‘Em có thể bỏ chồng đến với anh không?’
Nói xong anh ôm tôi từ phía sau, kiểu ôm quen thuộc rồi đặt lên môi tôi một nụ hôn gấp gáp.
Ngày nào tôi cũng sống dằn vặt khi không thể thoát ra khỏi cảm giác yêu đương với tình cũ (Ảnh minh họa)
Tôi và tình cũ chia tay chỉ vì gia đình anh ấy không cho phép chúng tôi đến bên nhau. Theo bố mẹ anh, tôi là gái nhà quê và không môn đăng hộ đối. Bố anh ấy là Tiến sĩ còn bố tôi chỉ là nông dân.
Chưa kể tới việc ngày tôi về ra mắt gia đình anh, bố anh còn chửi mắng tôi một trận vì dụ dỗ con trai ông. Theo ông tôi đã dùng bùa mê thuốc lú để làm cho anh ta điêu đứng, quên ăn quên ngủ. Cũng vì cảm thấy quá thất vọng, không bước vào nổi vào một gia đình suy nghĩ cổ hủ như thế, nên chúng tôi đã chia tay. Để quên tôi, anh đã vào Vũng Tàu sinh sống.
Hai năm sau tôi lấy chồng, anh ấy cũng là người Hà Nội, gia đình cũng có của ăn của để, mỗi tội hay ghen bóng ghen gió. Tôi đi đâu làm gì cũng bị chồng quản lý và đặc biệt anh còn ghen với quá khứ của tôi. Ở cơ quan, thi thoảng một lúc anh lại gọi điện kiểm tra tôi đang làm gì. Buổi trưa lúc nào cũng qua đón tôi đi ăn cùng với lý do là không muốn cho tôi đi ăn cùng đồng nghiệp, dễ phát sinh tình cảm nam nữ.
Đôi lúc tôi nghĩ tính anh thật trẻ con và luôn tìm cách nói chuyện để anh ấy hiểu rằng, ai cũng có không gian riêng. Nhưng anh ấy chỉ cười và nói anh thích như thế, anh thích dõi theo những việc tôi làm. Chồng tôi cũng có nhiều bạn bè, cứ một tuần một lần gặp nhau và lần nào anh cũng dẫn tôi đi cùng. Anh luôn tự hào về tôi trước mặt bạn bè mình, đôi lúc tôi cũng cảm thấy hãnh diện vì điều đó.
Khi mùa hè đến, thay vì buổi trưa đi ăn cơm cùng nhau cả hai vợ chồng tôi cùng ở lại ăn cơm với đồng nghiệp. Và tôi đã gặp lại tình cũ khi anh chuyển về làm cùng tòa nhà với tôi. Nhưng anh ta đã bước qua tôi như chưa từng quen biết. Và những trưa sau đó, cũng vậy anh ta vẫn lạnh nhạt khi nhìn thấy tôi ở phòng ăn của tòa nhà.
Cứ hôm nào gặp anh ta, tối hôm đó về tôi không ngủ được. Nghĩ lại khoảng thời gian trước đây nước mắt tôi lại rơi. Tôi cũng không rõ cảm xúc của mình là như thế nào nữa, thù hận hay lưu luyến. Quay sang thấy chồng đang ôm lưng tôi ngủ ngon, tôi giật mình thảng thốt.
Cuối tuần hai vợ chồng tôi lại ở nhà bên nhau, chồng tôi vẫn cười tươi vì được ở nhà nghỉ ngơi cùng vợ. Rồi anh đưa tôi đi siêu thị, mua sắm và hai đứa lại lượn lờ phố cổ. Chồng tôi là thế, anh ấy lúc nào cũng thích được kè kè bên vợ, chỉ như thế là anh vui lắm rồi. Bất chợt tôi nhìn thấy dáng ai đó quen lắm vừa bước qua mặt mình, ánh mắt đó không thể lẫn vào đâu được. Sợ chồng biết, anh ấy đã về đây nên tôi vội vàng kéo anh đi rất nhanh.
