Em cảm thấy hạnh phúc khi từ bỏ anh
Quay về đi, có người vẫn đợi anh, còn em bước tiếp con đường mình chọn để tìm một người thuộc về em.
Nơi cuối con đường quen thuộc, những chiếc lá vàng nhẹ rơi như đưa tiễn một cuộc tình vừa mới ra đi. Cuối cùng, em và anh vẫn phải chia tay. Nó diễn ra như một kết cục được báo trước mà em và anh vẫn cố làm. Nhưng thật mừng khi chúng ta đã chia tay như thế. Đó là niềm hạnh phúc, không chỉ với em, anh mà còn cả với người con gái ấy.
Đôi mắt anh nhìn em thật sâu. Có cả ngàn lời muốn nói mà hai ta đành lặng im. Sau câu nói:”Mình chia tay, dừng lại đi”, mọi thứ trở thành vô nghĩa hết rồi. Những lời yêu thương giờ không được phép, những sự hẹn thề cũng chẳng thể nói ra. Nói ra chỉ thêm đau lòng nhau và quyết tâm chia tay lại thêm lung lạc. Chúng ta đã quyết định như thế thì hãy cứng rắn tới cùng để làm được điều ấy.
Chia tay trên con phố quen thuộc mà ngày nào ta gặp nhau. Đó là một cái kết ngọt ngào cho chúng ta. Mình tạm biệt nhau trên cung đường kỉ niệm, gửi cho nhau lời chúc phúc và mỉm cười. Em sẽ mãi khắc ghi nụ cười ấy. Nó sẽ làm chúng ta nhẹ lòng hơn rất nhiều. Em và anh sẽ không bị ám ảnh bởi một cuộc chia tay đầy trách cứ, hờn giận và oán thù. Sẽ là một lần tạ từ trong ấm áp yêu thương. Hình ảnh anh cười sẽ là điều em lưu giữ. Em cũng hi vọng rằng trong trí nhớ của anh em cũng luôn cười dù sau khi quay lưng đi, nước mắt em đã không ngừng tuôn rơi.
Em và anh gặp nhau là do duyên phận nhưng sự trớ trêu là cuộc gặp gỡ đó quá muộn màng. Nhìn vào mắt nhau, hiểu được yêu thương dành cho nhau nhưng lại không thể chạm tay vào yêu thương đó. Anh có một người con gái khác vẫn chờ để cùng thực hiện lời hứa năm nào. Không thể nói tình cảm đó không phải là tình yêu được. Có lẽ chỉ là tình yêu đó nhạt hơn so với tình yêu anh dành cho em. Nhưng bù lại, đó là người con gái đến với anh trước em, là người đã hi sinh cho anh nhiều hơn em gấp bội. Còn em, em đến sau và mới chỉ mang tới cho anh những dư vị ngọt ngào của tình yêu mà thôi.
Video đang HOT
Có lẽ em sẽ không chịu buông tay anh nếu như em không gặp chị ấy (Ảnh minh họa)
Có lẽ em sẽ không chịu buông tay anh nếu như em không gặp chị ấy. Đó là một người con gái quá tuyệt vời và em trân trọng. Em tự thấy mình bé nhỏ khi đứng trước chị ấy, tự thấy mình không có đủ tư cách để thay thế chị ấy và bước vào cuộc đời anh. Chị ấy là một người tự trọng. Chị không cầu xin anh ở lại, không hạ thấp danh dự của bản thân để làm điều đó nhưng tuyệt nhiên chị cũng không dễ dàng buông tay anh. Bởi vì anh là hạnh phúc mà chị đã phải hi sinh quá nhiều để chờ được đón nhận. Em khâm phục chị ở điều đó và em không cho phép mình cạnh tranh với chị. Em tự thấy mình không xứng!
