Em à, anh sẽ cố gắng tốt hơn
Chồng tôi không phải là tình đầu của tôi. Cũng không phải là người đàn ông trong mơ của tôi. Lại càng không phải là người đàn ông hoàn hảo nhất mà tôi lựa chọn.
Cũng không phải là người đàn ông duy nhất trên đời này, tôi muốn lấy làm chồng… Nhưng bây giờ, anh là người đàn ông tôi yêu nhất, người đàn ông tôi cần nhất, và người đàn ông khiến tôi thấy ấm áp nhất… nghĩa là người đàn ông khiến tôi hạnh phúc. Dù anh không phải là người giàu có nhất, tài giỏi nhất, hoàn hảo nhất… Chỉ đơn giản vì anh là chồng tôi, là cha của các con tôi mà thôi!
Sau sáu năm lấy nhau, chúng tôi đã qua cái ngưỡng khó khăn nhất của một cuộc hôn nhân là năm năm đầu đầy thử thách và nguy hiểm. Hôm ấy, tôi đi họp lớp về với bộ mặt đầy tâm trạng. Cả tối đó tôi không nói gì, cũng không làm gì cả, chỉ ngồi lì trên ghế với những suy tư của riêng mình. Và đêm ấy, tôi đã muốn anh nghe tâm sự của tôi. Tôi nói với anh:
Tất cả những người bạn học cùng của em đều thành đạt, từ đàn ông tới đàn bà. Chỉ có mình em là vẫn đang lơ ngơ với những đam mê của riêng mình và cũng chưa được cái gì đáng tự hào cả. Trong khi ngày xưa trong lớp, em thường là người đứng trong top 2 của lớp với bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè. Và điều đó khiến em cảm thấy vô cùng không hài lòng, nếu không nói là xấu hổ. Em thấy mình thua kém, mất tự tin và cả tự ti với chính bản thân mình.
Và quả thật là có thế. Cho nên bao nhiêu lần họp lớp, tôi đều tránh. Với rất nhiều lí do khác nhau. Tôi không đủ tự tin để đối mặt với những người bạn thành đạt của mình. Mặc dù điểm xuất phát của chúng tôi là như nhau. Thậm chí điểm xuất phát của tôi còn cao hơn nhiều người nữa. Nhưng điều đó chỉ càng làm tôi cảm thấy mình bị bỏ lại và tụt hậu hơn mà thôi! Tôi nói mà không biết giọng mình đã nghẹn lại tự khi nào!
Và em biết không, không phải người đàn bà nào lắm tiền, thành đạt
có địa vị cũng biết làm cho gia đình mình, con cái mình, người
đàn ông của mình hạnh phúc đâu. (ảnh minh họa)
Anh đã ôm tôi, cứ ôm tôi như thế rất lâu và thật chặt. Mãi sau, khi thấy tôi đã thôi nghẹn ngào xúc động, anh mới nói:
Anh hiểu tất cả những cảm giác đó. Nhưng mà em à, anh nghĩ như thế này: Người đàn bà, hơn nhau không phải vì người này xinh đẹp hơn, giỏi giang hơn hay kiếm được nhiều tiền hơn, nổi tiếng hơn, chức tước to hơn… Mà người đàn bà hơn nhau chính là ở người đàn ông mà cô ấy sở hữu. Là người chồng của mình ấy! Và chỉ có người đàn ông đó mới mang lại được hạnh phúc cho cuộc đời của một người đàn bà mà thôi.
Và em biết không, không phải người đàn bà nào lắm tiền, thành đạt, có địa vị cũng biết làm cho gia đình mình, con cái mình, người đàn ông của mình hạnh phúc đâu. Có thể em không có những thứ như của họ, nhưng em đã khiến anh cảm thấy hạnh phúc. Anh thực sự cảm ơn vì đã có em ở bên mình.
Tôi lại nghẹn ngào. Và anh lại ôm tôi vào lòng mình thật chặt và ấm áp! Có phải, có rất nhiều người đàn bà vẫn mơ ước một vòng ôm như thế của chồng mình sau rất nhiều năm chung sống với nhau phải không? Và tôi không phô chương hạnh phúc, chỉ là tôi đang nói đến sự may mắn mà người đàn bà nào cũng muốn có được mà thôi!
