Em chỉ coi tôi như đày tớ của em
Chứ nào phải tình yêu gì, cũng nào phải cái thứ tình cảm cao thượng gì như em nói…
Em bảo tôi là người đàn ông của đời em, là người sẽ mang lại cho em hạnh phúc, ấm no, sự tự tin, sự yêu thương chân thành. Nhưng tôi lại chẳng cảm nhận được thứ tình yêu ấy thời gian gần đây.
Nghĩ lại những ngày tháng trước đây, khi tôi quen em, tôi có ấn tượng vô cùng về người con gái này. Em nhìn dịu dàng, thanh thoát, nhẹ nhàng. Em giống như thiên thần, lúc nào cũng có vẻ ưu tư, sầu muộn nhưng lại rất cuốn hút. Tôi đã bị vẻ buồn của em làm rung động. Tôi thích những người con gái có nội tâm và tôi muốn tìm hiểu nội tâm ấy. Tôi muốn biết trong lòng em có gì, nghĩ gì, nếu hiểu được em, tôi tin, hai trái tim sẽ đồng điệu…
Tôi quyết tâm phải tìm hiểu người con gái này. Vì tôi tin, nếu như có được em, tôi sẽ có được người phụ nữ tốt, sẽ là người vợ chung thủy, sẽ là người luôn bên cạnh tôi, yêu thương tôi. Bao lâu nay tôi khát khao tìm được người con gái tâm đầu ý hợp… Chẳng hiểu sao, khi nói chuyện cùng em, được nghe em tâm sự, tôi lại thấy trái tim đồng điệu như vậy…
Bạn tôi còn choáng vì cách chinh phục người đẹp của tôi. Họ bảo, đúng là tán gái đẹp nó có cái giá của nó. (ảnh minh họa)
Tôi đã mất rất nhiều thời gian để chinh phục em. Tôi tìm những nơi em thích, những món em thích ăn và cả những món quà em luôn luôn trân trọng. Tôi đưa em tới những nơi ấy, khiến em bất ngờ. Chẳng quản ngày mưa, ngày gió, lúc nào tôi cũng có thể đến dù em gọi hay không. Nếu em gọi thì tôi mừng quá, chẳng có gã đàn ông nào lại từ chối lời mời của một cô gá mình đang yêu…
Bạn tôi còn choáng vì cách chinh phục người đẹp của tôi. Họ bảo, đúng là tán gái đẹp nó có cái giá của nó. Chúng bạn hay trêu tôi vậy, tôi chỉ cười. Đúng là em đẹp thật, nhiều lúc nhìn nghiêng, em đẹp như một thiên thần. Tôi cũng không tự tin mình có thể chinh phục được em, vì có biết bao chàng trai vây quanh em, lo cho em mọi thứ. Nếu tôi không nhiệt tình, không hết lòng, chẳng biết lúc nào em sẽ bị xao lòng bởi người đàn ông khác. Những ngày ấy, bây giờ nghĩ lại tôi còn thấy ngưỡng mộ mình. Tôi thấy bản thân mình đúng là một người đàn ông có sức chiến đấu dẻo dai. Vì em đã cho tôi quá nhiều thử thách. Tán em vất vả thật, đôi khi nghĩ lịa vẫn thấy vất vả…
Bây giờ thì mọi sự đã rồi. Em đã là người yêu của tôi, đã là người con gái tôi yêu và là người lúc nào cũng đi bên cạnh tôi. Bạn bè tôi ngưỡng mộ vì tôi có được người con gái đẹp yêu. Có người còn bảo tôi, &’đúng là ông quá giỏi, ông thật sự quá tài tình khi tán được cô ấy đấy. Người yêu của ông phải giữ cho chặt, còn nhiều thằng nhòm ngó’.
Em mua đủ thứ trang trí cho bản thân, còn em không hề nghĩ gì đến tôi. Tôi chỉ là gã đi sau, xách đồ cho em, lo cho em có được bộ đồ đẹp này kia… (ảnh minh họa)
Đúng là yêu nhau rồi chắc gì yên tâm. Nhưng mà tôi tin người yêu của tôi, tin em đã là người yêucủa tôi rồi thì sẽ không tơ tưởng tới người nào khác.
Chính vì quá yêu em, chiều em nên bây giờ, em coi tôi như người phục vụ em. Em coi tôi giống như đày tớ của em. Em bắt tôi phải làm theo ý em mọi chuyện. Em bảo tôi, cái gì em cần thì nhất định tôi phải chiều theo em, nếu không chiều tức là tôi không yêu em thật lòng. Người ta yêu nhau còn có thể hi sinh vì nhau chứ đừng nói chuyện chiều chuộng người yêu.
