Ê chề khi làm bồ nhí của ông chủ
Tốt nghiệp Đại học xong, em vui lắm. Tưởng chừng từ nay em sẽ thoát cảnh nghèo đói, dư giả tiền bạc để gửi về cho mẹ… ai ngờ em gửi hồ sơ đến hàng loạt các công ty nhưng họ đều không thấy hồi âm.
Ngày tháng thì vẫn cứ trôi, tiền ăn, tiền nhà trọ em vẫn phải tự lo. Những ngày chờ việc em phải vay mượn tiền của bạn bè để trang trải. Cho đến khi em không thể cầm cự được nữa, em đã tìm đến một quán cafe mới mở để xin làm nhân viên.
Chủ quán là một kiến trúc sư xây dựng, quán cafe phong cách Hàn Quốc là nghề tay trái của anh. Anh là người miền Trung, giỏi giang, đẹp trai, anh hơn em 3 tuổi và vừa mới lập gia đình, vợ anh cũng mới mang bầu.
Do quán mới mở nên rất nhiều việc để làm, cũng là khoảng thời gian em đang đợi việc nên em đã xin làm cả ngày. Mỗi sáng 7h em có mặt ở quán và tan tầm lúc 8h tối, ăn uống mọi thứ đều ở quán nên em đỡ đi một khoản tiền. Anh chủ luôn luôn quan tâm đến tất cả nhân viên. Nhưng điều lạ mà em thấy ở anh ta là tại sao thường xuyên ở quán mà không đi làm công việc chính của anh ta là giám sát công trình?, anh ấy lại thường bắt chuyện rồi hỏi han em đủ đường.
Một hôm vì buổi sáng em bận chở đứa bạn đi khám, em đã đổi ca tối cho một nhân viên khác trong quán. Tối đó, trời mua, anh chủ đã cho mọi người trong quán nghỉ sớm để đóng cửa, vì mưa to không có khách. Còn riêng em thì anh chủ nhờ em ở lại để bàn thêm một số cách trang trí tầng 2 của quán.
Khi tất cả mọi người về hết, anh chủ chỉ vào một khoảng trống ở tầng 2 rồi bảo em nên cho thêm chi tiết gì vào đó để cho quán đỡ trống. Em đang băn khoăn nghĩ nên cho một cây hoa vào hay là một thứ gì đó đậm Hàn Quốc?!. Bỗng anh chủ đã lôi em lại và nói “Hãy đến với anh, anh cần em! thay vì là một nhân viên anh sẽ cho em làm quản lý. Một tháng lương của em sẽ là 10 triệu đồng”.
Nghe đến đó, đôi chân em không thể bước đi được nữa. 10 triệu đồng cho một cô sinh viên vừa ra trường, em sẽ không phải lo lắng tiền nhà, tiền ăn,… rồi còn có gửi về quê cho mẹ nữa. Em nghĩ giờ em cũng chẳng còn gì để mất, đời con gái của em đã từng tặng cho người mà em từng yêu trước đây… Em ngồi sụp xuống nền nhà rồi khóc.
Video đang HOT
Anh ta đã tiến lại gần em, ôm em, lau đi nước mắt của em. Đêm đó về phòng trọ, em đã khóc rất nhiều. Đường đường là một cử nhân đại học nhưng em lại làm cái việc rẻ rúm và đáng bị khinh bỉ. Nhưng biết làm sao được, khi mà cái nghèo, cái khổ cứ quấn lấy em. Khi cái ăn chưa đủ thì nói gì đến sỉ diện, khi chỉ biết cầm tấm bằng đại học trình khắp nơi không ai nhận?!.
Kể từ đó, em cũng chính thức làm công việc của quản lý. Công việc em nhẹ nhàng hơn, em chỉ đếm tiền và giám sát, đôn đốc nhân viên trong quán làm việc.
Cầm tháng lương đầu tiên, em đã khóc không thành tiếng. Em gửi về cho mẹ 7 triệu đồng và nói dối mẹ trong niềm tự hào “mẹ ơi, lương của con là 10 triệu, tập đoàn con lớn nhất nhì Hà Nội đấy mẹ ạ!”.
