Em chồng ăn bám anh chị 10 năm mà không góp một đồng tiền nào
Tính ra, vợ chồng tôi đã nuôi em gần 10 năm. Giờ đây, em đã đi làm, sống chung nhưng em không hề đóng góp bất cứ khoản sinh hoạt phí nào trong nhà.
Tôi lấy chồng khi mới 23 tuổi, tính đến nay đã gần 10 năm. Gia đình chồng tôi có hai anh em, anh hơn em gái 12 tuổi. Khi ấy, vợ chồng tôi đang ở khu tập thể của cơ quan, cách nhà chồng gần 30 km. Phòng rộng khoảng 15m2, khá chật chột, nợ nần vì lo đám cưới còn một khoản khá lớn. Nhưng chồng muốn đón em gái đang học lớp 10 lên ở cùng để kèm cặp, tôi cũng vui vẻ ủng hộ.
Vợ chồng tôi nuôi em gái chồng từ năm học lớp 10. (Ảnh minh họa)
Bởi ba mẹ chồng làm nông, thu nhập ít ỏi. Chúng tôi chăm lo cho em gái coi như để đỡ đần gánh nặng, báo hiếu ba mẹ. Vả lại, ba chồng luôn coi việc nuôi em gái là trách nhiệm của chồng tôi bởi ông bà đã lo cho anh ăn học tử tế.
Cuộc sống lúc đó rất vất vả, ngoài việc ở cơ quan, tôi còn mở quầy tạp hóa buôn bán thêm mới có tiền trang trải. Ba năm trôi, khi con đầu lòng của tôi được hai tuổi thì em chồng đậu đại học.
Hai năm sau đó, vợ chồng tôi xin chuyển được công tác về gần nhà chồng. Vì chỗ ở chật chộ nên chúng tôi vay mượn thêm, đập bỏ ngôi nhà cũ để xây nhà mới. Vợ chồng tôi tiếp tục chu cấp cho em chồng học xong 4 năm đại học.
Khi em ra trường đi làm thì về ở chung nhà. Nhờ quen biết, chồng tôi xin cho em làm ở một công ty in ấn cách nhà 12km. Tuy nhiên, em đòi phải mua xe tay ga mới chịu đi làm.
Video đang HOT
Thời điểm đó vợ chồng tôi rất khó khăn vì nợ tiền làm nhà còn nhiều. Chúng tôi định mua xe số cho em nhưng ba mẹ chồng gây áp lực đành bấm bụng vay thêm để mua xe như ý muốn của em.
Phải nói thêm, suốt thời gian em đi học, ba mẹ chồng không hỗ trợ bất cứ cái gì, xem việc nuôi em là trách nhiệm của vợ chồng tôi. Thậm chí, ba mẹ nhận được tiền trợ cấp cũng chỉ cho chúng tôi vay lại để trả nợ chứ không giúp gì thêm.
Vợ chồng tôi lao vào kiếm tiền trả nợ không nề hà bất kể công việc gì. Tôi làm tư vấn bảo hiểm đến bán hàng online còn chồng tôi mở lớp dạy thêm luyện thi. Mỗi tháng, thu nhập bình quân khoảng 25 triệu đồng.
Điều đáng nói ở đây là cách cư xử của em chồng. Sau khi mua xe tay ga, em đi làm ở công ty đó được hơn tháng thì nghỉ việc vì chê lương thấp. Em ở nhà suốt ngày chỉ xem tivi rồi đi chơi với bạn chứ không hề đụng tay vào việc nhà.
Vài tháng sau, chồng tôi tiếp tục xin cho em làm kế toán ở một công ty xây dựng ở gần nhà với mức lương 3 triệu. Từ khi đi làm, có lương, em chồng chưa bao giờ đóng góp bất cứ khoản chi tiêu nào.
Đi làm có lương nhưng em chồng chỉ dành cho việc làm đẹp và đi du lịch chứ không đóng góp vào chi phí sinh hoạt (Ảnh minh họa)
Hầu như, toàn bộ tiền kiếm được em đều dành cho việc mua áo quần, làm tóc và đi du lịch. Thỉnh thoảng em còn xin thêm tiền chồng tôi để tiêu. Em vẫn vô tư như cô bé học lớp 10 ở cùng với anh chị năm nào dù đã bước qua tuổi 25. Mọi chi phí sinh hoạt trong nhà vẫn do vợ chồng tôi gánh vác.
Gần đây, sức khỏe của tôi không được tốt, chồng không làm thêm được nhiều nên thu nhập giảm. Trong khi đó hai đứa con bắt đầu đi học nên cuộc sống không còn thoải mái như trước. Tôi muốn em chồng đóng góp vào sinh hoạt gia đình dù có ít đi nữa.
