Em chối bỏ bố con tôi để đi theo tiếng gọi của tình nhân
Tôi đau vì bị phản bội, đau hơn khi con tôi có người mẹ đáng sợ đến vậy, ngay cả con mình mang nặng đẻ đau mà cũng chối bỏ.
ảnh minh họa
Tôi từng hạnh phúc và cũng đau khổ tột cùng. 28 tuổi, cái tuổi mà nhiều người đã có thành công riêng, tôi do thiếu may mắn hoặc do số phận nên giờ vẫn chỉ là một sinh viên năm cuối cao đẳng dù đã cố gắng rất nhiều. Công việc của tôi chưa ổn định nhưng thu nhập hàng tháng đủ để 2 cha con sinh hoạt. Tôi là một người cha đơn thân, có con gái 14 tháng. Tôi có nhiều ước mơ hoài bão, trong đó ước một lần được làm chú rể và chụp ảnh cưới.
Thời còn là sinh viên năm nhất, tôi có quen và yêu một người nhỏ hơn 2 tuổi, cũng là mẹ của con tôi bây giờ. Chúng tôi yêu nhau được 3 tháng thì em thông báo có thai, tôi xin phép gia đình đón em về để tiện chăm sóc. Khi thai được 3 tháng cũng là lúc tôi biết một sự thật rất bất ngờ, em đã có gia đình và một con trai, chưa làm thủ tục ly hôn với chồng. Trước đó nhiều lần tôi nói cưới nhưng em cứ né tránh. Tôi buồn, suy sụp rất nhiều nhưng nghĩ đứa bé trong bụng không có tội nên tôi đấu tranh để có được mẹ con em và được ở bên cạnh. Mới đầu nhà em cũng cấm đủ điều, muốn em hàn gắn với chồng cũ, rồi làm đủ trò sỉ nhục tôi. Tôi cam chịu dù biết mình vô tình phá vỡ hạnh phúc một gia đình, cảm giác tội lỗi với việc đấu tranh để giành giật tình yêu đó.
Video đang HOT
Chồng em nhất quyết không chịu ly hôn, nhà anh ta ngoài Bắc nên thủ tục ly hôn đơn phương cũng khó khăn. Sau khi sinh em bé, nhà em cũng dần chấp nhận tôi. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi có được vợ con bên cạnh nên rất trân trọng những giây phút ấy. Dù xung quanh có bao nhiêu người nói em thế này thế nọ tôi vẫn không tin, với lại khi yêu tôi yêu cả mặt tốt lẫn xấu của em. Chuyện gì đến cũng đến, khi con tôi được 4 tháng, em giao hẳn cho mẹ tôi chăm, chúng tôi đi làm để trang trải cuộc sống. Lúc đó tuy cực nhưng lại vui, lúc nào vợ chồng cũng có nhau. Nhiều lần cãi vã nhưng tôi là người chủ động làm hoà dù em đúng hay sai, bởi tôi không muốn hơn thua với người mình yêu.
Khi con tôi được 10 tháng, em đã bỏ đi theo nhân tình, không thừa nhận con tôi là con em. Tôi đau đớn với nỗi đau bị phản bội, lại đau đớn hơn khi con tôi có một người mẹ đáng sợ đến vậy, ngay cả con mình mang nặng đẻ đau mà cũng chối bỏ. Giờ tôi đã nhìn rõ bản chất của em chỉ ham tiền ham tình mà đánh mất lương tâm. Nhiều đêm tôi thức trắng, suy nghĩ tại sao những người mình yêu thương chân thành, sống hết lòng lại đối xử với mình như vậy. Tôi ôm con khóc trong vô thức. Đến bao giờ tôi mới có được cảm giác hạnh phúc nữa đây?
Theo VNE
Cuộc đời đau khổ của người phụ nữ nghe lời mẹ bỏ chồng, bỏ con
Mẹ nói rằng người như chồng tôi không có tương lai, tôi nên ly hôn và tìm một người khác để nương tựa. Sau một vài lần được mẹ tẩy não, tôi đã nộp đơn ly dị. Chồng tôi nhìn thấy thái độ cương quyết của tôi đã đồng ý với một điều kiện duy nhất là anh ấy được quyền nuôi con.
ảnh minh họa
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có. Từ bé đến lớn, hầu như tôi không phải động chân động tay làm bất cứ việc gì. Sau khi tốt nghiệp đại học, bố mẹ dùng tiền và mối quan hệ xin cho tôi một công việc tốt.
