Dường như em đã yêu (P.5)

Theo dõi VGT trên

San đau nhói lòng khi nghĩ đến giấc mơ được trở thành nhà văn của mình. Câu lạc bộ yêu sách chỉ có khoảng hơn chục người đến. Địa điểm là quán cà phê yên tĩnh trong một con phố nhỏ và chủ nhân quán này cũng chính là thành viên kỳ cựu của hội. Bác đã ngoài 70 tuổi… cũng khoảng bằng tuổi ông ngọai San. Tất cả các thành viên của diễn đàn chủ yếu quen nhau trên diễn đàn mà San chưa một lần gặp mặt. Cô biết đến diễn đàn này là nhờ Lâm giới thiệu.

Một lý do cho sự có mặt này chắc chắn là vì Lâm. Thật tình, cô lười đọc sách, dù cô rất thích viết. Dường như có một sự mâu thuẫn khá lớn trong chính tính cách San.

- Em đến rồi à? – Lâm chào đón cô bằng nụ cười niềm nở.

- May khu này tìm cũng khá dễ. Anh đến lâu chưa?

- Anh đến cũng khá lâu rồi. Ra đây anh sẽ giới thiệu em với mọi người nhé!

San hơi lúng túng khi Lâm đặt nhẹ tay lên vai cô để giới thiệu với mọi người. Nhưng cái dáng cao lớn và bàn tay vững chãi đó cho San cảm giác tin tưởng và tiếp thêm sức mạnh cho cô.

- Xin giới thiệu với mọi người, đây là San San, thành viên ít tuổi nhất của câu lạc bộ chúng ta, cô em út mà đã “làm mưa, làm gió” trên diễn đàn thời gian vừa qua đấy ạ.

San lí nhí chào mọi người, thái độ khá rụt rè, đáp lại là những nụ cười khá thân thiện.

- Này, anh không nghĩ ngoài đời em dễ thương thế này đâu. – “Đười ươi” lên tiếng, anh ta là một anh chàng khá hóm hỉnh mà San đã có nhiều dịp tranh luận trên diễn đàn.

- Em đừng có nghe anh ấy nói, anh ấy cũng nói như thế khi lần đầu tiên chị đến đây đấy. - Chị Luka ngoài đời trông có vẻ rất dịu dàng và nữ tính.

Mọi người khá thân thiện nên San cũng bớt căng thẳng hơn. Thật ra, cô đến tham gia câu lạc bộ không phải với tình yêu sách như mọi người. Có lẽ, nếu nói ra bí mật ấy, cô sẽ không bao giờ được chào đón như thế! Nhưng cô biết Lâm yêu sách nên cô cũng đang cố gắng để có những sở thích giống như anh…

Ông cụ tóc bạc phơ nhìn cô, có một cái gì đó trong ánh mắt ấy, cô không hiểu rõ lắm… Nhưng dù sao, được ở bên Lâm là cô đã cảm thấy vui và hạnh phúc lắm rồi.

Quán cà phê này chủ yếu người đến đây để đọc sách và nói về sách. Họ có vẻ là những người khá lập dị. Gọi là mọt sách còn có vẻ chưa diễn tả hết được tình yêu của họ dành cho sách. Những giá sách cũ trên tường và những quyển sách đã đổi màu vẫn được mọi người nâng niu một cách nhẹ nhàng.

San cầm một cuốn lên, lật từng trang rồi để xuống những trang sách đã đậm màu thời gian. Khi thấy Lâm nâng niu những cuốn sách, cô bỗng thấy một cảm xúc rất lạ. San thích nhìn anh suy tư lật từng trang sách, thích anh nâng niu chúng khẽ khàng, thích cái cách anh cẩn thận lau và nhẹ nhàng đặt cuốn sách trả về chỗ cũ. San thích ngắm nhìn Lâm như thế, chẳng có lí do cho cái sở thích hơi khó hiểu ấy…

- Cuốn này đã được xuất bản từ năm 1942 em à, bác Hùng ngày xưa khi đi di tán đã phải chôn cất hòm sách xuống hầm và sau khi chiến tranh qua đi bác đã tìm lại nhưng rất tiếc, cả hòm sách gần như bị mối mục nát hết, chỉ còn có cuốn này còn nguyên vẹn…

San lặng im nghe Lâm nói, cô lấy tay mân mê từng trang.

