Duyên thôi chưa đủ, chúng ta muốn trọn đời bên nhau cần phải có phận…
Cuôc đơi con ngươi luôn găn liên vơi hai chư “duyên” va “phân”. Ta thât may măn khi co “duyên” găp đươc nhau, may măn hơn nưa la giưa hai ta co nhưng môi quan hê tôt đep…
ảnh minh họa
Nhưng co “duyên” thôi la chưa đu, giưa chung ta muôn sông tron đơi bên nhau cân phai co “phân” nưa. Cai “phân” ây đem chung ta tơi gân nhau hơn, thương mên nhau hơn va đưa ra nhưng quyêt đinh trong đai cua hai đưa. Va tôi – cô gai trong PHÂN se co nhưng câu tra lơi cho ban…DUYÊN va PHÂN la gi?!
“Nêu mai nay chung ta phai xa nhau thi liêu em co con nhơ tơi anh không!?”
Em nheo tay anh nhe môt cai rôi nga vao long anh va đôi ban tay âm ap cua em đan vao tay anh:
“ Sao anh lai hoi như vây? Du chung ta co xa nhau bao nhiêu đi chăng nưa thi hinh bong cua anh trong em vân không hê thay đôi.”
***
- Thư ma Minh sơ nhât la thơi gian! – Minh ngơt môt ngum café, câu nhăn măt, co le do cafe đăng. -Thơi gian co thê lây đi moi thư cua chung ta, no co thê pha huy moi thư môt cach nhe nhang. Điêu đo lam Minh thây sơ.
Không hiêu sao tôi lai co môt câu ban triêt ly va sâu săc như Minh. Tôi va Minh như hai manh ghep vưa văn bu đăp cho nhau nhưng thư ma nưa kia khiêm khuyêt. Chung tôi đêu la du hoc sinh tai Tokyo, lai hoc chung trương, chi khac môi nganh hoc ma thôi. Minh hoc thiêt kê đô hoa con tôi hoc quan tri kinh doanh. Đang le con gai như tôi phai hoc nhưng chuyên nganh nghê thuât hay đoi hoi tinh ti mi như nganh cua Minh mơi đung va Minh cung phai hoc cai nganh nao đoi hoi đâu oc lân sưc khoe như quan tri kinh doanh. Cuôc đơi đung la nhiêu chuyên la.
Minh thich tôi. Tôi biêt điêu đo tư lâu lăm rôi. Co le la cai lân tôi leo nui bi nga gay chân, đâu đâp vao đa, hai Minh phai cong tôi tư đinh nui xuông tân chân nui trong tiêt trơi -3 đô C. Khi ây, Minh đa ôm tôi va khoc, câu noi se không sông nôi nêu tôi co mênh gi. Tôi cung quy Minh, chi như môt ngươi ban tri ki không hơn không kem. Không phai vi Minh không tôt hay không phu hơp vơi tôi, ngươc lai câu như sinh ra đê danh cho tôi vây. Thê nhưng, con ngươi thương không co xu hương yêu ngươi qua hoan hao đôi vơi minh. Va trong trai tim tôi đa co bong hinh cua anh, ngươi con trai đang chơ đơi tôi ơ ngut ngan cây sô Viêt Nam.
Anh tên Nam, chung tôi hơn nhau môt tuôi va đa tưng hoc chung câp ba. Anh va tôi đa tưng hưa hen sau khi tôi đi du hoc vê se kêt hôn va sông hanh phuc bên nhau. Hai gia đinh chung tôi cung đông y vi điêu đo. Tơi nay đa đươc nưa chăng đương rôi, cung chi con hơn môt năm nưa la tôi se hoan thanh công viêc hoc ơ đây va vê Viêt Nam. Chung tôi thương noi chuyên vơi nhau qua webcome, qua Facebook hay Line. Cư môi tôi, sau khi tôi lam bai tâp xong thi chung tôi se băt đâu noi chuyên, kê cho nhau nghe nhưng thư đa xay ra trong ngay. Đôi khi con la nhưng câu chuyên trên trơi dươi biên nưa. Minh biêt chuyên giưa tôi va anh. Nhưng câu ây chăng bao giơ thê hiên quan tâm tơi chuyên ây. Minh tưng bao răng “Nhi lam gi, vơi Minh không can dư, chi khi nao ngươi ây lam Nhi tôn thương thi Minh mơi ra măt ma thôi”.
