Dứt khoát nhưng vẫn đợi chờ
Anh ah! Anh là người đầu tiên đem đến cho em biết bao cảm xúc lạ lẫm mà trước giờ em chưa bao giờ cảm nhận được. Khi bên anh có lẽ em còn khá non nớt để nhận biết được đó là tình yêu hay chỉ là sự rung động đầu tiên của người con gái nhưng khi xa anh em đã biết được tình cảm thật sự của mình thì đã quá muộn màng…
Em đã cố gắng níu kéo để hạnh phúc không vụt khỏi tầm tay của em nhưng em đành bất lực nhìn thấy hạnh phúc ấy rời xa em mãi mãi. Em đã buồn đã giận và đã khóc rất nhiều vì anh nhưng điều đó cũng chẳng làm mọi chuyện tốt hơn và anh cũng chẳng biết em đã đau khổ như thế nào vì anh chẳng bao giờ quan tâm đến em nữa đúng không anh?!
Em đã nhận ra điều đó từ rất lâu rồi nhưng em vẫn ngoan cố vì em không muốn điều đó xảy ra nhưng… bây giờ em đã biết mình phải mạnh mẽ hơn, em còn gia đình, bạn bè những người rất tốt và luôn quan tâm tới em, em phải vượt qua tất cả để sống thật tốt! Em sẽ chôn vùi mọi tình cảm của mình vào tận sâu con tim, nơi sâu nhất mà không ai còn nhìn thấy, biết được và cũng không có ai có thể chen vào nữa, em sẽ xem như chưa hề quen anh, 2 chúng ta sẽ trở thành người xa lạ anh nhỉ… nhưng anh vẫn là người đầu tiên và duy nhất em yêu thương và trân trọng, em sẽ luôn chờ anh, và chỉ mình anh trong cuộc đời này. Thật mâu thuẫn cũng thật điên rồ nhưng đây là điều duy nhất em có thể làm cho vơi bớt nỗi đau trong em…chấm dứt nhưng vẫn…đợi chờ.
Theo Ngôi Sao
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Mưa to quá. Mình đang ngồi trước chiếc máy vi tính, viết lên những dòng tâm sự mà không thể nào trao gửi được với ai. Mình nhớ anh! nhớ lắm!Bao nhiêu kỷ niệm về anh cứ ùa về trong mình khiến mình như muôn nghẹt thở.
Anh là người đầu tiên cho mình biết được tình yêu là gì, anh cho mình cảm nhận được những cung bậc cảm xúc của tình yêu, cái cảm giác nhớ nhung đến cồn cào ruột gan và anh cũng cho mình hiểu được nỗi đau của một tình yêu tuyệt vọng và sự chới với khi cố nắm giữ một cái mà vỗn dĩ không thuộc về mình. Có lẽ cuộc đời mình đã bước sang một ngã rẽ khác kể từ cái ngày mình bước chân vào PC. Một phòng trà nho nhỏ nhưng rất ấm cúng. Mình làm MC, nói MC vậy chứ thật ra đó không phải chuyên môn hay sở thích của mình. Đam mê của mình chỉ là hát thôi. Nhưng cái duyên mà...
Ngày đầu bở ngỡ với một công việc tuy không khó nhưng lại hoàn toàn mới đối với mình. Ngày này qua ngày khác, cứ đem tiếng hát đến cho mọi người. buồn có vui có và cả những giọt nước mắt của số phận "cầm ca". Nhưng mính yêu lắm nơi đây, yêu lắm nhửng khoảnh khắc được đem tiếng hát đến cho mọi người và được nghe những bài hát mà mình yêu thích và có lẽ mình yêu nơi đây hơn điều gì hết vì chính nơi đây mình đã được gặp anh. "Tế bào đáng yêu của em" Ngồi nghe anh hát, mình như đắm chìm trong men say của hạnh phúc. Mỗi câu mỗi chữ dường như anh đem cả nỗi lòng của mình vào đó, anh hát quá lay động lòng người, khiến cho mình cảm thấy hạnh phúc, cái niềm sung sướng của một người nghe nhạc.
Tự nhiên nước mắt rơi, không hiểu vì lý do gì, cũng có thể tâm hồn mình quá nhạy cảm. Và rồi thời gian cứ trôi đi. Cứ mong cho đến tối để được gặp anh, những cuộc trò chuyện, những cái nắm tay, những câu nói đùa vui và rồi mình yêu anh lúc nào không hay... "Một lần nào cho tôi gặp lại em"Một tình yêu không có những cuộc hẹn hò, không có những lời ước hẹn, những cái ôm cho những cảm xúc yêu thương hay đơn thuần là những cuộc điện thoại khi mình cảm thấy nhớ anh, không có. Chỉ biết hình dung anh khi thấy nhớ anh, chỉ biết khóc khi muốn được gặp anh, được nắm lấy tay anh hoặc chỉ là được nghe thấy giọng nói của anh,nhưng không được. Mái tóc, ánh mắt, đôi môi, tiếng hát và cả cái dáng đi của anh nữa, có thuộc về em không anh?Mọi việc xảy ra quá nhanh, em không kịp chuẩn bị để biết rằng mình đã yêu một người. Trái tim em đã không cho em biết trước điều đó và giờ nó chỉ biết thổn thức mỗi khi nghĩ đến anh.
Anh đã từng nói "nước mắt của em làm anh day dứt" và rằng "trong những giọt nước mắt của em có anh ở trong đó không". Em đã không trả lời nhưng có đó anh, nhiều lắm. Nhưng anh đừng day dứt bỡi lẽ trong những giọt nước mắt đó có cả những giọt nước mắt hạnh phúc. Anh chính là niềm vui và nghị lực sống của em. Em hạnh phúc với những gì mình đang có và tình cảm chân thành mà anh đã dành cho em tuy có thể sẽ như anh nói "Một kỉ niệm đẹp nhưng buồn". Đêm lạnh quá! trời vẫn đang mưa. Tế bào giờ chắc cũng xa em lắm rồi. Không biết trong thoáng giây nào đó anh chợt nghĩ đến em.Có không anh?
Trịnh Tú
Theo Ngôi Sao
Nói dối vì yêu Để được vợ yên, Minh chọn giải pháp tối ưu, nói dối. Nói dối một tí mà vợ hạnh phúc thì cũng là một cách thể hiện tình yêu với vợ. Dù bị lôi kéo, khích bác thế nào Minh cũng dứt khoát không nhúng chân xuống biển. Đơn giản vì để đi đợt nghỉ mát tại Phan Thiết này cùng cơ quan,...