Video đang HOT
***
Tôi đã đọc bài: Đàn bà hơn nhau là ở tấm chồng. Tôi không nghĩ là anh cũng mày mò vào mấy cái trang phụ nữ để đọc những bài này. Thậm chí nhiều khi tôi đọc được những bài hay và cố tình chia sẻ vào Face của anh nhưng cũng rất ít khi anh đọc. Anh bảo đó là chuyện của phụ nữ. Nhưng đêm nay nghe anh nói những điều đó, tôi bỗng thấy mình cảm động một cách chân thành và sâu sắc. Hay nói một cách chính xác hơn, đó chính là điều mà người đàn ông của tôi đã khiến tôi rung động một lần nữa. Cái sự rung động này còn mạnh mẽ, sâu sắc hơn cả những rung động yêu đương ngày nào. Bởi sau bao nhiêu năm chung sống, anh đã hiểu được cái cốt yếu nhất, vững trãi nhất trong tất cả những yếu tố làm nên người đàn bà hạnh phúc.
Và tất nhiên, tôi tin tưởng vào sự cố gắng và tin vào tình cảm chân thành sâu đậm
anh dành cho tôi. (ảnh minh họa)
Tôi khẽ mỉm cười, lần đầu tiên anh đã trải lòng mình với tôi nhiều như thế, tình cảm như thế và sâu sắc như thế. Tôi nhoài người qua anh, dụi mặt vào ngực anh rồi khẽ nói: Vậy em có hơn ai không? Em có hạnh phúc không? Em có thành đạt và đúng đắn trong quyết định trọng đại nhất của đời mình hay không? Tất nhiên, những câu hỏi đó tôi có thể tự trả lời được phần nào khi tôi và anh đã nắm tay nhau đi được cả một đoạn đường không ngắn. Nhưng tôi vẫn mong chờ từ anh một câu trả lời khiến tôi có thể hi vọng nhiều hơn, tin tưởng nhiều hơn và nhất là an lòng nhiều hơn nữa. Anh có vẻ đăm chiêu, mãi sau anh mới ôm tôi vào lòng và nói: Anh sẽ cố gắng. Cố gắng để em cảm thấy rằng: Anh đủ cho hạnh phúc của em!
Và tất nhiên, tôi tin tưởng vào sự cố gắng và tin vào tình cảm chân thành sâu đậm anh dành cho tôi. Một khi người đàn ông đã nguyện cố gắng vì một người đàn bà thì chắc chắn người đàn ông đó sẽ làm được. Bởi sự chân thành và niềm tin yêu trong lòng họ hẳn phải chân thành và sâu sắc thì họ mới cảm nhận được điều gì là tốt nhất đối với người phụ nữ của mình. Và một khi họ nhận ra chính họ chứ không phải là tiền bạc, địa vì hay bất cứ thứ gì mới mang lại cho người đàn bà của họ hạnh phúc thì họ sẽ làm được tất cả những điều khác mà thôi.
***
Chúng tôi đã lấy nhau được sáu năm, nhưng tình cảm vợ chồng còn thắm thiết và nồng nàn hơn cả khi chúng tôi yêu nhau. Tất nhiên, chúng tôi yêu nhau thì mới lấy nhau, nhưng chính bản thân tôi cảm nhận được tình yêu anh dành cho tôi ngày càng nhiều hơn. Và khi tự hỏi bản thân thì chính tôi cũng cảm nhận điều đó từ sâu thẳm trái tim mình.
Tuy nhiên, những năm đầu sống chung, vợ chồng tôi cũng còn nhiều va chạm vì hai thế giới to đùng, hai cái tôi vĩ đại như thế mà mang gộp lại ở cùng nhau hẳn phải có những phản ứng trái chiều. Nhất là tính tôi ương bướng, khó bảo. Anh thì lại ít nói, thâm trầm và hơi gia trưởng. Thế là pháo lần nào đốt cũng to. Có lẽ lúc đầu hẳn phải là pháo cồng nổ khiến chính bản thân cũng phải ngạc nhiên.
Nhưng theo thời gian, chúng tôi dần thích nghi cùng nhau, hiểu nhau hơn. Tôi biết anh ít nói nhưng tình cảm vô cùng. Anh biết tôi nóng tính, nói cho thỏa rồi lại quên ngay. Nên dần dần chúng tôi thích nghi với nhau tốt hơn. Tôi cũng điềm đạm đi, anh cũng hài hước lên… và cứ thế, chúng tôi nắm tay nhau, bước cùng nhau trên con đường hôn nhân đầy chông gai và gian khó tới ngày hôm nay và chắc chắn cả ngày mai nữa.