Dao gân đây viêc hoc cua tôi kha bân rôn, nhưng bai luân, bai thuyêt trinh, đô an cư bua vây lây tôi không rơi phut giây nao. No khiên tôi chăng con mây thơi gian noi chuyên vơi anh nưa. Vây la tân xuât noi chuyên giưa chung tôi ngay môt it dân, co khi ca ca tuân chi co môt giơ đươc thây măt nhau. Năm nay hoa anh đao nơ sơm hơn moi năm, giư thang 12 khăp nhưng con đương đêu ngâp săc hông cua loai hoa đươc coi la biêu tương cua quôc gia nay. Co môt bai thơ miêu ta ve đep cua loai hoa nay ma tôi rât tâm đăc:
“Hoa anh đao giưa sư Phu Tang
Hông như đôi môi ngươi thiêu nư
Manh như tâm long nang son săc
Điêu đa tưa cô gai Phu Tang” (Tam dich)
Tôi va Minh cung dao bươc trên con đương ngâp canh hoa anh đao. Đôi khi co môt cơn gio nhe đem nhưng canh hoa tư canh tung bay qua toc tôi, vương vân lai môt canh hoa mong manh, duyên dang. Minh noi, đa tơi Nhât Ban thi phai biêt uông tra đao va thương thưc hoa anh đao, ây vây ma tôi tơi đây đươc ngot ba năm rôi nhưng chưa môt lân uông tư ngum tra Nhât Ban va ngôi ngăm hoa anh đao trong tiêt xuân. Đôt nhiên Minh năm lây tay tôi:
- Lanh lăm đây!
Tôi rut tay lai, đut thât nhanh vao tui ao:
- Cung không lanh lăm đâu.
Minh rut tay tôi ta, tư tư đan nhưng ngon tay tôi va tay câu ây rôi đưa vao tui ao cua câu:
- Rât lanh đây! – Câu cươi môt chut – hay đê Minh che chơ cho Nhi. It nhât la trong nhưng ngay con lai ơ đây!
Video đang HOT
Tim im lăng, Minh cung vây. Chung tôi cư thê dăt tay nhau đi hêt mây con đương ngâp hoa anh đao, co chut hương thoang thoang vi rât Nhât Ban vưa thân quen, vưa xa la nhơ nhưng cơn gio bay đi muôn phương. Ơ đây, nơi xư ngươi xa la nay, tôi thưc sư thây cô đơn. Nêu không co Minh ơ bên thi co le cuôc sông bên nay cua tôi ngâp tran nhưng đêm năm khoc va sư u am tơi tân trai tim. Minh đa cho tôi qua nhiêu thư, tư vât chât cho tơi tinh thân. Nhưng thư tôi không thê co ơ đây Minh đêu cho tôi tât thay. Năm đâu ăn têt xa quê, xa nha, tôi thưc sư như muôn nô tung ra khi nhân đươc dong tin nhăn cua ba.
Ơ Nhât, cai ngay têt Nguyên Đan đa không con tôn tai trong danh sach ngay lê lâu rôi, nêu muôn cam nhân vi têt truyên thông ơ đây chi co thê tơi nhưng quan xa, gia đinh ngươi Viêt ơ đây hoăc co thê cung chung vui vơi nhưng ngươi ban Hoa kiêu. Năm ây, Minh go cưa tôi tư sang sơm mung môt, câu noi muôn đưa tôi đi ăn têt cho ra vi têt ta. Minh chơ tôi trên chiêc xe ô tô nho mau xanh la cua câu, qua nhưng con đương tâp nâp ngươi đi lai, thi thoang tôi co thây bong dang môt ngôi nha co treo hai chiêc đen lông đo, đo la dâu hiêu cua môt gia đinh ngươi Hoa hay ngươi Viêt. Đôt nhiên, Minh dưng lai ơ môt ngôi nha đươc xây theo kiêu truyên thông Viêt Nam trên con đương Kyamora giau co.
