Em chỉ có thể đi cùng anh đến đây thôi
Em chỉ có thể đi cùng anh đến đây thôi. Em vẫn sẽ là em, kiêu hãnh và cao ngạo của ngày xưa… Cuộc sống của anh không liên quan gì đến em nữa vì đó là lựa chọn của anh.
Em và anh gặp nhau là sự an bài của số phận hay là chỉ là một sự tình cờ? Em thì bất cần cuộc sống và sống không cần tình yêu, còn anh chia tay với mối tình thứ tư, người mà anh xem là tình yêu cuối cùng trong đời anh.
Sáu năm trôi qua, em mới đồng ý gặp một người không thân mấy vì anh là bạn của bạn em. Hình ảnh về anh trong em lần đầu tiên gặp mặt là một nhóc rất tội nghiệp, ngồi uống hết chai này đến chai khác…
Em nghe anh kể về mối tình của anh, em phì cười, có một sự đồng cảm với anh. Đơn giản là vì em cũng từng đau vì yêu, em đau rất nhiều, nhưng mà em đã đi tiếp rất mạnh mẽ.
Cuộc sống của anh không liên quan gì đến em nữa vì đó là lựa chọn của anh.
Trong lòng em dấy lên một cảm giác em phải kéo anh ra cuộc sống như thế này… chỉ đi nhậu và cày game, suốt ngày nhốt mình trong phòng.
Em đi với anh bất cứ nơi nào anh muốn, ở bên cạnh anh đơn giản là nghe anh nói hay im lặng bên anh. Em thành bạn của anh và một ngày em nhận ra em yêu anh. Em chịu đựng tất cả những bực dọc vô cớ của anh, em chịu đựng tất cả chỉ để kéo anh về với cuộc sống. Em làm tất cả mọi thứ: em đi nửa vòng thành phố không cần biết trời nắng hay mưa chỉ vì em biết anh cần ai đó bên cạnh. Anh hỏi em sao đối xử tốt với anh? Chỉ vì em tìm thấy hình ảnh của em ngày xưa nơi anh. Anh tội nghiệp và đáng thương, và vì… em thương anh.
Video đang HOT
Em cũng đã kéo anh ra khỏi cuộc sống chỉ có cày game, nhậu nhẹt và thuốc lá… hơn nửa năm trôi qua. Em bắt đầu thấy mệt mỏi …
Anh đồng ý đi làm, em thấy vui mừng. Cuối cùng thì anh cũng tìm thấy được niềm tin và động lực ở bản thân mình. Từ ngày anh đi làm môi trường mới và tiếp xúc những con người mới. Anh lay động lần nữa, anh đã yêu.
Em từng nói anh yêu ai hãy nói với em. Em biết nhưng anh không đã không nói với em. Em thấy buồn. Anh hạnh phúc là được rồi… Chỉ cần anh vui là được. Còn em thế nào cũng chẳng sao vì đơn giản anh yêu em thì đã yêu lâu rồi không chờ đợi đến bây giờ… Nhưng trái tim em vẫn đau vì trái tim em vẫn là da thịt và máu và em yêu anh.
Rồi một ngày anh lại về bên em sau một đêm anh đi qua đêm với người anh yêu. Anh trở về trong sự mệt mỏi và em nhìn thấy anh của tám tháng về trước ngày đầu tiên em gặp anh.
Anh trở về nói câu “Anh xin lỗi em! Anh biết là anh có lỗi với em”. Nhưng trái tim em đã bị tổn thương rồi. Em ôm anh vào lòng và nói qua hết rồi anh à mọi thứ sẽ ổn thôi, sẽ ổn thôi nhưng nước mắt em rơi. Anh chưa bao giờ yêu anh còn em quá yêu anh.
Quá lâu rồi em mới cảm nhận giọt nước mắt nóng hổi lăn trên má em kể từ ngày chia tay mối tình đầu. Em đủ khéo để anh không nhận thấy vì em không muốn anh buồn.
Nhưng cuối cùng, anh đổ lỗi tất cả do em, vì em. Vì sự hiện diện của em trong những ngày qua khiến anh mất đi tình yêu của anh, khiến anh bực dọc. Em đã làm gì chứ? Từ ngày anh đi làm, em và anh gần như không gặp nhau… em bị bệnh em gọi điện thoại cho anh thì chỉ nhận được sự im lặng. Khi anh đi bên người anh yêu thì em trở thành một người gây phiền phức…
Chỉ vì bất cẩn em làm anh đau. Anh nói với em anh không bao giờ tha thứ cho em vì làm anh đau… Tới lúc này thì em không còn sức chịu đựng nữa rồi anh à. Nỗi đau da thịt nhanh lành nhưng vết thương trong tâm hồn mãi mãi không lành…
Em buông tay… Chúc anh hạnh phúc bên người! Em chỉ có thể đi cùng anh đến đây thôi. Em vẫn sẽ là em, kiêu hãnh và cao ngạo của ngày xưa… Cuộc sống của anh không liên quan gì đến em nữa vì đó là lựa chọn của anh.