- Đây cũng chíng là cuốn sách mà vợ bác Hùng đã dành tặng bác khi còn trẻ, em có thể thấy, ở đây vẫn còn nét bút của bác gái…

Lâm đi qua từng giá sách, nâng lên, đặt xuống từng cuốn, nói cho San nghe về từng cuốn sách và số phận của chúng như là đang kể câu chuyện về chính anh. San say mê và hiếu kì những câu chuyện ấy và hơn hết, cô thích cái cách anh nhẫn nại kể cho cô nghe bằng giọng nói ấm áp…

Lâm đưa San về, anh chạy xe chầm chậm, mùi hoa sữa thoang thoảng từng con phố. Cô hít thật sâu. San thích cái cảm giác đi giữa phố phường đông đúc và mùi hương cứ lặng lẽ làm rung động lòng người.

- Hôm nay, anh rất vui SanSan à?

- Vì lý do gì hả anh?

- Vì em đã đến và đủ kiên nhẫn nghe anh nói về những cuốn sách ấy.

San mỉm cười. Cô thấy vui, anh vui và điều đó làm cô hạnh phúc.

Họ chia tay nhau ở thềm nhà cô gái.

Khi bóng anh khuất dần, cô mới thôi không nhìn nữa. Cô không thể lý giải được cảm giác của mình, nhưng cô biết, cô… đã thích anh.

Cô thích anh mất rồi, liệu cô có thể gọi đó là tình yêu được không?

***

Nắng mùa thu, cái nắng chẳng gay gắt nhưng đủ làm ấm nóng những tâm hồn. Nắng trải dài trên từng con phố, nắng len lỏi vào từng ngõ ngách, từng con đường. San và Hạ đi giữa phố, hai đứa không nói gì với nhau, chỉ im lặng bên nhau và cảm nhận những gì đang diễn ra.

Dường như em đã yêu (P.5) - Hình 1

Hạ cảm thấy tiếc nuối cho niềm đam mê trở thành nhà văn của bạn thân mình (Ảnh minh họa)

Hạ, một người bạn thân của San từ thuở cấp 3. Nhưng vì công việc bận rộn nên Hạ chỉ xuất hiện vào những lúc San thật sự cần. Còn bình thường, Hạ biến mất như chưa từng tồn tại. Thỉnh thoảng San cũng thử định nghĩa tình bạn giữa cô và Hạ xem như thế có đúng nghĩa là bạn thân không nhưng có vẻ như cô vẫn không thể trả lời được. Hạ vẫn luôn ở bên San lúc cô cần, cô muốn được chia sẻ và lắng nghe…

Hạ, cái tên hình như cũng giống với tính cách. Hạ sôi nổi, thẳng thắn và rất “ngông”, Hạ sẽ làm mọi việc chỉ vì lý do duy nhất là thích. Bố mẹ Hạ chia tay từ khi cô còn rất nhỏ nên Hạ phải lớn lên một mình. Trái tim chai sạn những nỗi đau đã khiến cô trở nên mạnh mẽ.

Hạ đôi lúc vẫn chì trích San vì không dũng cảm viết tiếp, vì không dám thực hiện ước mơ chỉ vì người khác. Hạ khác San, Hạ sống cho chính Hạ, còn San, ước mơ của San không thể là của riêng San. Và đối với San còn rất nhiều những lí do khác nữa…

- Nếu tao là mày, tao sẽ sống cho riêng mình và tiếp tục thực hiện ước mơ ấy chứ không đâm đầu vào những thứ mà mày chẳng biết, chẳng đam mê.

Thỉnh thoảng Hạ vẫn dùng những lời lẽ như thế để nói với San. San chỉ cười cho qua chuyện bởi tất cả cũng đã qua. San còn nhớ 3 năm về trước, cô cầm trên tay hai giấy báo nhập học của hai trường đại học. Hai ngành học chẳng có tý liên quan gì tới nhau nhưng cô sẽ chỉ được chọn một trong hai. Một là ước mơ của cô, là sẽ trở thành nhà văn, còn một là ước mơ của bố cô, là sẽ trở thành nhà kinh doanh hoặc ít ra cũng làm văn phòng với số lương cố định cho công việc cố định… San chọn ước mơ của bố và điều đó đã khiến Hạ cảm thấy tiếc nuối cho niềm đam mê cháy bỏng của cô bạn thân mình.

Hạ yêu một người gần 4 năm, rồi chia tay không tiếc nuối. San chỉ nhìn thấy nụ cười của bạn trong nỗi đau. Tình yêu không đủ lớn để cho người ấy có thể nắm chặt tay Hạ. Hạ để mối tình ấy qua đi, như một sự cao thượng và đầy kiêu hãnh…

- Mày à, tao thích một người. - San thỏ thẻ với Hạ.

