Duyên ta quá mỏng, phận ta không dày…
Em đã từng nghĩ về một gia đình, trong đó có anh và em, nhưng giờ nó xa vời quá. Cũng chỉ biết trách duyên ta quá mỏng, phận ta không dày
Một câu trong cái bài hát thất tình mà em hay nghe đi nghe lại cả ngày không chán. Em nói với nhỏ bạn rằng, tao không thất tình nhưng sao lại thích nghe bài này. Và giờ có lẽ là đúng.
Đêm nay không có mưa anh ạ, nhưng đêm nay lại dài. Đêm dài khi em ngủ, ngủ trong nước mắt, khóc tới mức mệt quá mà ngủ khi nào không biết, để đến lúc nửa đêm giật mình thức giấc, em lại một mình nhìn vào cái khoảng không vô định….
Có biết khi em bảo anh đi đi
Là chỉ mong anh sẽ ở lại
Là để nghe rằng thiếu vắng em anh sẽ buồn lo ra sao
Video đang HOT
Đêm nay không có mưa anh ạ, nhưng đêm nay lại dài. (Ảnh minh họa)
Mỗi lần cãi nhau, em lại đuổi anh đi, để rồi sau đó lại gửi cho anh cái đoạn nhạc này, rồi anh lại trách em ngốc, em khùng. Giờ cũng vậy, nhưng không còn tác dụng gì nữa rồi, em không còn quyền níu anh.
Cuộc đời này ngắn ngủi lắm, tìm nhau đã khó, vậy mà giữ nhau còn khó hơn. Em đã từng nghĩ về một gia đình, trong đó có anh và em, nhưng giờ nó xa vời quá.
Cũng chỉ biết trách duyên ta quá mỏng, phận ta không dày. Đến lúc này đây, em chợt nhận ra em yêu anh rất nhiều, cái tình yêu cho đi mà không cần nhận lại thì cũng là lúc anh sắp sửa rời xa em. Anh luôn thích một người phụ nữ mạnh mẽ và cá tính nhưng em lại yếu đuối, em vậy đấy, em chán cái cảnh mệt mà cứ phải gồng mình chịu đựng, buồn mà cứ phải mỉm cười gượng gạo, thà em cứ khóc, khóc cho chán chê, khóc tới lúc mệt quá ngủ thiếp đi còn tốt hơn.
Em biết anh đang buồn, anh đang hụt hẫng và thất vọng, nhưng em ghét anh, em ghét mỗi khi anh trốn tránh em, ghét mỗi khi anh cao thượng an ủi em….Em đã hứa là em không khóc trước mặt anh nữa rồi.
Ngay lúc này đây, em chỉ ước anh chưa từng xuất hiện trong cuộc sống yên bình của em, anh đừng yêu em, đừng thương em, đừng có tốt với em….thì giờ đây em đâu như thé này.
Rồi sao đây, anh vẫn đi, em vẫn ở lại, em buồn, em khóc, rồi em sẽ quên anh ư. Chắc vậy, em nghĩ em sẽ làm được nhưng chắc sẽ lâu lắm đấy.
Em chỉ muốn giấu anh đi một nơi đâu, nơi riêng mình em biết, để tình mình còn mãi trong em vẹn nguyên. Sẽ mới như chưa từng yêu nhau, và còn nhiều điều tha thiết muốn làm cho nhau.
Hãy cho em được nghe từ anh một lời thật thà, đừng để em phải mãi mãi say ngủ trong nhớ thương.
Mây của trời cứ để gió thổi đi.
Đời nay rộng tìm nhau quá khó
Bên nhau rồi lại dễ mất nhau…..
Theo Tintuc
Những mùa trăng hoài niệm
Trăng với ta là bạn, là chốn đợi chờ khắc khoải để nhắc nhớ bước chân trở về. Những mùa trăng thơ ấu đi qua, những mùa trăng xôn xao thời thiếu nữ dần trôi, vẫn còn đây vẹn nguyên kỷ niệm bao mùa trăng gửi lại.
