Em có chồng rồi, anh có cần dùng BCS không?
“Em không muốn giấu anh, nhưng… anh chưa từng nói yêu em cơ mà”
Tôi gặp nàng trong đám cưới một người bạn cũ. Thực ra, tôi vốn rất ghét đi đám cưới, tâm lí của những thằng đàn ông ngoài 30 tuổi chưa lấy vợ lúc nào cũng sợ đám đông. Sợ tới nơi, gặp đám bạn cùng học với mình ngày trước lại cà kê: “Thế nào? Sao giờ còn chưa lấy vợ?”; “Ông kén quá đấy mà”, “Lấy vợ đi, không con tao lại lấy trước thì chết”… Lời trêu đùa thì không ác ý, nhưng sự ngượng ngùng và đôi khi là cảm giác kém cỏi trong lòng thì khiến tôi khó chịu thật sự.
Nhưng đây là đám cưới bạn thân, mà hắn cũng muộn màng mới lấy được vợ nên tôi không thể trốn tránh. Vả lại, mẹ tôi cũng bảo, đã ế vợ thì phải năng đi chỗ đông người, may ra mới gặp được cô nào cô ấy thương cho. Mẹ tôi lúc nào cũng vậy, cứ làm như tôi không thể nào lấy được vợ.
Vậy là tôi đi đám cưới, tôi gặp nàng ở đó.
Tôi không biết nàng là bạn hay người thân của thằng bạn mà tôi chơi bao năm qua. Chưa bao giờ tôi thấy bạn tôi đi cùng người này cả. Nàng hiền hiền, xinh xắn và nụ cười rất đẹp. Nàng tới một mình, trông điệu bộ có vẻ cô đôc. Tôi cũng tới mà chẳng tìm thấy ai đi cùng mình nên gạ nàng ngồi cùng chỗ:
- “Em đi một mình à, hay vào đây ngồi cùng luôn đi”
Nàng mỉm cười có vẻ hơi ngại. Chắc có lẽ nàng thấy không thoải mái lắm với cái kiểu gã trai già tìm cách lân la gái trong đám cưới như tôi. Tôi vội vàng đỡ lời:
- “Anh đi cùng đám bạn, nhưng chúng nó con đàn cháu đống, ngồi hết các chỗ cạnh nhau rồi, anh ra đây cho khỏe, thấy em đi một mình nên anh mời thôi. Nếu em ngại thì…”
- “Anh ngồi xuống đi, đám cưới sắp bắt đầu rồi…”
Ảnh minh họa
Tôi thở phào nhẹ nhõm vì ít ra nàng không cự tuyệt khiến tôi xấu hổ trước đám đông. Vậy là tôi có một người bạn đồng hành trong đám cưới.
Cả buổi, thi thoảng tôi chỉ nhìn nàng cười rồi mời mọc: “Em ăn đi”. Tôi không phải tên khù khờ để không biết phải nói chuyện với phụ nữ như thế nào nhưng quả thật, sau cú sốc tình cảm ấy, tôi đã không còn muốn bắt đầu một mối quan hệ nào nữa. Mối tình 5 năm sâu nặng đã khiến tôi lãnh cảm với mọi thứ.
Có lẽ vì thái độ của tôi nên nàng cũng ngồi im lặng. Tôi thấy nàng là cô gái ngoan hiền. Nàng ăn nhẹ nhàng rồi thi thoảng ngước nhìn về phía cô dâu, chú rể. Những lúc đó, ánh mắt nàng cứ buồn buồn.
Bữa tiệc tàn, tôi lúi húi ra lấy xe thì thấy nàng đứng bên vệ đường bắt một chiếc taxi. Nhưng ngày chủ nhật, đông người, nàng có vẻ loay hoay mãi không tìm được một chiếc cho mình. Tôi thấy vậy phóng chiếc xe của mình tới chỗ nàng:
- “Em về đâu, anh đưa về, hôm nay chắc khó gọi taxi lắm”
Nàng hơi ái ngại rồi nhìn tôi:
- “Thế có phiền cho anh không, mà em không mang mũ bảo hiểm”
Video đang HOT
- “Anh có mang, em lên đi anh đèo về”
Cũng không hiểu vì sao tôi lại nhiệt tình với nàng như vậy. Trước nay, tôi vốn không thích bắt thân nhưng ở nàng có gì đó cứ mong manh khiến tôi muốn giúp. Tôi đưa nàng về nhà, chính nàng là người chủ động xin số điện thoại của tôi.
Sang tuần mới, nàng mời tôi đi cà phê để cảm ơn. Tôi cũng đi… Tôi không biết đó có phải là hẹn hò hay không, chỉ biết sau hôm đó về, ngày nào tôi cũng nhắn tin cho nàng.