Video đang HOT
Sáng hôm sau, anh ta đã đợi sẵn ở cơ quan, nhìn thấy tôi anh ta nói lời mỉa mai “chồng em phong độ quá nhỉ, thảo nào em bỏ tôi để lấy anh ta”. Sau đó, chúng tôi đã đi uống cafe sáng với nhau. Đúng là cảm giác của 5 năm về trước khi chúng tôi ngồi cạnh nhau. Anh nói hiện tại anh vẫn chưa có gia đình vì anh quá bận và cảm thấy chưa sẵn sàng.
Tôi đã cố tránh né anh ấy, nhưng dường như quá bí bức khi ngày nào chồng tôi cũng vẫn bài ca đó luôn kiểm soát tôi quá mức. Chỉ khi được ở bên anh ấy, tôi mới tìm lại được sự yên bình dù tình cảm đó không còn như xưa nữa.
Rồi trưa hôm đó, anh không đi làm, lo quá tôi gọi điện và biết anh đang ốm, anh ở tầng trên của tòa nhà chúng tôi đang làm việc. Phần vì lo lắng, phần vì muốn gặp anh nên ăn trưa xong tôi vội vã lên thăm. Anh nằm đó, đầu nóng ran tôi lấy khăn lạnh chườm mát cho anh. Xong rồi anh thiếp đi, trên bàn làm việc của anh là ảnh chúng tôi hồi còn yêu nhau. 4 năm một quãng thời gian quá dài để xóa đi vết thương lòng.
Khóe mắt tôi cay cay, mọi thứ dường như đang trở lại hiện hữu trong tôi. Một vòng tay ôm tôi từ phía sau, kiểu ôm quen thuộc “Anh không thể sống mà không nhớ về em được. Liệu em có thể bỏ chồng để đến với anh được không?” rồi anh đặt lên môi tôi một nụ hôn gấp gáp. Nghe tới từ “chồng” tôi bỗng bừng tỉnh, tôi đã vội vã rời ngay khỏi căn phòng đó. Tôi sợ rằng nếu cứ đứng đó thì tôi sẽ yếu lòng mà làm chuyện dại dột.
Trưa hôm sau anh gọi điện mời tôi lên ăn cùng để được nói lời xin lỗi. Và tôi rất vui khi anh nhận ra được sự thật đó. Chúng tôi đã uống rất nhiều, nhưng tôi không nhớ rõ khi say tôi lại mềm yếu tới như vậy. Tôi cứ ngỡ chúng tôi vẫn đang yêu nhau ở thời điểm 5 năm về trước. Việc gì đến cũng đã đến, khi tôi tỉnh dậy thấy 10 cuộc gọi nhỡ của chồng trong điện thoại. Cảm giác tội lỗi bủa vây tôi.
Tôi thực sự không muốn mất gia đình, mất đi người chồng hiện tại đang yêu tôi hết lòng. Ngày nào tôi cũng sống dằn vặt khi không thể thoát ra khỏi cảm giác yêu đương với tình cũ.
Anh ấy không những không hiểu cho hoàn cảnh của tôi mà còn cho rằng tôi mới là người phụ nữ của anh ấy. “Ước gì chồng em bỏ em để mình đến với nhau”, chỉ nghe đến đấy thôi tôi đã sợ lắm rồi. Tôi chỉ sợ một ngày nào đó chồng tôi biết sự thật, anh ấy sẽ sốc và không thể gượng dậy được nữa. Giờ tôi không biết phải làm thế nào để vượt qua được sự trớ trêu của tình tay ba này đây? Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Ai dám nói ngoại tình là tật xấu
Ngoại tình không xấu, không phản bội, không hoang đường. Tôi ngoại tình và tôi tự hào về điều đó...
