Em buồn, vậy tại sao chẳng khóc đi?
Chạm nhẹ nỗi nhớ bâng khuâng trong sâu thẳm trái tim, vài giọt buồn cứ rỉ máu nhỏ giọt đều đều làm lòng em tê tái. Từng làm sương đêm đông lạnh quyện đau xót làm mắt em ướt nhòe một chút, một chút thôi! Tại sao em chẳng thể bật khóc vỡ òa cho vơi bớt niềm đau?
Có chăng là vì em đã quá đau, quá sầu, nên giờ đây yêu thương dù có vụt mất em vẫn nín thinh ôm nỗi đau một mình? Những yêu thương đớn đau từng trải qua với em đều đã đủ lớn, đủ làm em bất khóc bất kì lúc nào. Nhưng vì đã có quá nhiều tới nỗi em không còn có thể khóc. Em phải mạnh mẽ lên để bước đi qua những niềm đau ấy. Có lẽ vì thế mà em quên mất rằng mình có cái quyền yếu mềm, quên mất đi những giọt mặn chát lăn dài trên gò má bao lâu này đã khô cả rồi.
Những yêu thương không trọn vẹn đã gửi em tới một miền cảm xúc thật kiên cường, dù có đau khổ mấy em cũng chẳng bật khóc. Bởi em níu giữu cho mình một nơi để bấu víu khi mọi thứ sụp đổ – đó là những cảm xúc nhạt nhòa, chẳng còn đủ để làm em bật khóc! Vì em đã quen đớn đau, nên bây giờ em không còn sợ điều đó nữa. Dẫm đạp lên cả thân xác yếu đuối, em can đảm bước qua bao khổ đau – đơn giản vì trái tim em đã lạnh hơn nhiều lắm. Sức chịu đựng của chính em được nâng lên rất nhiều – từ một người chỉ biết ôm mặt khóc nức nở mỗi khi thấy trống trải, thấy cô đơn, em dần biết tự bảo vệ, chở che cho mình. Một vài niềm đau như thế có đáng là bao. Phải không nào cô gái?
Thế nhưng đôi lúc sự can đảm lại khiến em thấy hoang mang vô cùng. Em giữ trong mình muôn vàn thứ tạp nham không rõ, không muốn tách bỏ chỉ vì muốn cho bản thân mình thật vững chắc, không một thứ gì có thể xô ngã chính em. Tốt đẹp trong mạnh mẽ là thế đấy – nhưng rồi đến lúc đã quá mệt mỏi em lại không thể buông tha cái kiên cường trong chính trái tim mình. Em không thể tự tách mình ra khỏi những thứ hỗn độn và em chẳng còn có thể bật khóc dù đớn đau cứa vào tim trăm ngàn vết thương chảy ra một thứ chất lỏng màu xám xịt.
Video đang HOT
Em muốn gọi mình về lại miền mong manh, yếu mềm để rồi òa khóc cho vơi hết mọi đau khổ. Sau đó, lại ngược thời gian về lại với nơi em đang cẩn thận bước đi từng bước. Bước ngắn hay dài không quan trọng, quan trọng là em muốn bản thân sẽ không bị những khổ đau dày vò thêm nữa!
Nhưng như thế là quá tham lam đúng không? Ta chỉ có thể lựa chọn một trong hai mà thôi và có lẽ em sẽ cố gắng tìm một nơi cất giấu những buồn tủi, mất mát, khổ đau cho riêng mình. Từ đó em lại vẫn có thể sống tốt, thật kiên cường và mạnh mẽ. Em vẫn không thể khóc, không thể gục ngã dù có bao nhiêu xô đẩy, đón đưa trong cuộc đời.
Em không khóc, bởi em đã quá đau! Giọt nước mắt ấy em chẳng cho phép được trực trào ra một cách dễ dàng. Đừng hỏi vì sao đứng trước từng ấy đớn đau em lại lạnh lùng tới thế!
Theo VNE
Chồng được gái bao không chịu quay về với vợ
Càng gần đến ngày Tết, tôi càng cảm thấy xót và và đau đớn khi không khí gia đình vắng lặng.
Giờ này, chồng tôi đang hạnh phúc bên người đàn bà khác dù cô ta không được pháp luật bảo vệ, không phải là người vợ hợp pháp. Nhưng cô ta có tiền, vì thế mà chồng tôi ở lì chỗ cô ta không về với vợ con.
