Em chỉ có tình để biếu sếp
Tôi chỉ kịp tỉ tê “Em chỉ có tình đây cho anh” là lão sếp già đã cười đắc chí ôm hôn mặn nồng.
Làm tư quen rồi, bước chân vào chốn nhà nước “xa hoa” này tôi mới biết, có lắm thứ thủ tục rườm rà mà quan liêu đến như thế. Ai đời trước ngày lễ tết cả tháng trời, mọi người đã bàn tán, xì xào chọn quà biếu sếp. Tôi định lờ đi như những năm trước – khi còn làm ngoài, nhưng một bà chị mách nước, muốn giữ ghế thì đừng bỏ qua cơ hội…
Nhưng cơ hội vội đến với tôi lại khác với các bà chị kia, lão sếp già có ý dòm ngó tôi từ lâu. Vừa không mất tiền, mất sức săn quà độc lấy lòng sếp, vừa dễ dàng được cất nhắc, việc gì tôi bỏ qua cơ hội này. Chiều nào cũng vậy, khi các cô các chị về gần hết, “sếp già” lại mò sang phòng tôi chuyện trò, hỏi han. Có hôm, tôi trốn về sớm lo việc gia đình là kiểu gì, lão cũng gọi điện quát tháo. Biết ý, tôi thường nán lại làm khuya để chiều lòng sếp.
Gần cơ quan tôi có một quán cà phê yên tĩnh, bài trí đậm nét cổ đồng quê, biết rằng kiểu gì lão sếp cũng thích nơi này nên chủ động mời sếp đến đó trò chuyện. Ban đầu là tỉ tê công việc, sau là hỏi thăm chuyện gia đình. Lão sếp kể, bà vợ già của lão dạo này chán lắm, đã không “làm ăn” được gì lại còn hay lắm lời. Hết yêu sách đòi lão “cúng” hết tiền lương, còn nhắc nhở cái khoản quà cáp của đám nhân viên. Thực lòng, lão hiểu nỗi khổ của cấp dưới nhưng để chiều lòng bà vợ già, lão đành xa xôi với các cô các anh như vậy…
Như nắm được “thóp” của lão, tôi chuyển sang tỉ tê hoàn cảnh của mình. “Em tuy đã một đời chồng nhưng anh chồng cũ của em rõ chán ngắt, không có khả năng sinh con, đã thế còn đèo bòng đám em nheo nhóc còn ăn học, bà mẹ già suốt ngày ốm đau bệnh tật. Mà có mỗi thế đâu, gia đình em cũng có khá giả gì, bố bỏ mẹ con em từ lúc em còn nhỏ. Một mình mẹ nuôi em khôn lớn. Giờ đi làm như thế này nhưng cũng không yên tâm vì mẹ già còn đang một mình ở quê”.
Được lời như cởi tấm lòng, sếp đặt nhẹ bàn tay lên đùi tôi bảo, “Không sao, không quà thì còn tình chứ em”. Thầm nghĩ trong lòng, thứ tình lão nói đến tôi thừa hiểu, dù sao vừa không tốn kém sức lực, tiền bạc lùng sục quà cáp, tôi lại dễ dàng được lão để mắt tới. Tôi cũng nhẹ nhàng đặt tay lên bàn tay sếp cười hiền…
Tôi đây chỉ cần tối tối bên lão, rót vào tai lão những lời mật ngọt là có tất cả (Ảnh minh họa)
Từ tối hôm đó, hầu như chiều nào lão cũng đưa tôi đi, hết gặp đối tác, ăn uống, nhậu nhẹt, đến ngắm cảnh đêm. Sau đó là những nụ hôn, cái ôm và làm tình vội vã trong nhà nghỉ. Thú thực, tôi lại thấy yêu đời hơn cái thời cứng nhắc giữ mình trước đó. Tôi chú ý đến vẻ ngoài hơn, chú ý tìm hiểu những sở thích quái đản của lão sếp già hơn. Dù biết rõ chả thể yêu nổi lão nhưng lại quý cái công lão giúp tôi thay đổi hẳn bản thân mình. Không những thế, sau hai tháng cặp kè, lão đã đưa tôi lên làm phó phòng.
Tết gần đến, tôi chẳng phải đi tìm quà cáp mà trái lại, lão lại đi lùng của ngon, vật lạ cho tôi. Không nói điêu ngoa chứ nước hoa, quần áo hàng hiệu ngày nào lão chẳng đưa tôi đi sắm. Quà cứ đầy mà tình cứ đưa, vừa được hưởng vừa có lợi, dại gì mà tôi không đưa đẩy.
Thú thực, tôi thấy thương thay cho các chị các anh. Cứ hễ ngày lễ, ngày tết là lại tất bật “mò” đến nhà sếp biếu xén, chuyện trò lấy lòng. Có anh còn chầu chực đưa đón, đến cả cái khóa cửa nhà sếp hỏng cũng tìm cách sửa sang cho bằng được. Lại có kẻ hết “ton hót” ở cơ quan còn mệt sức kiếm em này em kia cho sếp giải trí. Nghe kể tôi lại thấy buồn cười.
Tôi đây chỉ cần tối tối bên lão, rót vào tai lão những lời mật ngọt là có tất cả. Mấy ngày giáp Tết, mật độ lão đưa tôi đi tiếp khách dày đặc, tối về, tôi chỉ kịp tỉ tê “Em chỉ có tình đây cho anh” là lão sếp già đã cười đắc chí ôm hôn mặn nồng. Thế đấy, quà tết biếu sếp của tôi chỉ thế thôi!
Theo VNE