Tôi là một Kim Ngưu điển hình. Điều này được kết luận dựa trên các yếu tố sau: Tôi im lặng trong hầu hết các tình huống, ngoan ngoãn lắng nghe mọi thứ một cách vô vị; tôi mê tiền, xem vật chất là mạng sống của chính mình mà chính xác hơn là làm việc cả đời vì tiền. Chắc bạn cũng tự hỏi "Ủa, vậy liên quan gì tới cái tít ở trên" hả? Đơn giản lắm. Tôi không "chung-thuỷ-một-cách-truyền-thống" như bao Kim Ngưu khác thôi. Tôi ngoại tình và tôi tự hào về điều đó.
Ngoại tình cũng có dăm bảy loại
Ở đây, tôi xin nhấn mạnh lại một lần nữa: NGOẠI TÌNH CŨNG CÓ NHIỀU LOẠI và không phải loại nào cũng xấu. Ví dụ thử cho bạn thấy. Bạn trai bạn lúc nào cũng công việc, công việc cả ngày, cả tuần thì chắc gặp nhau được một, hai lần. Buồn không? Dĩ nhiên là buồn chứ, có phải cái máy đâu mà buồn. Bạn tìm được một thằng khác, nói chuyện siêu hay, hấp dẫn, rồi mỗi ngày bạn tỉ tê với nó chờ bồ bạn xong việc để hai đứa skype với nhau xíu rồi ngủ? Bạn ngoại tình chưa? RỒI!!! Cái này là ngoại tình tư tưởng.
Bạn thấy đó, bạn đâu có yêu thương gì thằng quỷ đó đâu, bạn chỉ cảm thấy thoải mái khi nói chuyện với nó thôi chứ bạn vẫn yêu bồ bạn mà. Đúng không? Đi trên đường, thấy ai đó đẹp, ngoái đầu lại nhìn, đó là ngoại tình ánh mắt. Còn ngoại tình bồ câu là đi nhắn tin than thở với người khác. Nên giả dụ bạn cứ đang khư khư giữ cái ý nghĩ "Ê, ngoại tình là lên giường, là phải yêu lén lút vụng dại" thì thôi, làm ơn mở cái đầu tối om của bạn ra và đón nhận những tia sáng khai phá đầu tiên của tình yêu thế kỉ 21 đi nhé.
Ngoại tình và tìm kiếm
90% các ca ngoại tình đều diễn ra vì 1 lý do: Có cái gì đó mới mà người hiện tại của bạn thiếu. Còn cái đó là cái gì hả? Thôi thì đủ thứ, bồ chán, hôn không đã, có cái nắm tay mà cũng ngại, quá bảo thủ, chả biết nấu ăn,... đủ các kiểu. Mà cái quan trọng là: THẰNG KIA CÓ CÁI THỨ ĐANG THIẾU ẤY. Vâng. Bạn ở Việt Nam gần 22 năm rồi. Chán không? Rồi bỗng nhiên bạn được một chuyến đi du học 3 năm ở Mỹ. Sau đó, bạn trở về đầy thành công, rạng rỡ, hạnh phúc. Ngoại tình cũng thế. Mỗi một người mà bạn ngoại tình là một quốc gia riêng biệt mà bạn sẽ học được nhiều từ đấy. Lần đầu tiên tôi ngoại tình là vì người yêu tôi không biết trò chuyện với tôi. Và gã mà tôi ngoại tình lại là một kẻ biết kể những câu chuyện hài và có cái răng khểnh cực dễ thương.
Tôi ngoại tình, theo định nghĩa ở bên trên ấy, được 2 tuần thì tôi đá gã. Vì sao? Vì tôi đã học đủ cách nói chuyện để có thể tự dẫn dắt câu chuyện khi nói chuyện với bồ tôi. Kể lại những câu chuyện mà gã kể, dẫn bồ tôi đi ăn những chỗ gã dẫn tôi đi,... Tôi rút ra các bài học nho nhỏ sau mỗi lần ngoại tình. Note lại những cái hay, giả dụ tinh tế nhận ra khi nào nên im lặng và chủ động lên tiếng khi cãi nhau, học cách nhắn tin làm hoà một cách hài hước hoặc ấn tượng nhất,... Với tôi, ngoại tình là một chuyến đi du học và tôi với người yêu chỉ là đang yêu xa mà thôi. Tỉnh táo lên, ngoại tình không phải là xấu. Ngoại tình là tìm ra những thứ mà mối quan hệ đang thiếu và chúng ta hoàn toàn có thể fix được những điều đó cho một hiện tại hoàn hảo hơn.
