Đường sa ngã của thiếu niên bị chị gái ‘dẫn vào đời’
Mẹ mất sớm, bố bỏ đi biệt tích. Chính chị gái “dẫn vào đời” bằng cách cho dùng ma túy rồi ép đi hát rong xin tiền về nuôi chị. Chạy trốn khỏi người chị gái độc ác khi đã bị nghiện ma túy, em dạt về một bến xe, lại hát xin tiền để mua ma túy…
Đó là cuộc đời đầy oan trái, quằn quại vì ma túy của chàng thành niên 20 tuổi tên Nguyễn Văn Bi, sống ở bến xe Niệm Nghĩa, Hải Phòng đã gần chục năm nay.
Ám ảnh một số phận…
Tôi biết đến cuộc đời bi thương của Bi từ một cuộc triển lãm ảnh mang tên “Đối mặt với ma túy” của nhiếp ảnh gia Hoài Thanh hồi tháng sáu vừa rồi tại Hà Nội.
“Em mong muốn được uống Methadone lắm, nhưng các anh chị ở trung tâm bảo em không có hộ khẩu cho nên không được dùng Methadone… Mẹ em chết lâu rồi, bố thì bỏ đi biệt tích. Chị gái em đã cho em dùng ma túy khi em còn nhỏ và bắt em đi hát xin tiền về nuôi vợ chồng chị hút nên em đã bỏ đi và dạt xuống bến xe Niệm Nghĩa này…”
Bi kiếm sống ở bến xe
10 giờ sáng tôi có mặt ở bến xe Niệm Nghĩa. Cái nóng mùa hè như oi ả, bức bối hơn nơi bến xe chật chội, nhếch nhác.
Thấy tôi ngó nghiêng tìm kiếm, một anh phụ xe ra hỏi chuyện. Vừa nghe tôi hỏi Bi thì anh hỏi lại ngay: “Chị gái Bi hả?”. Tôi thắc mắc vì trước đó một bác xe ôm được tôi hỏi thăm về Bi cũng hỏi tôi một câu tương tự. Anh giải thích: “Thì ở đây làm gì có ai hỏi thằng Bi đâu”.
Anh giới thiệu anh là Trần Văn Oai, 30 tuổi, quê ở Thái Bình, chạy xe tuyến Thái Bình – Hải Phòng đã hơn chục năm nay và thấy Bi ở bến xe này cũng gần chục năm rồi.
Anh kể: “Nó (Bi) nghiện nhưng mọi người ở đây đều yêu quý nó vì nó ngoan, không nói láo, không trộm cắp”. Tôi cảm ơn anh và hỏi anh chỗ nào có thể tìm Bi. Anh bảo chịu, nó lang thàng gầm cầu, xó chợ, biết đâu mà tìm. Rồi anh chỉ vào hàng nước gần đó nói: “Ra kia mà hỏi chị Loan bán nước kia kìa”.
Thấy tôi hỏi chuyện về Bi, chị Loan có vẻ ngạc nhiên, nhưng vẫn đon đả kể: “Thằng đó phường người ta gọi đi mấy lần rồi, nhưng không có quê hương bản quán gốc tích gì nên người ta lại thả về. Trước nó cũng có cái xe đạp làm chỗ cất giữ hay di chuyển mấy bộ quần áo cũ, thỉnh thoảng cũng có điện thoại nữa. Nhưng “bay” hết cả rồi …”
Ngồi nói chuyện một hồi với chị Loan vẫn không thấy bóng dáng Bi đâu, thấy tôi tỏ vẻ “sốt ruột”, chị Loan gợi ý: “Hay em qua quán nước bà Hà phía đầu bên kia xem sao, thường ngày vẫn thấy nó hay vạ vật nằm ở mấy cái ghế đá gần quán nước đó”.
Theo lời chị Loan, tôi lại di chuyển sang quán nước của chị Hà, ngồi uống nước và chờ Bi. 12 giờ trưa, chợt nghe Đông (đang ngồi đánh giầy cho khách ở gần đó) gọi: “Chị ơi, thằng Bi đây này! Bi ơi có chị này tìm mày”.
Video đang HOT
Tôi ngỡ ngàng không tin nổi cái người mà tôi đang đối diện là Bi mà tôi đã thấy qua những tấm ảnh của nhà nhiếp ảnh Hoài Thanh đã chụp em gần một năm trước. Bi gầy guộc, xiêu vẹo đến thảm hại.
Ma túy đã hút cạn những tàn lực cuối cùng trong em đến độ dường như em không có sức nâng nổi cái đầu của mình, nó cứ nghặt nghẹo về một bên, cái lưng gẫy gập lại như người đang phải cõng vật nặng, đôi tay thì buông thõng thượt như con chim sẻ gẫy cánh, đôi mắt đờ đẫn thả cái nhìn vô định, dù em đang đối diện nói chuyện với tôi. Có cảm tưởng như việc mấp máy đôi môi thâm xì vì dùng ma túy nhiều năm với Bi cũng là một việc khó nhọc.
…Đến tấn trò đời
