Em bị anh “đá” ở tuổi 19 ngọt ngào
Em và anh, chưa lần nào gặp mặt. Em và anh, chưa cùng nhau thực hiện hết những lời hứa, nên em vẫn còn chờ đợi, sự chờ đợi mong manh.
Giờ này, phố phường đã yên tĩnh lắm rồi, trên mạng cũng không còn ai online đêm nữa. Hôm nay tròn 6 tháng em và anh không còn liên lạc.
Chính thức mà nói, em đã bị anh “đá” ở tuổi 19 ngọt ngào. Sáu tháng qua, tất cả chúng ta đã thay đổi thật nhiều, em cũng vậy cười nhiều hơn mỗi ngày nhưng sau nụ cười ấy, em không biết, trong tim mình liệu có là nước mắt? Đêm nay, em tỉnh giấc sau ít phút chập chờn, sờ lấy điện thoại, đúng ngày này, giờ này nửa năm trước, anh nói lời chia tay.
Em buồn bã, tình ảo mà sao đau vậy? Anh không phải là người đàn ông đầu tiên em thích nhưng là người đầu tiên em yêu. Thực sự là một tình yêu. Cho đến bây giờ, em cũng không định nghĩa nổi yêu là gì. Nhưng có thể nói rằng anh là tình yêu đầu tiên của em, vì là tình đầu tiên nên đau lâu lắm. Quen nhau và yêu nhau trên mạng, có được gọi là một mối tình không?.
Em có quá ngu muội khi yêu một người qua mạng không? Có tin được anh không? Liệu anh có phải người xấu không? Tất cả những nghi ngờ ấy được em bỏ qua một bên. Khi anh hỏi em có tin anh không, em đã vờ như là không tin anh, nhưng ai biết được, con số 99% đó còn lớn hơn 100%. Phải, em tin anh hơn cả 100%, dù em và anh chưa từng gặp mặt
“Tình ảo” đấy, nhẹ nhàng anh nhỉ? Những ngày tháng ấy, hai ta như những người tri kỷ, hơn cả tình bạn, đó là tình thân, hình ảnh Khánh Ly ngồi trong lòng Trịnh làm em nhớ mãi, đó như một lời khẳng định anh dành cho em. Chúng ta yêu nhau khi trong mỗi người đều có một quá khứ. Không ai đánh cắp được quá khứ, vì vậy em đã yêu luôn cả quá khứ của anh, yêu cả người con gái ấy, nhưng cuối cùng, anh mang cả chị đi mất, còn mình em đứng lại nơi này.
Hà Nội đã qua hai mùa đấy, em muốn quên thật nhanh, nhưng những lời anh tâm sự còn đâu đó quanh đây khiến lòng em đau nhói. Thực tại phũ phàng quá, trái đất xoay, lòng người đổi thay.
Anh khiến em yêu anh, yêu Hà Nội và yêu cả đất nước anh đang sống. Em háo hức mỗi khi ngồi trước màn hình máy tính, ấm áp khi nhận được tin nhắn offline mỗi sáng. Đó là những tình cảm rất thật, sâu thẳm trong tâm hồn em.
Những dự định đón anh trở về, như in sẵn trong đầu em mỗi ngày, những câu nói, những tâm sự, những niềm vui, những giận hờn nho nhỏ, những món quà xuyên biên giới, những lá thư, và cả những nhành lan, anh nhờ em gái tặng em trong ngày sinh nhật, đó chẳng thể phủ nhận được là chúng ta đã từng yêu nhau phải không anh?
Video đang HOT
Khi mình chưa bắt đầu, anh ngỏ lời được ôm em như một người bạn trong ngày em tốt nghiệp, anh ngỏ lời muốn em đón anh trong ngày anh trở lại quê hương, bởi anh ra đi để chạy trốn một tình yêu, bởi anh nói anh sẽ trở về khi có một ai đó sẳn sàng chờ đợi. Nhưng tất cả đã thay đổi, anh đã tìm thấy người đó.
Em đến trước nhưng bị bỏ lại. Bởi chúng ta chưa khi nào gặp nhau nên anh thấy chênh vênh, anh lựa chọn người đó vì người đó là một khởi đầu tốt đẹp của anh. So với anh, em thật kém cỏi và không xứng đáng. So với người đó, em chẳng có gì ngoài tình cảm của mình, điều em tự hào nhất. Khi anh bên người đó, em chỉ biết nhờ người đó yêu anh thật nhiều, thêm cả phần của em nữa.
Lời hứa đưa em đi lang thang đêm Hà Nội, đưa em đi chợ hoa vào một sáng tinh mơ, đưa em về làng tranh Đông Hồ, đưa em về nhà mẹ nuôi, nấu cho em món canh cá, hay ôm em vào lòng, hay hứa bên cạnh em, sẽ chẳng bao giờ là sự thật, nhưng em vẫn ngày đêm nhớ về nó. Ai bảo em luôn là người thiếu thốn tình cảm? Ai bảo anh dạy em nhiều thứ quá, từ hoàn thiện con người đến những vấn đề xã hội, ai bảo em yêu anh nhiều vậy nên giờ đây em vẫn mãi dằn vặt trong cơn mộng mị này?