Hạ với cái kiểu ngạc nhiên nhìn San chăm chú. Hạ biết trước đây San chưa từng yêu ai, thậm chí đôi lúc Hạ còn trêu chọc San “chưa có nổi một mảnh tình vắt vai”.

San kể cho Hạ về Lâm với sự quan tâm và niềm vui trong từng câu nói. Cả việc Lâm đã xuất hiện như thế nào, hôm sinh nhật San với con ốc vân xanh và câu lạc bộ với những người khá lập dị cùng những cuốn sách ngả màu.

Video đang HOT

- Có vẻ như mày đang cố gắng để “thích hợp”, nhưng tốt nhất mày nên là mày thì đúng hơn.

- Ý mày là sao chứ, yêu một người có đúng là làm tất cả mọi thứ để người ấy hạnh phúc không?

- Điều đó không sai nhưng không hoàn toàn đúng… mà thôi, nếu thích, mày cứ thích anh ta đi, tùy mày. Tao cũng tò mò muốn biết anh ta như thế nào.

- Nhưng mày biết không, anh ấy… bên cạnh anh ấy còn có một người khác…- San thở dài và nghĩ về Mai Chi.

- Nghĩ làm gì nhiều chứ? Cuộc sống, đôi khi mày sẽ chẳng hề khẳng định được điều gì, cho đến phút cuối cùng.- Hạ buông một câu có vẻ như chẳng mấy ăn nhập.

Nắng cuối chiều màu đỏ rực, những đám mây tụ thành từng đám màu sắc trông lạ mắt…

Hạ và San trầm ngâm nghe bản nhạc không lời bên cốc cà phê đắng ngắt và lặng lẽ nhìn về xa xăm.

Hai đứa có hai tâm trạng khác nhau.

Phía xa chân trời, một màu xám ảm đạm….

- Tao mới quen một anh làm về xuất bản sách. Mày hãy viết đi, biết đâu… hãy cứ làm những thứ mà mày thích đi! – Giọng Hạ chậm rãi.

***

San về nhà, cửa đóng im lìm. San đã quen với sự tĩnh lặng đến chết người này. Chị gái San vẫn chưa về, khu phố đã lên đèn. Tự dưng San thấy sợ cái sự im ắng này.

Đôi khi đối diện với chính mình, San lại có cảm giác sợ hãi… Tâm trạng San là những thứ hỗn độn và chồng chéo lên nhau. Câu nói của Hạ gợi lại cho San những dòng suy nghĩ trái ngược.

Gục đầu lên những trang viết còn dang dở. San nhìn vào đó với sự trống rỗng, cô còn không hiểu cảm xúc của chính mình…

Cô nhìn lại mình, rồi bất giác thứ cảm xúc nào đó làm cho những điều đã xưa cũ lại ùa về. Lật những trang còn đang viết dở, San thấy lòng mình đau. Nhưng nỗi đau nào thì cũng qua đi, chỉ còn những vết thương lòng còn ở lại…

(Còn nữa)

Theo 24h

Dường như em đã yêu (P.4)

Sau những hiểu lầm thì San đã bớt lo lắng hơn khi tiếp xúc với "rượu vang đỏ".

Lớp đại học.

Hôm nay San đến sớm để tránh cái cảnh chen chúc nhau vào cổng trường như thường lệ, đám sinh viên sáng nào cũng la ó than phiền vì cái cổng vừa bé mà suốt ngày ô tô của giáo viên đi vào gây tắc nghẽn khiến cho sinh viên đi lại khó khăn. Dung hôm nay cũng đến sớm và chọn ngay dãy đầu để ngồi. Vẫy tay ra hiệu cho San đến ngồi cạnh.

- Con ranh kia, bạn bè như mày thì tao được nhờ quá thể.

- Ôi, tao xin lỗi mày, hôm qua lúc ấy Huy gọi cho tao có việc gấp, nên tao phải đi ngay.

- Mày còn không thèm hỏi xem tao về nhà bằng cách nào hả?

- Cách nào, xe bus có mà.

- Hừ, nói thế thì nói làm gì, tao quên không mang ví, điện thoại hết pin... mày biết hôm qua mày đưa tao vào tình trạng thê thảm thế nào không?

- Thế mày về nhà bằng cách nào?

- Hừ, nói đến lại tức, tao thề lần sau tao không thèm đi đâu với mày nữa.