Tính ra, vợ chồng tôi đã chăm lo cho em gần 10 năm và giờ lại tiếp tục nuôi. Ba mẹ chồng cứ mặc định chúng tôi có thu nhập cao còn em gái đi làm lương thấp nên cũng vô tư mặc kệ.
Tôi than thở với chồng, mình có thể phụng dưỡng ba mẹ chồng chứ em gái đã có công ăn việc làm thì phải tự nuôi thân. Chồng bảo, chịu khó vài năm nữa rồi em cũng đi lấy chồng. Nhưng trước mắt, tôi vẫn phải tiếp tục nuôi em cho đến lúc đó
Thúy Nga
Theo phunuonline.com.vn
Bạn gái đòi chia tay ngay buổi hẹn đầu tiên, tôi phải làm gì?
Trời mưa, tiện tôi rẽ luôn vào quán cơm gần nhất. Không ngờ, chỉ vì việc ăn quán bình dân buổi hẹn đầu tiên, mà bạn gái đòi chia tay tôi.
Tôi phân vân, có phải cô ấy là người trọng vật chất hay không, hay là vì tôi đã kém tinh tế trong cách cư xử để khiến cô ấy đưa ra quyết định buồn lòng như thế?
Chuyện xảy ra trong buổi đầu gặp gỡ. Tôi và cô ấy đã quen nhau gần 1 năm. Nhưng chỉ là qua mạng. Do công việc của tôi phải đi công tác xa. Gần đến cuối năm, hết hạn nhiệm vụ, tôi trở về với niềm mong ngóng được gặp cô ấy.
Chúng tôi cùng nhau uống cà phê ở một quán khá xinh xắn, lãng mạn, câu chuyện rất vui vẻ. Sau đó, tôi mời cô ấy đi ăn. Tôi hỏi cô ấy thích ăn ở đâu, cô ấy nói, tùy tôi chọn, quan trọng là ăn cùng ai chứ không phải ăn gì.
Vừa lúc đó, thì trời đổ mưa, tôi bèn tạt luôn vào một quán cơm bình dân ven đường. Nghĩ cũng chỉ là bữa ăn, sau này còn nhiều dịp tôi có thể mời cô ấy vào những nơi ăn ngon khác, giờ tạm cho có chỗ trú đã.
Vậy mà sau bữa ăn, cô ấy nhắn tin nói muốn Chia tay . Nói rằng, việc tôi chọn một quán ăn bình dân với những món ăn tệ, lại ồn ào, nhốn nháo cho thấy tôi coi thường cô ấy, không hề có tính chỉn chu.
Tôi nên làm gì? Thực sự cô ấy đang nghĩ gì?
Nguyễn Văn Tiến (Hà Nam)
Ảnh minh họa.
Anh Tiến thân, buổi gặp đầu tiên rất quan trọng, vì những ấn tượng đầu tiên sẽ ảnh hưởng tới việc đánh giá về con người, chi phối cả cảm xúc về nhau. Việc anh chọn một quán cơm bình dân với suy nghĩ, rằng chỉ cần một chỗ trú mưa cho tình huống khẩn cấp, với một cô gái có tính cách giản dị, xuề xòa, thì không vấn đề gì. Nhưng nếu người đi cùng anh là một cô gái lãng mạn, thích những thứ được chuẩn bị cầu kỳ, trau chuốt, thậm chí thích mình được đối xử như một nàng công chúa, nâng niu... thì việc anh làm lại gây thất vọng. Và sâu xa, có thể cô ấy nghĩ, anh và cô ấy sẽ không hợp nhau về lối sống.
Giờ, anh nên thử tạo một bất ngờ cho cô ấy, bằng một món quà xinh đẹp, hay nơi gặp gỡ "trong mơ" nào đó. Tuy nhiên, nếu anh cảm thấy khó chịu, không thoải mái khi làm vậy, thì nên dừng lại. Vì có lẽ, hai người không hợp nhau thật.
Theo khoeplus24h.vn
Thấp thỏm không yên khi vợ chồng em trai bòn rút tiền của ba mẹ Vợ chồng em trai cứ ỷ vào tài sản của ba mẹ, liên tục bòn rút tiền với lý do làm ăn. Tôi thấy lo lắng nên can thiệp, em trai liền tỏ thái độ thù ghét. Ba mẹ tôi chỉ có hai đứa con và đều đã có gia đình riêng. Tôi lấy chồng cách đây 10 năm, cuộc sống tương đối...