“Đứt gánh” vì ở rể
Vợ tôi không phải là một người phụ nữ khéo léo, mâu thuẫn của hai vợ chồng đáng lẽ phải giữ kín thì cô ấy lại đi kể với bố mẹ vợ…
Đọc đi đọc lại chủ đề ở rể làm tôi thấy chạnh lòng, tôi quyết định kể ra câu chuyện của mình, dù câu chuyện ấy đã làm tôi đau khổ, day dứt nhiều.
Tôi quê ở Hải Dương, vợ tôi là người Hà Nội, sống tại quận Long Biên. Cô ấy là chị cả trong một gia đình có 2 chị em gái và bố mẹ đều là công nhân đã nghỉ hưu. Chúng tôi cưới nhau khi vợ tôi đã bước sang tuổi 30, có thể nói là khá muộn, nên cô em gái vợ cũng đã đi lấy chồng ở mãi tận đồng bằng sông Cửu Long.
Bố mẹ vợ thì đã già yếu, lại có một căn nhà tập thể ở Hà Nội, vì thế để tiện chăm sóc bố mẹ già và tiện cho công việc vợ tôi muốn tôi ở rể. Mặc dù không thích, nhưng vì chiều theo ý vợ, với cả tôi nghĩ bố mẹ vợ cũng như bố mẹ mình, nhà của vợ cũng như nhà của mình, chẳng có gì phải ngại nên mới đồng ý ở rể mà không lường trước được những phức tạp có thể xảy ra.
Video đang HOT
Năm đầu tiên sống cuộc sống ở rể, dù rất phức tạp nhưng tôi đã cố gắng chịu đựng, nhưng bước sang năm thứ 2, mâu thuẫn cứ ngày một lớn dần lên, và nhiều thêm, khiến cho cuộc sống gia đình, mối quan hệ giữa tôi và bố mẹ vợ trở nên rất tồi tệ.
Nhất là mẹ vợ tôi, bà thường để ý để tứ con rể từng tý một. Vì thế, công việc của tôi suôn sẻ thì đỡ, hễ cứ gặp khó khăn, không mang tiền về đưa được cho bà là bà lại cằn nhằn, coi tôi như một kẻ ăn tàn phá hại vậy. Bà thường đi nói xấu tôi với hàng xóm, rồi họ lại châm chọc vào, làm cho mối quan hệ của tôi và bố mẹ vợ lại càng ngày càng xấu hơn.
Bà thường đi nói xấu tôi với hàng xóm, rồi họ lại châm chọc vào, làm cho mối quan hệ của tôi và bố mẹ vợ lại càng ngày càng xấu hơn. (ảnh minh họa)
Đã thế vợ tôi, cô ấy cũng không phải là một người phụ nữ khéo léo, nên những mâu thuẫn của hai vợ chồng đáng lẽ phải giữ kín thì cô ấy lại đi kể lể với bố mẹ vợ tôi, làm cho bố mẹ vợ càng không ưa tôi nhiều hơn.
Mâu thuẫn cứ thế mỗi ngày một nhiều, không chịu được sự khinh miệt của bố mẹ vợ tôi đã quyết tâm bỏ ra ngoài sống. Lúc ấy tôi đã có một đứa con gái, biết làm như vậy là không phải với vợ, nhưng tôi không thể chịu đựng được thêm. Tôi cũng nghĩ rằng, khi tôi bỏ ra ngoài vợ tôi sẽ phải cùng ra, nhưng ai dè nghe lời mẹ nên cô ấy cũng không chịu đi theo tôi mà còn thách thức, để xem tôi bỏ ra ngoài có sống được hay không.
Đang lúc chán nản thì tôi lại gặp được một cô gái, và chúng tôi đã sống với nhau, không đăng ký kết hôn. Giờ chúng tôi đã có một đứa con trai, và đang sống ở nhà của tôi ở quê. Còn vợ tôi, cô ấy lúc nào cũng sợ khổ nên vẫn ở thành phố, tự nuôi con gái một mình. Giờ cô ấy hận tôi, coi tôi như một người đàn ông tồi tệ, bỏ vợ, bỏ con. Nhưng có bao giờ cô ấy nghĩ rằng, tại sao tôi lại thế.
Thi thoảng tôi vẫn quay lại nhà bố mẹ vợ để thăm vợ con và ông bà. Mỗi lần về nhà vợ, tôi đều thấy một nỗi buồn, ân hận hiện rõ trên khuôn mặt của vợ và mẹ vợ của tôi. Mặc dù rất buồn, và rất thương vợ, con, nhưng bây giờ mọi chuyện đã quá muộn. Tôi đã có vợ và có một đứa con khác, họ cũng cần tôi.