Em quyết định chia tay anh, coi tình cảm của mình chỉ là cơn gió mát thổi qua cuộc đời. Em tin, em sẽ không đau đớn nhiều như chị khi chia tay với anh. Bởi vì em là kẻ đến sau, bởi vì tình cảm của em và anh mới chỉ nhen nhóm lên mà thôi. Nếu chúng ta dừng lại, nỗi đau của cả 3 sẽ ít hơn. Còn nếu chúng ta tiếp tục, em cảm thấy đau đớn vì đã làm khổ một người con gái khác. Anh cảm thấy tội lỗi vì trở thành một kẻ phụ tình. Còn chị ấy sẽ ôm một mối hận quá lớn trong lòng. Khi ấy, em và anh có hạnh phúc không?
Em thừa nhận mình yêu anh nhưng em tự biết em tình cảm của mình không đủ dày và sâu được như chị ấy đã dành cho anh. Chị để anh có quyền lựa chọn giữa em và chị. Em biết, anh sẽ chọn chị ấy. Đó không phải là vì thương hại hay vì cảm thấy phải có trách nhiệm mà đó là sự lựa chọn của tình yêu và tình nghĩa. Giữa hai người có quá nhiều thứ để ràng buộc mà trong đó sợi dây tình cảm là lớn nhất.
Em chia tay không phải vì sợ mình thất bại trong sự lựa chọn của anh. Ngay cả khi anh có chọn em thì em cũng từ bỏ. Vì em không thấy mình xứng đáng nhận tình yêu này. Em rồi cũng sẽ tìm được một người để em yêu thương tha thiết như cách chị làm với anh. Nhất định là như thế!
Chia tay anh trong một chiều mưa trên con đường nhỏ. Gửi lại cho nhau những kỉ niệm ngọt ngào và ngắn ngủi. Chúng ta sẽ trở thành những người bạn tri kỉ trong đời. Người con gái đó xứng đáng để anh yêu thương và trân trọng. Em cảm thấy hạnh phúc khi từ bỏ anh vì đó là một quyết định đúng đắn mà em đã làm. Cả ba chúng ta đều tốt và đều đáng được hưởng hạnh phúc của riêng mình. Chia tay cũng là một niềm vui vì nó không khiến trái tim ta mãi mang một sự dằn vặt lớn…
Quay về đi, có người vẫn đợi anh, còn em bước tiếp con đường mình chọn để tìm một người thuộc về em..
Theo VNE
Đánh mất bản thân vì bố cờ bạc
Giây phút mất lòng tin vào bố là thời khắc tôi đã đánh mất bản thân mình. Trước đây bố là thần tượng của tôi bởi lẽ bố là một con người đàn ông chăm chỉ, có học thức.
Bạn bè bố vẫn thường ca ngợi lúc trẻ ông học rất giỏi và là người duy nhất đỗ đại học. Thế nhưng cuộc đời chẳng biết đâu mà lần, bố học xong lại chọn cách về quê cày ruộng cho bà nội. Sau đấy, bố mở một cửa hiệu sửa chữa xe máy và làm cho tới tận bây giờ. Công việc của bố cũng đều đều nhưng thời gian rảnh rỗi của bố cũng nhiều bởi ông thuê thêm thợ làm cùng. Cả nhà tôi sống rất vui vẻ, cuộc sống gia đình sẽ êm đẹp như thế nếu như không có một ngày...
Mẹ gọi điện cho tôi với những tiếng nấc nghẹn ngào: "Về ngay con ơi, bố con nợ nần người ta vài trăm triệu, mẹ khổ quá!". Chỉ kịp nghe những câu như vậy thôi, tôi đã vội vàng phi xe từ chỗ làm việc về nhà. Người tôi điên đảo, vội vã lao vào nhà đã nhìn thấy giấy ghi nợ để trên bàn cùng với một nhóm người có khuôn mặt dữ dằn đứng xung quanh. Bố tôi cúi gầm mặt không nói năng gì, mẹ tôi nức nở van xin người ta, còn tôi đứng trơ như bức tượng đá.
