Ế sưng vì nghĩ mình chân dài lại đẹp
30 tuổi, chẳng phải là cái tuổi còn trẻ để Hoa, một cô gái tỉnh lẻ nghĩ rằng mình không cần vội lấy chồng.
30 tuổi vẫn chưa có người yêu
30 tuổi, chẳng phải là cái tuổi còn trẻ để Hoa, một cô gái tỉnh lẻ nghĩ rằng mình không cần vội lấy chồng. Đi học đại học, đi làm, thuê nhà trọ rồi cứ sống như thế cho tới khi 30, Hoa chưa nghĩ mình sẽ dừng chân ở đâu. Người yêu của cô thì quá nhiều, toàn là anh chàng giàu có, có xe hơi đưa đón, nên &’càng được voi thì càng đòi tiên’. Hoa nghĩ mình cao sang, xinh đẹp và cao giá ngay cả khi cô đã bước sang tuổi 31 tới nơi rồi.
Trước đây 2 năm, Hoa từng là một cô gái có tiếng chỉ vì chiều cao và nước da trắng ngần của mình. Phải nói là Hoa có dáng người đẹp, eo thon, mảnh, nhìn vào là chỉ muốn đuổi theo để xem mặt. Nhưng, mặt Hoa không phải là xinh, bình thường, nhìn kĩ còn có nét gì đó sát phu với gò má cao, như người ta vẫn nói. Được cái làn da trắng nên kéo lại cho cô nhiều lợi thế. Vậy mà Hoa luôn nghĩ, mình là một cô gái ăn đứt tất cả các cô gái khác.
Có lẽ, quá nhiều anh chàng có tiền buông lời tán tỉnh nên càng khiến Hoa tưởng bở. Cô càng cho rằng, tiêu chí chọn chồng của mình phải là trai Hà Nội, nhà lầu, xe hơi, giám đốc… Nói chung, mấy anh tán cô cũng chỉ thuộc hạng chơi bời, toàn là mấy ông có gia đình tính chuyện cặp bồ lăng nhăng. Hoa không hiểu sự tỉnh táo của đàn ông, người ta sẽ luôn đặt ra câu hỏi, tại sao một cô gái khá xinh xắn, cao ráo, chần dài như vậy lại chưa yêu ai? Người ta cũng sẽ thắc mắc những món đồ đắt tiền Hoa quàng lên người là từ đâu ra. Dù cô có giỏi, lương có cao nhưng một mình cô bươn trải ở thành phố, thuê nhà ở một mình cũng không thể vung tay mà tiêu số tiền lớn như vậy cho đồ đạc được. Có chăng thì cô là có người đỡ đầu hoặc cũng là loại ăn chơi không ra gì.
Có lẽ, quá nhiều anh chàng có tiền buông lời tán tỉnh nên càng khiến Hoa tưởng bở. Cô càng cho rằng, tiêu chí chọn chồng của mình phải là trai Hà Nội, nhà lầu, xe hơi, giám đốc… (ảnh minh họa)
Vậy mà lúc nào Hoa cũng tự tin, bao nhiêu đàn ông theo đuổi cô mà không đạt tiêu chuẩn là cô có thể từ bỏ ngay lập tức. Vì khi đó cô còn trẻ, cô có cái quyền đó. Còn bây giờ, cô đã trở thành cô gái 30, với người khác thì là ế, còn với cô, cứ bình tĩnh, không vội gì.
Với những cô gái đẹp, cao ráo, nhìn ưa nhìn lại còn có tiền, ở một mình trong nhà trọ, đi làm rồi dùng hàng hiệu, thì đàn ông chỉ nghĩ được, cô ta đang cặp bồ. Họ sẽ chẳng bao giờ tin là, những cô gái mở mồm ra là thấy mùi tiền ấy lại là người con gái chung tình, làm vợ họ được.
Mình đẹp, người khác còn đẹp hơn
Video đang HOT
Nhưng Hoa không biết điều đó. Cô tự tin với bạn bè rằng, cô đang có cuộc sống sung túc, có người theo đuổi cô, cho cô rất nhiều thứ. Nhưng một ngày, khi cô đã già, xuống cấp, tuổi xuân cũng đã tàn phai, đàn ông bên cô cũng đã ra đi hết. Họ còn có gia đình, có vợ con họ. Họ không dại gì cung phụng một cô gái, cũng không dại gì theo đuổi một người mà họ chỉ coi là bồ.
Gái đẹp thì còn nhiều gái đẹp hơn. Họ sẽ có những cô gái khác, chân dài hơn, xinh hơn muốn làm bồ của họ. Những gã đàn ông lăng nhăng, đã coi mình là bồ thì họ không bao giờ tôn trọng mình, chỉ coi mình là một cô gái để họ chơi bời mà thôi. Hoa không nhận ra điều đó, 31 tuổi còn cao sang gì nữa, định đợi tới bao giờ thì mới có người yêu.