- Năn nỉ, năn nỉ mà, bớt giận, tao hứa không có lần sau tao... dám bỏ mày giữa đường nữa đâu

- Hừ...!

- Thôi, đừng có giận, tao tưởng mày bị- bắt- cóc đi đâu rồi chứ bình an vô sự trở về thế này là được rồi. Rút kinh nghiệm lần sau tao có bỏ mày giữa đường thể nào tao cũng sẽ cho mày 10k để đi xe buýt về, hihi...

San cười, hôm qua định bụng lên lớp xả cho đứa bạn đáng ghét một trận tơi bời nhưng rốt cục San lại không làm được thế, đứa bạn cô lúc nào cũng vui tươi nhí nhảnh đáng yêu đến nối khó mà giận dỗi lâu được.

San và Dung chơi thân với nhau cũng khá lâu, tính đã được tròn một năm. Có vẻ như hai con người này trái ngược nhau cả về tính cách và cách thể hiện tình cảm nhưng vẫn luôn tìm thấy sự đồng cảm của nhau. Con người Dung là một sự bình yên và dịu dàng còn San mang những tính cách trái ngược mà chính cô đôi khi cũng không hiểu được chính mình.

San thấy mình may mắn khi mình có một người bạn luôn thấu hiểu như Dung. Dung khác San ở nhiều thứ, thậm chí ngôi trường đại học này, ngành học này chưa bao giờ là ước mơ và điều San muốn. San thích viết lách, lý tưởng để trở thành một nhà văn... nhưng tất cả gia đình lại kì vọng ở con người San một hình ảnh khác, nhất là bố cô. Bố San luôn muốn con gái ông trở thành một cô gái cứng cáp trưởng thành với những thứ liên quan đến tài chính, kinh doanh. Cô học khối kinh tế vì đó là tất cả những kì vọng của bố về cô, cô không muốn bố buồn. Nhưng, sâu thẳm trong cô là ước mơ và đam mê được viết. Tuy nhiên, cô không đủ tự tin hoặc chính xác hơn là không dám từ bỏ mọi thứ để theo đuổi ước mơ của mình.

Cả giảng đường hơn trăm con người chăm chú nghe giảng, ông giáo sư tóc bạc phơ xem chừng có thừa kinh nghiệm để "trị" những đứa sinh viên cứng đầu chứ không phải vì bài giảng có thừa sự hấp dẫn. San nhìn quanh, không thấy Mạnh đâu, có lẽ hắn lại trốn học. " Hừ, biết thế hôm nay ở nhà cho rồi". San chép miệng lấy làm tiếc, thậm chí chả dám gục xuống bàn vì sợ bị ông thầy soi từng... cử động.

San lấy tay chống cằm, mắt nhìn lên bảng có vẻ chăm chú nhưng thật chất đầu óc đang lơ lửng chín tầng mây.

.....

San đang nghĩ mông lung thì tiếng chuông điện thoại bỗng kêu ầm ĩ. Cả lớp đang im phăng phắc bỗng quay lại từ chỗ đang phát ra tiếng âm thanh "cấm kị".

- Em kia, em tên gì?

San còn chưa hiểu chuyện gì thì thấy cả lớp hướng mắt về phía mình, trong khi đó cái điện thoại vẫn cứ kêu không ngừng.

- Ối... hóa ra điện thoại của mình! -San cuống quýt khi Dung huých tay bảo: " điện thoại của mày đấy, sao thộn ra thế?"

- Thưa thầy, em xin lỗi, em quên không để chế độ rung ạ.

- Tôi mời em ra ngoài. Lớp trưởng, đọc tên em kia cho tôi.- Ông giáo sư tóc bạc với vẻ mặt rất hình sự, khuôn mặt biểu lộ sự giận dữ như muốn nói: "đừng đùa với tôi".

San ấm ức đi ra ngoài. Giảng đường khá lớn nhưng cô lại ngồi ngay hàng thứ hai. Dung quay ra lè lưỡi với San rồi nói nhỏ: " mày đen thế, chia buồn nhá!"

San phụng phịu đi ra ngoài.

Cầm đống sách vở ra khỏi lớp, San thở dài. Trời hôm nay nắng nóng thế này thì nên tìm một quán café ngồi cho hết ngày.

San mở điện thoại, xem ai là người gọi - chẳng- đúng- lúc tý nào là ai. Số lạ, một dãy số dài và đẹp. San chép miệng, chả biết là ai nữa.