Anh vốn là người sống nội tâm, kín đáo, nên ít khi tâm sự nhiều về tình cảm của bản thân mà chỉ lặng lẽ làm cho tôi mọi thứ. Và cũng từ chỗ anh chỉ biết ăn cơm và đi làm, thì giờ anh biết rửa bát, giặt quần áo, lau nhà, chăm con và cả chăm tôi nữa… Tất cả mọi thứ đều vượt sức tưởng tưởng của tôi lúc ban đầu. Hóa ra, ngày từ những ngày đầu, anh đã là người đàn ông luôn cố gắng vì tôi và tâm niệm cố gắng vì tôi.
Và nhất là đêm nay, khi nghe anh nói ra điều ấy, tôi nghĩ, mình có thể đủ bình yên và tin tưởng để dựa vào vai anh trong cuộc đời này. Người chồng của mình, người đàn ông của mình và cha của các con mình. Khi anh là tất cả những thứ đó trong cuộc đời, tôi cũng cảm thấy lòng mình ấm áp niềm hạnh phúc.
Đàn bà, cái chúng ta cần nhất chính là người đàn ông của riêng mình. Và chỉ là của riêng mình mà thôi. Người đàn ông khi nào cũng sẵn sàng vì người đàn bà của mình mà tốt hơn thêm.
Cho nên, phụ nữ đôi khi không cần phải tìm một người đàn ông quá hoàn hảo ngay từ phút ban đầu! Mà chỉ mong tìm được người đàn ông tới phút cuối cùng của cuộc đời mình vẫn yêu họ như phút ban đầu!
Theo Ngoisao
Quan hệ với bạn của chồng khi chồng say
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Đã nửa tháng kể từ hôm chuyện ấy xảy ra, tôi vẫn không thể thanh thản, luôn chìm ngập trong cảm giác phập phồng lo sợ và hối hận. Nếu cứ tiếp tục thế này chắc tôi phải thú nhận với chồng, để chồng trừng phạt, phó mặc cho hậu quả ra sao thì ra.
Tôi đã có chồng và một con gái. Tình cảm vợ chồng tuy có những lúc sóng gió nhưng cho đến nay vẫn hoàn toàn hạnh phúc. Chồng tôi thường mang tôi đi đến các buổi họp mặt bạn bè của anh, cũng hay mang một vài người bạn và đồng nghiệp thân về nhà tụ tập. Trong số đó tôi có cảm tình đặc biệt với một anh bạn của chồng. Người đó thân với chồng từ cấp 3, công việc lẫn gia cảnh đều rất tốt nhưng vẫn chưa lập gia đình.
Tình cảm của tôi đối với anh ta chỉ dừng lại ở mức ngưỡng mộ, tôn trọng và thầm kín. Tôi xem anh ấy như bạn, mỗi lần đến nhà đều tiếp đón rất nồng nhiệt. Và khi anh nhờ vả vợ chồng tôi làm điều gì tôi đều giúp rất nhiệt tình.
Tôi chưa bao giờ có tư tưởng ngoại tình. Và có lẽ anh cũng thế. Anh rất quý tôi, nhưng chỉ như một người anh đối với em dâu. Chúng tôi có nói chuyện riêng trên facebook và thấy quá hợp. Có một lần anh ấy còn nói chồng tôi sướng khi lấy được một người như tôi.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay.Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi (Ảnh minh họa)
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi chưa bao giờ có ý lăng nhăng với người ấy mà phản bội chồng.
Mồng 4 Tết vừa rồi bạn bè chồng đến nhà tập trung nhậu nhẹt đến tận khuya. Chồng tôi và người đó say nhất. Hai người lăn quay ra phòng khách ngủ không biết trời đất. Khoảng 11 giờ, khách khứa đã ra về hết chỉ còn chồng và người đó ngủ vẫn chưa tỉnh.
Đáng lý ra tối hôm ấy tôi nên liên lạc với người nhà của người đó đến đưa về. Nhưng không hiểu sao lại không muốn làm thế. Thậm chí tôi còn ngắm trộm anh lúc ngủ. Chồng tôi không thua kém gì người đó nhưng trong lòng tôi vẫn có chút gì tham lam.
Một mình tôi không thể dìu chồng vào phòng nên đành phải để anh ngủ luôn tại phòng khách. Tôi lấy gối và chăn ra đắp cho cả hai người. Rồi tôi dỗ con gái ngủ. Con gái tôi 3 tuổi ngủ phòng riêng. Dọn dẹp xong xuôi tôi về phòng.