Video đang HOT
Bất cứ tôi ở đâu, chỉ cần em gọi thì lập tức tôi phải có mặt, em không cần biết tôi bận việc gì… Tôi không đến thì em giận, em dỗi, không muốn nói gì với tôi cả ngày, thậm chí là vài ngày. Và nhất định những lần ấy, em phải là người được xin lỗi. Dù em sai rành rành ra, em cũng không chịu nhận lỗi. Mọi tội lỗi là do tôi. Nghĩ lại, nhiều lúc tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng vì sự đòi hỏi quá đáng của em, nhưng vẫn phải cố…
Em mua đủ thứ trang trí cho bản thân, còn em không hề nghĩ gì đến tôi. Tôi chỉ là gã đi sau, xách đồ cho em, lo cho em có được bộ đồ đẹp này kia… Em đâu để ý tới sĩ diện của một gã đàn ông là người yêu của em.
Trước mặt bạn bè em, em không còn là cô gái nhút nhát ngày nào nữa. Em ăn nói bỗ bã, nói xấu người yêu, chê bai người yêu, khen anh này đẹp, anh kia đẹp. Em không để ý tới cảm giác của tôi, trong khi suốt thời gian dài, tôi đã chinh phục em, đã khiến em rung động… vậy mà em phủ nhận tất cả tình yêu của tôi dành cho em.
Yêu nhau là để sẻ chia, để hiểu nhau, để cảm thông và san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Vậy mà em lại làm cho tôi ra nông nỗi này. (ảnh minh họa)
Mỗi lần nói chuyện quà cáp biếu bố mẹ, em không nói gì cả. Em muốn tôi phải chu đáo với gia đình em mọi thứ nhưng chưa một lần em mua quà biếu bố mẹ tôi. Chỉ riêng cái việc đưa đón em, chăm sóc người thân của em, từ bạn bè tới người em họ xa, tôi cũng phải lo mọi thứ, tôi đã cảm thấy mệt mỏi lắm rồi. Nhiều lúc thấy kiếp mình giống như một gã xe ôm, suốt ngày đèo bồng, suốt ngày lo cho em, suốt ngày phải đưa đón cung phụng em. Tôi thấy mệt mỏi vô cùng.
Yêu nhau là để sẻ chia, để hiểu nhau, để cảm thông và san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Vậy mà em lại làm cho tôi ra nông nỗi này. Giống như tình yêu một phía, tôi chẳng nhận được sự chăm sóc của em, nhưng em thì cái gì cũng có được và còn lên mặt với tôi.
Tôi bắt đầu chán em rồi. Đừng trách tôi vô tình, nếu như em cứ thế này, tôi không chắc một ngày nào đó tôi sẽ từ bỏ em… Đừng coi tôi là đày tớ của em nữa nhé!
Theo Khampha
Bố mẹ đánh nhau, con trẻ ám ảnh cả đời
Mỗi lần nói đến chuyện lấy chồng, Ngân lại rùng mình sợ hãi. Nếu có ai đó hỏi cô có người yêu chưa hay bao giờ cưới là Ngân lại run lên như cầy sấy.
Chưa ai lý giải được vì sao Ngân lại luôn có phản ứng như vậy mỗi lần người ta giục cô chuyện chồng con. Nên đến gần 30, Ngân vẫn đi về lẻ bóng, vẫn sống vô tư, độc thân, cười nói vui vẻ với bạn bè mà chưa từng một câu than vãn về chuyện có chồng hay bao giờ có, có người yêu hay là thôi không cần yêu.
Người ta thấy lạ, vì một cô gái ở tuổi này, cũng không phải là quá xinh đẹp nhưng ưa nhìn và rất có duyên, dáng người thì cao ráo, ăn nói dễ chịu, vậy mà chưa có người yêu. Ai cũng bảo tại sao cô không yêu, hay là có vấn đề gì về tâm sinh lý? Người ta tìm cách mai mối, tìm hiểu hết lý do này đến lý do khác nhưng chẳng ai hiểu được. Ngân không tâm sự với ai, không nói cho ai vì sao cô không thích yêu và không muốn lấy chồng.
Tôi, một cô bạn thân của Ngân, chơi rất thân mà vẫn không hiểu tại sao cô ấy dửng dưng với các chàng trai. Mỗi lần đi chơi cùng đám bạn, người này người kia có người yêu, cô ấy chẳng bận tâm. Cô ấy ra sức vun vén cho tôi với một anh chàng trong nhóm nhưng bản thân cô ấy thì chẳng màng gì trong khi có rất nhiều người muốn tán tỉnh, muốn được làm bạn trai của cô ấy.