Như Hoa, cô đang nghĩ mình giỏi, mình xinh nên cô luôn đặt ra tiêu chí cao. Bằng lòng là vậy nhưng nếu đó là 4 năm về trước. (ảnh minh họa)
Bao nhiêu người khuyên cô nhưng tới khi, không còn ai bên mình, chỉ có mấy anh chàng bình thường tới tán, không có nhà lầu xe hơi thì đều bị Hoa từ chối. Vốn sống quen cảnh giàu có, bây giờ, chấp nhận lấy một anh chàng bình thường, Hoa không cam lòng. Cô chán nản, nghĩ rằng, mình đủ tiêu chuẩn để lấy một người giàu có, sang trọng. Đó là suy nghĩ của mấy năm về trước, cô không hay tuổi xuân đã vụt bay. Nếu là 25 tuổi, cô có quyền làm điều ấy, nhưng đã 6 năm sau rồi, đâu còn là cô gái trẻ trung, xinh đẹp ngày nào.
Bây giờ, biết bao cô gái xinh đẹp, 9x, xinh tươi ăn đứt Hoa. Cô là gì khi đi ra ngoài, người ta còn nhìn cô giống như một bà cô ế già. Đúng là không biết bằng lòng, cứ tự huyễn hoặc mình thì là điều buồn vô hạn. Con người ta dù có đẹp thì cũng có người đẹp hơn mình, dù có giỏi thì cũng có người giỏi hơn mình. Con người ta phải nên biết mình là ai mà đứng đúng vị trí, đứng đúng nơi mà mình cần đứng.
Như Hoa, cô đang nghĩ mình giỏi, mình xinh nên cô luôn đặt ra tiêu chí cao. Bằng lòng là vậy nhưng nếu đó là 4 năm về trước. Còn bây giờ, cái cần nhất là mái ấm, là gia đình và quan trọng là đặt tiêu chí chọn chồng thấp xuống, nếu không thì khéo mà ế tới già… Đó là lời khuyên cho Hoa, cũng là lời khuyên chân thành cho tất cả những cô gái luôn tự cho mình đẹp, mình xinh và đặt tiêu chí chọn chồng quá cao…
Theo VNE
30 tuổi, "không ma nào rước"
Năm 22 tuổi, tôi nhận được thiệp hồng của một người bạn thân, tôi há hốc miệng và gào lên: "Trời ơi, mi điên à mà sao tuổi này đã lấy chồng?..."
... Đừng có lấy chồng sớm vậy, không sung sướng gì đâu, dại quá. Tội gì phải đeo gông vào cổ. Lấy chồng rồi là coi như chấm hết, đừng nông nổi như vậy bạn ơi". Cô bạn tôi cười khì bảo: "Đấy là bà chưa yêu, bà yêu rồi thì bà sẽ thấy thực sự muốn sống bên người mình yêu như thế nào. Bà cứ thử yêu như tôi mà xem". Tôi lại &'đá' lại cô bạn: "Sến quá bà ơi, đừng có mơ mộng như thế, hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu đấy".
Thấy tôi có vẻ bi quan, cô bạn không nói nhiều, đứng dậy, không thêm lời dặn: "Nhớ đến dự đám cưới tôi đấy nhé".
Tôi ngắm đi ngắm lại tấm thiệp hồng rồi lại thở dài nghĩ, sao chúng nó dại thế, mới 22 tuổi đã lấy chồng. Đời còn dài, còn nhiều cơ hội, làm sao phải khổ. Và năm đó, tôi cũng 22.
Sang tuổi 23...
Chẳng có ai lấy chồng vì người ta kiêng khem kim lâu gì đó. Cái gì gọi là &'1,3,6,8 thì không lấy được chồng, tôi chỉ nghe họ nói vậy chứ nào có hiểu cái mô tê gì. Vì tôi chưa muốn lấy chồng, cũng chưa có ý định tìm hiểu. Cái chuyện chồng con với tôi mà nói, nó giống như một thứ gì đó rất xa xỉ, khó nhằn. Tôi không có ý nghĩ lấy chồng, thậm chí đến yêu tôi còn không nghĩ đến.
Tôi bắt đầu có ý nghĩ muốn có người yêu, nhưng chỉ là người yêu thôi nhé, chứ chưa có chuyện cưới chồng. (ảnh minh họa)
Tư tưởng của tôi là &'trâu đi tìm cọc chứ cọc không đi tìm trâu', thế nên, ai thích tôi thì tự tìm hiểu, tôi không bao giờ chủ động thích ai, cũng sẽ không nói yêu ai. Mà nếu chẳng may có anh chàng nào đó yêu mình, tôi sẽ nói với họ rằng, cứ yêu thôi đừng cưới. Và cứ yêu như thế, cho tới khi nào thực sự có ý nghĩ muốn lấy chồng thì tính sau. Tôi chỉ hi vọng vào tình yêu như vậy. Yêu nhau, quan tâm lo lắng cho nhau, thế là đủ, cần gì nhiều phiền phức. Có phải yêu là cưới được đâu.
