Em chỉ muốn được làm vợ anh
Chưa bao giờ em muốn là phu nhân tổng thống cũng chẳng bao giờ quá mơ về việc làm vợ quan chức cấp cao. Em chỉ muốn làm vợ anh – một người bình thường mà em yêu.
Ảnh minh họa
21 tuổi… em bước chân vào đời tự tin với những gì mình đã làm được. Chuyện học hành sau nhiều năm đèn sách vất vả cứ tạm coi như là ổn. Chuyện tình cảm thì cũng ổn nhưng phải cái anh đang shock khi năm vừa rồi không được làm đồ án tốt nghiệp và vì thế chuyện tình cảm của chúng em giờ đây cũng có phần không được như trước.
Chính những lúc như thế này đây em mới thấy thèm có một gia đình làm sao. Em muốn mỗi ngày đi, về nơi ấy em được chăm sóc cho người thân, được chăm lo cho đời sống hạnh phúc. Em biết, lấy anh giờ đây là khó khăn, là vất vả bởi mẹ anh muốn anh học lên cao nữa sau khi tốt nghiệp đại học. Em chưa bao giờ phản đối việc học của anh, thế nhưng em khát khao về một hạnh phúc gia đình. Có lẽ em yêu anh quá chăng?
Em cũng không tự trả lời được câu hỏi này nữa, chỉ biết rằng mọi thứ em dành cho anh đều xuất phát từ tình cảm chân thành và không một chút toan tính. Con người ta sống có một cái “Tâm” để sau này khi nhìn lại thấy mình còn có ả cái “Đức” ở đời.
Hạnh phúc với ai đó là một cái gì xa vời quá, họ muốn hạnh phúc của họ là bên người mình yêu thương nhưng phải sống trong cả nhung lụa nữa hay như một số người bây giờ muốn làm vợ của những vị chính khách nổi tiếng, đầy đủ cả mặt vật chất lẫn tinh thần.
Còn em, chưa bao giờ em muốn trở thành phu nhân tổng thống cũng chẳng bao giờ quá mơ về việc làm vợ quan chức cấp cao. Em chỉ muốn làm vợ anh – một người bình thường trong xã hội. Anh ấy dường như không biết rằng, với em hạnh phúc là khi em thấy anh bình yên trở về tổ ấm sau một ngày làm việc vất vả, được nhìn thấy anh cười, chỉ thế thôi anh ạ.
Video đang HOT
Em biết cuộc sống của chúng em giờ đây phải lo nghĩ nhiều thứ lắm nếu kết hôn. Thế nhưng, em chấp nhận hết, đắng cay em chịu về mình chỉ mong sao được chia sẻ gánh nặng, lo toan công việc gia đình cùng anh để rồi sau này anh học hành thành đạt, trả ơn dưỡng dục sinh thành với mẹ anh chứ phần em, em cũng chẳng cần gì.
Đôi khi em muốn nói với anh những điều như thế này: em muốn có một đứa con, dù rằng anh không yêu em nữa nhưng ít ra em còn có được hạnh phúc làm mẹ, có con với người mình yêu. Nhưng em biết chẳng bao giờ anh đồng ý bởi anh không cho hai chúng em được phép đi quá giới hạn. Mọi chuyện em đều có thể chia sẻ với anh, chỉ duy nhất có chuyện này là em không dám nói.
Em biết anh vẫn còn tôn thờ chủ nghĩa độc thân, vẫn còn muốn tự do nhiều lắm. Nhưng em muốn anh đã đến lúc cần phải nghĩ về một tổ ấm của chính hai chúng em rồi. Lấy vợ rồi đâu có ai cấm anh đi chơi đâu, mọi thứ tất nhiên có phần xáo trộn hơn so với cuộc sống độc thân nhưng bù lại anh có người chăm sóc, chia sẻ, yêu thương. Những buổi đêm đi xem bóng đá của anh sẽ vẫn diễn ra bình thường, những lúc ngồi trà đá với bạn bè của anh cũng sẽ chẳng thay đổi. Em chỉ muốn cùng anh chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống, gia đình, công việc và về mọi thứ….
