà quê lên đây học xong ở lại làm việc lương được vài đồng. Chủ yếu là muốn lừa những công tử nhà giàu như con trai nhà này.
Đến đây, tôi không thể giấu nổi cảm xúc nên đã buông ra tiếng thở dài đầy giận giữ. Như hiểu được, người yêu tôi nắm lấy tay tôi kéo niềm nở: "Lương của Thảo còn cao hơn cả con nữa đấy. Mà kể cả tiền lương của cô ấy chỉ đủ tiền ăn sáng thôi thì với với con, thế là quá đủ. Con chỉ cần cô ấy thôi", anh dí dỏm nhìn tôi nháy mắt cười.
Cơn giận giữ nguôi lại, tôi ngồi chơi chút nữa rồi xin phép ra về bởi hiểu rằng với tâm trạng như vậy tôi không thể ở lại ăn cơm cùng gia đình anh được.
Tôi hiểu rằng, với bà mẹ chồng như này thì tương lại của tôi chắc chắn sẽ rất khó sống. Bà coi thường công việc của tôi thì tôi sẽ cho bà thấy bà đã sai như thế nào.
Nhờ làm truyền thông nên tôi cũng có khá nhiều mối quan hệ, phần lớn mọi người đều rất quý mến tôi bởi cách sống và làm việc của tôi từ trước đến nay.
(Ảnh minh họa)
Ngày cưới, được biết mẹ chồng chỉ làm chưa đầy chục mâm cỗ vì con dâu "không xứng đáng" nên tôi đã lén "sửa" kế hoạch của bà. Cũng tại nhà hàng đó, chúng tôi đặt thêm cỗ cưới cho đầy đặn và thêm bàn tiệc để đủ chỗ ngồi cho rất nhiều người bạn nổi tiếng của tôi.
Đúng ngày cưới, mẹ chồng tôi ăn mặc tuềnh toàng, vác khuân mặt khó ở đến để tham sự lễ cưới của con mình
Bước vào trong bà đứng sững người, khi thấy rất nhiều khách lạ, rất nhiều người nổi tiếng ăn mặc trang trọng, lịch sử. Tất cả đều vỗ tay khi thấy mẹ chồng tôi bước vào. Tất nhiên, bố mẹ tôi đã ăn mặc xứng với buổi lễ này chứ không như mẹ chồng tôi:
- Con gái tôi nó còn trẻ người non dạ, mong chỉ chỉ bảo dạy dỗ cháu giúp tôi.
Mẹ tôi nhẹ nhàng cầm tay mẹ chồng thủ thỉ. Lúc này tôi thấy bộ mặt khó ở của mẹ tôi trước đó được thay bằng bộ mặt đầy ngại ngùng xấu hổ kèm theo nụ cười đầy gượng gạo.
- Vâng chị yên tâm, tôi sẽ sẽ chỉ bảo cháu như con cái trong nhà. Tôi cũng thật may mắn vì cưới được cô con dâu là là con gái chị.
Mẹ chồng tôi vừa nói vừa cười đầy niềm nở. Tôi hiểu rằng mình đã thành công trong việc ra mắt mẹ chồng khó tính. Nếu không mạnh dạn ủ mưu thì chắc chắn sau này cuộc sống của vợ chồng tôi chẳng biết sẽ đi về đâu. Còn hiện tại sau hôm nay, tôi biết bản thân thật sự đã được ngẩng cao đầu khi đối diện với nhà chồng. Mẹ chồng tôi cũng rất xấu hổ và ăn năn về việc chuẩn bị một bữa tiệc nghèo để xứng tầm với dâu "hèn".
Theo Công Lý & Xã Hội
Anh xấu trai liệu có cơ hội gần em Em sẽ mãi nhận được sự tôn trọng, trân trọng từ anh. Anh không đao to búa lớn, không thề cũng chẳng hứa, chỉ mong được làm hoặc cùng làm những điều ý nghĩa với em. Sài Gòn không có phố, Sài Gòn chỉ có những con đường đầy còi xe và bụi bặm. Ngày nào cũng vậy, sáng đi tối về chỉ...