Em chồng đang xinh đẹp giỏi giang là vậy mà bỗng biến thành người điên, tôi ngỏ lời muốn đưa em ấy đi thì không ngờ bị bố mẹ chồng nhảy dựng lên phản đối
Bản thân tôi rất thương em chồng, nhiều lúc thấy em ấy đánh con mình, tôi cũng không nỡ trách móc.
Cô em chồng bỗng tặng tôi đôi khuyên tai mạ vàng rất đẹp, tôi vui mừng nhận mà không hề biết đằng sau nó ẩn chứa một bí mật khiến tôi phải rơi vào cảnh tủi nhục Đến nhà tôi ở chơi vài ngày mà em chồng thản nhiên lấy tiền trong tủ của vợ chồng tôi ra tiêu xài như của chùa Vừa bước vào nhà tắm, tôi tá hỏa khi thấy miếng băng vệ sinh đã dùng nằm chễm chệ trên kệ dầu gội, cáu hơn là thái độ của em chồng
Chào mọi người,
Tôi kết hôn đến nay là được hơn 6 năm. Nhà chồng tôi chỉ có 2 anh em, hơn kém nhau 7 tuổi. Em chồng đang học năm thứ 3 đại học thì bị tai nạn giao thông. Em ấy bị thương rất nặng, nằm viện nửa năm mới về nhà được. Đến giờ chân tay không linh hoạt lắm, đầu óc lúc nhớ lúc quên, thỉnh thoảng lại cười như phát điên và có những hành động rất quái dị như đuổi mắng người khác, đánh trẻ con…
Bản thân tôi rất thương em ấy, nhiều lúc thấy em ấy đánh con mình, tôi cũng không nỡ trách móc vì biết em ấy hiện giờ không hiểu mình đang làm gì. Tôi chỉ nhắc con tôi tránh xa em ấy kẻo lúc lên cơn, em ấy không khống chế được hành động lại gây ra chuyện lớn.
Nhưng trẻ con trong xóm thì rất ghét em ấy, thường kéo bè cánh tìm cách đánh lén em ấy nên nhiều hôm em ấy khóc lóc chạy về người thâm tím, đầy chỗ chảy máu. Vợ chồng tôi phải đi làm kiếm tiền, bố chồng vẫn công tác ở xã, mẹ chồng thì trồng rau nuôi gà ở nhà, ai cũng bận việc nên không thể trông nom em ấy suốt ngày được.
Trước khi bị tai nạn thì em chồng tôi rất xinh gái, ngoan ngoãn học giỏi, trong xóm ai cũng thích. Nhiều chàng trai còn trêu chọc bảo chờ em ấy tốt nghiệp là mang trầu cau tới xin cưới. Nhưng từ khi bị tai nạn xong, tính tình em ấy như thế, lại thêm ngoại hình không được chăm chút, trông bệ rạc, thành ra ai cũng xa lánh, không còn thanh niên nào tỏ ra thích em ấy nữa. Tôi thật sự thấy tiếc thương em.
Chúng tôi dù thương em thật, có thể nuôi nấng em, nhưng không thể trông nom em suốt ngày được. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hai hôm trước mẹ chồng bị ốm nặng. Bà vừa ốm là nhà loạn ngay. Đầu tiên là không ai cơm nước dọn dẹp cho, rồi đến em chồng bỏ đi chơi tối mịt cũng không thấy về khiến bố chồng và chồng tôi hớt hải đi tìm. Bình thường mẹ chồng cứ chiều chiều là gọi em ấy về, nhưng bà ốm không ai gọi là em ấy quên luôn chuyện về nhà. Rồi đến con tôi đi lớp, tôi không kịp về đón nên cô giáo gọi điện nhắn tin ầm ĩ…
Sau khi ăn cơm tối vào lúc 10 giờ đêm xong, tôi nói chuyện với chồng rằng phải tìm cách giải quyết khác. Giờ bố mẹ chồng còn khỏe thì không sao, chứ sau ốm đau như hôm nay thì ai sẽ trông nom em chồng, cũng không thể nhốt em ấy trong nhà được, em ấy sẽ phá phách đòi ra. Mà cứ để em đi lang thang như thế thì ai đi tìm? Rồi có mệnh hệ gì lại phải tội. Ý tôi là muốn đưa em vào trung tâm dành cho người khuyết tật, chúng tôi đóng góp hàng tháng, ở đó em ấy cũng có người dạy bảo chơi cùng, đỡ tủi thân.