- Xuông đi. Tơi rôi!
- Đây la đâu? – tôi ngơ ngac.
Minh cươi ve bi ân:
- Cư vao đi rôi biêt.
Đo la nha cua môt gia đinh ngươi Viêt đa sông ơ Nhât tư năm sau mươi năm trươc rôi. Co le nha ho rât giau co vi ơ Tokyo, con đương Kyamora nay đươc vi như khu Phu My Hưng cua Sai Gon hay Lang-Hoa Lac ơ Ha Nôi vây. Nhưng gia đinh giau co va quyên thê thương tâp trung ơ đây, ho xây nên nhưng phao đai riêng cho minh va thưc sư điêu khiên tôi khac nhiên va thu vi la giưa môt con đương tran ngâp nhưng kiêu kiên truc Âu, A, Tau-Ân nay, lai co môt ngôi nha mang net truyên thông cua ngươi Viêt Nam. Hôm đo, Minh đa thưc sư cho tôi môt cam giac đâm âm hiêm co cua ngươi Viêt ơ xư ngươi. Moi ngươi trong gia đinh đêu coi chung tôi như ngươi nha. Thưc sư, đo la cai têt đang nhơ nhât cua tôi. Cam ơn Minh nhiêu lăm!
***
Nam đưa tôi môt ly sinh tô dâu tây rôi tư tư bươc tơi phong khach, noi chuyên đam cươi vơi ba me tôi. Đây la lân đâu tiên tôi thây anh co ve phân chân đên vây. Nam đung như môt ngươi đan ông mâu mưc ma ngươi phu nư nao cung muôn sơ hưu. Anh co công viêc ôn đinh, ơ tuôi 24 anh đa tư lâp công ty riêng va con hoat đông rât hiêu qua. Quan trong nhât la anh rât yêu thương tôi, minh chưng ro nhât la suôt hơn bôn năm qua, anh vân miêt mai chơ đơi tôi trơ vê.
- Chăng ai may măn như con đâu nhe! – ba nôi vô vai tôi – nhơ lo ma hoc nâu nương vơi me con đi, đưng đê khi vê bên đây rôi mang tiêng con a!
Tôi không noi gi chi nhe nhang “vâng” rôi đi lên phong. Thưc sư trong long tôi chưa hê muôn hêt hôn vơi anh, tuôi tre cua tôi con ơ phia trươc, tôi con rât nhiêu điêu muôn thưc hiên trươc khi ven tron bôn phân cua môt ngươi vơ hiên, dâu thao. Sau khi trơ vê Viêt Nam, tôi như trơ thanh môt con chim bi nhôt trong chiêc lông kin không thê đi đâu, không thê lam điêu gi như y muôn. Gia đinh, Nam va đôi khi la ca gia đinh cua Nam nưa, ho đưa tôi vao môt con đương ma ơ đo tôi se phai trơ thanh môt ngươi con dâu, môt ngươi vơ bên canh Nam. Dương như chăng con ai đê y tơi tâm băng cư nhân loai gioi cua tôi nưa. Ba tôi con bao tôi se co cuôc sông yên binh bên canh anh vơi vai tro cua môt ngươi vơ, không cân tơi sư nghiêp nưa. Lơi noi ây thưc sư lam tôi thât vong hoan toan, bôn năm cô găng hoc tâp, bao kho khăn vât va, bao công sưc bo ra đê giơ đây thanh bot biên.
Nê nêp gia phong thưc sư như môt cai gông cum to lơn đe năng lên vai ngươi phu nư. Va tôi co le không ngoai lê. Cư môi luc bê tăc, trong đâu tôi lai nhơ tơi Minh, tơi nhưng ngay tung tăng cung câu ơ Nhât Ban. Rât nhiêu lân tôi muôn goi cho Minh chi đê đươc nghe cai giong thân quen cua câu ây, rât nhiêu lân tôi cung đa tư hoi ban thân liêu đa yêu Minh chưa. Nhưng sao co thê đươc khi van gân như đa đong thuyên rôi, tôi đa săp lam vơ cua Nam, va điêu đo khiên tôi cang thây kho chiu, bưc bôi trong ngươi nhiêu hơn. Môi lân Nam ôm tôi tư phia sau, giây lat, tôi đa tương đo la Minh. Hinh bong cua Minh cư luôn hiên ra trươc măt tôi, khi tôi muôn cham tơi câu thi câu lai biên mât, khi tôi muôn bao câu “Nhi đa lơ thich Minh rôi” câu cung chi cươi ma thôi. Phai lam sao bây giơ?