25 tuổi...
Tôi lại nhận thiệp hồng. Lần này tôi không ngạc nhiên lắm vì cô bạn của tôi đã có bầu và đã yêu anh này 4 năm rồi. Thôi thì, để cô ấy đi lấy chồng dù là có chút tiếc nuối. 25 tuổi, theo tôi, còn những 5 năm nữa để chơi bời, vì phụ nữ 30 vẫn còn son chán, tha hồ mà chồng, không cần phải lo nhiều. Thôi thì cũng chúc mừng cho bạn, vì mọi thứ với nó đã ổn định. Yêu cũng đã quá lâu còn yêu thêm làm gì nữa. Lấy nhau thì sinh con đẻ cái.
Dường như là bước sang tuổi 25, tôi đã có suy nghĩ người lớn hơn một chút, thông cảm cho bạn bè được nhiều hơn. Nhưng bản thân tôi luôn cảm thấy, với mình, chuyện lấy chồng vẫn là điều xa vời lắm. Khi đó, tôi vẫn chưa có người yêu.
27 tuổi
...Đã bắt đầu có nhiều người hỏi tôi về chuyện chồng con. Ai cũng bảo tôi năm đó được tuổi, cưới đi là vừa. Nhưng cưới ai, ai cưới mới là quan trọng, làm gì có người yêu, làm gì có bạn bè nào mà cưới. Thôi thì đành nghe người ta hỏi rồi tìm một câu trả lời thích đáng mà tua đi tua lại.
Năm ấy, những đứa con gái nào chưa lấy chồng là đi lấy gần hết. Chỉ trừ những cô xấu, không có ai nhòm là còn giậm chân tại chỗ, với lại trừ tôi ra. Thế nên, tôi đi ăn cưới cứ gọi là &'giò cắn ngập răng', mệt mỏi vì cưới xin, bạn bè.
Năm 29 tuổi...
Tôi bắt đầu có ý nghĩ muốn có người yêu, nhưng chỉ là người yêu thôi nhé, chứ chưa có chuyện cưới chồng. Năm ấy là cái năm đi thăm bà đẻ. Hình như được tuổi, được số, thấy ai cũng sinh con đẻ cái. "Chắc là mình cũng phải làm đứa", tôi nghĩ vậy, nhưng chẳng lẽ lại không lấy chồng mà có con, có sao không nhỉ? Chao ôi, nhìn những đứa trẻ xinh ơi là xinh, thấy thích ơi là thích, chỉ muốn có đứa con như chúng.
Giá như ở tuổi 25 thì tôi không khó lấy chồng. Nhưng đây là câu chuyện của 5 năm sau đó.(Ảnh minh họa)
Rồi lúc đó, chỉ còn tôi, bạn bè ổn định hết. Những đứa ế còn lại thì không có nhiều thời gian gặp gỡ tôi. Có chăng thì chúng phải tìm nơi có người yêu chứ. Thế là tôi thành người cô đơn.
Lúc này, gia đình, bạn bè,người thân đang nhức nhối vì cô con gái 30 như quả bom nổ chậm trong nhà. Bố mẹ đau đầu vì tôi, có hôm mẹ còn khóc, nói với tôi rằng, tôi phải đi lấy chồng mẹ mới yên tâm được. Nhìn mẹ, tôi thạt sự xót xa. Tôi bắt đầu nghĩ tới chuyện lấy chồng, gác lại những thú vui tao nhã để thực hiện thiên chức của người phụ nữ mà ông trời ban cho.
Nhưng 30 tuổi, kiếm chồng đâu phải dễ. Tôi đã bị liệt vào danh sách ế với cái nhan sắc bình thường này. Giá như ở tuổi 25 thì tôi không khó lấy chồng. Nhưng đây là câu chuyện của 5 năm sau đó.
Tôi tìm lại các mối quan hệ cũ, người ta đã đi lấy vợ hết cả rồi, còn mình tôi. Thế là giờ, có mong cũng không có. Không biết bao giờ nhân duyên mới đến. Liệu có chàng trai tân nào mà đủ dũng cảm cưới một cô gái 30 nhan sắc bậc trung như tôi không? Đúng là, khi trẻ thì còn mải chơi, khi già mới biết thế nào là nỗi khổ muốn lấy chồng... Có ai đến rước tôi không?
Theo VNE
30 tuổi, nhà anh chê tôi già, khó có con Lấy chồng, đến bây giờ thì tôi thực sự nghĩ đó là chuyện quan trọng, cần phải làm ngay lập tức. Vì bước sang cái tuổi 30, tôi mới bắt đầu cảm thấy hoang mang vô độ. Tôi không biết mình nên làm gì, yêu ai và phải bước đi như thế nào. Nếu như không lấy chồng, tôi chỉ có nước đi...