Dường như em đã yêu (P.4) - Hình 1

San đối đáp lại "rượu vang đỏ" một cách rất thông minh (Ảnh minh họa)

Chuông điện thoại lại rung, vẫn số vừa rồi gọi đến.

- Alô.

- Chào cô bé!

- Ai đấy?

- Không nhận ra tôi hả, áo sơ mi... rượu vang đây... tôi gọi để đòi nợ.

- À, à... hoá ra là anh, đáng lẽ anh nên quên vụ nợ nần nhỏ nhặt ấy đi... nếu là người tử tế.- San mỉa mai.

- Quên không nói với cô tôi là người khá tính toán, vả lại, tôi là người bị- cô- gây- ra- thiệt- hại thì cớ sao lại không đòi quyền lợi cho mình?

- Hừ, thế tóm lại anh muốn gì hả?

***

Quán café cao vút trên tầng hai mươi của khách sạn có view nhìn ra Hồ Tây, khung cảnh khá yên tĩnh và thoáng mát bao quát cả được thành phố. San lắc đầu lè lưỡi vì cái menu phục vụ đưa ra. Đắt... cắt cổ. Đấy là tất cả nhữn gì San thốt ra được.

- Này, tôi không mang đủ tiền để trả hết hai cốc café này đâu. Anh nhìn xem, ví đây, một cốc còn không đủ.

- Chết thật, có lẽ tôi lại cho cô nợ. Anh ta cười tinh quái.

- Này, tóm lại là anh có ý gì hả, nếu tính tiền taxi tôi nợ anh cũng chỉ hơn một trăm nghìn thôi chứ?

- Cô bé xem chừng lúc nào cũng tính toán đến tiền bạc nhỉ?

- Anh đến là lạ, tiền bạc tại sao lại không tính toán chứ, nếu là anh, anh có mất tiền cho những thứ không đáng như thế không?

- Bình tĩnh nào, tôi sẽ trả tiền café được chứ?

- Anh có ý gì?

- Haha, tại sao cô cứ phải nghĩ tôi là con người có ý đồ xấu xa như thế nhỉ?

- Hành động của anh luôn làm tôi có cảm giác ấy.

- Xem chừng ý tốt của tôi là mời cô một cốc café và trong lúc tôi đang khá rảnh rỗi cũng đáng nghi ngờ hay sao?

- Rất, rất đáng nghi... hay là... anh thích tôi?- San nháy mắt trêu chọc và thêm cả bộ mặt làm ra vẻ nghiêm trọng dò xét.

- Quá tự tin vào bản thân rồi đấy, cô bé!

Anh ta cười thật tươi, nhìn vào thẳng mặt cô đang rất chi là nghiêm trọng.

- Đúng rồi, chỉ có lý do duy nhất ấy thôi.

- Còn lý do khác đấy.

- Lý do khác?

- Tôi phải cảm ơn cô thì đúng hơn.

- Hả, cảm ơn?

San mắt tròn mắt dẹp nhìn anh chàng trước mặt, cô còn đang không hiểu anh ta đang nói về chuyện gì.

- Cô còn nhớ, cái hội thảo hôm trước không?

- Tất nhiên là nhớ, nhớ nhất là cái áo đầy vang đỏ. San cười toét miệng tinh nghịch.

- Thế cô có nhớ cái usb chứ hả?

- À, à, nhớ.... nhưng cái usb thì có liên quan gì tới anh?

- Cái usb là của tôi, trong đó chứa tất cả dữ liệu cho buổi thuyết trình hôm ấy. Đêm hôm trước tôi đã phải thức trắng đêm để hoàn thành slide cho bài thuyết trình, lúc vội vã tôi đã đánh rơi.

- A, hóa ra anh là người va vào tôi trước cửa nhà vệ sinh.

- Tôi còn rất ung dung cho đến tận khi cô đổ cả cốc vang đỏ vào người tôi, và khi tìm một cái áo để thay thế, tôi phát hiện cái usb... biến mất.

- Rồi sau đó?

- Tất nhiên là tôi hoàn toàn nghĩ mọi cố gắng tìm kiếm của tôi đều vô vọng, mặc dù khoảng 10p là đến lượt tôi phải lên thuyết trình..

- Hóa ra cái usb đấy quan trọng đến thế! - San nhún vai.

- Và nếu tôi không có cái usb đấy, có lẽ công ty của tôi đã mất những hợp đồng cực kì lớn sau khi hội thảo kết thúc.

- Anh làm sao để tìm thấy nó?