Vê Viêt Nam cung đa đươc ba thang, nhưng ngay thang ây trôi qua vơi tôi qua thưc không dê dang gi. Tôi va Minh cung đa không liên lac cho nhau lâu lăm rôi. Đôi luc ngôi nghi vu vơ tôi cung đa ve ra cho câu ây nhưng con đương tương lai tôt đep ma nơi ây tôi chi la môt hat bui vô tinh bay qua khoe măt Minh ma thôi. Nghe môt ngươi ban bên Nhât noi la Minh đa xin đươc vao môt công ty nao đo lam bên thiêt kê đô hoa, đung cai nganh ma Minh đa theo đuôi. Cung mưng cho Minh, tương lai cua câu giơ đây sang lang rôi, nhưng buôi suy nghi vu vơ cua tôi co le đa đung. Nhưng khi nhin lai tôi cua bây giơ, chăc hăn Minh se thât vong lăm, câu se lai go vao đâu tôi rôi măng cho môt trân te tua như cai hôi ơ Tokyo.
Hôm nay trơi co ve kha năng, nhiêt đô chăc cung lên tơi 37 đô C. Tôi nhe nhang rut cây but trong ngăn ban ra năn not viêt thiêp mơi đam cươi đê gưi cho Minh. Đông thiêp cươi cung ca vai trăm tơ, ngoai ban be tôi con co gia đinh, hang xom va ban be cua ba me tôi nưa. Ngay tư sơm me tôi đa đưa cho tôi môt danh sach dai miên man nhưng cai tên cho tôi thoa sưc năn not luyên chư. Trong tâm thiêp cua Minh, tôi đăc biêt co ghi thêm “Gưi Minh – ngươi ban thân yêu nhât!”, co le cai danh xưng “ngươi ban thân yêu nhât” la hơp vơi Minh nhât. It nhât la trong thơi điêm nay. Tơi bây giơ tôi mơi thưc sư hiêu sưc năng giưa tinh yêu va trach nhiêm như thê nao. Vơi tôi, tinh yêu luôn la môt thư gi đo rât đôi thiêng liêng va tinh khiêt. Tinh yêu tuôi mơi lơn cua tôi va Nam giơ đây vơi tôi la trach nhiêm, con cai tinh ban ma trươc đây tôi coi đo la trach nhiêm phai giup đơ nhau đôi vơi Minh thi giơ no lai la tinh yêu cua tôi. Giưa trach nhiêm va tinh yêu tôi chi đươc chon môt, nhưng du co chon bên nao đi chăng nưa thi tôi cung se lam cho bên con lai bi tôn thương va chinh tôi cung se không co hanh phuc tron ven.
Trươc ngay cươi môt tuân, Minh đem tâm thiêp cươi tơi tim tôi. Khi ây cung đa châp tôi, chung tôi chơ nhau ra bơ ke sông Sai Gon lăng lăng nhin nhưng con thuyên lơn nho cư tâp nâp qua lai.
- Săp hêt thơi gian đôc thân rôi nhi?! – Minh cât tiêng, pha tan cai không khi tinh lăng đang bao trum.
- Ư!
Không hiêu sao khi ây tiêng “ư” cua tôi lai kho noi ra tơi vây. Đo co le la sư bât lưc cua môt đưa con gai muôn pha vơ rao can cua quy đinh xa hôi đa tôn tai bây lâu nay; đo co le la sư châp nhân sô phân va như la môt tiêng tam biêt tơi Minh. Câu không noi gi nưa, cư măc cho cai yên tinh măc sưc bao trum lây hai đưa, đôi khi chi co tiêng tau đi lai lam con nươc vô bơ thêm manh ma thôi.