Ngoại tình tỉnh táo
Đừng ngoại tình khi bạn không tỉnh táo. Một cái đầu lạnh là điều cần thiết nhất trong chuyện này. Đừng để bị cuốn theo tất cả mới mẻ mà ngoại tình đem lại vì bạn biết rõ kết cục của việc này: hoặc bạn, hoặc bồ bạn sẽ bị đá, khóc lóc đau khổ các kiểu ở thời điểm cuối cùng mà thôi. Vậy sao bạn không xem nhẹ việc ngoại tình, cứ xem như là đang đi chơi 1 trò cảm giác mạnh, chán thì về và đừng lung lay gốc rễ rằng có một gã khờ đang đợi bạn ở nhà (trong trường hợp là bồ bạn cũng là người đàng hoàng, còn thể loại bạo lực, dâm tà thì thôi, cho đi luôn là được rồi). Hiểu chứ? Tỉnh táo, không bị cuốn theo mối quan hệ "ngoại tình", biết dừng đúng lúc. Bạn ngoại tình đúng kiểu rồi đấy.
Ngoại tình là một môn nghiên cứu khoa học
Bạn là người lý tính? Không, tôi cảm tính hả? Chả cần thiết đâu vì dù là thể loại nào thì khi ngoại tình, bạn cũng sẽ phải học cách lên kế hoạch chặt chẽ và tuân thủ đủ các deadline mà thôi. Không tin? Hồi đầu mới ngoại tình, tôi hẹn gã A vào 3 chiều ở NYDC, 4h tôi phải giả bộ có việc nhà để đến Parkson xem phim, sau đó 8h là hẹn đi ăn tối với bạn C ở Dimsum Shifu. Hiểu chứ? Bạn tự dưng trở thành một nhà chiến lược tài ba để đảm bảo kế hoạch của bạn không bị lòi đuôi.
Kết
Thế nhé, ngoại tình không xấu, không phản bội, không hoang đường. Cứ đơn giản hoá vấn đề, xem ngoại tình là một biện pháp tháo gỡ bế tắc mà mối quan hệ bạn đang gặp phải thôi.
p/s: Mách nhỏ cho bạn vài tips để ngoại tình đây:
- Đừng chọn đối tượng ngoại tình trong circle friend của bạn. Gặp tình cờ càng tốt.
- Hẹn hò ngoại tình phải ở chỗ mà bồ bạn ghét nhất. Càng ghét càng tốt.
- Giả dụ hẹn bồ 8 giờ thì 6 phải từ chỗ kẻ ngoại tình đi về rồi. Trừ hao 1 đến 2 tiếng đi.
- Có thể kể cho bồ nghe về đối tượng ngoại tình như là bạn thân mới, học chung chỗ, mô tả làm sao cho nó vô hại. Để lỡ có lòi đuôi thì cũng chả sao. Có nói trước rồi mà.
- Dứt khoát nghỉ chơi ngoại tình sau 2 tuần. KHÔNG ĐƯỢC LÂU HƠN!
Theo VNE
Chết cười với chuyện về "tiếng rên" Hãi hùng hơn nữa khi cụ thấy những tiếng kêu ấy ngày một to và dồn dập, lúc thì tiếng rên rỉ như bị nghẹn họng, lúc thì kêu la thậm chí là phát ra tiếng cầu cứu: "Tha cho em ... Em xin anh!". Không nghi ngờ gì nữa, đúng là có trộm rồi! Cứ mỗi lần nhắc đến sự kiện có...