Vợ chồng tôi cưới nhau được hơn 5 năm. Khoảng thời gian đó đâu phải là quá nhiều vậy mà anh ta đã bỏ tôi đi ở với người tình được hơn nửa năm nay. Chị ta là người làm ở khu công nghiệp, giàu có, lại một thân một mình nên anh ta si mê. Nghe nói chị ta cũng từng có một đời chồng nhưng rồi ly hôn. Giờ gặp chồng tôi, hai bên trơ trẽn, bất chấp cách nhà tôi chỉ tầm 20km nhưng vẫn đến ở với nhau công khai không lo sợ điều gì.
Bản thân tôi không phải là người ham đấu đá. Tôi đã từng gặp chị ta, nói cho chị ta phải, trái, đúng, sai với hi vọng chị ta từ bỏ ý định cướp chồng người nhưng chị ta không nghe. Tôi không muốn đánh ghen hay làm lớn chuyện vì nghĩ còn để cửa cho hai vợ chồng quay về. Nhưng họ không muốn như thế. Chị ta và chồng tôi vẫn sống với nhau, giờ cô ta còn đang có bầu với chồng tôi và đó là con trai.
Nhân tình của chồng tôi giàu có nên anh ta chẳng thiết đến vợ con mà ở luôn chỗ người tình (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ sinh được hai cháu gái, bản thân tôi là người sức khỏe yếu. Trước khi chồng tôi ngoại tình công khai như vậy, hầu hết tôi chỉ ở nhà dọn dẹp nhà cửa, trồng rau, làm việc nhẹ nhàng và chăm sóc con cái. Còn lại tất cả tiền là do chồng tôi lo. Bây giờ mặc dù đi ngoại tình, anh ấy vẫn có ý thức chăm sóc hai con bằng cách gửi tiền về. Thậm chí vì nhân tình của anh giàu nên hàng tháng anh gửi tiền cho tôi còn nhiều hơn so với trước kia vì anh không phải chi tiêu gì, toàn bộ do nhân tình lo nên cũng dư giả.
Tôi cũng đã nghĩ tới chuyện ly hôn nhưng chồng tôi không chịu. Anh ta nói nếu thích thì tôi cứ đơn phương ly hôn chứ anh ta không chịu kí vào đơn ly hôn. Tôi thực sự cũng không hiểu vì sao anh ta lại làm như vậy khi mà giờ đây anh ta đâu có về với vợ, với con. Tôi ly hôn không phải tham vọng lấy người chồng khác vì tôi biết sức khỏe của mình yếu, cũng chẳng sinh nở được nữa nên tôi không có ý định tái hôn.
Liệu tôi có nên ly hôn không khi mà chồng sống ngang nhiên với người tình? (Ảnh minh họa)
Cũng chính vì lí do đó mà tôi lại càng băn khoăn không biết có nên ly hôn hay không. Với tôi bây giờ chuyện vợ chồng không còn quan trọng nữa. Tôi ly hôn cũng không định tái hôn thì có chồng hay không cũng đâu là điều phải quan tâm. Vì thế mà tôi mới không biết có nên ly hôn không. Bởi nếu ly hôn thì tôi nuôi các con khó khăn hơn nhiều vì sức khỏe tôi yếu không thể làm tất cả mọi việc mà nuôi con được. Như vậy con tôi cũng khổ. Hay là tôi cứ chấp nhận cảnh sống này, mặc cho anh ta muốn sống với ai thì sống, miễn là hàng tháng anh ta gửi tiền cho tôi nuôi con là được? Giờ đời tôi chỉ biết đến các con mà thôi. Vì các con tôi sẵn sàng chịu thiệt thòi. Tôi chỉ thương các con đi ra ngoài bị mọi người dị nghị, về nhà các cháu khóc mếu: "Mẹ ly hôn đi, thà chấp nhận bị người ta chê cười vì bố mẹ bỏ nhau còn hơn là cái cảnh bố ngang nhiên đi sống với bồ như thế".
Các cháu chưa hiểu chuyên nên nghĩ như thế là hơn nhưng thực sự nếu ly hôn tôi nuôi các cháu không nổi. Tôi phải làm gì bây giờ?
Theo VNE
Bạc đầu vì nợ nần anh chị em trong nhà Vợ chồng tôi vay anh trai 20 cây vàng vào năm 2003, giá khoảng 170 triệu, đến lúc tôi trả, anh trai bán được 640 triệu đồng. Tôi biết anh trai sẽ trả lại một phần nhưng bao nhiêu thì chưa chốt lại. Tôi suy nghĩ nhiều bạc hết cả tóc. ảnh minh họa Vợ chồng tôi vay anh trai 20 cây vàng...