Em chồng hay ‘cầm nhầm đồ’, tôi chỉ dùng mấy cân mận đã trị dứt điểm thói xấu này
Tôi cầm về mấy cân mận và bỏ vào tủ lạnh, y như rằng em chồng tôi đã cầm về hết sạch.
Tôi và em chồng bằng tuổi nhưng trong mắt mọi người, dù sao tôi vẫn là chị, lại là phận dâu nên lúc nào cũng phải nhường nhịn. Suốt từ ngày tôi về, Hoa (em chồng tôi) chẳng động tay vào việc gì.
Cơm tối tôi đã nấu, ăn xong tôi vẫn là người rửa bát. Mà chỉ thế thì đã đành, ngay cả quần áo Hoa thay ra cũng không chịu giặt. Có lần, tôi nhắc nhở thì mẹ chồng lại lườm cho cháy mặt:
- Làm chị thì làm tí việc nhà, có gì mà sánh với em? Mai này nó đi lấy chồng, nó khắc phải làm.
Tôi ấm ức, mang tất cả đi giặt. Nhưng bực nhất là việc em chồng thường xuyên có cái tật ‘cầm nhầm đồ’. Tôi cứ phơi quần áo lên sân thượng, tối rút đồ xuống lại chẳng thấy váy áo của mình đâu. Qua phòng Hoa hỏi, nó tỉnh bơ đáp:
- Mai em có đám cỗ con đồng nghiệp, cho em mượn cái áo trễ vai trắng của chị.
- Muốn mượn thì em phải nói với chị trước chứ.
- Ôi dào, người 1 nhà mà chị tính toán thế. Chị vừa mặc hôm qua rồi, không lẽ mai lại mặc tiếp à? Em mượn thôi, không lấy, không phải hằn học như thế.
Đời thuở tôi chưa gặp ai ngang ngạnh như nó. Đã đi mượn đồ mà lại còn lớn tiếng nạt nộ tôi. Sáng hôm sau, khi chuẩn bị đi làm tôi tìm tung bàn trang điểm, túi xách vẫn không thấy thỏi son bạc triệu Thắng tặng đâu. Tôi mếu máo hỏi chồng, anh chỉ lắc đầu:
- Anh không biết, em xem có quên ở đâu không?
- Quên sao được, thỏi son đắt nhất mà em có, đi đâu em cũng mang theo mà.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
1 lát sau, khi ra ăn sáng tôi thấy em chồng ưỡn ẹo đi xuống, môi tô màu son cam đất rất lạ. Tôi đoán ngay ra sự việc, liền hỏi thì nó lại bảo:
- À, tối qua lúc chị nấu ăn em vào mượn đó. Hi, em bảo mà, nay em đi tiệc. Chả lẽ ăn xong trôi son lại lôi thỏi 200 bạc ra tô à? Phải cầm thỏi xịn cho sang chứ.
Chồng tôi cũng tức thay, mắng Hoa nhưng mẹ chồng lại nhảy vào bênh:
- Có thỏi son mà cũng tính toán với em nó là thế nào? Làm anh, làm chị thì nhường nhịn 1 tí chứ.
- Mẹ, mẹ đừng chiều nó quá như thế, mai này nó lấy chồng người khổ là nó thôi.
- Anh bị vợ nó nịnh cho mờ mắt rồi. Lúc nào cũng chỉ bênh vợ thôi. Riết rồi không coi mẹ, coi em gái ra gì nữa.
Việc ‘cầm nhầm’ này còn tiếp diễn dài dài. Thắng cũng nói mãi không ăn thua, anh quyết định thay khóa phòng cho tôi và cấm tiệt cô em bước vào. Ấy nhưng quần áo của tôi vẫn cứ mất đều đều. Vì sống chung 1 nhà, phơi đồ chung 1 chỗ, tránh sao được…
Rồi ngày Hoa lấy chồng cũng tới. Tôi mừng lắm. Thế nhưng, người tính chẳng bằng trời tính. Hoa lấy chồng cách nhà có 7km, tuy nhiên 2 vợ chồng thường xuyên cãi vã. Mà mỗi lần như thế, Hoa lại chạy về nhà mẹ đẻ ăn dầm ở dề. Và tính cách càng ngày càng khó chịu hơn là bà cô chưa chồng trước kia.