- Dao nay Minh sao rôi? – Tôi lên tiêng khi đa không con chiu nôi sư yên tinh đang sơ nay nưa.
- Binh thương thôi! – Minh quay sang tôi mim cươi – Sang đi lam tơi chiêu, lam xong thi vê nha tăm rưa ăn uông rôi lăn ra ngu, tơi sang lai đi lam. Môt ngay chi co băng đây viêc thôi. Con Nhi chăc bân biu chuân bi đam cươi lăm đung không?!
- Cung không bân lăm Minh a! Tư hôi ơ Nhât vê thây ngươi Nhi lươi hăn ra, suôt ngay ngu nương rôi lai dây phu ba me mây viêc lăt văt. Noi chung la rât chan Minh a!
- Nhi không đinh xin viêc rôi đi lam sao?! – Minh cươi, co ve ngac nhiên.
- Co le la không Minh a! Vi anh Nam không muôn Nhi đi lam.
- Chăng nhe khi lây Nhi vê băt Nhi ơ nha don dep nha cưa, chăm soc con cai suôt đơi nay sao? Rôi tâm băng cư nhân đai hoc loai gioi cua Nhi chi co gia tri tơi vây ư?!
Luc nay Minh mơi thưc sư bôc lô hêt nhưng bưc bôi trong ngươi bây lâu nay, nhưng bưc bôi vê tôi.
- Lăm luc Minh chăng thê hiêu Nhi suy nghi gi nưa. Nhi biêt rât ro la hai ngươi không thê hanh phuc bên nhau, giưa hai ngươi chi co môt tinh cam ban be binh thương ma thôi. Nêu Nhi không suy nghi cho ban thân thi cung phai suy nghi cho anh Nam, cho gia đinh hai bên va cho ca Minh chư! – Nươc măt Minh băt đâu rơi, anh măt cua câu bây giơ thưc sư tran ngâp sư tuyêt vong – Minh đa tưng noi Nhi la tât ca cua Minh rôi ma. Chinh Nhi cung hiêu rât ro điêu đo nhưng sao Nhi lai lam nhưng điêu không đem lai kêt qua gi cho ban thân như vây? Nhi đau thi Minh se đau, Nhi khoc Minh cung khoc. Minh luôn muôn Nhi hanh phuc vây sao Nhi lai chon cho minh môt con đương đi ngay tư khi băt đâu đa la sai trai như thê?!
Minh ôm châm lây tôi, khoc nưc nơ. Tôi cung ôm chăt lây Minh, miêng lâm bâm câu “xin lôi”. Le ra tôi phai noi câu đo tư rât lâu rôi mơi phai, Minh a!
- Ơ bên Minh nhe! Minh không thê sông thiêu Nhi đươc.
Đo la lơi đê nghi ma tôi ngay đêm mong ươc. Đo la canh cưa mơ ra muôn mang đê sưa nhưng sai lâm tinh cam cua tôi. Nhưng tai sao luc nay tôi lai không dam lam điêu đo vi Minh, vi tôi. Hinh bong Nam đôt nhiên hiên ra trong tâm tri tôi, Nam đang cươi môt nu cươi buôn ba. Tôi biêt nêu tôi lưa chon rơi xa anh thi anh cung se vui ve châp nhân nhưng co le tôi đa thưc sư huy hoai cuôc sông sau nay cua anh. Rôi con gia đinh anh, ban be cua hai đưa va gia đinh tôi nưa, ho se nghi sao vê tôi, co le se co ngươi ban tan thi thao răng tôi la môt đưa con gai mât nêt huy hôn theo trai, răng ba me tôi cho tôi ăn hoc nhiêu vao rôi mât nêt như thê,…Vô van nhưng lơi di nghi vê tôi, nhưng đâu chi dưng lai ơ đo, ca ba me, ông ba tôi cung se bi đam tiêu. Ho đêu đa lơn tuôi sao co thê châp nhân nôi điêu nay đây.
- Xin lôi Minh. Hay tơi dư lê cươi cua Nhi nhe! – tôi buông tay Minh ra rôi nhin sâu vao đôi măt đang ươt nhoe cua câu – Cam ơn Minh vi tât ca. Hay sông tôt nhe, biêt đâu sau nay se găp đươc ngươi tôt hơn Nhi!