Chồng tôi cũng đồng ý nên hai vợ chồng nói chuyện với bố mẹ chồng. Không ngờ ông bà phản đối. Bố chồng thì bảo đó là máu mủ ruột thịt trong nhà, giờ ông bà còn sống thì em nó phải được ở nhà với bố mẹ. Sau ông bà chết rồi thì chồng tôi là anh trai phải có trách nhiệm lo lắng cho em gái. Ông bà không đồng ý chuyện vợ chồng tôi muốn đẩy em ấy ra cho người ngoài như thế.
Theo mọi người thì chúng tôi phải làm thế nào? Chúng tôi dù thương em thật, có thể nuôi nấng em, nhưng không thể trông nom em suốt ngày được. Tôi phải thuyết phục bố mẹ chồng như thế nào đây?
Theo Afamily
Thông báo chuyện bầu bí, em chồng lại chống nạnh mỉa mai 'Phải xét nghiệm ADN', 3 năm sau tôi khiến cô nàng muối mặt
Khi tôi thông báo tin vui với cả nhà thì em chồng lại kích đểu 1 câu khiến tôi khốn đốn suốt thời gian dài: "Phải xét nghiệm ADN, ai biết có phải con cháu nhà này không?"
Tôi thấy hôn nhân đúng là nấm mồ chôn tình yêu. Tôi nhiền phen muốn ly hôn cũng vì cuộc sống quá mệt mỏi. Ai đó khổ sở vì chồng, mẹ chồng, riêng tôi lại là Phương Khanh - cô em chồng kém 4 tuổi. Nói thế nào nhỉ, Khanh đanh đá và ghét tôi ra mặt. Chính vì thế, không ít lần em chồng ngang nhiên chơi xỏ khiến mẹ chồng hiểu lầm và mắng tôi té tát. Uất ức lắm nhưng tôi cũng chỉ biết nói với Khánh, anh thì cũng thương em gái, nên khuyên tôi nhịn nó 1 chút.
Nhưng tôi tức nhất, em chồng toàn tranh thủ lúc tôi không có nhà lẻn vào phòng dùng trộm máy tính cây hoặc laptop. Xong có lần tôi quên thoát facebook ra, cô ta gửi tin nhắn linh tinh khiến Khánh hiểu lầm. May mắn lúc ấy ở công ty tôi đi vệ sinh nên mang theo điện thoại, thấy sự bất thường lập tức đổi mật khẩu.
Sau vụ đó, tôi kiên quyết bắt Khánh làm khóa phòng riêng và cấm tiệt cô em vào phòng. Mâu thuẫn 2 chị em càng tăng thêm gấp bội.
Về chung 1 nhà được chừng 5 tháng thì tôi có bầu. Lựa chọn 1 buổi tối cuối tuần cả nhà đông đủ, tôi và Khánh hạnh phúc thông báo tin vui. Ấy thế mà cô em chồng lại dửng dưng. Sau đó, Khanh dập tắt nụ cười của cả gia đình bằng 1 câu:
- Anh Hai coi chừng lại đổ vỏ à nha. Tốt hơn hết là đi xét nghiệm ADN đi. Chọc ối cũng xét nghiệm được đó.
- Em nói cái gì thế Phương Khanh? - Khánh bực bội hỏi.
- Em có đọc tin nhắn facebook của ai đó, rồi thấy hành động đi sớm về hôm cũng mờ ám... Anh vẫn là anh trai em, em chỉ cảnh báo vậy thôi. Ai biết đâu... Em cũng chỉ nói vậy để tốt cho cả nhà.