Đến tuổi lấy chồng, bố mẹ cũng mai mối tôi cho anh- một chủ doanh nghiệp tài ba và quyết đoán. Vào thời điểm đó, công ty của chồng tôi làm ăn phát đạt, anh không tiếc tiền mua nhà, mua xe, sắm cho tôi những đồ dùng đắt giá để chuẩn bị cho đám cưới.
4 năm trước, vì một sai lầm, chồng tôi đã ký một loạt các hợp đồng với bên đối tác để nhập một số lượng hàng lớn từ nước ngoài. Tuy nhiên, do không tìm hiểu kỹ, hàng hóa không có giấy tờ hợp lệ nên lô hàng bị hải quan thu giữ và tiêu hủy. Sau vụ việc đó, nội bộ công ty chồng tôi xảy ra tranh cãi dữ dội, các cổ đông lao vào chỉ trích chồng tôi và đồng loạt rút vốn. Chồng tôi cố gắng chống đỡ cho đến 6 tháng và đành tuyên bố phá sản.
Để trả đủ số nợ, chồng tôi phải bán tất cả nhà cửa, xe hơi đến cả đồ dùng đắt giá trong nhà. Chúng tôi bỗng chốc trở thành người nghèo, phải đi ở nhà thuê. Tôi vốn chẳng bao giờ phải động tay vào việc gì giờ phải làm đủ thứ việc nội trợ, chăm con. Mẹ tôi thấy chồng tôi như vậy, ép buộc tôi phải ly hôn. Mẹ nói rằng người như chồng tôi không có tương lai, tôi nên ly hôn và tìm một người khác để nương tựa. Sau một vài lần được mẹ tẩy não, tôi đã nộp đơn ly dị. Chồng tôi nhìn thấy thái độ cương quyết của tôi đã đồng ý với một điều kiện duy nhất là anh ấy được quyền nuôi con.
Sau khi ly hôn, tôi về sống với bố mẹ, tiếp tục đi làm công việc văn phòng nhàn nhạt, không áp lực. Bố mẹ tôi lại nhờ các mối quan hệ để tìm cho tôi một người chồng. Tuy nhiên mọi chuyện không đơn giản như họ tưởng. Một vài người lúc đầu có vẻ thích tôi nhưng sau vài lần hẹn hò, tìm hiểu, họ biết được quá khứ "tham phú phụ bần", "có thể bỏ chồng, bỏ con vì không có tiền" của tôi nên họ đã sớm kết thúc mối quan hệ.
Thấy tôi cứ ở nhà suốt mấy năm như một quả phụ, mẹ và tôi nhiều lần xảy ra tranh cãi. Nhiều lúc tôi thầm trách chính sự bao bọc, sắp đặt của bố mẹ đã đẩy tôi đến bi kịch này. Chẳng biết làm cách nào, tôi chỉ có thể an ủi bản thân bằng cách đi mua sắm.
Mặc dù tôi đã ly hôn được 4 năm nhưng tôi cũng chẳng tiết kiệm được xu nào. Chẳng mấy chốc cũng đến ngày cưới của em gái tôi. Cũng như tôi trước kia, bố mẹ tôi lại sắp đặt em cưới một người đàn ông giàu có. Tôi chẳng có nhiều tiền nên chỉ mua cho em một chiếc vòng nhỏ. Trước ngày rước dâu, tôi có vào ngủ với em gái một đêm. Tôi hỏi em: "Em có thương người đàn ông đó không?
Em gái tôi trả lời: "Cả thương và cả yêu chứ chị, sao chị lại hỏi thế?"
Tôi buồn bã nói: "Nếu đã thương yêu thì em hãy gắn bó cả đời với anh ấy. Hãy luôn ở bên anh ấy nhé. Đừng như chị!"
Ngay sau ngày cưới của em gái, tôi quyết định rời khỏi nhà của bố mẹ. Tôi đã sống theo ý của bố mẹ tôi gần 30 năm trời rồi. Tôi nghĩ đã đến lúc tôi cần sống cuộc đời của riêng mình.
Theo Khoeplus24h.vn
Trên đời này chắc chỉ có chồng tôi mặt dày đến mức nhờ cả tình nhân chăm sóc cho vợ mình Tình nhân của chồng tôi vẫn gọi điện hỏi thăm tôi hàng ngày vì tin tôi là chị gái của chồng. Chồng tôi có máu trăng hoa. Hồi yêu anh, ai cũng ngăn cản tôi vì họ biết tình sử của anh. Nhưng tôi yêu bằng tai, suốt ngày nghe những lời ngon ngọt của anh nên cứ đắm chìm vào. Đến tận...