Bàn với Thắng, cuối cùng tôi cũng quyết định trị cho cô em chồng 1 trận. Hôm ấy, tôi đi làm mua 4kg mận đầu mùa. Đây là món ăn vặt cả tôi và Hoa đều rất thích, tôi chắc mẩm kiểu gì cô em chồng cũng sẽ ăn hết dù tôi có dặn phải để phần.
Tối hôm đó, tôi đi làm về, Hoa vẫn ở đó. Tôi bỏ cả 4kg mận vào trong tủ lạnh và bảo:
- Mẹ ơi, mận này chị cùng công ty con gửi biếu người quen. Con tiện đường đi làm nên cầm hộ.
- Thì cứ để, chị báo cáo với tôi làm gì.
Mẹ chồng tôi chẳng quan tâm lắm. Còn cô em chồng, nghe thấy thế đã sáng mắt lên. Tới sáng hôm sau, tôi chuẩn bị đi làm, mở tủ lạnh, quả nhiên như dự đoán. Trong bọc mận chỉ còn lại vài quả mận xanh, sâu. Tôi hốt hoảng la lên:
- Mẹ ơi, bọc mận của con đâu rồi ạ?
Bà nhìn tôi hốt hoảng nhưng chẳng thèm đáp. Tôi sợ hãi mếu máo:
- Chết rồi, mấy người công ty con bảo ăn xong bị đau bụng. Chị đồng nghiệp đánh điện về quê mới biết mận mới phun thuốc. Hôm chị ấy từ quê lên, chị ấy tự hái khi bố mẹ không có nhà nên không biết. Giờ gọi bảo con quẳng hết đi này.
(Ảnh minh họa)
Lúc này, mẹ chồng mới sợ hãi, vội vàng gọi cho cô em chồng:
- Ôi chết rồi, chiều qua cái Hoa nó ăn, lại còn cầm về cho chồng nó nữa.
Mẹ chồng tôi vội vàng đi gọi điện, quả nhiên con gái của bà đang khổ sở vì ‘tào tháo đuổi’. Mẹ chồng thì ngại ngùng, bảo tôi:
- Em nó không biết con mang đi biếu hộ. Lỡ ăn mất rồi. Thế giờ nó đau bụng thế phải làm sao? Có cần đi viện không con? Mẹ sợ thuốc sâu…
Tôi giả bộ lo lắng, đưa cho mẹ mấy viên thuốc rồi an ủi. Nói rằng chị đồng nghiệp khuyên uống loại này. Kì thực đó chỉ là thuốc đi ngoài. Mận kia nào có thuốc sâu gì, tôi ngâm chúng với thuốc xổ mà thôi.
Nhưng sau hôm đó, em chồng tôi cũng giữ ý, giữ tứ hơn hẳn. Đồ đạc thi thoảng vẫn mượn nhưng không dám tự tiện nữa mà xin phép qua tôi. Thôi thì cũng là một bước tiến lớn với cô em có tật ‘cầm nhầm đồ’ này.
Theo netnews.vn
Có cô em chồng thích thể hiện uy quyền như thế này khiến tôi thấy ấm ức phát điên
Em chồng sống chẳng biết nể nang ai nên bị cả làng ghét là đúng rồi.
Về làm dâu nhà chồng, người mà tôi 'khó ở' nhất chính là em chồng. Em chồng nhỏ hơn tôi 3 tuổi nhưng rất thích ăn diện. Ra ngoài là em ấy cứ diện lồng lộn như diễn viên người mẫu. Váy áo em ấy chất đầy tủ. Đến mức bố mẹ chồng tôi phải mua thêm hai cái tủ kính để em ấy thoải mái trưng đồ.
