Em chả thèm quan tâm, chả thèm trách móc, hầu như em bỏ quên chồng thì lão lại thay đổi
Khi em đã chán nản đến cực độ, em nghĩ chồng với chả con, giờ thì mặc kệ chả quan tâm nữa, tự tìm niềm vui cho mình thôi. Thế mà lạ thay, lúc em buông lại là lúc anh thay đổi.
Khi em đã chán nản đến cực độ, em nghĩ chồng với chả con, giờ thì mặc kệ chả quan tâm nữa, tự tìm niềm vui cho mình thôi. Thế mà lạ thay, lúc em buông lại là lúc anh thay đổi.
Chồng em về cơ bản là hiền lành, tử tế. Không rượu chè cờ bạc, không gái gú bồ bịch. Nhưng ngược lại anh vô tâm và rất ham chơi. Lão mê game nên cứ đi làm về là lao vào máy tính ngồi, chả quan tâm gì đến chuyện gì nữa, mặc kệ vợ vật lộn với con cái, cơm nước, việc nhà. Nấu cơm chín gọi thì anh ăn, ăn xong anh lại ngồi máy tính cho tới khuya.
Thậm chí có hôm đi làm về ghé luôn tiệm game mà chẳng thèm nói gì với vợ, tới khuya lắc mới về. Ngày nghỉ thì đồng bọn cứ í ới. Thế là đi, có hôm đi tận 1-2 giờ sáng, hôm lại đi thâu đêm. Vợ ốm chỉ gọi điện bảo bà nội xuống chứ không chịu thuốc thang chăm sóc vợ. Con đi viện phó mặc vợ. Chủ nhật vẫn phải ra tiệm game đã.
Ngoài mê game, lão chồng em còn mắc tội lười, chẳng khi nào động tay giúp vợ bất cứ việc gì trong nhà. Thậm chí quần áo thay ra còn bạ đâu vứt đó. Con ăn, con ị, con ốm, con đau đều phó mặc vợ. Đã thế lão còn là kẻ khô khan vô tâm. Chả có ngày lễ ngày kỷ niệm gì chúc mừng vợ lấy một câu chứ đừng nói quà cáp. Cũng chả bao giờ được một lời ngọt ngào lãng mạn dành cho vợ.
Em làm đủ kiểu trên đời. Dạo đầu mới cưới về thì ngọt nhạt khuyên răn năn nỉ lão, nhưng xem chừng không hiệu quả. Về sau em sừng sổ gây sự. Chồng đi về muộn ngay lập tức vợ ca một bài. Không tức tối to tiếng thì em cũng giận dỗi trách móc nọ kia đủ điều. Vợ chồng tuần cứ phải giận nhau đôi ba lần. Tháng dọa bỏ nhau đôi lần. Lạ thay em làm đủ kiểu, thậm chí dọa bỏ mà lão cứ câng câng chả thay đổi tí nào.
Video đang HOT
Nghe bạn bè khuyên nhủ, rồi đọc báo tâm sự nọ kia, em khai thông tư tưởng. Em nghĩ ừ thì buông kệ mọi thứ đi, mình tìm niềm vui cho bản thân mình, không thì uổng một lần sống. Chồng chơi mãi rồi cũng phải chán.
Bắt đầu là việc em đề nghị chồng gửi con về ngoại đi du lịch mấy ngày với cơ quan mà chẳng thèm rủ chồng đi cùng. Sau đó thì em dành nhiều thời gian chăm chút bản thân hơn. Chiều về em gửi con hôm thì nhà nội, hôm thì nhà ngoại để đi tập gym. Có thời gian rảnh là hai mẹ con đi chơi có khi thì đi với bạn bè có khi hai mẹ con chỉ la cà quán sách, siêu thị hay công viên…
Trước đây, cứ nhất thiết ngày phải nấu hai bữa cơm nay thì hôm nào mệt là em bảo chồng đi ăn cơm ngoài, chả gò bó bản thân mình phải cố gắng vật lộn. Việc nhà cũng thế, mệt là em cứ mặc kệ đó, lúc nào khỏe làm, chả việc gì phải cố rồi đâm cau có.
Chồng chơi cứ việc chồng chơi, em chả thèm đoái hoài hỏi han trách móc nữa. Em cũng tìm lại bạn bè cũng thiết lập các mối quan hệ của mình cũng tự tìm cho mình những niềm vui riêng.