Năm tháng trôi qua, em bắt đầu sợ, em sợ vợ anh sẽ biết chuyện. Em đã xin anh chủ tha, nhưng anh không chấp nhận, anh dọa nếu em không tiếp tục thì sẽ gửi toàn bộ ảnh mà anh đã chụp về cho bố mẹ em ở quê… Em quỳ xuống cầu xin anh, nhưng anh đã ngoảnh đầu quay đi.
Vì thế, em lại buộc phải duy trì mối quan hệ này cho đến khi anh ta yêu cầu em đến một nhà nghỉ trong thành phố để phục vụ bạn của anh ta. Em đã thẳng tay tát vào mặt anh ta, nhưng anh ta lại dọa “cô không đi chứ gì? Nếu không đi thì toàn bộ số ảnh tôi có được sẽ ngay lập tức được chuyển đến bố mẹ cô”. Em lại đành chấp nhận trong nước mắt.
Cho đến một ngày, em quyết tâm rời xa nơi đây, em sẽ đi vào Sài Gòn hay một nơi nào đó để anh ta không tìm thấy em. Em sẽ cắt đứt liên lạc với tất cả mọi người, để khi anh ta có gửi ảnh cho bố mẹ thì cũng không ai biết em đang ở đâu.
Rồi em đã để lại cho anh ta một lá thư từ biệt, trong thư em mong anh ta sống tốt hơn, hãy yêu vợ mình, hãy xem tình dục chỉ là một mặt của cuộc sống, nó sẽ tốt đẹp hơn khi có tình yêu. Lời cuối cùng em mong anh ta hãy để em yên, hãy xóa đi những tấm hình anh ta từng chụp trộm cảnh ân ái của em với anh ta…
Vào Sài Gòn được 2 tuần, em cũng tìm cho mình được một công việc mới, em quyết sẽ thay đổi bản thân và tìm cho mình một người đàn ông chân chính. Rồi một tháng trôi đi, anh ta cũng không liên lạc với em, anh ta cũng không gửi ảnh cho bố mẹ em… Em nghĩ đó chỉ là lời dọa dẫm một đứa con gái mới ra trường như em.
Theo Pháp luật Việt Nam
Ê chề sau bẫy tình của bạn học cũ
Chẳng có ích chi nữa cả, khi rốt cuộc thì tôi cũng đạp đổ mất hạnh phúc của mình rồi...
Việc tham gia vào nhóm kín của hội bạn thời đại học trên facebook, ôn lại kỷ niệm thời thanh xuân đã có tác dụng tích cực đến tinh thần của tôi. Tôi thấy mình trẻ lại, yêu đời hơn.
Nhất là khi được Hoàng, cậu bạn ngày xưa khen ngợi: "Đã bảy năm trôi qua mà sao tớ thấy Hà T. chẳng khác chút nào cả. Vẫn trẻ trung, xinh đẹp như vậy!". Phụ nữ có chồng, lại đã qua hai lần sinh nở, nghe những lời như thế thì không xiêu lòng mới lạ. Nên thú thực là tôi bắt đầu mến Hoàng, thấy gần gũi, thân quen hơn nhiều.
Hồi đại học, chúng tôi ngồi xa nhau, không có cơ hội nói chuyện nhiều nên khá xa cách. Nhưng nay khi nối lại quan hệ, tôi lại phát hiện ra Hoàng là một người đàn ông khá hài hước, gallant và lãng mạn. Dân kiến trúc mà, chuyên thổi hồn mình vào trong từng căn nhà, góc phố, thì sao không ngọt ngào cho được.
Dần dà, Hoàng khiến trái tim tôi nhảy nhót trong lồng ngực qua mỗi lần chuyện trò, tán gẫu trên facebook, zalo... Đôi khi Hoàng còn để tôi đợi chờ, ngóng trông vì vài ba ngày bận công việc mà phải tạm rời xa mạng xã hội. Khi ấy, tôi mới biết mạng tuy ảo, nhưng tình cảm lại là thật.
Khi bên chồng, tôi bắt đầu không còn cảm xúc nữa. Cũng không gọi điện hờn trách khi chồng về muộn, giữa buổi ngồi làm việc cũng không cố kiểm tra xem chồng có đang đúng ở cơ quan hay không, và từ chối anh nhiều lần trong chuyện chăn gối. Vì tâm tư tôi đang dành hết về phía Hoàng rồi.