Một người con gái có duyên, khá là bắt mắt, ngoại hình lại khá ổn như vậy chẳng thiếu gì đàn ông theo, đấy là chưa kể tới chuyện Ngân ăn nói rất dễ nghe, nhẹ nhàng, rất được lòng người đối diện. Mỗi lần nói chuyện với người khác, ai cũng chú ý nhìn vào mắt cô ấy, lắng nghe câu chuyện vì cái giọng nhỏ nhẹ, nhẹ nhàng của Ngân khiến người ta cảm thấy say mê...
Có một lần, đến nhà Ngân chơi, gặp chị gái của Ngân, tôi mới có cơ hội được tâm sự và hiểu ra mọi chuyện. (ảnh minh họa)
Khi tôi đã có chồng con đề huề, con bi bô gọi mẹ, tôi vẫn còn là cô bạn thân của Ngân thuở nào. Chỉ là hai đứa ít có thời gian gặp nhau. Tôi nhiều lần gọi cho Ngân, nói chuyện mai mối vì tôi lo lắng cho cô ấy. Người con gái lúc nào cũng điềm đạm, trầm tĩnh ấy, liệu có vấn đề gì về tâm lý không mà tại sao không chịu yêu, không chịu lấy chồng. Bảo không có ai thì còn nói, đằng này, bao nhiêu người vây quanh mà không chịu cưới ai...
Ngân từ chối tất cả những cuộc mai mối khác chỉ với một lý do, chưa muốn lấy chồng. Thế rồi người ta cũng chán, chẳng muốn mối lái gì cho cô nữa, và họ còn ác khẩu &'cứ để cho ế chỏng ra thì biết thân'. Nhưng Ngân nào bận tâm miệng lưỡi thế gian.
Có một lần, đến nhà Ngân chơi, gặp chị gái của Ngân, tôi mới có cơ hội được tâm sự và hiểu ra mọi chuyện. Tôi hỏi vì sao Ngân luôn lãnh đạm với đàn ông, không chịu yêu ai thì chị ấy trả lời rằng, cô bị ám ảnh bởi quá khứ của cha mẹ...
Trước đây, gia đình cô cực kỳ êm ấm, hạnh phúc, cái hồi mà cô còn bé xíu. Nhưng đến khi lên cấp 2, bố mẹ Ngân tự nhiên xảy ra nhiều mẫu thuẫn, hết lần này đến lần khác cãi chửi nhau. Có hôm Ngân và chị gái đang ôm nhau ngủ thì nghe tiếng choảng. Cái chảo ở bếp đã không cánh mà bay ra sân. Chẳng hiểu sao đêm rồi mà hai người còn đánh nhau được, đến mức mà hàng xóm cũng phải thức dậy. Ngân run bắn khi thấy bố cầm con dao dọa giết mẹ. Lúc đó, Ngân chỉ biết ôm chị khóc mà không dám khóc to sợ bố xông vào.
Khổ nỗi, mẹ Ngân cứ chịu nỗi đau ấy suốt mấy năm vì con cái. Đến khi Ngân học cấp 3, đã lớn, đã hiểu chuyện hơn nhiều mà mẹ vẫn bị những trận đòn như vậy. (ảnh minh họa)
Vì bố Ngân nghiện rượu nên đi đêm về bị mẹ Ngân nói, và không chịu được nên ông đã dùng vũ lực với mẹ. Sáng hôm sau tỉnh dậy, mặt mẹ Ngân đầy vết bầm tím, đó là do bố Ngân đã thượng cẳng tay hạ cẳng chân đánh đập. Nhìn mẹ mà Ngân khóc toáng lên vì sợ, mắt thì tím vào, miệng sưng lên không nói được...
Khổ nỗi, mẹ Ngân cứ chịu nỗi đau ấy suốt mấy năm vì con cái. Đến khi Ngân học cấp 3, đã lớn, đã hiểu chuyện hơn nhiều mà mẹ vẫn bị những trận đòn như vậy. Vì thương con nên bà cam tâm tình nguyện chịu sự dày vò của người chồng nghiện rượu. Nhưng thấy con gái lớn, có thể tự lo cho bản thân, nhất là khi chị gái Ngân đi làm để nuôi em ăn học, mẹ Ngân mới bỏ đi.
Chị gái Ngân kể, "mỗi đêm ngủ bên cạnh em, đều thấy nó giật mình thon thót, mơ mộng và nói năng lung tung như có ai đó truy đuổi bắt nó, bắt mẹ nó. Nó gào khóc trong đêm vì sợ hãi.... Nó còn bảo, sau này lớn lên, em sẽ không bao giờ lấy chồng, em sợ số mình lại khổ như số mẹ".
Những trận đòn của ba Ngân để lại đến bây giờ khiến Ngân vẫn còn nhức nhối. Dù mẹ đã bỏ đi, ba vẫn sống cùng hai chị em, thi thoảng vẫn say sưa nhưng cũng không còn ai để trút giận nữa. Với lại bây giờ ba cũng đã già, chẳng còn sức mà gây sự. Có nói cũng chỉ vài ba câu là lại thôi...