Em chưa bao giờ có suy nghĩ và ảo mộng về việc anh sẽ cho em ở trong một cuộc sống đầy gấm vóc, nhung lụa. Thế nhưng, em chỉ mong 2 chúng em có một cuộc sống như những đôi vợ chồng trẻ khác. Em chẳng cần gì vật chất giàu sang, cũng chẳng thèm gì những thứ quá xa vời. Em chỉ cần một cuộc sống có anh và em, có những đứa trẻ xinh xắn. Vậy thôi…
Khi em nhìn thấy những đứa trẻ trong vòng tay của bố mẹ nó, em ước ao giá như mình cũng có một đứa trẻ để dắt đi chơi mỗi ngày, để cùng nó đứng ngóng chờ bố nó đi làm về. Ngày ngày, em đều ngồi cầu mong cho tình yêu của chúng em đừng kéo dài quá lâu nữa. Em muốn mình chuyển tiếp giai đoạn ở đây và hướng đến cuộc sống gia đình để có thể sớm ổn định về mọi việc. Anh vẫn cứ đi học, em vẫn đi học và đi làm như thế này. Một hạnh phúc nhỏ bé thôi mà sao em thấy khó nói với anh quá!
Nếu ai đó có cho em một lời khuyên, xin mọi người hãy giúp em bày tỏ được điều nhỏ bé nhưng rất quan trọng này của em với anh ấy. Thật sự giờ đây em đã biết khát khao về một tổ ấm cho riêng mình…
Theo Afamily
Không có sự lựa chọn
Sống trong sự trì kéo, hằn học, hẹp hòi của các con, đôi vợ chồng già rổ rá cặp lại thật sự mỏi mệt. Hai ngôi nhà và vòng vây của các con trở thành chốn ngục tù. Họ quyết định ra riêng, tìm sự bình yên cho mình trong căn phòng trọ nhỏ nhưng rồi cũng đường ai nấy đi.
Tuần rồi, đôi vợ chồng già chính thức trả phòng sau nửa năm kể từ ngày dọn đến ở trọ. Suốt thời gian ở trọ, có ai hỏi thăm ông bà luôn cười buồn trả lời: "Chưa biết ở bao lâu, có thể sẽ dọn đi bất ngờ".
Họ đi rồi, người tỏ ra tiếc nuối lại là chị chủ nhà. Cả khu trọ ai gặp chị cũng nghe than: "Tiếc quá, họ yêu nhau lắm mà không thể vượt qua".
Chuyện ông Thuận, bà Lan - đôi vợ chồng già ấy yêu nhau thế nào gần như ai cũng biết, qua cái cách hai người chăm sóc cho nhau. Nhưng, điều gi khiến họ không thể vượt qua? Ngồi tỉ tê với chị chủ nhà mới vỡ lẽ, hai mái đầu bạc trắng ấy tuần sau sẽ đến tòa ly hôn, lý do là ông muốn trả bà về cho cô con gái, bà cũng muốn trả lại ông cho các con riêng, để đổi lấy bình yên trong mỗi gia đình.
Cuộc hôn nhân giữa ông Thuận - bà Lan kéo dài được mười năm. Đến với nhau ở tuổi 50, ông đã qua một đời vợ, bà thì chồng mất đã lâu. Con gái riêng của bà, năm đó mới học lớp 10; ngày học một buổi, buổi còn lại phụ mẹ bán quán nước trước cổng trường đại học. Kết hôn xong, ông chuyển về Thủ Đức sống với mẹ con bà. Lương mỗi tháng của ông dù ít nhưng vẫn đủ lo cho hai mẹ con nên bà thôi bán quán.
Tằn tiện, chắp vá, cuối cùng ông cũng hoàn thành trách nhiệm nuôi con gái bà học thành tài. Năm cô tốt nghiệp cũng là năm ông nghỉ hưu. An tâm cô đã trưởng thành, có công việc ổn định, ông đưa bà trở lại quận 7 sống với vợ chồng con trai ông. Sóng gió nổi lên từ dạo ấy.
Cô ghé thăm mẹ, thấy cảnh bà vừa phải chăm cháu nội của ông, vừa tất bật lo toan chợ búa cho cả nhà sáu thành viên liền nổi cơn tam bành, một hai gói hành lý đưa me về Thủ Đức. Ông đi theo, bị các con cản trở quyết liệt, nói ông... mê mẹ con bà mà bỏ con bỏ cháu. Ông vẫn đi. Hôm trở về thăm cháu nội, ông bị con trai nặng nhẹ "phang" ngang: "Bị người ta bỏ phải không?".