Theo Eva
Ở rể, tôi không quan tâm thiên hạ đàm tiếu
Ở rể- tôi vẫn cảm thấy thoải mái, dù sau lưng còn nhiều những lời đàm tiếu không hay... Tôi đã đọc tất cả những bài viết liên quan đến chủ đề ở rể. Có nhiều ý kiến của độc giả trên diễn đàn này miệt thị người ở rể là hèn, là kém cỏi. Ngoài xã hội cũng vậy, nhiều người cũng có cái nhìn không mấy thiện cảm với những người ở rể, thậm chí người ta còn coi thường và nói sau lưng những người ở rể những câu nói rất thiếu tôn trọng, đại loại như "Chó chui gầm chạn".
Nhiều người giống như anh Vượng đây thì cho rằng, những người ở rể là những người hèn, không kiếm nổi tiền, không thể làm chủ được cuộc sống nên phải nhờ vả nhà vợ, chấp nhận bị người ta sỉ nhục,... nhưng tôi nghĩ không phải tất cả những người ở rể đều hèn như thế. Họ quyết định ở rể vì rất nhiều lý do khác nhau, chứ không chỉ đơn giản là lười biếng, ỉ vào tiền bạc nhà vợ.
Bản thân tôi cũng là một người đàn ông ở rể, nhưng tôi khẳng định tôi không phải là một thằng đàn ông nghèo hèn, không kiếm nổi tiền để nuôi vợ nuôi con, nên phải sống bám nhờ vào nhà vợ. Tôi là một người đàn ông phải nói là thành đạt, tôi đủ sức nuôi được vợ, được con bằng chinh sức lao động của mình. Bố mẹ tôi cũng khá giả, nên tôi không phải dựa vào nhà vợ, nhưng tôi vẫn ở rể đã 10 năm nay.
Bản thân tôi cũng là một người đàn ông ở rể, nhưng tôi khẳng định tôi không phải là một thằng đàn ông nghèo hèn, không kiếm nổi tiền để nuôi vợ nuôi con. (ảnh minh họa)
Đơn giản vì vợ tôi là con một, bố vợ tôi là liệt sĩ, mẹ vợ tôi ở vậy nuôi con gái trưởng thành. Khi chúng tôi yêu nhau, tôi đã quá hiểu hoàn cảnh của cô ấy, và chấp nhận ở rể để cùng vợ chăm sóc mẹ già những ngày cuối đời.
Bố mẹ tôi là người hiểu biết nên cũng không phản đối quyết định của tôi, vì đơn giản bố mẹ tôi nghĩ rằng con nào cũng là con. Nhà tôi có 4 anh em cả trai lẫn gái, còn nhà vợ tôi có một mình vợ tôi, một mẹ một con, nếu cứ giữ khư khư quan niệm con dâu phải về nhà chồng thì mẹ vợ tôi sẽ sống những ngày cuối đời cô độc, không người chăm sóc. Như vậy thì những người làm con như chúng tôi có sống vui vẻ được không?.
Sống ở nhà của vợ, một năm tôi chỉ về quê vài lần vào các dịp lễ, Tết cũng ở lại nhà vợ, nhiều bạn bè của tôi cứ nghĩ rằng tôi khổ, phải phụ thuộc vợ, và họ lo cho cuộc sống ở rể của tôi có nhiều điều tiếng, kiếp ở rể nhục như "chó chui gầm chạn".
Nhưng riêng bản thân mình, tôi lại cảm thấy vô cùng thoải mái với cuộc sống hiện tại, mặc dù đằng sau lưng tôi vẫn có những lời đàm tiếu không tốt, rồi xã hội nhiều người vẫn xem những người ở rể là hèn, là nhục.
Bởi đơn giản tôi nghĩ rằng, mình sướng hay khổ, hạnh phúc hay không hạnh phúc thì chỉ có mình hiểu rõ nhất, người ngoài họ không thể biết hết được. Tôi thấy cuộc sống hiện tại của tôi có ý nghĩa, và ý nghĩa lớn nhất đó là chăm sóc được mẹ vợ những ngày tháng tuổi già. Như vậy là tôi đang tích phúc đức cho các con mình sau này và tôi cảm thấy cuộc sống của mình thật thanh thản.
Theo Eva
Ở rể, tôi đã quá mệt mỏi Ở rể tôi đã quá mệt mỏi, nhưng bảo về nhà mình thì vợ không chịu. Cô ấy sợ cảnh làm dâu, và phải phục vụ ông bà nội. Tôi đã đọc tất cả những bài viết của các anh, chị xoay quanh chủ đề ở rể. Mỗi bài viết là một hoàn cảnh khác nhau, đều có những cái đúng, cái sai,...