Anh, hôm nay là tròn 6 tháng, em không cùng anh đi chung một con đường, em tưởng mình không bao giờ khóc vì anh nữa, nhưng em chẳng làm được như vậy, đúng vào giờ này, em lại tỉnh giấc và nước mắt em rơi, những giọt lệ 6 tháng nay âm ỉ trong em, hôm nay bắt đầu rơi vì em nhớ anh, nhớ một người đang hạnh phúc bên người khác, nhớ một người đã từng là người yêu ảo của em
Nhưng thôi, tất cả cho vào một chữ duyên, chữ nợ
Hà Nội chuyển mùa, em thèm lắm một bàn tay dắt em đi qua những đoạn khó khăn này, thèm lắm một bờ vai cho em dựa mỗi khi mỏi mệt. Hoa sữa cuối thu, những chùm hoa sữa cuối cùng càng làm em nhớ anh khôn xiết, nhớ ngày này năm trước chúng ta đang nói chuyện gì. Dù em biết, như thế này chẳng tốt chút nào, nhưng con tim em đã chế ngự lý trí.
Lời anh hứa, năm nay anh sẽ về, về tìm em. Nhưng giờ đây, em chẳng còn quyền hy vọng, sao em cứ chờ? Em đã trách thật nhiều bởi anh lạnh lùng và nhẫn tâm, bởi anh ra đi nhanh quá, nhưng sao qua cơn giận, em vẫn nhớ anh? Em sẽ sống thật tốt và trở về là một em của ngày nào, sống tốt hơn cả khi có anh. Và lòng em vẫn còn một khoảng trống…
Em và anh, chưa lần nào gặp mặt. Em và anh, như hai con đường song song không bao giờ cắt. Em và anh, chưa cùng nhau thực hiện hết những lời hứa, nên em vẫn còn chờ đợi, sự chờ đợi mong manh. Nhưng thôi, tất cả cho vào một chữ duyên , một chữ nợ. Đừng băn khoăn anh nhé!
Ngày mai, em sẽ trở lại là em, xin cho em một lần yếu đuối gọi tên anh, tiếng anh thân thương yêu dấu.
Hạnh phúc và bình an anh nhé. Bởi anh biết, anh hạnh phúc thì em cũng hạnh phúc mà…
Theo VNE
Tôi luôn tự hào khi có em gái là lesbian
Hãy cứ ngẩng cao đầu, cứ tự hào dù mình có là người đồng tính.
ảnh minh họa
Được biết đến câu chuyện của một bạn bị em gái người yêu bày tỏ tình yêu đồng giới, tôi rất đồng cảm với những gì mà bạn đang phải trải qua. Tuy nhiên, tôi không thể đồng tình với lời khuyên "hãy giữ kín chuyện này", rồi "hãy giữ khoảng cách với cô ấy", "tránh mặt cô ấy" của rất nhiều bạn đã bình luận ở bên dưới. Thật sự, nếu các bạn không phải người trong cuộc thì không thể hiểu hết được những gì mà họ phải trải qua đâu.
Em gái tôi là lesbian. Khi mới biết em gái mình như vậy, lại còn nghe từ chính miệng nó nói ra, tôi thật sự rất shock. Shock đến nỗi tôi cứ ngồi ngây người ra, không nói được câu nào mặc cho nó vừa khóc vừa giải thích. Thật sự là lúc ấy trong lòng tôi vô cùng sợ hãi. Tôi cảm thấy ghê sợ chính em gái của mình - người mà ngày nào tôi cũng ngủ chung giường từ nhỏ cho đến bây giờ. Tôi muốn tránh xa nó, càng xa càng tốt... Chính những phản ứng lúc đấy của tôi đã khiến nó bị trầm cảm. Tôi còn nhớ những ngày đen tối đấy, chị em tôi giống như kẻ thù, cứ nhìn thấy tôi là nó lại sợ hãi, quay lưng đi.
Nhưng rồi, có lẽ cũng bởi nó là đứa em gái ruột thịt của mình nên tôi không thể chối bỏ dù có sợ hãi đến mức nào. Chúng tôi mất gần nửa năm để tôi làm quen với việc có một đứa em là les và vứt bỏ các định kiến của mình. Nhìn em mình lo lắng, sợ hãi, đau khổ, lần đầu tiên bản năng làm chị khiến tôi trở nên mạnh mẽ và quyết bảo vệ em mình bằng mọi cách. Tôi lên mạng, vào các diễn đàn của les để tìm hiểu. Tôi lắng nghe những tâm sự của em mình. Tôi chơi với những người bạn đồng tính của nó. Và rồi, thế giới les mở ra trong tôi rất nhiều điều bất ngờ.