Tôi kể chuyện tôi biết em qua một triển lãm ảnh về ma túy. Em ngơ ngác không hiểu gì. Tôi nhắc em về một anh đã chụp ảnh cho em gần một năm trước thì một lúc em mới “À” lên. Rồi em hồn nhiên hỏi: “Em được lên báo hả chị? Người ta cũng nói em được lên báo nhưng em không biết. Chị có tờ báo đó không? Cho em nhé!”. Tôi hứa lần gặp sau tôi sẽ mang cho em cuốn sách ảnh. Em cảm ơn rối rít. Rồi như gặp lại người quen, em cởi lòng chia sẻ với tôi câu chuyện buồn cuộc đời mình.
Nhà Bi có bốn chị em. Hai chị gái đã đi lấy chồng, một chị đang ở tù vì buôn bán ma túy, một em trai 9 tuổi đang sống với người cậu ở quê (Đồng Hướng, Kim Sơn, Ninh Bình). Bố mẹ Bi bỏ quê ra Hà Nội làm thuê nuôi con. “Ngày ấy nghèo nhưng mà gia đình còn được sum vầy. Mẹ mất cái là mỗi người một nơi”.
Bi kể, cách đây gần chục năm, mẹ Bi mất vì tai nạn. Khi mẹ mất, đứa em trai Bi còn quá nhỏ chưa biết gì nên cứ ngồi dưới chân mẹ mà cười.
Sau khi mẹ mất, bố dắt mấy chị em vào Đồng Nai ở với cậu mợ rồi bố cũng bỏ đi luôn từ đó. Hai chị gái vì không chịu đựng được vất vả đã bỏ về Bắc.
Một thời gian sau, chị cả lấy chồng rồi vào Đồng Nai đón nốt Bi và em trai ra. “Chị nói ra ở với chị, chị sẽ nuôi cho ăn học. Nhưng chị ý đã lừa em. Chị cho em dùng ma túy, dẫn em vào đời rồi bắt em đi hát rong xin tiền về nuôi vợ chồng chị “hút”. Ở đó, em thường xuyên bị đánh đập. Cực khổ quá chịu không nổi, hơn một năm sau thì em bỏ đi và “dạt” xuống bến xe này từ ngày đó. Đến nay cũng 6,7 năm rồi”.
Mỗi câu chuyện về cuộc đời của Bi là một tấn bi kịch đang xảy ra giữa đời thường
Tôi hỏi chuyện chỗ ăn ngủ của em. Ngừng một lát Bi mới miễn cưỡng trả lời một cách hững hờ như cách người ta miễn cưỡng trả lời một câu hỏi ngờ nghệch: “Mùa đông lạnh quá thì có khi em cũng thuê phòng trọ, mùa hè thì chỗ nào mát là ngủ, ngủ đâu trả được…”
Ngồi nhìn cái bộ dạng tàn tạ của em mà ngao ngán, tôi cố vớt vát chút hi vọng vào một điều thần kì khi đặt ra giả thuyết là một ngày em sẽ cai được ma túy, nhận lại một cuộc đời đã bị chính những người ruột thịt của em đánh cắp như em kể.
Nghĩ đến cái lối thoát duy nhất ấy, tôi hỏi em: Sao em không cố gắng quyết tâm từ bỏ ma túy đi? Trước câu trả lời có chút ngậm ngùi nhưng dứt khoát của Bi, tôi mới thấy cái hi vọng của mình sao mà “ngây thơ”: “Làm sao mà cai được hả chị. Khó lắm chị ơi. Người ta có gia đình bên cạnh quan tâm giúp đỡ, chăm sóc sức khỏe, có tiền để ăn uống, thuốc thang còn chẳng cai được. Em đây chẳng có gì. Không người quan tâm bảo ban, chăm sóc, không tiền, đến sức khỏe cũng không có, chị bảo cai làm sao được!”.
Tôi chua xót hỏi em: “Thế đành bất lực à, chịu chết à?”. Em bảo: “Cơ hội cuối cùng của em là được uống thuốc methadol. Đời em giờ hi vọng vào mỗi thuốc đó thôi. Nhưng không được. Người ta bảo phải có hộ khẩu, phải có chứng minh thư. Em thì không có giấy tờ gì cả”.
Em kể với tôi về một cơ hội cai ma túy em đã dự định làm nhưng không thành. Ấy là cách đây hai năm, Bi có một người bạn gái tên Linh ở Vĩnh Bảo, Hải Phòng đã thương yêu mà theo về sống ở bến xe này với Bi. ” Em giấu chuyện em nghiện. Em cũng định để một thời gian sẽ nói cho nó biết. Có nó ở bên cạnh, dần dần em sẽ cai và tìm một công việc đàng hoàng để làm. Nhưng mình còn chưa kịp làm gì thì nó đã bỏ mình đi rồi…”
