Em à, cứ dựa vào tuổi trẻ của mình mà sống!
Em ạ, đừng biến mình thành bản sao của đám đông. Tuổi trẻ là của em, cuộc sống là của em, em có quyền quyết định mình sẽ rẽ lối nào, dù rằng đích đến suy cho cùng cũng chỉ là hạnh phúc.
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Anh đã từng nói với em như thế, vào cái ngày mà anh rời xa em rồi đi mãi. Bởi em còn trẻ mà, em còn trẻ quá. Em cứ tận hưởng những gì em thích, cứ sống đúng với những gì em nghĩ. Tuổi trẻ đã đi qua thì chẳng thể nào quay trở lại được lần nữa. Đừng bồng bột, đừng dại khờ, đừng ngây dại mà hi sinh những thứ em đang và sẽ có. Đừng tự đặt trên vai mình những gánh nặng vô hình, đừng tự hành hạ bản thân mình mà hãy hóa mọi thứ lung linh. Và rồi, em sẽ có được những điều tuyệt vời nhất!
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Em ạ! Tuổi hai mươi có quá nhiều đam mê và hoài bão. Cứ đi đi và đừng bao giờ dừng lại nếu em chưa sẵn sàng. Đừng quan trọng đích đến mà hãy tận tâm tận hưởng cuộc hành trình. Em biết đấy, chẳng điều gì giá trị có thể dễ dàng đạt lấy cả. Đôi lúc, thứ mà em có được sau cùng không phải là điều em mong ước thật sự, nhưng quá trình để lấy được nó chắc hẳn em sẽ không bao giờ quên. Anh dừng lại, để em bước tiếp, để em tự tin vào chính những gì em chọn mà không phải vướng bận bất cứ sự ràng buộc vô hình nào…
Video đang HOT
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Đừng quẩn quanh, đừng tự dằn vặt bản thân mình với những âu lo vô tình. Cuộc sống vốn dĩ chẳng có tiêu chuẩn nào đánh giá em sống đúng hay sai. Em chỉ cần nhớ lí do vì sao mình tồn tại và được sống đến bây giờ. Và có lẽ, một điều may mắn là anh được góp mặt trong cuộc sống của em, dù rằng đó chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủi. Đừng trốn tránh hay hoài nghi bất kì điều gì, đừng để trên môi xuất hiện nụ cười vương mỏi mệt. Anh không biết con đường em chọn, em đi sẽ dẫn em về đâu, nhưng chắc chắn đó sẽ là một nơi rất tuyệt em à, chỉ cần bản thân em tin là thế.
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Em ạ, đừng biến mình thành bản sao của đám đông. Tuổi trẻ là của em, cuộc sống là của em, em có quyền quyết định mình sẽ rẽ lối nào, dù rằng đích đến suy cho cùng cũng chỉ là hạnh phúc. Đừng tìm kiếm những thứ em muốn, mà hãy tạo ra cho mình cơ hội để có được nó. Đừng so sánh mình với bất kì ai, dù là em, hay giấc mơ của em có giản đơn, bình dị và gần gũi. Đừng để trái tim trở nên già cỗi, đừng để ngọn lửa nhiệt huyết trong em tàn lụi. Anh đứng lại, để thấy em đi tiếp cuộc đời của tuổi trẻ này.
Cuộc sống là sự trao đổi giữa cho và nhận, bao giờ sự hi sinh cũng cần thiết. Anh biết, ai rồi cũng sẽ trải qua tuổi trẻ, nhanh thôi, nhưng liệu em có thể hoàn tất điều đó hay không, tùy thuộc vào em cả. Em cứ nương vào tuổi trẻ của mình mà đi, mà sống, mà yêu. Cuộc đời còn dài rộng lắm, cứ vững tin và bước đi em nhé.
Theo Guu
Mệt mỏi khi sếp khéo suy diễn, quan liêu
Trái với sự hồn nhiên góp ý của tôi, sếp lại coi đó là do tôi dựng chuyện, bịa đặt nhằm hạ uy tín của sếp. Chị tỏ ra hằn học, chấp nhặt với tôi...
Tôi là nhân viên văn phòng của 1 trung tâm Tiếng Anh uy tín của Thành phố. Ở trung tâm, tôi được đánh giá là nhân viên có năng lực, nhiệt tình và có mối quan hệ tốt với đồng nghiệp. Tôi luôn được giám đốc trung tâm giao cho những việc quan trọng và tôi luôn hoàn thành tốt công việc được giao, góp phần nâng cao giá trị thương hiệu của trung tâm. Sự việc không có gì phải ca thán khi lương của tôi thì cao nhất khối hành chính, công việc quan trọng nào cũng được giao cho, tôi là tấm gương, cái đích phấn đấu của những nhân viên khác.