Tôi cươi vơi Minh lân cuôi như tam biêt hêt nhưng ky niêm đep đa co cua hai ngươi. Tôi quay lưng bươc đi vơi hai hang nươc măt, đê lai Minh đăng sau, đê lai Nhi cu aba thang trươc ơ lai sau…
***
Cuôc đơi con ngươi la nhưng chuôi ngay châp nhân ban thân trong môt xa hôi đa tôn tai nhưng quy chuân mưc nhât đinh. Đôi khi co nhưng con ngươi muôn vươt qua nhưng quy chuân mưc ây, môt vai ngươi thanh công nhưng đa phân la thât bai. Xa hôi vân hanh theo môt guông quay tư van năm nay, no đa tôn tai lâu tơi vây rôi hăn no phai đung đăn. Chung ta, nhưng hat nhân trong xa hôi ây ngoai viêc tuân theo quy luât sông, con phai gop phân tao nên môt xa hôi vơi nhưng lân quay khac nưa. Trong qua trinh ây, ta phai hy sinh môt vai thư riêng minh, đôi khi thư ây con rât quy gia vơi chung ta.
Cuôi cung ngay đo cung tơi, cai ngay ma tôi trơ thanh môt cô dâu ben len bươc lên xe vê nha chông. Tiêng ho reo vui mưng vang khăp nơi, nhưng lơi chuc tung cư thê ma tuôn ra như co hoc thuôc tư trươc, va trong đam cươi cua tôi co ca nhưng giot nươc măt hanh phuc cua ba me, ông ba va ban be khi thây tôi đa trương thanh. Minh không co măt hôm nay, nhưng điêu đo giơ không con quan trong nưa rôi, vi tôi hiêu đươc cam giac cua câu luc nay thê nao. Tôi chi thâm chuc cho câu hanh phuc ma thôi. Tiêp lơi thơ miêu ta vê hoa anh đao, loai hoa cua trai tim tôi:
“…
Em duyên dang bươc đi vê chôn la
Nươc măt dai trên đôi canh thiên nhiên
Chăng con bong dang ngươi bên hiên
Tay năm tay mơ ươc mơ xa vơi…” (Tam dich)
Theo Phununews
Đừng để tuổi thơ bất hạnh quyết định tính cách của bạn khi trưởng thành
Những ký ức thời ấu thơ có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của chúng ta khi lớn lên. Một tuổi thơ hạnh phúc hay không là nền tảng quyết định tính cách và con người chúng ta sẽ trở thành.
ảnh minh họa
Chúng ta ai cũng từng có một quá khứ mang tên thời thơ ấu. Đó là những lần không nghe lời cha mẹ, giữa trưa nắng trốn nhà đi chơi. Đó là những lần quên mang sách bút, bị cô phạt đứng vào góc lớp, những lúc cả đám bạn chơi nhảy dây, bắn bi còn mình phải chép cho xong 10 trang luyện chữ...
Những kỷ niệm thời ấu thơ đó chính là dòng nước mát lành nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta, theo bước chúng ta trưởng thành để mỗi khi nghĩ lại, hoặc cười hoặc khóc vì ngày xưa ơi, sao mà thân thương đến thế. Không thể phủ nhận, những ký ức đó có ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống của chúng ta sau này.
Tuy nhiên không phải ai cũng được đắm mình trong những ngày tháng thơ ấu ngọt ngào, tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Có những người phải sống trong tuổi thơ bất hạnh, với những lời chỉ trích của mẹ cha, dè bỉu từ đám bạn, và thường xuyên bị đổ lỗi một cách vô lý. Khi trưởng thành, chúng ta vẫn sẽ mang một phần ám ảnh từ quá khứ đó và dần hình thành nên những tính cách tiêu cực. Những trải nghiệm thời thơ ấu có ảnh hưởng rất lớn đến mỗi con người.