Câu chuyện của Ngân có lẽ cũng sẽ là một bài học cho cả những người cùng trang lứa với cô sau này và thế hệ về sau, nếu có mâu thuẫn, xin đừng để con cái nhìn thấy. (ảnh minh họa)
Đó cũng chính là lý do Ngân sợ hôn nhân, sợ đàn ông. Người ta bảo sao Ngân phải khổ vậy, cô chẳng cho đó là khổ. Cô cho cuộc đời tự do lại là sướng, là thư thái, không muốn ràng buộc vào đàn ông. Nỗi sợ hãi và ám ảnh quá lớn từ thời thơ ấu đã khiến cô cảm thấy mệt mỏi, không muốn lấy chồng. Và giờ, đến 30 tuổi rồi, khi bạn bè và mọi người đã có con cái khôn lớn cả, cô vẫn chưa từng có ý định cưới chồng.
Có một lần tôi tâm sự thật lòng với Ngân, mong Ngân hiểu chuyện gia đình mới là quan trọng với người phụ nữ, Ngân cười ngượng nói run run. Cô bảo &'mình muốn có con nhưng không muốn lấy chồng, mình sợ cảnh tượng ấy lại lặp lại, mình sợ sẽ giống mẹ mình, mình là con của mẹ mà. Số mình chắc không sướng được, chi bằng xin đứa con, nuôi con khôn lớn và làm mẹ đơn thân thôi'. Không hiểu sao lúc đó tôi thương Ngân vậy, nước mắt rơi, cảm thấy vô cùng xót xa trong lòng, thương cho cô bạn vì bị ám ảnh quá khứ mà quên mất hạnh phúc của bản thân mình.
Đúng là, những cuộc bạo hành của cha mẹ tưởng chừng đơn giản, nhưng nó lại là nỗi ám ảnh cả đời đối với con trẻ. Cha mẹ, những người là người nuôi dưỡng con cái lại không thấu hiểu được nỗi khổ tâm của con trẻ khi chứng kiến bố mẹ mình đánh nhau, chửi bới nhau...
Câu chuyện của Ngân có lẽ cũng sẽ là một bài học cho cả những người cùng trang lứa với cô sau này và thế hệ về sau, nếu có mâu thuẫn, xin đừng để con cái nhìn thấy. Con cái dù có thể chưa hiểu chuyện, chưa thể can thiệp được nhưng những câu chuyện đau lòng như vậy sẽ hằn trong lòng trẻ những vết thương khó lường...
Có những đứa trẻ vì sợ hãi chuyện bố mẹ đánh nhau mà mỗi bữa cơm đều ăn không ngon, tay run run vì sợ. (Ảnh minh họa)
Đó, Ngân bạn tôi là một trường hợp mà bao nhiêu năm nay, cô vẫn không thể nào quên được, không thể nào thôi ám ảnh, thậm chí nó còn len lỏi vào cả những giấc mơ...
Các bậc làm cha làm mẹ bây giờ hãy ghi nhớ những bài học như thế này, đừng bao giờ bạo hành trước mặt trẻ nhỏ, để làm hại cuộc đời của con sau này. Kí ức xấu thì mãi mãi không thể nào mai, thậm chí ám ảnh cả đời con cái...
Có những đứa trẻ vì sợ hãi chuyện bố mẹ đánh nhau mà mỗi bữa cơm đều ăn không ngon, tay run run vì sợ. Đã là cha là mẹ, hãy cho con được hưởng cuộc sống tự do, ấm no, hạnh phúc, đừng để con phải chứng kiến những cảnh tượng đau lòng. Bạo lực gia đình luôn là vấn nạn, là nỗi nhức nhối của xã hội nhưng làm cách nào để ngăn chặn lại là một câu hỏi lớn. Vấn đề chính là ở ý thức của người trong cuộc, chính là ở nhận thức của các bậc phụ huynh, người làm cha làm mẹ. Chỉ mong, đừng biến cuộc sống của con cái thành địa ngục khi chúng hàng ngày phải chứng kiến những trận đòn do chính người thân của mình gây ra...
Theo Khampha
Lời hẹn ước của biển Mạnh ngồi nhâm nhi ly café ngắm những giọt mưa qua ô cửa sổ. Đã lâu lắm rồi chẳng có đến một cơn mưa ra hồn nào trên thành phố xô bồ oi bức này. Cơn mưa như gột sạch cái lớp vỏ bụi bặm, từng con phố nhỏ được khoác trên mình chiếc áo mới thơm tho sạch sẽ. Giọng nói đều...