Bi còn khoe với tôi về một cơ hội được quay lại cuộc đời khác cũng đã vụt khỏi tầm tay: Mấy năm trước, có một cô nhà ở gần đây, em hay đi hát kiếm tiền qua nhà cô. Em không biết cô làm gì, nhưng cô giàu lắm. Một lần cô gọi em vào hỏi han rồi cô ấy bảo, giá em không nghiện thì cô sẽ nhận em làm con nuôi. Một lần khác cô lại gọi em vào bảo cô sẽ trả tiền cho em đi cai nghiện và nhận em làm con nuôi. Em chưa kịp vui mừng thì lại nghe cô báo, cô phải đi nước ngoài gấp, chồng cô gọi. Từ đó em không gặp lại cô nữa”.
Khi đầu óc tôi vẫn còn vấn vương với câu chuyện thần tiên về một người phụ nữ giàu có sẽ cho em đi cai nghiện và nhận em làm con nuôi cũng như nỗi thất vọng không bến bờ của em khi giấc mơ đổ sụp, Bi vội vã đứng lên xin phép được tiếp tục công việc của mình.
Tôi đứng dậy cáo từ, hẹn sẽ quay lại mang cho em cuốn sách ảnh có câu chuyện cuộc đời em cùng rất nhiều câu chuyện ma túy khác. Đã bước khỏi cái ngột ngạt và ồn ã như muốn bóp nghẹt nồng ngực ở bến xe mà tôi vẫn không làm sao xóa đi hình ảnh cái thân hình nhỏ bé, lòng khòng bước những bước xiêu vẹo, đổ gập đôi cánh tay lúc não cũng buông thõng, mỏi mệt như chú chim non gẫy cánh và đôi mắt thì đờ đẫn, vô hồn…
Theo VTC
Đường đời sa ngã của gái làng chơi 9X
Sau khi bỏ nhà đi và bị cưỡng bức tập thể, tỉnh dậy với thân thể đau nhức, Ngọc thấy mình nằm trong một căn phòng lạ hoắc.
Một người phụ nữ đi tới cạnh Ngọc khẽ nói: "Cô là Lan, sáng đi chợ sớm thấy cháu nằm bên vệ đường cô gọi người đưa cháu về nhà, nhà cháu ở đâu, sao mà ra nông nỗi thế?". Những hàng nước mắt như chỉ chờ cơ hội lại lăn dài trên má, Ngọc chỉ biết cúi đầu mà khóc, không đợi Ngọc trả lời người đàn bà kia nói tiếp "nhà cô chú có mỗi thằng con trai, mong có đứa con gái cho đủ nếp tẻ mà không được, nếu cháu đồng ý thì cứ ở đây với cô chú cho vui", nói rồi bà để Ngọc ở lại nằm nghỉ.
Được một thời gian ở nhà cô Lan, Ngọc cũng dần thấy bình yên phần nào. Gia đình cô Lan đối xử với Ngọc rất tốt, họ không hề gặng hỏi về quá khứ và lý do mà Ngọc trôi dạt đến nơi này. Hàng ngày, Ngọc phụ giúp công việc lặt nhặt ở nhà cho cô Lan, lâu dần hai người cũng nảy sinh tình cảm thân thiết, thấy Lan xinh xắn, dễ thương lại chăm chỉ cô Lan càng yêu quý cô hơn. Cuộc sống của Ngọc cứ bình yên như thế nếu không có chuyện đó...
Dòng đời xô đẩy nhiều cô gái tới con đường sa ngã và trở thành gái "làng chơi"
Một lần, vợ chồng cô Lan đi vắng, con trai độc nhất của họ cùng một đám bạn lao vào phòng cưỡng hiếp Ngọc ngay giữa ban ngày. Lần này Ngọc không khóc, mắt cô mở trừng trừng nhìn lũ râu xanh hả hê giày xéo thân thể mình, sau cuộc vui chúng hò hét kéo đi, bỏ mặc Ngọc ở lại. Lặng lẽ cầm vài bộ quần áo, Ngọc lờ đờ bước đi khỏi căn nhà không một lời giã biệt.
Cô sải bước dọc theo con đường gập ghềnh đá, một chuyến xe khách xẹt ngang, giọng sang sảng gã phụ xe hô vang " Nam Định đi luôn còn chỗ đây". Khẽ ngóc đầu đưa ánh mắt ngây dại nhìn theo tiếng gọi, gã lơ xe nhanh nhảu chạy tới giật phóc túi trên tay Ngọc và kéo cô lên xe.
Con đường phía dưới chạy vụt nhanh qua ô cửa kính bám đầy bụi bẩn, Ngọc tựa đầu vào thành ghế, cô chợt như thấy ông bà với ánh mắt nhân từ đang vẫy gọi, nhưng Ngọc không thể chạy đến với họ, càng cố đi tới bóng ông bà càng khuất xa.
Chiếc xe phanh gấp, gã lơ xe mặt đen xì tiến tới "người đẹp cho xin tiền xe, tới bến rồi" không biết đã bao lâu Ngọc không nói ra thứ âm thanh mà người ta gọi là tiếng người, cố gằn bụng, cô bật ra thứ giọng yếu ớt "em không có tiền", gã lơ xe ngoái lại đá mắt với gã tài xế, rồi gã nói tiếp "thế thì cô em phải đi làm để trả nợ tụi anh thôi". Ngọc gật đầu, chiếc xe chuyển bánh, hành khách đã xuống hết, mình Ngọc đơn côi giữa những băng ghế, bánh xe cuộc đời không biết sẽ đưa mình về đâu.