Nếu cha mẹ chúng ta quá nghiêm khắc, chúng ta luôn sợ bị phạt tội
Đi cùng với nghiêm khắc là sợ hãi. Bất cứ cha mẹ nào quá nghiêm khắc cũng có những đứa con luôn trong trạng thái sợ hãi bị phạt tội. Dù làm bất cứ việc gì, chúng ta cũng lo sợ cha mẹ chưa hài lòng, cha mẹ sẽ trách phạt chúng ta.
Chúng ta luôn trong trạng thái lo lắng và sợ hãi. Chúng ta cảm thấy bản thân là vô dụng, là đồ bỏ đi. Lúc nào trong đầu chúng ta cũng thường trực sẵn những câu đổ lỗi và trách mắng. Trẻ con như tờ giấy trắng, cớ sao cha mẹ không vẽ hoa vẽ lá, mà lại vẽ những hình thù kì dị, xấu xí lên chúng ta?
Khi lớn lên ra ngoài xã hội, gặp gỡ nhiều người hơn, rồi bạn bè, đồng nghiệp... chúng ta vẫn không thể thoát khỏi bóng ma quá khứ. Chúng ta sợ hãi chính những người bạn của mình, sợ bị đồng nghiệp trách phạt ngay cả khi chúng ta chẳng làm gì sai. Sợ hãi bị phạt tội đã ăn sâu vào tiềm thức của chúng ta. Nó như cái gông cùm trói buộc chúng ta, không cho chúng ta có cơ hội thể hiện bản thân mình.
Chúng ta đã từng bị bắt nạt và giờ đây luôn mang cảm giác mặc cảm
Chẳng ai mong mình bị bắt nạt khi còn thơ ấu. Nhưng dường như đây là trò không thể thiếu với nhiều bọn trẻ con hơn tuổi chúng ta. Chúng ta bị bắt nạt ở trường, ở khu phố, thậm chí ở bất cứ đâu lũ trẻ to xác nhìn thấy chúng ta.
Khi còn bé, chúng ta thiếu các kỹ năng sống để tự bảo vệ mình, vì thế việc chúng ta trở thành nạn nhân của các trò bắt nạt khiến chúng ta sống thu mình, khép kín hơn. Chúng ta luôn mang một cảm giác mặc cảm, xấu hổ vì bị bắt nạt mà không thể chống trả.
Chúng ta lớn lên mà không thể tự tin bắt chuyện với người lạ, chúng ta ý thức được việc mình có thể sẽ bị bắt nạt bất cứ lúc nào, bởi bất cứ ai. Chúng ta lo ngại cả thế giới không có chốn an toàn cho chúng ta trú thân.
Tuy nhiên, vì bị bắt nạt và thấu hiểu những gì tiêu cực mà nó mang lại, chúng ta đã vô tình trở thành những người rất mạnh mẽ, giàu lòng cảm thông và biết tôn trọng người khác. Chúng ta hiểu rõ lời nói nào mang lại tổn thương cho người khác và hết sức tránh nó. Chúng ta trở nên tinh tế và tốt đẹp hơn rất nhiều.
Chúng ta luôn sợ mắc lỗi vì đã từng phải nghe những lời mắng mỏ khắc nghiệt
Đôi khi những lời trách mắng khắc nghiệt còn mang lại ảnh hưởng tâm lý tiêu cực hơn cả bạo lực. Chúng ta phải nghe những lời mắng cay độc chỉ vì chúng ta lỡ làm sai một chuyện bé xíu và rất dễ để sửa sai. Chúng ta phải chịu cúi mình trước những lời chỉ trích miệt thị vô lý vì một lỗi nhỏ không đáng. Kể từ đó, chúng ta làm bất cứ việc gì cũng sợ mắc lỗi. Chúng ta thiếu đi tự tin vào khả năng của mình chỉ vì đã từng bị chỉ trích, mắng mỏ quá nhiều.
Thế nhưng chúng ta lại học vô cùng nhanh những lời dùng để mắng chửi người khác. Nếu lớn lên với nhận thức tốt, chúng ta sẽ loại bỏ nó, nhưng nếu chúng ta cứ dung túng cho những lời lẽ cay nghiệt ấy xuất hiện trên miệng mình, chúng ta sẽ tự biến mình thành cỗ máy chỉ trích không khác gì người trong quá khứ từng làm vậy với chúng ta.
