Em biết, mình vẫn còn yêu nhau
Em để trên subject YM của mình “Đón xuân này em nhớ xuân xưa”, anh đã hỏi em sao để thế. Nhưng em biết, anh hiểu em muốn nói gì. Vậy là chúng mình đã chia tay 10 tháng rồi.
Đến bây giờ em vẫn còn khóc mỗi khi nhớ đến anh. Em đã cố gắng tìm bóng hình khác lấp vào khoảng trống của anh, nhưng mọi chuyện vẫn đâu vào đấy, khoảng trống của anh ở trong em vẫn nguyên vẹn như ngày nào. Em biết, cả hai chúng ta vẫn còn yêu nhau, anh vẫn còn quan tâm đến em nhiều lắm.
Mỗi khi máy tính em trục trặc, anh luôn là người sửa nó cho em. Em muốn học một khóa học nào, anh là người tìm hiểu và tư vấn cho em. Mỗi tối, em online muộn, anh luôn nhắc em ngủ sớm như ngày nào, cái ký hiệu mỗi lần mình chúc ngủ ngon anh vẫn không bao giờ quên gởi cho em mỗi tối. Vậy mà mình lại không còn là của nhau nữa chỉ vì “không hợp nhau”.
Cách đây vài ngày, mình gặp nhau ở nhà anh L, người đã từng là ông mai của hai đứa mình, và với những gì anh thể hện, không ai nghĩ mình đã chia tay nhau. Em suýt khóc khi thằng cháu của anh L vui miệng kể với anh kỷ niệm chuyến đi Vũng Tàu 2 năm trước mà trong đó có anh và có em. Tại sao anh nhỉ, tai sao mình không thể như ngày xưa, yêu nhau và chăm sóc cho nhau mà phải chia tay. Sao anh không cố gắng để để khắc phục những khuyết điểm của nhau để ngày một hòa hợp hơn? 30 t.uổi, em đã quen rất nhiều người, là bạn bè có, mối quan hệ ở mức tìm hiểu nhau có, nhưng anh là người em phát hiện mình yêu nhất. Người mà em đã khóc rất nhiều, đã tưởng mình không bao giờ đứng dây nỗi khi mất anh. Em luôn ao ước một ngày nào đó, anh sẽ nói với em “Mình làm lại từ đầu, em nhé!”.
Em sẽ hạnh phúc lắm nếu điều ước đó thành hiện thực. Em sẽ không để mất anh lần nữa. Nhưng mơ ước cũng chỉ là ước mơ. Xuân này em đã không có anh bên cạnh, không được cùng anh xuôi ngược trên những con đường đón tết, không được tay trong tay đi hội chợ hoa xuân, không được cùng nhau len lõi trên phố xem viết thư pháp. Em nhớ anh nhiều lắm. Em yêu anh nhiều lắm. Tình yêu ấy vẫn nguyên vẹn trong em, anh à.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ký ức buồn
Ký ức vẫn cứ hiện về nguyên vẹn trong nó. Nó phải làm sao bây giờ? Quên tưởng dễ nhưng sao mà khó quá anh à. Nó cứ tự dằn vặt mình, khổ sở. Nó khóc, khóc để cho ký ức kia theo dòng nước mắt rơi xuống và nhạt nhòa đi. Nhưng vô ích...
Nó chẳng thể nào quên những gì anh đã nói với nó, tất cả vẫn hiện hữu trong tâm trí của nó. Nó miên man trong những suy nghĩ rồi chợt sững lại trước một câu nói mà anh đã nói với nó. Câu nói đã khiến nó chẳng còn biết phải nói gì ngoài sự im lặng. Nó còn nhớ, lúc đó nó đã muốn khóc, khóc thật nhiều nhưng lại không thể nào bật khóc được. Nó không muốn anh nhìn thấy sự yếu đuối của nó. Nó thấy tim mình đau nhói. Nó đã suy nghĩ rất nhiều về những gì nó muốn nói với anh vào ngày hôm đó nhưng cuối cùng chẳng nói được gì cả, anh đã không cho nó cơ hội để nói. Nó đành giữ tất cả cho riêng mình và câm lặng.
Nó thu mình vào trong vỏ ốc xấu xí, cuộc sống của nó bây giờ là một chuỗi dài những ngày buồn, tâm hồn nó chẳng lúc nào bình yên cả. Nó cứ đi về thui thủi một mình, lặng lẽ, chẳng buồn nói cười với ai. Nó nhớ anh, nhớ rất nhiều. Nó muốn được anh ôm vào lòng, vỗ về yêu thương nó. Ngày nào nó cũng chờ điện thoại và những tin nhắn của anh dù nó biết rằng anh sẽ chẳng bao giờ còn nhớ đến nó. Nó muốn gọi điện thoại để được nghe giọng nói của anh nhưng để làm gì và biết nói gì. Chẳng lẽ nào lại nói với anh rằng nó nhớ anh, nó yêu anh sao? Điều đó có ý nghĩa gì với anh và với nó nữa sao? Nó biết rằng nó thật ngốc khi cứ mãi giam hãm mình trong ký ức. Lời nói của anh lại văng vẳng bên tai nó, cảm giác thật chênh vênh. Đau lòng...
Nó đã tưởng rằng nó sẽ chẳng bao giờ có thể rơi thêm một giọt nước mắt nào vì anh nữa, nó tưởng rằng hình ảnh của anh đã phai mờ trong nó. Nhưng không, tất cả vẫn còn đó, anh vẫn tồn tại trong tận sâu thẳm trái tim và tâm hồn nó. Ký ức buồn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nếu em còn nguyên vẹn thì em đã không mất anh Vật vã và đau đớn, con tim như muốn xé thành từng mảnh, tôi muốn hét lên thật to, đ.ập tan mọi thứ để tôi không thể còn thấy cảm giác đau đớn thế này nữa. Giờ tôi ngồi đây với những giọt nước mát cứ lăn dài trên má, còn anh đã vụt mất như một ngôi sao băng chỉ vì một...