Hơn 3 tháng sau, tôi gọi tình cảm đó là yêu. Nhưng tôi chưa từng tỏ tình với nàng. Ở cái tuổi này, tôi ngại phải thừa nhận những điều đó. Tôi tin, nàng hiểu tình cảm của mình, thế là đủ. Và tôi thấy nàng có vẻ ưng thuận. Mỗi tuần chúng tôi chỉ gặp nhau 2 lần vào thứ 7, chủ nhật. Thường thì chúng tôi đi xem phim, cà phê… Tôi vẫn giấu mẹ chuyện hẹn hò với nàng nhưng mẹ tôi cũng đoán ra vì thấy tôi chải chuốt và hay ra ngoài hơn bình thường. Thi thoảng tôi thấy mẹ hay tủm tỉm cười trước khi tôi rời khỏi nhà.
Lần đó, tôi đưa nàng đến một quán cà phê vắng người… Bản nhạc buồn buồn bị phá vỡ bằng nụ cười khanh khách của gã đàn ông đó. Hắn tiến lại bàn của tôi, nhìn nàng rồi nhìn tôi:
- “Sao thế? Cô mới cặp với thằng ngớ này à? Trông cũng được đấy, cố mà đưa nó vào tròng, tốt hơn là nên chửa trước ép nó cưới, chứ cái ngữ đàn bà như cô giờ vớ được trai tân khó lắm”.
Nàng không hề khóc, nàng chỉ run rẩy nhìn tôi. Hình như nàng sợ tôi nhiều hơn là sợ hắn. Hắn cấc lấc bước ra khỏi quán và để lại trong tôi một nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng:
- “Em quen hắn ta à?”
Nàng gật đầu
- “Em và hắn là gì của nhau?”
Nàng không trốn tránh cái nhìn của tôi mà đối diện thẳng thắn:
- “Nếu em nói, em có chồng rồi, anh có yêu em không?”
Người tôi bắt đầu sôi máu lên. Hóa ra bấy lâu nay tôi hẹn hò với người đàn bà có chồng rồi à? Thật trơ trẽn. Ngay lập tức cái hình ảnh ngoan hiền và nết na của nàng khiến tôi ghê tởm hơn gấp bội. Nàng biến tôi thành trò cười như thế đấy. Còn may là gã kia không tặng vào mặt tôi vài quả đấm vì đã ngang nhiên hẹn hò với vợ hắn:
- “Cô coi tôi là thằng ngốc à? Sao cô lừa dối tôi?”
- “Nhưng em và anh ta đã ly dị rồi”
- “Tôi không quan tâm, dù sao, cô cũng không nói thật cho tôi biết. Cô muốn đưa tôi vào tròng như lời anh ta nói đúng không? Ngoại hình của cô đúng là đã làm tôi mờ mắt”
Thực ra, cái thông tin “ly dị” của nàng có làm tôi hạ hỏa đi phần nào. Ít ra nó làm tôi bớt thấy bất an vì mình đang làm cái chuyện trái với luân thường đạo lí là hẹn hò với vợ người khác. Nhưng cái cảm giác bị dắt mũi trong suốt mấy tháng qua khiến tôi vẫn không vơi bớt cảm giác tức tối trong lòng.
Nàng đứng dậy, nước mắt long lanh:
- “Em không hề có ý định giấu diếm anh, cũng không có ý định lừa gạt. Chỉ là…”
- “Là cái gì… tại sao ngay từ đầu cô không nói”
- ” Nhưng anh đã bao giờ nói yêu em…”
Nàng rời khỏi quán sau câu nói đó. Tôi thấy đau. Ừ đúng, đúng là tôi chưa cho nàng cái tư cách danh chính ngôn thuận nên nàng chẳng biết phải thành thật với tôi thế nào!
Suốt 1 tuần trời tôi suy nghĩ. Tôi sợ gia đình phản đối, tôi cũng sợ người đời cười chê “bao năm kén cá chọn canh, cuối cùng lại vớ phải cô một đời chồng”…
Tôi tìm nàng trong một buổi tối mùa đông nhưng nàng tránh mặt. Tôi đã đợi suốt nhiều giờ đồng hồ để nàng mở cửa ra:
- “Anh vào nhà đi”
Tôi ôm lấy nàng:
- “Anh lựa tới, lựa lui để tìm thời điểm nói yêu em, cuối cùng anh chọn thời điểm tệ nhất. Chuyện em có chồng là quá khứ, nhưng nếu em không lấy anh thì anh sẽ ế vợ thực sự, mà đấy là cả hiện tại và tương lai. Vậy nên, nếu anh nói rằng, anh là một người ế vợ, em có chịu lấy anh không?”
Nàng bật khóc và run rẩy trong vòng tay tôi. Nàng thổn thức:
- “Em đã định đợi khi nào anh tỏ tình sẽ nói, vì em sợ mình ngộ nhận tình cảm, em đã chờ đợi mãi… Em thật lòng không định giấu anh…”
- “Thôi nào, anh không nhớ những gì đó nữa, anh chỉ nhớ vừa cầu hôn em và vẫn đợi từ em một lời hồi đáp”
- “Em đồng ý”
Nàng hôn tôi! Nụ hôn thật tuyệt. Lẽ ra tôi nên cầu hôn nàng sớm hơn mới phải!
