Em có dám ký đơn không ? Hãy ký nó trước khi đưa cho anh Phần 13
Việc đầu tiên là mẹ chồng tôi kể xấu tôi (và 4 cô con dâu còn lại) với Linh. Chuyện này tôi nghe gv nhà tôi kể lại. Phải nói qua gv nhà tôi là người quen với mẹ đẻ tôi, bà rất thật thà và hiền lành.
Mẹ chồng tôi bảo:
- Nhà này ko có phước cháu ạ. Sinh 5 thằng con zai thì nó toàn vớ phải con này con kia. Đứa thì x, đứa thì y, đứa thì z…bla bla..
Thì Linh cũng sẽ hùa vào thế này thế kia. Còn mang chuyện ra phân tích bình luận như đúng rồi.
Việc thứ 2 là tuy tôi là người trực tiếp đứng ra thuê Linh, cũng dặn có vấn đề gì thì gọi tôi. Nhưng cô ấy chỉ gọi mấy lần đầu, từ đó về sau thì toàn gọi chồng tôi. Cô ấy cũng chủ động xin mẹ chồng tôi sđt của chồng tôi.
Việc thứ 3 là Linh khá tò mò (nếu không muốn nói là tọc mạch) vào các đồ dùng riêng tư trong nhà tôi. Có lần tôi còn vô tình nghe Linh nói chuyện với con trai tôi. Thằng bé hồn nhiên kể bố cháu uống rượu về muộn cô ạ, thì Linh sẽ hỏi lại rất nhiều câu như là “Thế mẹ có mắng bố ko” , ” sao bố lại đi uống rươu”, “bố mẹ có cãi nhau không”… Linh cũng có kiểu hay tự ý dùng đồ của tôi ko xon phép. Ví dụ tôi để đôi giày bệt ngoài cửa, cô ấy tự xỏ đi về, lâu lâu tôi ko thấy bèn hỏi bác gv thì Linh mới xun xoe nói em quên mất, hôm nọ đau chân quá em xỏ về tạm, để mai em mang trả chị, nhưng cũng chả thấy cô ấy trả lúc nào.
Nhưng, tôi lại nghĩ:
Cái quan trọng là cô ta được việc và phù hợp với mẹ chồng tôi. Dù sao thì tôi cũng chỉ thuê Linh vài tháng thôi, chả lâu la gì. Mấy việc nhỏ nhỏ kia có lẽ mình phiên phiến đi cũng được.
Nhưng tôi lại tiếp tục sai lầm vì đã quá chủ quan. Linh ko những không hiền, không lành, không đơn giản mà phải nói là cực kỳ ma mãnh và không ngoa là thủ đoạn.
Và đúng như có bạn comment phía trên. Gđ tôi, sóng này chưa qua, sóng khác đã ập đến…
Tôi nhớ đó là dịp Noel. Chồng tôi nhắn tin sẽ tan sớm và đến viện đón mẹ. Tôi cũng muốn trở về nhà sớm để chuẩn bị một bữa ăn gia đình. Dù gì thì vẫn có mẹ chồng và con trai tôi. Thằng bé đặc biệt háo hức rằng sẽ có ông già noel đến gõ cửa, tặng quà.
Nhưng đến 6h30 tôi vẫn chưa xong việc và có nhiều khả năng phải về muộn. Tôi gọi cho chồng tôi:
- Em không về được sớm. Nhưng có dặn bác GV chuẩn bị cơm nước. Cả nhà chủ động ăn cơm, đừng đợi em.
- Thôi, sao cũng được. Em tự sắp xếp.
Chồng tôi xẵng giọng.
Lúc tôi về gần 9h tối, thấy nhà chỉ có mẹ chồng và con trai. Tôi hỏi con thì biết hôm nay cả nhà ra nhà hàng ăn tối, có cả cô Linh. Cô Linh tặng con xe ô tô có điều khiển thích lắm. Mẹ chồng tôi đi ra thấy tôi bảo:
- Làm gì về muộn thế? Đàn bà con gái liệu mà sắp xếp về sớm sớm với con cái.
- Vâng, con cũng cố mà giờ mới xong việc. Chồng con đâu mẹ?
Video đang HOT
- Nó đưa cái Linh về. Con bé bị bật móng chân lúc ở viện.
- À…thế ạ.
Chồng tôi đưa Linh về. Ngõ nhà Linh khá sâu và dài, ô tô không đi được, cô ta tỏ ra rât đau và nhờ chồng tôi dìu vào. Cô ta còn up ảnh 2 đôi chân với dòng stt ẩn ý “Liệu có đi sai đường?” (chuyện này sau này tôi có fb của Linh cũng mới biết).