Ra ngoài thì như bà hoàng, công chúa nhưng ở nhà, em chồng tôi chẳng khác nào bà thím vì ăn mặc lôi thôi lẫn lười biếng. Hồi có bầu bé Khoai Tây, tôi vẫn phải dọn dẹp phòng em ấy mỗi ngày. Rõ ràng là con gái mà em ấy cứ bày bừa mọi thứ giống như có bão mới quét qua vậy. Tôi dọn đến mệt người.
Về làm dâu nhà chồng, người mà tôi 'khó ở' nhất chính là em chồng. (Ảnh minh họa)
Sau một lần cãi nhau kịch liệt với em chồng, tôi đòi ra ở riêng. Bố mẹ chồng không cản được nên đành để chúng tôi mua đất xây nhà ngay cạnh. Từ lúc ra riêng, cuộc sống của tôi thoải mái, yên ổn hơn nhiều. Tôi cũng không phải nai lưng hầu hạ em chồng nữa. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, em chồng vẫn khiêu khích, ghét bỏ tôi ra mặt.
Nhà tôi mới xây, tiền lại túng thiếu nên tôi không xây cổng mà chỉ dùng trụ gạch, lưới kẽm để vây đất lại. Cứ sáng sớm, chiều tối, em chồng ăn diện sang chảnh, đẹp lộng lẫy rồi dắt chó đi dạo. Không biết em ấy dắt chó đi đâu, đến đâu mà cứ về trước nhà tôi, em ấy lại thả chó ra để nó 'bậy' đầy trước cửa nhà tôi.
Tôi xuống nói với bố mẹ chồng, họ nhắc lại, em ấy vẫn trơ trơ như không nghe không biết. Tôi tức quá, hôm qua đứng đợi sẵn. Em chồng vừa thả chó ra, tôi đã lấy đá chọi luôn làm nó chạy cong đuôi.
Ôi thôi, hóa ra cô em chồng quý hóa vẫn muốn thể hiện uy quyền với tôi nên mới thả chó như thế. (Ảnh minh họa)
Em chồng tôi đứng chống nạnh chửi tôi: 'Chị ném được chó của tôi thì ném luôn vào mặt tôi đi. Đến con chó mà chị cũng thù hận thế thì đúng là anh tôi bị mù mắt mới lấy chị làm vợ'.
Tôi tức quá mắng luôn em ấy hỗn hào, lười biếng, nếu có chồng cũng sớm bị nhà chồng trả về thôi. Không ngờ, em ấy hô hào lên với bố mẹ chồng tôi, bảo rằng tôi trù ẻo cho em ấy bị nhà chồng rẫy bỏ... Rồi em ấy bảo luôn: 'Tôi thả chó cho nó 'làm bậy ' vào nhà chị vì tôi ghét chị, tôi chỉ muốn tống cổ chị ra khỏi nhà. Chị đừng tưởng có nhà mới mà thoát khỏi tôi'.
Ôi thôi, hóa ra cô em chồng quý hóa vẫn muốn thể hiện uy quyền với tôi nên mới thả chó như thế. Tôi tức quá. Bố mẹ chồng can ngăn, tôi cũng vì nể họ mới chịu im lặng. Theo các bạn, tôi có nên thẳng tay mà trừng trị con chó đó để nạt chủ nó không? Chứ cô em chồng này, tôi đấu không lại.
Hồng Ngọc
Theo netnews.vn
Chị dâu tát đỏ má em chồng mới sinh vì dám hất tung mâm cơm vừa nấu, nhưng khi biết sự thật thì hối hận tột cùng Vừa trông con nhỏ vừa phải nấu cơm cho cô em chồng đang về nhà ngoại ở cữ, Phượng thẳng tay tát Thu một cái khi cô hất tung mâm cơm chị nấu. Phượng về làm dâu đã được 3 năm, vì là người sống hòa nhã, biết điều nên cô được mọi người trong gia đình chồng quý mến lắm. Nhà chồng...