Ảnh minh họa
Nơi góc sân nhỏ quê nhà trăng thức cùng ta trải suốt bốn mùa. Trăng thiết tha mùa xuân, vằng vặc mùa hạ, dịu dàng mùa thu và lặng lẽ đông sang. Trên chiếc chõng tre, ta gối đầu lên chân mẹ, nghe tiếng mẹ rầm rì kể chuyện ngày xưa.
Những hôm chưa xong việc nhà, mẹ còn phải băm bèo thái khoai cho lợn, hai anh em ngoan ngoãn ngồi chơi. Anh trai trông em bằng cách bày trò chơi tạo hình con vật cho em mải mê không đòi mẹ. Anh khum khum hai bàn tay xếp lại với nhau in lên vách tường làm chú chó sủa gâu gâu. Còn đây là đôi tai chú thỏ đang vểnh lên vì thèm cà rốt. Em thích thú trò chơi này lắm, tiếng cười giòn tan hoà lẫn ánh trăng. Trăng tự lúc nào đã trở thành bạn đồng hành thân thiết.
Hồi đó, cuộc sống chưa dư dả như bây giờ. Cả xóm chỉ có một chiếc ti vi đen trắng. Mỗi tối mọi người kéo nhau đến nhà bác khối trưởng để xem ti vi. Những hôm trăng sáng, xóm rộn ràng như trẩy hội. Ánh trăng theo bước chân người, rọi đường cho người qua đồng qua bãi. Trăng xua đi nỗi ngại ngần đường xa, trăng vừa thúc giục vừa kề bên mỗi bước đi của người. Thương lắm những khi xem phim, trẻ con nhanh ngủ, hai anh em xem say mê nhưng cũng ngủ quên từ bao giờ. Hết giờ, bố bế anh, mẹ bế em băng lối về nhà. Trăng vẫn lặng yên đi theo phía sau, cần mẫn đưa lối. Những ký ức ấy còn đọng mãi để mỗi lần nhớ về tim lại rung lên nhịp yêu thương, bâng khuâng.
Trăng lớn lên theo mỗi mùa tuổi để kỷ niệm tự nhiên cứ thế được vun đầy thêm. Ta khôn lớn theo dấu vết thời gian mà chẳng hiểu trăng còn mãi vẹn nguyên tuổi trẻ hay một ngày trăng cũng lặng lẽ già đi? Ta nhớ bóng trăng chờn vờn trên mặt nước sông quê êm đềm. Trăng cong cong lưỡi liềm, trăng ấp e thiếu nữ, trăng tròn đầy mộng mơ. Trăng và sông như ước hẹn, gắn bó bên nhau. Sông giữ trăng đứng lại và cũng chính sông đưa trăng xuôi dòng ra bát ngát mênh mông. Suối tóc người con gái quê hương nhuộm đầy ánh trăng huyền diệu ở đó đợi chờ một người trở lại. Cũng như sông kia thuỷ chung muôn đời kể chuyện ta nghe và vẫn thầm ngóng trông vầng trăng lãng du nhớ lời nguyện thề mà biết đường tìm về.
Trăng theo ta vào phố. Trăng ở đó mà dằng dặc xa xôi cách trở. Ta chợt vô tình giận dỗi vầng trăng hay trách những toà cao tầng sừng sững kia đã lỡ cách chia tình cảm, mong muốn hội ngộ của hai ta. Không phải trăng, mà chính ta đã có lúc vô tâm lãng quên trăng vẫn thầm lặng nhớ thương. Ta ước trăng cứ mãi tròn đầy vành vạnh như thế đợi một ngày thu dịu dàng ta bỏ phố phường chật hẹp trở về, nơi ta còn gửi lại những mùa trăng...
Theo Dân Trí
10 lý do nhắc bạn nên yêu người bằng tuổi Đã là tình yêu, vậy thì tại sao lại có nên hay không nên ở đây? Nếu như có thêm chữ nên vào nữa, thì hình như tôi thấy hai chữ tình yêu đã không còn vẹn nguyên nữa rồi. ảnh minh họa Mẹ bảo: Không nên yêu người bằng tuổi, vì khi ấy hai đứa cùng trẻ con và ngang ngạnh như...