Mà lạ thay từ khi em thay đổi. Em chả thèm quan tâm, chả thèm trách móc, chả thèm mắng nhiếc, hầu như em bỏ quên chồng thì lão lại thay đổi. Bắt đầu là việc giảm chơi hơn, sau đó là những hôm vợ về muộn cũng đã chịu vào bếp. Ngày nghỉ bắt đầu chịu khó đưa vợ con đi ăn sáng, đi chơi một lúc rồi mới đi tụ tập bạn bè. Rồi thi thoảng cũng bớt thời gian đưa con đi công viên, đưa vợ đi xem phim…
Tuy chưa phải là người chồng hoàn hảo như ý, nhưng kỳ thực là lão thay đổi khá nhiều như thế cũng đủ làm em vui và thấy thoải mái hơn rồi…
Theo Afamily
Không ngờ mẹ người yêu lại chính là người đã nắm giữ bí mật lớn nhất đời em
Em bàng hoàng đến mức chào cũng không nên lời. Bởi vì em và mẹ người yêu đã từng quen biết.
Đã có lúc em muốn từ bỏ nhưng người yêu của em lại quá tốt. (Ảnh minh họa)
Chỉ vì một lỗi lầm trong quá khứ mà bây giờ cả em và người yêu đều khổ. Bây giờ nếu không kết hôn với anh, em cũng không biết phải làm sao với cái thai trong bụng. Nhưng chúng em phải làm gì để có thể được chấp nhận đây.
Nói đi cũng phải nói lại, tất cả là do lỗi của em. Ngày còn học đại học, em đã yêu một người đàn ông say đắm. Ngay đến cả đời con gái em cũng trao cho anh ta. Ai ngờ sau này em mới biết anh ta đã có vợ con từ lâu. Chẳng qua chỉ là muốn yêu đương qua đường nên mới tìm cách tiếp cận em.
Nhưng vợ của anh ta không phải vừa. Khi biết em và chồng mình qua lại, chị ta vội vàng rêu rao khắp nơi và tìm đến tận trường học của em để khiến em mất danh dự. May sao năm ấy em được cô giáo chủ nhiệm bao bọc không để tin này loan ra, nếu không có lẽ em không dám đi học nữa.
Dù mọi chuyện đến bây giờ cũng không còn mới. Nhưng em vẫn cảm thấy tội lỗi vì vô tình xen vào cuộc sống gia đình người khác. Em luôn mặc cảm với bản thân nên những năm sau đó không dám mở lòng với ai.
Không ngờ anh chẳng trách móc em nửa lời. Anh nói rằng anh không xem trọng vấn đề đó. (Ảnh minh họa)
Nhưng chuyện tình cảm rất khó nói, sau khi đi làm, em đã có tình cảm với một người đàn ông khác. Công việc của anh là giáo viên, gia đình anh lại rất gia phong và truyền thống. Bố anh là một quân nhân, còn mẹ anh cũng là một nhà giáo.
Khi xác định yêu nghiêm túc, em đã thẳng thắn với người yêu về việc quá khứ đã yêu nhầm người. Không ngờ anh chẳng trách móc em nửa lời. Anh nói rằng anh không xem trọng vấn đề đó. Cái chính là tình cảm của cả hai ở thời điểm hiện tại. Nghe anh nói vậy em cảm thấy rất yên tâm. Anh cũng không quên dặn em không để lộ chuyện này cho gia đình anh biết, nếu không muốn kết hôn cũng khó.
Nhưng điều mà em không ngờ tới là vào ngày ra mắt nhà người yêu. Bố của anh thì không sao nhưng khi nhìn thấy mẹ người yêu... Em bàng hoàng đến mức chào cũng không nên lời. Bởi vì em và cô đã từng quen biết. Cô chính là giáo viên chủ nhiệm thời đại học của em.
Từ ngày ra trường, em không còn liên lạc với nhiều người. Hơn nữa ngày ấy dù mang ơn cô nhưng cũng không phải quá thân thiết nên em đã không đi lại từ lâu. Em không ngờ khi gặp lại, em và cô phải khó xử như vậy. Sau hôm đó, cô cũng nói chuyện với em và nói rằng cô có thể thông cảm cho em nhưng cô không thể tán thành mối quan hệ của chúng em.
Bây giờ không chỉ mình cô mà cả chồng của cô cũng gây áp lực lên người yêu em. Họ đinh ninh em là người không đoan chính, xen vào gia đình người khác nên nhân phẩm cũng không ra gì.
Đã có lúc em muốn từ bỏ nhưng người yêu của em lại quá tốt. Anh vẫn quan tâm và một lòng với em. Năm nay em cũng đã 27, sợ rằng đợi chờ bố mẹ anh đồng ý thì lúc ấy tuổi cũng không còn trẻ. Em nên làm gì để được gia đình người yêu đồng ý đây?
Theo Afamily
Cứng họng vì câu đáp trả của vợ khi tôi trách móc chuyện cửa nhà Về sống với Vi, tôi mới thấm thía, lấy vợ đẹp chưa chắc đã sướng. Bao năm qua tôi đã tự lấy đá đập chân mình. Hồi trước, tôi dẫn Ngọc về ra mắt, mẹ tôi đã thở dài não nề. Mẹ bảo tôi chọn lấy vợ đẹp, chứ Ngọc xấu quá, sợ ảnh hưởng đến con cái. Nhưng tôi mặc kệ, tôi...