Bà theo ông về, bị con gái đay nghiến: "Mẹ đi được thi đi luôn". Nói thì nói vậy nhưng hễ ông đến với bà chừng nửa ngày, con trai lại điện thoại nhờ ông về chăm cháu đang bệnh; bà sang ông chừng hai giờ đồng hồ, con gái gọi hăm dọa: "Mẹ không về, con bỏ nhà đi". Nghiệt ngã hơn, con gái tuyên bố bà có muốn về thăm ông, thì chính ông là người sang rước; ngược lại, con trai ông lớn giọng, bà đi được về được, không cho ông đón đưa.
Sống trong sự trì kéo, hằn học, hẹp hòi của các con, ông bà thật sự mỏi mệt. Hai ngôi nhà và vòng vây của các con trở thành chốn ngục tù, họ quyết định ra riêng, tìm sự bình yên cho mình trong căn phòng trọ nhỏ.
Nhưng, cuộc chiến giành cha giành mẹ vẫn chưa kết thúc. Cứ mười bữa nửa tháng, viện cớ sợ bạn bè, đồng nghiệp chê cười không làm tròn chữ hiếu chăm sóc cho cha mẹ, hết con gái của bà đến tìm ông nhiếc móc, đề nghị "buông tha" cho mẹ mình để bà có cuộc sống an nhàn, đầy đủ.
Con trai ông gặp bà lớn tiếng tuyên bố, hễ ông có chuyện gì, dù đau bệnh cũng không để bà yên. Chỉ có những người trong xóm trọ nhìn thấy sự hạnh phúc trong nỗi phập phồng của đôi vợ chồng già qua cách bà tỉ mẩn nhặt từng lá trà xanh nấu cho ông mỗi sáng; còn ông ân cần bóp tay chân cho bà mỗi khi bà đau nhức... Đỉnh điểm khiến họ rời bỏ nhau là hôm bà đổ bệnh, con gái đến khóc lóc, đổ lỗi ông đã không chăm sóc bà chu đáo...
Hôm họ quyết định trả phòng, chị chủ nhà sang chơi, thấy hai người đang trấn an nhau: "Con cái giận hờn cha mẹ, chứ mẹ cha nào trách hờn con cái. Tôi với bà không còn được các con tác hợp, sống mệt mỏi vậy thì nên chia tay, ai về nhà nấy". Bà gật đầu, mắt ngấn nước sau câu nói của ông.
Hôm đó đang trưa, xóm trọ giật mình nghe giọng chị chủ... la ầm lên: "Mắc mớ gì phải thua con thua cháu. Ông bà thương yêu thì cứ sống với nhau. Con chăm cha không bằng bà chăm ông, thời gian sẽ khiến các con thông cảm. Tuổi này, phải biết sống cho mình chứ. Miễn mình thấy hạnh phúc là được. Bỏ cuộc bây giờ là tự thua. Lỗi đâu phải các con mà tất cả ở mình. Còn thương mà không quyết liệt đến cùng, mai mốt sẽ hối hận". Rồi chị sụt sùi kể chuyện của mình, ngẫu nhiên có phần tương tự, như bày tỏ sự cảm thông, chia sẻ.
Chuyện của chị chủ nhà, xóm trọ nhiều người biết. Chị thường nói chân tình là chính chị chứ không ai khác đã tự chôn vùi hạnh phúc của mình. Chị là người đến sau, khi chồng đã có một đời vợ và hai đứa con riêng. Những ngày sống bên nhau, chị không chịu nổi cảm giác hờn ghen khi chồng chị dành nhiều ưu ái, tình thương cho các con riêng; cả những lần chị nép mình buồn tủi khi người phụ nữ kia đến thăm con, nhận được lời hỏi han, quan tâm và giúp đỡ hết mình từ chồng cũ. Quẫy đạp trong những cảm xúc ghen tuông ấy, tình yêu dành cho anh của chị không đủ mạnh để vượt qua nên hai người quyết định chia tay. Sau này, mỗi khi nhắc lại, chị thường tự trách mình đã sớm tự bỏ cuộc, thay vì tìm cách hóa giải...
Tiếc thay, câu chuyện của chị vẫn không thay đổi được quyết định của ông Thuận - bà Lan.
Theo VNE
Tôi phải làm sao cho trọn vẹn cả đôi đường? Thật sự là lòng tôi đang nghiêng ngã trước những giông bão đang đổ xuống cuộc đời mình. Tôi đang cảm nhận từng ngày cái mầm sống đang lớn dần trong cơ thể mình. Đó là kết tinh tình yêu của Minh. Nhưng với Hưng, tôi còn có tình cảm sâu đậm của nghĩa vợ chồng. Tôi nhớ cái ngày Hưng hí hửng...










Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bà ngoại mất để lại cho tôi chiếc bếp từ và cái tủ lạnh, không ngờ 2 món thừa kế vô dụng ấy lại khiến tôi "đổi đời" sau một đêm

Sắp đến 8/3, hành động của con rể với mẹ vợ khiến tôi chỉ muốn ly hôn

Gặp lại vợ cũ trong bộ dạng khó khăn, tôi định hả hê rồi bật khóc khi nghe đồng nghiệp của cô tiết lộ một điều

Cuộc tình tội lỗi khiến tôi đau đớn, ân hận một đời

Chồng mất việc nhưng vẫn không chịu bán ô tô trả nợ

Em chồng mua thêm nhà hỏi vay tiền tôi trong khi nợ mua căn nhà trước chưa trả

Bị mẹ chồng rêu rao lười chảy thây, nàng dâu cao tay đáp trả khiến bà tức điên

Món quà lúc nửa đêm từ mẹ chồng cũ khiến tôi bật khóc

Mẹ chồng đã làm điều không thể tin nổi và tôi buộc phải quay về nhà mẹ đẻ trong sự cay đắng vô cùng dù mới vừa sinh con

Mẹ chồng bệnh, tôi đến thăm thì chứng kiến cảnh bà ân cần cho tiền con dâu cũ, còn nhắc một chuyện khiến tôi tức nghẹn họng

Bố chồng có lương hưu 15 triệu/tháng nhưng khi bị tai nạn lại không có một đồng nào trong người, biết lý do, tôi tuyên bố không chăm ông nữa

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi đã rơi nước mắt, nhận ra mình là một ông bố THẤT BẠI chỉ vì sai lầm này
Có thể bạn quan tâm

Bác sĩ báo tin vui cho Xuân Son
Sao thể thao
00:52:45 05/03/2025
Những câu thoại đầy ý nghĩa trong bộ phim 'Nhà gia tiên'
Phim việt
23:37:10 04/03/2025
Phim Hoa ngữ bị chê nhiều nhất hiện tại: Nam chính xấu đến mức "góc nào cũng chết", nữ chính đẹp quá cũng là cái tội
Phim châu á
23:30:59 04/03/2025
Nữ thần Hoa ngữ đang viral toàn cõi mạng: Diện váy của NTK Việt, nhan sắc đẹp điêu đứng
Hậu trường phim
23:16:12 04/03/2025
Bí ẩn về mối quan hệ của Từ Hy Viên và mẹ chồng Hàn Quốc đã được giải đáp
Sao châu á
23:13:01 04/03/2025
Câu trả lời của Trương Mỹ Nhân trước nghi vấn rạn nứt với Phí Ngọc Hưng
Sao việt
23:10:00 04/03/2025
Hội thi độc lạ bậc nhất Bắc Ninh: Gà đứng trên mâm, xôi trắng tinh không vết nứt
Lạ vui
23:06:02 04/03/2025
Loạt cảnh nóng trần trụi của bộ phim đại thắng Oscar 2025 gây sốt
Phim âu mỹ
22:57:03 04/03/2025
Cận cảnh tô phở gà 200.000 đồng đắt bậc nhất Hà Nội, ăn một bát có bằng "chén" cả con như lời đồn?
Netizen
22:55:17 04/03/2025
Ca sĩ Đoàn Thúy Trang lập kỷ lục phát hành 9 MV trong 10 ngày
Nhạc việt
22:49:28 04/03/2025