- Em đừng có ăn không nói có. Như thế là xúc phạm danh dự, nhân phẩm của chị đấy. Em không chúc mừng anh chị được 1 câu thì cũng nên bớt lời lại! - Tôi tức giận mắng nó.
- Kẻ nào có tật, kẻ đó giật mình! - Em chồng nguýt dài với tôi.
(Ảnh minh họa)
Sau lần ấy, mẹ chồng và cả Khánh không tin tưởng tôi thật. Mẹ chồng thường xuyên dò xét, soi mói xem đúng tôi đi làm hay không. Nhưng buồn nhất, chính Khánh cũng tỏ ra nghi ngờ. Chúng tôi cãi nhau vài bận nhưng anh bảo: "Không có lửa làm sao có khói!"
Thế là suốt 1 thời gian dài tôi sống như địa ngục, bị cả gia đình chồng coi thường, nghi ngờ. Tôi chịu không nổi và chỉ muốn ly hôn, nhưng nghĩ rằng lại mang tiếng ngoại tình... Cuối cùng, tôi bắt Khánh phải đi xét nghiệm chọc ối. Tôi nói rằng nếu anh không tin tưởng thì làm gì cho có niềm tin đi, còn hơn cứ làm khổ nhau như thế này!
Đương nhiên, sau cùng Khánh cũng tin và bênh vực tôi. Anh cũng đi xét nghiệm mang về cho cả nhà để tôi bớt bị dị nghị. Dù thế, mẹ chồng vẫn không chiều tôi như dạo ban đầu nữa.
Còn cô em chồng, tôi vẫn nhẫn nhịn. Nhưng đúng là quả báo chắc chắn sẽ tới chẳng chóng thì chày. Khoảng 3 năm sau, Phương Khanh quen 1 anh chàng đại gia chính hiệu. Mỗi lần đi chơi, gã kia đưa đón cô ả bằng xế hộp sang xịn. Em chồng tự hào lắm nên càng vênh mặt lên với tôi.
Tuy nhiên, 1 lần nọ tôi lên sân thượng phơi đồ vô tình nghe được cuộc trò chuyện... Cụ thể thì em chồng bảo với bạn muốn "úp sọt" người yêu vì gã không chịu cưới. Tuy nhiên, gã này già rồi, nên việc đậu thai cũng khó. Và kế hoạch mà cô ả lựa chọn là qua lại với người yêu cũ để có bầu và được cưới...
Tôi cười thầm, không ngờ mình lại nắm được thóp của em chồng dễ dàng thế này... Khoảng vài tháng sau, em chồng đòi kết hôn vì có bầu thật. Chọn đúng ngày nhà trai tới thăm nhà, tôi bê trà nước ra xong tuyên bố 1 câu: "Tốt hơn hết em cứ đi xét nghiệm ADN cho yên tâm!"
Nói vậy xong em chồng lại chột dạ. Tối đó, cô ta lớn tiếng mắng tôi, cho rằng tôi ghen tị nên phá đám. Bố mẹ chồng cũng mắng tôi làm mất mặt gia đình. Nhưng tôi nhắc lại chuyện năm xưa thì ai nấy im re.
Và bất ngờ hơn, gần 2 tuần sau em chồng tuyên bố hủy hôn do đứa con trong bụng không phải của chồng sắp cưới. Tôi cũng thấy hối hận, nhưng nghĩ về suốt mấy năm trời sống khổ sở như osin nhà chồng lại thấy đó cũng là quả báo.
Miss Mộng Mơ
Theo Helino
Vừa thấy con trai vật vã trên sàn, em chồng xô tôi ra rồi cho rằng chính tôi là người làm hại cháu Đưa con đi cấp cứu về, em chồng tôi liền chỉ thẳng mặt chửi tôi đầu độc cháu. Tôi nghĩ sau lần này, tôi và em chồng sẽ không thể nào hàn gắn được tình cảm. Nói gì thì nói, ngay từ đầu, chúng tôi đã có ác cảm xấu về nhau. Bây giờ xảy ra chuyện này, tôi còn chẳng muốn nhìn...