Tôi biết mình đã bị say nắng. Nhưng lạ là, tôi lại không muốn kiềm chế những cảm xúc của mình. Tôi thấy việc trái tim mình cứ lâng lâng, vui vui, hồn nhiên hát ca như thế thật là thú vị. Cuộc sống đơn điệu bên chồng con chưa bao giờ khiến tôi rạng ngời được như bây giờ. Thế giới của tôi, kể từ khi có Hoàng bước vào, lại đầy màu sắc hơn nhiều.
Hoàng có kinh tế khá giả, nên thường khởi xướng trong các cuộc vui chơi, tụ họp bạn bè cũ. Nhờ vậy, mà tôi cũng có cơ hội để bỏ lại nhiệm vụ làm vợ, làm mẹ sau lưng và ra ngoài hẹn hò vui vẻ với các bạn. Mọi người gặp lại nhau, hồ hởi vô cùng, hết ôn kỷ niệm cũ rồi lại cứ tíu tít hỏi thăm cuộc sống hiện tại. Tôi cũng tham gia chuyện trò với mọi người, nhưng đôi khi lại len lén nhìn Hoàng, thấy mình xốn xang những cảm xúc như thời thiếu nữ khi thấy cậu bạn vô tình nhìn lại.
Được vài lần họp lớp đại học như thế, thì Hoàng hẹn riêng tôi. Chúng tôi gặp nhau ở một quán café đẹp, thơ mộng do Hoàng đứng ra thiết kế nội thất. Cảm giác của một khách Vip, được chủ quán đón tiếp nồng hậu, bên cạnh một người đàn ông tuyệt vời khiến tôi như lâng lâng trên mây, chân không còn chạm đất nữa.
Dần dà tôi quên mất mình còn chồng, còn hai con ở nhà và mặc sức đắm mình trong biển tình với người đàn ông khác cũng đã có vợ con. Tôi biết mình đi trái luân thường đạo lý, nhưng biết trách làm sao một người đang ở trong men say tình ái. Tôi ngã vào vòng tay Hoàng, nhanh chóng. Chúng tôi đi quá giới hạn ngay sau lần gặp gỡ thứ 5.
Chồng tôi nhận ra việc tôi trở nên khác lạ và không biết cách nào mà anh điều tra ra được chuyện của tôi và Hoàng. Anh bắt quả tang chúng tôi trong khách sạn, giáng cho tôi một cái tát điếng người rồi bỏ đi. Tôi đớn đau, nhục nhã ê chề và cảm thấy cả thế giới sụp đổ trước mắt mình. Đến lúc này tôi mới nhận ra, mình đã thật sự đi quá xa. Ấy vậy mà làm sao tôi lại vẫn trông mong, mộng tưởng về ngày chung đôi với Hoàng.
Tôi rối bời, khóc lóc bảo Hoàng hãy cưới tôi. Nhưng Hoàng không đồng ý. Thì tôi mới biết, Hoàng chỉ lợi dụng, chiếm được tôi cũng để chơi bời mà thôi. Bởi từ những năm còn là sinh viên, Hoàng yêu đơn phương tôi nhưng không dám ngỏ lời, nay gặp lại không ngờ tôi lại dễ dãi đến thế. Và Hoàng thú nhận, cậu ấy không yêu tôi như vẫn tưởng.
Tôi như chết đứng với những lời cuối cùng từ phía Hoàng, căm phẫn đến mức muốn đổ hàng trăm tấn bùn cát lên con người đểu giả và xấu xa ấy. Nhưng rồi nhận ra là cũng chẳng ích chi cả, khi rốt cuộc thì tôi cũng đạp đổ mất hạnh phúc của mình rồi. Tôi biết đối mặt tiếp như thế nào với chồng con đây? Xin hãy giúp tôi!
Theo Phụ nữ online
Bồ nhí được phen... "vỡ mật" khi công khai đánh ghen nhưng không ngờ vợ lại lợi hại như thế! Đứng ngó nghía chừng 10 phút Thủy quay xe ra về, lần sau lão mà về muộn thì chắc chắn cô sẽ phục kích bắt quả tang cho cả hai một trận nhớ đời. Thủy gần như muốn té xỉu khi biết được người chồng mà cô hết mực thương yêu và tin tưởng lại phản bội vợ một cách trắng trợn như...