Nhưng tôi hoàn toàn thất vọng khi nhận ra rằng, song song với những thành tích mà mình đạt được là sự luôn đề phòng, e ngại của sếp, sếp sợ tôi sẽ nổi loạn và hất cẳng sếp. Phải nói rõ thêm rằng chúng tôi là một trung tâm tiếng Anh có tiếng, cả nhân viên, giáo viên và sếp đều là người đi làm thuê. Giám đốc nếu không được sự ủng hộ của tập thể nhân viên thì khó mà tồn tại. Biết được tình hình đó, ban đầu sếp nắm bắt tâm tư tình cảm của mọi người, sếp rất được lòng "dân". Thế nhưng cũng chỉ sau một năm thôi, bắt đầu quan liêu, bắt đầu thể hiện sự tự tin thái quá.
Sếp không công bằng trong các cuộc thi đua, sếp thiên vị người nọ người kia. Sếp bắt đầu nặng về quà cáp biếu xén và tôi thì tuyệt nhiên không quà cáp gì. Tôi bắt đầu nghe thấy nhiều lời ong tiếng ve về sếp, dần dần vì không chịu được sếp và áp lực công việc cao nên giáo viên, nhân viên trung tâm cứ lũ lượt ra đi. Cuối cùng, khối văn phòng chỉ còn lại tôi, chỉ vì tôi vừa sinh con, nhà tôi gần trung tâm nên tôi ở lại, và lý do quan trọng nhất là tôi vẫn muốn gắn bó với nơi đây.
Sếp luôn đề phòng tôi, sếp khen ngợi tôi nào là năng lực, nào là nhiệt tình nhưng đằng sau thì nói "đề cao tý cho sướng". Té ra là bấy lâu nay sếp giả dối chỉ để nhân viên chúng tôi hùng hục nhiệt tình làm việc còn đằng sau thì coi thường. Tôi buồn và thất vọng vô cùng. Bản tính tôi nóng nảy, thẳng thắn, không thể để trong lòng được, tôi bèn nhân cơ hội đi họp cùng sếp để thổ lộ với chị những gì tôi nghi ngờ, tôi băn khoăn thậm chí là tất cả những bức bối trong mấy năm qua về sếp. Một cách hồn nhiên tôi nghĩ rằng, sự thẳng thắn của mình sẽ giúp sếp làm cách nào đó để mọi người lại nhìn nhận tốt về mình.
Trái với sự hồn nhiên đó của tôi, sếp lại coi đó là do tôi dựng chuyện, bịa đặt nhằm hạ uy tín của sếp. Chị tỏ ra hằn học, chấp nhặt với tôi. Hôm đó, trung tâm tôi thanh toán tiền làm thêm giờ, tôi là người đến lĩnh đầu tiên. Sếp dè bỉu và nói với tôi bằng giọng xách mé: "nghe đến tiền đến nhanh thế, lấy tiền cho hết để nghỉ hay sao mà vội thế". Tôi thực sự không biết nói gì. Cười nhạt. Không chỉ dừng lại đó, sếp còn nói: "muốn lấy tiền nhiều hơn thì cố mà thay vị trí của tôi này". Tôi thực sự thấy khó chịu vì sự thiếu lịch sự của sếp. Tôi nói lại: "chị ám chỉ điều gì hay không bằng lòng gì cứ nói thẳng, em nghe đây". Sếp sừng sổ lên, đập bàn mà rằng: "cô giỏi nhỉ, cậy mình làm ở đây lâu nên dám trả treo với sếp, nếu cô không bỏ ngay ý chiếm vị trí của tôi thì bằng giờ tháng sau cô sẽ nhận được tiền thôi việc".
Tôi thật sự sốc về cách suy diễn của sếp, cũng rất mệt mỏi khi làm việc trong môi trường như vậy. Tôi đang cân nhắc giữa tìm một việc khác để giảm áp lực tâm lý hay tiếp tục làm việc. Nhưng nếu tôi tiếp tục thì phải làm gì để cải thiện mối quan hệ với sếp, khi mà lòng tin, sự tôn trọng của tôi với chị không còn
Theo Emdep
Chết lặng với bí mật chồng giấu trong chiếc điện thoại Mấy ngày trôi qua, cơn điên trong lòng tôi đã dịu lại, thay vào đó là nỗi đau đớn không thể khỏa lấp. Vợ chồng tôi kết hôn được gần 2 năm, tôi vừa sinh con được hơn 2 tháng. Chồng tôi công tác trong công ty môi trường. Vì cũng có chút chức sắc trong cơ quan nên chồng tôi khá bận...