Em bỏ anh đi theo ai kia
Tình yêu suót 4 năm qua cũng không thể giữ chân được người con gái anh yêu thương.
Vậy là mình đã kết thúc rồi phải không em? Có lẽ giờ đây em đang vui vẻ, hạnh phúc chuẩn bị đám cưới với người em đã chọn.
Em biết không, cái ngày em nói em phải đi, đi theo người ấy… con tim anh đã chết lặng. Mình đã yêu nhau 4 năm qua, thời gian mình ở bên nhau cũng không được nhiều nhưng những phút giây đó mình đã thật hạnh phúc.
Bao niềm vui, bao kỷ niệm, bao yêu thương… chúng mình đã có với nhau. Anh hạnh phúc nhất là những khi thấy nụ cười nở trên môi em, rất thích được gọi em là “đồ hấp”… vì anh yêu cái tính trẻ con vô tư đó.
Anh từng ước mình sẽ đi cùng nhau đến hết cuộc đời này. Đã từng mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ. Nhưng giờ có lẽ em đã quên, còn riêng anh thời gian, khoảng cách, những bộn bề lo lắng của cuộc sống cũng không xóa nhòa được bóng hình em với những yêu thương, nỗi nhớ.
Video đang HOT
Em ở nơi phương xa đó, hãy cứ sống thật hạnh phúc em nhé! (Ảnh minh họa)
Chưa lúc nào anh nghĩ mình có thể quên được em. Anh thực sự không hiểu tại sao em lại thay đổi nhanh đến như vậy? Vì anh đã quá vô tâm, vì em đã quá vô tình hay vì một điều gì đó?
Anh biết anh chẳng được như người ta, anh chỉ có hai bàn tay trắng. Anh chỉ hận mình vô dụng không giữ nổi tình yêu cho mình….
Anh xin lỗi vì ngày cưới của em anh sẽ không tới bởi, anh không đủ dũng cảm để đối mặt với sự thật này. Có những lúc anh tưởng chừng mình đã gục ngã, cuộc sống của anh sẽ còn ý nghĩa gì nếu thiếu vắng em… nhưng em đừng lo, rồi anh cũng sẽ vượt qua được thôi em ạ!
Em ở nơi phương xa đó, hãy cứ sống thật hạnh phúc, sống thật tốt với những gì em đã quyết định và lựa chọn. Ở nơi đây anh sẽ luôn chúc phúc cho em!
Theo VNE
Tôi tự nguyện cặp bồ với anh
Tôi đã chia tay khi biết anh có vợ con. Nhưng rồi, chẳng hiểu sao tôi vẫn quay lại với anh một cách tự nhiên, không gượng ép. Tôi hiện giờ thật sự hoang mang và không biết phải làm sao hết. Tôi rất mong sau khi đọc những lời này, các bạn hãy cho tôi một lời khuyên bởi là người trong cuộc nên tôi không thể biết thế nào là đúng, là sai.
Tôi và anh tình cờ quen nhau trong một lần online. Sau vài lần nói chuyện, tôi cho anh số điện thoại và chúng tôi đã có những ngày tháng nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Anh là bộ đội, hơn tôi 3 tuổi, người nhỏ nhắn và khá duyên. Ngoài nói chuyện, chúng tôi cũng đã gặp mặt và đi chơi. Chúng tôi đều nhận thấy rất hợp nhau trong cách sống cũng như suy nghĩ.
Một ngày, anh bảo yêu tôi và nói rằng không thể sống thiếu tôi được. Tôi cũng có cảm giác như vậy nên đã đồng ý. Chúng tôi quen nhau được nửa năm, mặc dù nhà anh gần chỗ làm của tôi, chỉ cách khoảng 20 cây số, song chưa lần nào anh nói tôi về nhà chơi. Đồng nghiệp của tôi ai cũng hỏi tại sao chúng tôi chưa tính tới chuyện hôn nhân bởi tôi hiện nay cũng 24 tuổi. Là một người hay suy nghĩ nên tôi có cảm giác rất khó tả.
Rồi anh thông báo anh sẽ đi học tiếp hai năm, anh nói tôi hãy chờ anh. Với tôi, khoảng thời gian đó không phải là dài và tôi sẵn sàng chờ đợi anh nếu không có một ngày, tôi đem chiếc laptop của anh về và biết được sự thật. Tôi tình cờ vào mục đơn nghỉ phép của anh, thấy anh xin nghỉ phép với lý do con bị bệnh. Thật sự khi đọc tôi rất hoang mang. Tôi gọi điện hỏi thì anh nói đó chỉ là lý do anh nói ra để được nghỉ nhưng tôi đâu phải là con nhỏ ngu ngốc, dễ tin vào điều đó. Tôi gặng hỏi thì anh cho tôi biết anh đã có vợ và hai đứa con. Lúc đó với tôi trời đất như sập xuống, tôi khóc rất nhiều và đau khổ.
Anh gặp tôi và giải thích rằng đó là do trước kia anh đi học ở Đà Nẵng, trong lần đi nhậu say, hai người đã không làm chủ được bản thân. Sau lần đó, chị đã có thai nhưng do không có tình cảm nên anh không cưới mà vẫn chịu trách nhiệm. Đến khi bé được 3 tuổi, gia đình bên nhà gái đòi kiện và bắt anh phải cưới. Vì nghề nghiệp và danh dự, anh buộc phải làm theo.
Vốn là con nhà giàu, tuy hơn tuổi anh nhưng chị vẫn rất trẻ con. Ngoài chăm sóc con cái ra thì chị không hề đụng tới việc nhà, rất nhiều lần về nhà hay tự ý bỏ đi mà không cho gia đình anh biết. Mặc dù chán nản song anh vẫn cố gắng chịu đựng. Khi biết chị mang thai lần thứ hai, gia đình chị bắt phá nhưng anh không chịu vì anh nghĩ nếu sinh thêm con, trách nhiệm sẽ nhiều hơn và anh mong chị thay đổi để các con khỏi khổ.
Ngay sau khi anh đi học, chị đã lại một lần nữa bỏ về nhà mẹ mà không nói cho gia đình anh biết (Những chuyện này tôi cũng đã kiểm chứng lại và biết đều là sự thật). Anh chán nản và tâm sự với tôi rất nhiều. Anh buồn và thật sự tôi cũng cảm thấy buồn. Và rồi không biết từ lúc nào, chúng tôi quay lại với nhau. Tuy chưa ly dị nhưng anh cũng đã đưa tôi về nhà chơi trên danh nghĩa bạn bè. Thật sự bây giờ, khi quay lại nhưng trong lòng tôi vẫn suy nghĩ nhiều lắm. Tôi luôn cảm thấy có lỗi và suy nghĩ rất nhiều. Tôi không biết phải làm sao nữa? Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên xem tôi phải thế nào cho đúng.
Theo Ngoisao
Bức bí trong cuộc hôn nhân 'bắt vạ' Khi tôi chia tay, đêm nào cô ấy cũng đến nhà và tìm cách làm 'chuyện ấy' với tôi. Sau đó, cô ấy còn đem chuyện kể với sếp tôi để ép tôi phải cưới. Tôi có người yêu từ năm thứ hai của đại học. Là người đa cảm nên ngay từ khi gặp vợ tôi bây giờ, tôi đã không cầm...