Theo Afamily
Em có dám ký đơn không ? Hãy ký nó trước khi đưa cho anh Phần 4
Tại quán coffe.
Tôi bảo:
- CV của anh T. dạo này thế nào em? Có vất vả không? Nhiều áp lực không? Chị cũng bận quá, nhiều khi về nhà không còn cả thời gian hỏi chuyện chồng nữa.
- Đợt này chỗ em cũng nhiều việc chị ạ. Khiếu nại của dân đều được chuyển qua bên em. Nhiều hôm gần 7h tối bọn em mới được về. Anh T cũng vất vả. Thuyền to thì sóng to mà chị ơi, hihi....
- Thế hả em? Nhưng có em thì chắc công việc của anh T chắc cũng sẽ trôi chảy hơn (trước thì cô này gần như là trợ lý của chồng tôi)
- Em cũng không giúp được nhiều do 2 mảng không liên quan đến nhau nhiều lắm. Cũng may xin được em H về, phòng có thêm người công việc cũng đỡ hơn
- H ấy à? Em mới lúc nãy hả?
- Mới là mới trong phòng thôi chứ ở cơ quan thì cũ rồi chị ạ.
- Em ấy làm tốt việc hả em?
- Vâng, từ hồi có H thì em cũng gần như tách ra để làm mảng khác. Em ấy có năng lực đấy, anh T xin về mà chị. Đợt đấy cũng căng thẳng vì phòng bên kia không chịu. Ơ anh T ko kể cho chị nghe à?
Chồng tôi không kể gì, nhưng tôi bảo:
- Chị cũng nghe anh kể sơ sơ... Bạn ấy có vẻ ít nói em nhỉ?
- Cũng bình thường chị ạ, chắc gặp chị lần đầu nên thế. Bạn ấy cũng nhanh nhẹn lắm. Nói 1 thì hiểu luôn 2,3. Sếp nhà chị đi công tác khoán mọi việc cho H rồi, yên tâm lắm chị đừng lo.
Đáng ra tôi không nên lo quá mức. Nếu tôi khéo léo hơn chắc mọi chuyện sẽ không thể đi quá xa hơn.
Nhưng đó là suy nghĩ của tôi hiện tại. Còn thời điểm đó, tôi đã phản ứng quá trớn và có nhiều cái thực sự lố bịch.
Cái quá trớn và lố bịch đầu tiên của tôi là đã quan tâm và tìm hiểu về H quá kỹ, quá mức cần thiết. Cũng chính vì điều này đã khiến chồng tôi nhìn tôi như một con mụ đóng vai ác, đầy dã tâm và dường như "anh không nhận ra vợ mình nữa".
20.10, cơ quan anh tổ chức party cho các chị em trong cơ quan và mời cả "dâu" trong toàn bộ cơ quan. Rất đông. Dĩ nhiên với chồng tôi mà nói, sự hiện diện của tôi như là một thứ trang sức đẹp. Đã rất nhiều lần anh nói rằng anh rất tự hào vì có vợ đẹp, khéo ăn khéo nói như tôi. Có lẽ cũng vì thế nên mặc dù sau khi đi công tác về, vẫn còn chiến tranh lạnh nhưng anh đã chủ động làm hòa với tôi, nói chuyện với tôi về buổi party đó.
Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm đó. Tôi đã xin nghỉ chiều. Makeup, làm tóc, váy áo. Tôi muốn xuất hiện thật hoàn hảo giữa đồng nghiệp của anh. Phàm, tôi cũng là đàn bà, thích những cái phù du như vậy....
Nhưng nhân vật tôi muốn nhìn thấy, muốn thể hiện nhiều nhất thì đã không đến. Chồng tôi, thi thoảng lại liếc đồng hồ, lại nhìn ra cửa. Có lẽ tôi đủ tinh tế để nhận ra câu hỏi trong mắt chồng.
Đến giữa giữa buổi tiệc thì chồng tôi biến mất. Trong khi tôi mải mê nói chuyện với những người khác.
Tôi ra ngoài gọi điện. Thuê bao. Liên tục như vậy.
Lúc chúng tôi đến đây là đi bằng xe của tôi. Tôi nhớ ra là xe tôi có định vị. Tôi nhanh chóng nhìn thấy xe tôi đang nằm im trên một con phố. Tôi tới đó.
Xe tôi, chiếc xe màu đỏ đậu sát bên đường, vẫn nháy xi nhan. Chồng tôi vẫn ngồi trong đó. Tôi cũng ngồi trong taxi, đợi chờ. Tôi điện cho 1 đồng nghiệp của anh, giả vờ hỏi địa chỉ nhà H. Nó đúng là con phố mà chúng tôi đang đứng.