Theo Hanhphucgiadinh
Hạnh phúc của em chính là anh
Với riêng em được yêu anh dù tình yêu của em và anh không là vĩnh cửu nhưng em luôn trân trọng, gìn giữ vào sâu trái tim mình và mãi mãi song hành bên đời em: Hạnh Phúc Của Em Chính Là Anh đó, dấu yêu à !
"Anh đến với em với tất cả tâm hồn
Em đến với anh với tất cả trái tim."
Em và anh đến với nhau chẳng biết định mệnh đã sắp đặt sẵn, hay dòng đời xô đẩy em và anh gần nhau rồi yêu nhau? Mà cũng có thể trái em và tâm hồn anh cùng đồng điệu, hòa vào nhau làm một để rồi em và anh không bao giờ rời xa nhau dù khoảng cách giữa em và anh không phải là gần.
Những ngày tháng em yêu anh là những ngày tháng em hạnh phúc nhất
Anh - Dấu Yêu! Hãy cho em gọi anh như thế, một lời gọi mà trong đó chứa đựng: tình yêu, nỗi nhớ mong, sự chờ đợi khắc khoải của em dành cho anh. Anh có biết rằng những ngày tháng em yêu anh là những ngày tháng em hạnh phúc nhất, một hạnh phúc cho đến bây giờ em mới có được dù hơi muộn màng. Những giờ phút ngọt ngào, nồng nàn, say đắm khi em được ở bên anh là những giờ phút tuyệt vời nhất mà cả anh và em đều cảm nhận rằng sẽ không bao giờ có ở ai ngoài anh và em. Em sẽ khắc ghi mãi vào cuộc đời và trái tim mình, em coi đó như là bến đỗ bình yên để em vượt qua mọi giông bão của cuộc sống. Yêu anh bao nhiêu thì nỗi nhớ anh da diết bấy nhiêu và em chỉ biết khóc với sự cô đơn trong những đêm dài vô tận. Chẳng hiểu vì sao em lại yêu anh đến thế dù em vẫn biết rằng tình yêu này chỉ mang lại cho em sự đau khổ, cay đắng, xót xa. Em vẫn biết Anh không thể bên em và cùng em đi trên con đường hạnh phúc nhưng em mãi yêu anh cho đến khi nào em không còn tồn tại nữa. Mỗi dòng tin nhắn hay những cuộc gọi điện thoại ít ỏi từ nơi xa anh gửi đến em như xoa dịu nỗi nhớ anh.
Anh và tình yêu của anh đến bên đời em đã làm thay đổi cuộc sống của em. Em thấy cuộc sống ý nghĩa hơn và em biết trân trọng những gì mình đã có. Đã có những lúc em tập quên anh và không nhớ về anh nữa nhưng càng quên thì em lại càng nhớ anh và yêu anh đến cháy lòng. Em muốn mình là gió để mỗi lúc nhớ anh em sẽ dịu dàng đến bên anh ngọt ngào thì thầm vào tai anh "Dấu Yêu ơi ! Em đang ở bên anh nè, em sẽ bước vào trái tim anh viết: Em yêu anh! Hạnh Phúc Của Em Chính Là Anh!".
Anh - Dấu Yêu! Mỗi lần em thầm gọi tên anh khi nhớ về anh là một lần em rơi lệ. Em cứ tự hỏi tại sao cuộc sống lại quá tàn nhẫn với em, mọi thứ em đều có nhưng thứ mà em cần nhất, mong mỏi nhất và làm cho em hạnh phúc nhất thì em chẳng bao giờ có được. Anh biết đó là gì không? Đó là Anh- Dấu Yêu của em. Có một lần em hỏi anh "Em là gì của anh? Anh trả lời " Em là vợ anh". Khi nghe anh nói như vậy em hạnh phúc vô cùng, một hạnh phúc em đã tìm được cho riêng mình ở nơi anh. Nhưng em chỉ biết lặng lẽ bên đời anh.
Anh - Dấu Yêu! Em vẫn biết một ngày nào đó anh sẽ bỏ quên em vào dĩ vãng và chẳng còn nhớ gì về em một người đã đi qua đời anh và cũng mang đến cho anh hạnh phúc tuy không vẹn tròn. Với riêng em được yêu anh dù tình yêu của em và anh không là vĩnh cửu nhưng em luôn trân trọng, gìn giữ vào sâu trái tim mình và mãi mãi song hành bên đời em: Hạnh Phúc Của Em Chính Là Anh đó, dấu yêu à !
"Phải làm sao quên anh khi bao nhớ thương vẫn còn
Từng lời anh nói ấm áp khắc sâu trong tâm hồn
Cần làn môi anh xua tan hết những dỗi hờn
Thì thôi em giấu anh vào trong nỗi nhớ riêng mình. "
Theo Hanhphucgiadinh
Người ấy có lý do để ra đi còn em có lý do để ở lại Nắng lên rồi, ngày mới lại bắt đầu. Em cứ thế bước đi trên con đường đã chọn... Nụ cười nở trên môi sau bao ngày chỉ biết buồn và khóc. Cám ơn duyên số đã cho em gặp anh, cho em thấy được tình yêu vĩ đại của cuộc đời mình...sau những tháng ngày u ám nhất cuộc đời. 24 tuổi, em...