Có thể trở nên hướng nội nếu chúng ta đã từng bị từ chối sự quan tâm
Chúng ta thích một người và lấy hết can đảm để bày tỏ nỗi lòng mình với người đó. Nhưng phũ phàng thay, người kia chẳng mảy may gì đến tình cảm của chúng ta mà thẳng thừng từ chối. Điều này cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều đến tâm lý của chúng ta bởi nó xảy ra khá phổ biến ở tuổi học sinh. Nhưng nếu chuyện đó xảy ra với cha mẹ, ông bà hay anh chị em ruột của chúng ta thì lại khác.
Chúng ta yêu gia đình mình rất nhiều và muốn thể hiện sự quan tâm tới từng thành viên trong gia đình, nhưng tất cả mọi người đều từ chối sự quan tâm của chúng ta. Chúng ta tự hỏi chuyện gì đang xảy ra? Không ai cần chúng ta nữa sao? Việc duy nhất chúng ta có thể làm lúc này là chui vào vỏ ốc do chính mình tạo ra.
Chúng ta trở nên hướng nội và trầm tĩnh hơn. Chúng ta luôn tìm cách che giấu cảm xúc thực sự của mình, sợ rằng nếu ai đó biết chúng ta quan tâm họ, chúng ta sẽ lại bị tổn thương. Thật tồi tệ khi ký ức này theo chúng ta đến khi trưởng thành và biến chúng ta thành những người khép kín, thiếu kỹ năng xã hội cần thiết.
Chúng ta cảm thấy bất an và cần được yêu thương nhiều hơn nữa
Cảm giác bất an xảy ra khi chúng ta còn thơ bé là do không nhận được sự quan tâm đầy đủ từ gia đình và trường học. Chúng ta bị bỏ bê, giống như quả bóng lăn qua lăn lại giữa cha mẹ và thầy cô mà không ai chịu nhận về mình. Chúng ta lơ lửng giữa không trung, như một kẻ vô định, cảm nhận rõ sự thiếu thốn yêu thương và khát khao được quan tâm của mình.
Chúng ta bị ép mình vào trong lối so sánh sáo rỗng với những người anh chị em khác hoặc bạn bè của chúng ta. Chúng ta nhìn cuộc đời người khác và mơ ước cho mình được một lần ôm ấp vỗ về. Sự bất an đeo đuổi chúng ta đến lớn, khiến chúng ta lúc nào cũng phải gồng mình cạnh tranh trong chuyện tình cảm. Chúng ta không có tự tin và coi thường sự đồng cảm với bất kỳ ai khác.
Tuy nhiên, 30 chưa phải là Tết, nếu chúng ta nhận ra chúng ta đang vướng mắc vào những ảnh hưởng tiêu cực từ thời thơ ấu này, chúng ta hãy cố gắng thay đổi nó. Hãy liệt kê ra những tác dụng tích cực mà ký ức tuổi thơ đó mang lại, điều này giúp cho chúng ta nhìn nhận lại tuổi thơ với những kỷ niệm tốt đẹp hơn một chút. Hãy dành thời gian suy nghĩ làm thế nào để tận dụng những điểm sáng le lói này cho tương lai của chúng ta.
Và cuối cùng, hãy tâm sự, chia sẻ những ký ức không vui với người khác. Gánh nặng tâm lý trong chúng ta sẽ trở nên nhẹ nhõm hơn, những nỗi thất vọng, buồn tủi, mặc cảm cũng được trút bỏ. Chúng ta không thể thay đổi tuổi thơ của mình, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể nhìn nó một cách tích cực hơn.
Theo Phununews
Này các anh, yêu thương chưa đủ thì đừng ngủ với nhau! Phải rồi, chúng ta đang sống ở thế kỷ của sự hiện đại thế nhưng định kiến của đàn ông về hai chữ "màng trinh" vẫn là một tư tưởng cố hữu khó mà xóa bỏ.. ảnh minh họa Và rồi họ đánh đồng cái màng trinh - cái mà chỉ được vật chất hóa bằng vài giọt máu hồng sau khi biến...