Hóa ra, từ trước đến nay, những gì tôi vẫn lầm tưởng về "trào lưu les", về "một đứa con gái ăn mặc và cư xử như một thằng con trai, ôm ấp tình cảm với một đứa con gái khác là sai hoàn toàn. Họ hoàn toàn bình thường như bao người khác, về mọi mặt. Ban đầu, lúc mới đi chơi với nhóm bạn les của đứa em gái, tôi cũng sợ lắm! Lúc có đứa quàng vai tôi, thậm chí có đứa còn ôm eo, tôi đã cảm thấy rùng mình và vô cùng sợ hãi. Thế nhưng, sau này, khi đã quen, tôi mới hiểu đó chỉ là những hành động bình thường, chẳng khác gì tôi với mấy con bạn hay thằng bạn thân ở trên lớp cả.
Chúng nó rất vui tính và hóm hỉnh. Chúng nó vẫn đi học, chơi hòa đồng với các bạn ở lớp một cách bình thường như bao người khác, cũng rất ghét những đứa con gái bình thường nhưng cứ đóng giả đồng tính để gây sự chú ý của mọi người... Chỉ có điều, em tôi và các bạn của nó luôn phải tìm cách che giấu giới tính thật với mọi người xung quanh, để tránh những cái nhìn coi thường, sự kỳ thị của mọi người. Lúc thấy ai đó có thái độ khinh miệt người đồng tính, chúng nó cũng buồn và tủi thân lắm, có những đứa còn nghĩ quẩn, nói là "muốn chết quách đi cho xong".
Cảm thấy cứ như thế này mãi thì cũng không ổn. Em tôi rồi cũng lớn, cũng phải đi làm và lập gia đình. Cứ nghĩ cách che giấu mãi cũng vô cùng mệt mỏi. Tôi và nó nghĩ mãi và rồi đi đến quyết định là phải nói thật tất cả với bố mẹ. Chúng tôi đã biết trước là bố mẹ sẽ rất shock, nhưng không ngờ họ lại phản ứng dữ dội như vậy. Lúc biết sự thật, bố tôi đã cầm gậy lao vào đánh em gái tôi tới tấp, miệng không ngớt chửi rủa nó là "đồ súc sinh", "chết đi cho rồi"... Bố tôi lúc đó đã nóng giận tới mức không thể kiềm chế, đòi đánh chết em gái tôi vì cảm thấy quá xấu hổ và nhục nhã khi sinh ra đứa con như thế. Thời gian sau đó, gia đình tôi không khác nào địa ngục. Bố mẹ tôi suốt ngày cãi nhau. Bố đổ lỗi cho mẹ không biết dạy con, mẹ thì oán trách bố. Không khí gia đình căng thẳng vô cùng khi bố mẹ tôi đòi ly dị. Tôi và em gái lúc đó đã quỳ xuống van xin, vừa khóc vừa nói trong nước mắt, giải thích với bố mẹ...
Mọi chuyện rồi cũng qua đi. Cũng may mà hai chị em tôi hiểu nhau nên mới có thể vượt qua hết chuyện này đến chuyện khác. Bây giờ gia đình tôi cũng tạm thời yên ổn. Bố mẹ đã chấp nhận giới tính thật của em gái tôi. Giờ hai chị em tôi chỉ cố gắng, nỗ lực làm việc để kiếm tiền để giúp nó thực hiện ước mơ phẫu thuật chuyển giới. Lúc đó em tôi sẽ có thể kết hôn và có một cuộc sống tốt hơn.
Thế nên, đứng ở vị trí một người chị gái có em là les, tôi khuyên bạn Hải Yến nên nói chuyện này với anh trai của cô bé kia và cũng chính là người yêu bạn. Có như vậy, anh trai mới có thể hiểu hơn về em gái mình và bảo vệ nó trước sức ép của xã hội. Bởi dù rằng xã hội bây giờ đã đón nhận hơn những người đồng tính, nhưng thật sự, vẫn còn rất nhiều người chưa thể chấp nhận, còn có thái độ kỳ thị. Có những người thì nói là ủng hộ nhưng trong lòng thì chưa hề chấp nhận họ... Hơn thế nữa, các bạn còn phải đối mặt với những người thân, mà nhất là bố mẹ. Chuyện này có thể sẽ rất khó khăn, vì thế hãy cùng nhau bảo vệ em gái mình.
Tôi cũng xin được gửi lời dành riêng cho những bạn đồng tính. Tôi đã chơi, đã hiểu rất nhiều về những người như các bạn. Tôi hiểu các bạn cũng như những người khác, cũng cần được tôn trọng, được sống vui vẻ, hạnh phúc. Vì thế, hãy cứ tự hào cho dù mình là người đồng tính, chỉ cần các bạn sống tốt là được. Tôi tin là các bạn có thể vượt qua mọi chuyện.
Theo VNE
Sốc khi anh thích 2 người cùng lúc Khi tôi hỏi anh thích cả hai người cùng một lúc à, anh đã trả lời là đúng như vậy. Điều đó giống như nhát dao đâm buốt trái tim tôi. ảnh minh họa Tôi là một cô gái bình thường, nếu thực sự mà nói thì tôi không xinh đẹp lắm, vậy nên suốt từ thời đi học cấp 3, cho đến...