Theo qtcs.com
Bật mí tuyệt chiêu giữ hôn nhân bền chặt
Đời sống hôn nhân sẽ ngày càng bền chặt, sâu đậm nếu các cặp đôi luôn ghi nhớ những tuyệt chiêu dưới đây.
Bạn đồng hành
Ngoại tình, đôi khi chỉ là ai đó cần một người hiểu mình, lắng nghe và tâm sự cùng nhau. Khi gặp khó khăn, bức xúc nên nghĩ đến bạn đời của mình trước tiên. Hãy tìm đến sự lắng nghe, chia sẻ của người ấy. Hãy mở lòng ra với người gần gũi mình nhất.
Biết gây chú ý với đối phương
Vợ chồng nên biết những sở thích dù nhỏ bé của người kia. Từ đó, thi thoảng tạo ra những bất ngờ hoặc khích lệ bạn đời. Như vậy, nửa kia sẽ cảm thấy đây là nửa còn thiếu của mình. Nguy cơ nhàm chán hay ngoại tình cũng giảm đi.
Dành tặng đối phương những lời khen
Nên biết cách khích lệ đối phương khi nhờ người ấy giúp đỡ mình. Điều này rất có ý nghĩa với chị em. Chị em nên khéo léo nhờ chồng rửa hộ đống chén bát, chăm sóc con. Sau đó, đừng quên cảm ơn và khích lệ chồng. Các quý ông sẽ thấy mình thật vĩ đại, rằng anh ta đã làm được điều kỳ diệu. Từ đó, các chàng sẽ cảm thấy hứng thú hơn với việc nhà.
Kết nối
Dù bận rộn đến đâu, vợ chồng nên dành thời gian làm việc nhà cùng nhau như cùng giặt là hoặc gấp quần áo, dọn dẹp nhà. Những việc tưởng chừng như nhỏ bé luôn tạo nên những tiếng cười, niềm vui bên nhau.
Tuyệt chiêu giữ hôn nhân bền chặt (Ảnh minh họa)
Không cố gắng thay đổi nhau
Có lẽ, bạn muốn chàng tự động biết nói chuyện hay với bạn bè của bạn hay có những thói quen mà bạn yêu thích. Một trong những điều dễ thấy ở các cặp vợ chồng hạnh phúc là họ hiểu biết về sự khác biệt của vợ/chồng mình. Họ ít khi cố gắng thay đổi tính cách của đối tác. Bởi, thay vì cố gắng để chống lại sự khác biệt đó mà nên tập trung vào thế mạnh của nhau. Để hiểu rõ hơn rằng làm thế nào để khai thác những phẩm chất tốt nhất ấy.
Không nên quá thoải mái
Tin tưởng và cam kết là yếu tố quan trọng trong bất kỳ mối quan hệ nào. Điều đó không có nghĩa là bạn có thể cư xử một cách cứng nhắc và ngừng cố gắng. Hành động đó rất dễ dẫn đến sự lỏng lẻo trong tình cảm vợ chồng, do đó, ly dị diễn ra nhiều hơn. Đôi khi, sự "thẹn thùng" lại là thứ gia vị đặc biệt cho hôn nhân.
Làm những việc nhỏ
Trong cuộc sống vợ chồng, đừng chỉ nhìn vào những việc lớn mà nên tự hoàn thiện mình từ những điều nhỏ. Nên nhường nhịn và cần tạo cho nhau những cử chỉ nhỏ nhưng thân mật và tràn đầy tình cảm để hâm nóng tình cảm của cả hai. Ví dụ nhưng những cái ôm hoặc cái hôn trước khi chồng đi làm. Hôn nhân là về sự tin tưởng, cam kết và hiểu biết lẫn nhau.
Lưu giữ kỉ niệm
Ghi chú, lưu lại những kỉ niệm của cặp đôi như lần hẹn hò đầu tiên, những khoảnh khắc đẹp bên nhau, những dịp kỉ niệm. Lưu lại và mở ra xem cũng là cách để nhắc nhở đối tác về những hạnh phúc đang có.
Tập trung vào những điều tích cực
Khi không hài lòng về nhau hoặc có bực bội từ công việc, cả hai nên ngồi lại chia sẻ và tìm cách giải quyết. Đừng vội trỉ trích nhau về lỗi lầm. Hãy là người biết tìm ra những điều làm bạn đời rung động và ngăn chặn những suy nghĩ tiêu cực.
Theo GĐVN
Phụ nữ muốn bớt khổ thì đừng sống dựa vào đàn ông Nói thiệt, đôi khi thấy phụ nữ quá khổ, không chồng không con cũng khổ, mà có chồng, có con cũng khổ nốt. Thế nhưng, có nhiều người khổ thì thương, nhưng có nhiều người khổ thì thật là thấy không thương nổi... Hình ảnh minh họa Ai đời mà biết thằng chồng vũ phu, lăng nhăng mà vẫn ở, vẫn cắn răng...