Cuộc sống của gia đình tôi những ngày sau đó vô cùng chật vật. Cả nhà đau đầu nghĩ cách xoay sở tiền để trả cho những lần ham mê cờ bạc của bố. Thần tượng của tôi đã sụp đổ, tôi mất hết lòng tinvới bố, đêm nào tôi cũng khóc trong thầm lặng bởi lẽ tôi đã quá thất vọng khi biết sự thực đau lòng về bố mình. Hóa ra bố tôi cũng tầm thường như bao người đàn ông chỉ biết lao đầu vào trò cờ bạc đỏ đen để rồi vợ con phải khốn đốn.
Tôi nhớ lại những gì bố đã dạy mình từ lúc còn nhỏ: phải trung thực, ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ. Còn bố tôi thì sao? Ông đã thành thực với vợ con chưa? Tôi chỉ có một cảm giác như mình đã bị lừa dối từ rất lâu, dù bao nhiêu sự cố gắng trong học tập, công việc của tôi góp một phần không nhỏ từ sự động viên lớn lao của bố. Vậy mà cuối cùng, bố cũng để lộ góc tối bên trong với vỏ bọc là một người hiền lành, chăm chỉ...
Tôi chỉ muốn lấy chồng để không phải nhìn thấy mặt bố (Ảnh minh họa)
Cuối cùng, mẹ tôi cũng quyết định bán hết đất vườn để trả nợ cho bố. Hai bố con tôi từ hôm đó chẳng nói năng với nhau câu nào. Cũng chính vì không muốn gặp mặt bố, tôi thường xuyên đi chơi với một người bạn trai mới quen. Mặc dù không có cảm tình nhiều với người bạn trai đó, nhưng tôi vẫn muốn thử bởi lẽ trong lòng tôi vô cùng trống trải, cần có một chỗ dựa.
Tôi đến với anh như để trốn tránh người bố mà tôi đã từng rất tự hào. Sau hai tháng tìm hiểu, gặp gỡ người bạn trai đó, tôi đã có một quyết định khiến cả nhà sốc: "Con sẽ lấy chồng". Mặc cho mẹ và chị gái tôi khuyên ngăn trước hành động vội vàng của mình nhưng tôi không để tâm đến điều đó. Tôi đã lựa chọn và sẽ lấy anh dù chúng tôi chỉ mới tìm hiểu nhau ba tháng. Tôi thực sự muốn thoát khỏi căn nhà đó để không còn nhìn thấy mặt bố dù biết rằng, những gì tôi đang quyết sẽ làm cho bản thân tôi không thoải mái và không thực sự hạnh phúc.
Tôi không biết bản thân mình có yêu anh hay không chỉ biết rằng tất cả những khiếm khuyết của anh tôi đều bỏ qua hết. Cũng có thể tôi đang cần tìm chỗ trú nên tôi cho mình cái quyền được thiếu trách nhiệm với bản thân. Giây phút mất lòng tin vào bố là thời khắc tôi đã đánh mất bản thân mình. Tôi đã quyết định con đường mình đã chọn và sẽ dấn thân vào nó. Dù biết rằng, cuộc sống phía trước vẫn còn đó những chông gai và cái giá mà tôi sẽ phải trả sẽ rất đắt. Tôi chỉ biết nhắm mắt và bước đi trong tuyệt vọng!
Theo VNE
Tôi chỉ muốn đâm đầu xuống sông Mỗi khi nghĩ đến việc phải về ngôi nhà ấy, tôi chỉ muốn đâm đầu xuống sông Sài Gòn. Thùy Vân, cô em dâu út của tôi đòi gắn máy lạnh trong phòng riêng của hai vợ chồng cô ta. Chuyện sẽ chẳng có gì ầm ĩ nếu họ tự bỏ tiền ra mua sắm. Đằng này, Thùy Vân òn ỉ mẹ chồng...