Lại thêm một điều khó hiểu về bản thân tôi. Tôi đã không khóa cửa phòng mà chỉ khép hờ, lại còn mặc chiếc váy ngủ sexy nhất, đẹp nhất. Tôi đã tự trấn an rằng mình không khóa cửa vì đợi chồng tỉnh rượu sẽ vào phòng. Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn khao khát chờ đợi một điều gì khác.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Sau một thoáng bối rối, tôi ngồi dậy vặn to đèn ngủ để trông thấy rõ mặt anh. Người đó vẫn mệt và tỏa ra mùi rượu nồng nặc nhưng lại hấp dẫn không cưỡng nổi. Người đó đặt tay lên môi bảo tôi im lặng. Tôi trố mặt thảng thốt nhìn ra cửa sợ chồng vào bất ngờ. Nhưng tôi biết chồng tôi rất rõ, anh ngủ rất say. Và nếu có chút rượu, giấc ngủ anh càng sâu càng khó tỉnh giấc. Một thoáng tội lỗi, chúng tôi bắt đầu quan hệ.
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi đã mặc cảm tội lỗi với chồng rất nhiều. Đó là điều tôi chưa từng dám nghĩ đến, tôi đâu dám ngoại tình. Vậy mà mọi chuyện cứ xảy ra nhẹ nhàng như lập trình sẵn.
Lúc quan hệ xong, chúng tôi vẫn không ai nói gì với nhau. Anh nằm ôm tôi trong vòng tay thêm một lát trước khi quay trở lại phòng khách nằm cạnh chồng tôi. Anh có thiếp đi một lúc, nhưng tôi không sao ngủ được, mắt mở thao láo vì sợ và giận mình.
Nhưng chưa dừng ở đó, khoảng 5 giờ sáng, người đó lại quay trở vào và chúng tôi đã quan hệ lần nữa. Thậm chí còn cuồng nhiệt và thoải mái hơn lần đầu. Tôi đã phải cắn gối vào miệng để ngăn mình không thét lên vì hưng phấn.
Xin mọi người hãy cứ chửi bới, vì ngay lúc viết ra những lời này tôi đã rất hối hận và phỉ nhổ bản thân mình. Nửa tháng nay có giây phút nào tôi được yên ổn, lương tâm luôn cắn rứt rất nhiều.
Sau 2 lần quan hệ đấy, người đó vẫn cư xử giống như chưa hề có chuyện gì. Còn tôi dù đã cố gắng nhưng không sao tự nhiên được. Có lẽ mặc cảm tội lỗi nên tôi không dám nhìn thẳng chồng hay người đó. Khi anh đến nhà chơi, tôi tìm mọi cách để ở trong bếp hoặc trong phòng không ra tiếp.
Đêm mồng 4 Tết đó, có lẽ tôi hơi hưng phấn nên không kiểm soát được cảm xúc. Bây giờ tự trách mình thì đã muộn. Người đó không phải là người tiểu nhân, anh không hề nhắc lại chuyện này, cũng không đem chuyện đó ra đe dọa tôi.
Nhưng tôi cảm giác, ánh mắt của anh dành cho tôi không còn thuần tình cảm bạn bè như trước. Anh nhìn tôi xoay xoáy như lột trần, ánh mắt cũng đa tình hơn. Tôi không biết liệu anh đang có ý nghĩ gì xấu hay là tôi thần hồn nát thần tính.
Tôi sợ lắm mọi người ơi, sợ chồng tôi biết, sợ người đó ngày nào đó sẽ mang chuyện này ra đe dọa. Tôi không làm sao sống thanh thản được. Tôi biết tội lỗi của mình, nhưng làm sao để tự thú với chồng đây? Liệu chồng có tha thứ cho tôi?
Quan hệ một lần có thể châm chước rằng người đó đang say. Nhưng tôi đã đồng ý quan hệ đến 2 lần, có người chồng nào chấp nhận được không?
Theo VNE
Anh không bỏ vợ dù em đã có thai Anh đã có vợ và nói rằng không hạnh phúc nhưng giờ anh bắt em phá thai vì chưa muốn ly hôn. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất rối bời và lo lắng, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh quen nhau đã được gần 3 năm. Bọn em cùng chỗ làm. Anh hơn em 6 tuổi...