Ngọc được gã tài xế dẫn tới một quán bán đồ hải sản ven biển Nam Định, to nhỏ với bà chủ ít lâu, rồi gã ra nói với Ngọc "thấy cô em tội nghiệp, tụi anh cho cô em ở đây làm trả nợ cũng coi như tạo công ăn việc làm cho em đấy nhé" nói rồi gã lên xe chạy biến. Kể từ hôm đó Ngọc chính thức trở thành nhân viên làm việc tại quán.
Loay hoay giữa cuộc đời, nhiều cô gái bất đắc dĩ bị đẩy vào con đường mại dâm
Cô được cho vào ở chung phòng với hàng loạt các cô gái cũng được gọi là nhân viên. Căn phòng cấp 4 nền nhà được trát bê tông, trong phòng đặt 5 chiếc giường rộng, trên đó khoảng hơn chục cô gái trạc tuổi Ngọc. Cô nào cô nấy mặt trát be bét phấn, mắt tô vẽ đủ thứ hình thù kỳ quái. Thấy lính mới đến họ nhìn Ngọc với vẻ soi xét, dọa nạt, rồi một cô gái có vẻ đứng tuổi đang ngồi lên tiếng "chỗ của em ở đây". Ngọc lẳng lặng đi vào và ngồi phịch xuống. Cô gái đứng tuổi hắng giọng "em nó mới gia nhập, chúng mày nhớ bảo ban nó, kẻo má mì lại chửi tao".
Chẳng cần hỏi thêm Ngọc cũng biết quán mình vừa bước vào chính là "nhà chứa" nhưng những điều đó giờ Ngọc cũng chẳng bận tâm làm gì nữa. Đời cô có còn gì nữa đâu, mệt mỏi sau chuyến đi dài, đặt mình xuống giường cô miên man trôi vào giấc ngủ mê mệt. trong giấc mơ hình ảnh ông bà lại thoắt ẩn thoắt hiện như mây khói.
Ngày đêm chứng kiến các cô gái mắt xanh mỏ đỏ lả lơi với khách, Ngọc cũng dần dần quen với những cảnh tượng ấy. Thời gian cho Ngọc làm quen với môi trường sống đã hết, đến lúc lính mới phải ra trận, vị khách đầu tiên chủ quán muốn cô phải tiếp là một lão đại gia ngang tuổi bố mình. Lão có sở thích đi gái mới, hầu hết các cô gái xinh đẹp thuộc dạng "hàng tuyển" mới đến lão đều thử qua đầu tiên.
Nhìn đôi mắt trong veo chưa vẩn đục trên khuôn của cô gái tuổi trăng rằm, hắn những tưởng là người được thưởng thức món ăn đầu tiên. Nhưng khi biết cô không còn là con gái, hắn cuồng dại, cấu véo vào da thịt khiến Ngọc phải bật khóc. Không chỉ đau đớn về mặt thể xác, những ký ức kinh hoàng lại ùa về trong cô, mặc cho những dòng nước mắt tuôn rơi, lão già cười sằng sặc, đầy đọa cô đến khi hả hê.
Lần đi khách đầu đời, Ngọc không được trả tiền vì số tiền đó bà chủ nói bù vào tiền xe cô còn thiếu. Người đầu tiên, rồi đến người tiếp theo, lần lượt từng người đi qua, dẫm nát tâm hồn vốn đã đầy thương tích của Ngọc. Mỗi lần đi khách cô đều lãnh đạm thờ ơ, nhiều người gạ gẫm cô hưởng ứng sẽ cho tiền riêng, cô cũng chẳng thiết tha.
Hàng đêm sau khi hết nhiệm vụ, Ngọc lại tha thẩn ra biển ngồi một mình và khóc, cô cũng không hiểu đang sống vì cái gì, tồn tại để làm gì
Tiếng sóng biển ầm ầm vỗ mạnh tung những bọt nước trắng xóa, ngồi nghe những dòng "nhật ký sống" tôi thấy nhói lên một niềm thương cảm cho một kiếp đời hồng nhan bạc phận, chỉ trách dòng đời đã quá chật hẹp, đẩy em vào chốn bùn lầy không có lối ra.
Kinh Vân
Theo Bưu Điện Việt Nam
Con hư, tại xã hội hay phụ huynh? Tác giả bài viết là một bà mẹ người Việt đang sống ở Cộng hoà Czech. Chị gửi bài này vì muốn chia sẻ nỗi khổ của chị với các bà mẹ trong nước, chứ chưa biết rằng ở Việt Nam nhiều gia đình đang Tây hơn cả Tây! Xã hội ngày nay và cuộc sống hiện đại nơi xứ người đang làm...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Điều tra nguyên nhân gây hỏa hoạn ở xưởng sơn kèm nhiều tiếng nổ lớn