10p, 20p, nửa tiếng và 1h đồng hồ trôi qua. Tôi đã không kiềm chế được, định chạy lại giật tung cửa ra để hỏi chồng tôi anh đang ở đây làm gì? Nhưng đúng lúc ấy thì chiếc xe từ từ bò đi, rất chậm, rồi nhanh, nhanh dần.........
Tôi trở về nhà. Nằm vật lên giường và nước mắt như mưa. Nhưng lúc anh gọi điện, tôi bình thản "Em mệt nên về nhà rồi" rồi tắt máy.
Lát sau chồng về, bảo tôi "em về mà sao không báo, đi đứng kiểu gì vậy". Tôi cười nhạt, hỏi "Đang ăn uống anh bỏ đi đâu vậy?"
- Anh có chút việc đột xuất, 1 lúc quay lại ko thấy em.
- Việc đột xuất của anh là việc gì? Ở đâu?
Chồng tôi chăm chăm nhìn tôi, dường như để nghĩ xem vợ đã biết chuyện gì
- Em giống công an từ lúc nào vậy?
- Thường thì công an sẽ không tra hỏi nếu người bị tra hỏi không có dấu hiệu vi phạm hình sự. Anh hiểu ý em chứ?
- Không hiểu gì cả.
- Không hiểu gì cả!!!!
Chồng tôi, một con người luôn đúng lý lẽ, ngay thẳng nhưng dường như đã biến thành một con người khác. Hoặc có lẽ, con người ấy đã được anh giấu quá kín mà chừng ấy năm trời làm vợ anh tôi không nhận ra: Loanh quanh, lý do, bất cần và rất.....cùn!
Tôi bỏ vào wc, định rửa mặt thật tỉnh táo, tôi muốn giữ bình tĩnh lúc này để rõ ràng với anh, nhưng không thể.
Tôi gạt, ném tất cả những thứ trong tầm tay của mình lúc đó- ở trong toilet, và khóc tức tưởi. Tiếng vỡ của các chai, lọ loảng xoảng, chát chút, và tôi có cảm giác như một mảnh sành đâm thẳng tận tim óc của tôi.
Tôi, tại thời điểm đó, đã bản năng như vậy.
Chồng tôi đứng bất động nhìn tôi ngoài cửa, 2 tay buông thõng. Tôi đau đớn hỏi chồng:
- Tại sao anh lại đến nhà nó và bỏ tôi lại 1 mình? Và thậm chí khi tôi hỏi đến anh cũng hèn nhát không dám thừa nhận? Đồng nghiệp à? Đồng nghiệp có cần thiết phải quan tâm đến nhau như thế không? Có cần phải lưu ảnh nhau như thế không? Có phải hèn nhát đến gặp người ta nhưng lại không dám gọi không?
Anh nói xem, bây giờ ANH MUỐN GÌ?
Tôi gào thét như một người điên.
Chồng tôi định bước tới, định ôm tôi nhưng tôi tránh ra:
- Đừng có lại gần tôi. Tôi đang rất thất vọng về anh. Tôi cảm thấy bị sỉ nhục, nhục lắm.
Chồng tôi giọng đều đều, ko rõ cảm xúc:
- Anh có sai. Nhưng em đã nghĩ mọi chuyện đi xa quá rồi. Nó không như em nghĩ.
- Anh nghĩ tôi là con ngu sao? Tôi mù à? Đừng văn vở đối với tôi. Tôi khinh mấy thể loại Mèo mả gà đồng lắm!!!!
Bốp!!!!!!!!
Chồng tôi tát tôi. Cơn giận dữ bốc cao như 1 ngọn lửa trong tôi mà không thể nào dập tắt được. Tôi xông vào tát anh, đấm anh, miệng liên tục nói rằng "Anh cút đi, cút đi...."
Chồng tôi đứng yên cho tôi điên một lúc, rồi xô mạnh tôi ra, và bỏ ra ngoài. Cả đêm hôm ấy, anh không về nhà.
Theo Afamily
Em có dám ký đơn không ? Hãy ký nó trước khi đưa cho anh Phần 2 Đó là hôm thứ 5 kể từ ngày tôi nhìn thấy bức ảnh đó. Tôi không hẹn trước, lái xe gần đến cơ quan anh, điện thoại bảo: - 5p nữa em có mặt cơ quan anh. Vợ chồng mình ăn trưa nhé? Tiện thể đi mua cái bếp từ cho ông bà luôn. Chồng nói: - Sao em không hẹn trước? Trưa...