Người chăn cừu tử vong, nghi bị điện giật

2 xe máy va vào nhau bốc cháy, 2 người tử vong

Xe trung chuyển va chạm xe máy làm 1 người chết

Điều tra vụ hai người đuối nước tử vong ở Củ Chi

Phát hiện thi thể 1 phụ nữ trong rẫy mía sau 3 tháng mất tích

Tìm thấy thi thể nam sinh mất tích khi tắm biển

Ba xe máy đâm nhau trên quốc lộ 21, một người tử vong

Quảng Nam: Thêm một học sinh huyện miền núi tử vong chưa rõ nguyên nhân

Những tỉnh chưa từng sáp nhập từ khi thành lập tới nay

Lái ô tô liên tục quá 4 giờ, tài xế có thể bị phạt tới 5 triệu đồng

Vụ người mặc đồ giống Đặng Lê Nguyên Vũ ẩu đả: Công an làm việc với 4 đối tượng
Có thể bạn quan tâm

Hoàng Hiệp kể về giai đoạn trầm cảm trong thời gian sinh sống tại Mỹ
Tv show
21:23:25 11/03/2025
Album mới của Jennie (BlackPink) được Grammy vinh danh
Nhạc quốc tế
21:18:37 11/03/2025
Cứu sống bệnh nhân người Lào bị sốc nhiễm khuẩn, suy đa tạng
Sức khỏe
21:17:41 11/03/2025
Đồ uống có đường tác động ra sao đến sức khỏe cộng đồng?
Thế giới
21:08:05 11/03/2025
Kim Soo Hyun chính thức "phản đòn" livestream bóc phốt: Nghe mà hoang mang tột độ!
Sao châu á
20:56:02 11/03/2025
Trước khi xét nghiệm máu cứu con, chồng tôi bất ngờ tiết lộ: 'Tôi không phải bố thằng bé' khiến mẹ chồng sốc ngất
Góc tâm tình
20:49:39 11/03/2025
Hôn nhân hạnh phúc của vợ chồng diễn viên Chi Bảo
Sao việt
20:47:19 11/03/2025
Hòa Minzy, Sơn Tùng M-TP "gây bão" với các ca khúc về quê hương
Nhạc việt
20:34:24 11/03/2025
Siêu phẩm ngôn tình mới chiếu 5 phút đã thống trị MXH, nữ chính lên đồ cực đẹp biến phim thành sàn catwalk
Phim châu á
20:29:53 11/03/2025
Đăng bức ảnh phòng tắm bà ngoại U80 lên mạng, cháu gái làm lộ 1 bí mật khiến dân mạng sốc
Netizen
20:10:23 11/03/2025