- Với cái áo bẩn trên người, tôi ra xe đổi cho cậu lái xe, sau đó chạy đôn đáo để tìm và nhớ xem tôi đã đi những đâu và có thể đánh rơi nó, may mà mấy nhân viên lễ tân thấy tôi tìm kiếm đã hỏi thăm. Thật may, nó ở ngay trên bàn lễ tân trước phòng hội thảo, và trước đó 2 phút để tôi có thể lên bắt đầu.

- Anh cũng khá may đấy chứ?

- Sau khi kết thúc, tôi ra hỏi lễ tân và biết được người nhặt được và đưa lễ tân là một cô gái áo phông, quần jean, giầy thể thao và tóc ngắn. Tất nhiên tôi nghĩ ngay cô gái đã đổ cốc vang đỏ lên trên áo bởi không ai trong phòng hội thảo ăn mặc như thế cả.

- Hahaha, thế nên anh muốn cảm ơn tôi đúng không?

- Không biết tôi nên cảm ơn hay nên trách cô nữa đây? - Anh nhún vai.

- Nên cảm ơn... haha, chuyện này thật buồn cười, hóa ra tôi lại là ân nhân của anh. Thế mà không nói sớm, làm tôi lo mãi. Thế anh định hậu tạ ân nhân của anh những gì?

San và "rượu vang đỏ" cười sảng khoái. Sau những hiểu lầm thì giờ đây, San có thể bớt lo lắng hơn về cái người mà cô "bị" thường xuyên chạm mặt này. Cô ta chắc chắn mình không phải cảnh giác anh ta một cách cao độ như trước. Hóa ra ý đồ của anh ta là để... cảm ơn. Thế mà lúc trước San đã nghĩ anh ta là kẻ... đê tiện chưa từng có bởi anh ta dám tính tiền như taxi khi cho cô... đi nhờ về.

Anh chàng mà San nghĩ là xấu xa này nói chuyện cũng không đến nỗi tồi, cả hai cùng có khiếu hài hước nên có lẽ không quá khó để nói chuyện. Anh ta giới thiệu tên và nghề nghiệp cho San biết nhưng cô cũng không quan tâm nhiều lắm. San tự nhiên gọi anh là Rượu Vang. Cái tên Rượu Vang nghe ngồ ngộ. Anh ta có vẻ không thích lắm nhưng cái giọng điệu nhí nhảnh của San cũng buộc cho anh chấp nhận. So với tuổi và cái bộ vest anh đang mặc kia, lại ngồi ở café sang trọng này thì có lẽ người ngoài nhìn vào sẽ chẳng khác gì anh với San là chú với... cháu.

- Anh biết không, Rượu Vang Đỏ? San thì thào, ra hiệu cho anh cúi gần xuống và thì thào.

- Gì thế?

- Nếu tôi là mấy người ngồi ở đây tôi sẽ nghĩ anh đang "chắn dắt" một cô bé ngây thơ tuổi teen đấy! - San lém lỉnh.

- Cô biết không?

- Gì thế?

- Họ đang nghĩ một tay thanh niên cũng không đến nỗi tại sao lại bị một cô nhóc "chăn dắt", dù cô ta chân không dài và cũng không thực sự xinh đẹp.

Rượu Vang cũng lém lỉnh không kém. San bật cười thật tự nhiên, lâu lắm mới có người làm cho San cười theo cái kiểu khá hài hước như thế, mà cũng lâu lắm rồi mới có "đối thủ" không chịu thua San ở từng câu từng chữ như vậy. Hừ, đúng là... khó chịu thật nhưng cũng có phần thú vị đấy chứ!

- Ôi chết, đến giờ tôi phải về rồi.- San nhìn đồng hồ, cuống quýt vì cái hẹn với Lâm.

Rượu Vang đưa cô về, gần đến chỗ hẹn, San bảo:

- Anh cho tôi xuống chỗ này nhé?

- Sao thế? Chưa đến chỗ cô hẹn cơ mà?

- Hì, nói thật nhé, tôi không thích bạn tôi nhìn thấy tôi bước xuống từ một chiếc xe sang trọng thế này, thêm cả một quý ông mặc vest lịch lãm như này đâu, phiền lắm.

- Trời, đúng là... nhóc !- Rượu Vang ngạc nhiên thốt lên rồi nhìn San cười.

- Anh làm sao mà hiểu được, vả lại tôi không thích bị người khác nghĩ này nọ.

- Thôi được rồi, thưa quý cô.

San bước xuống xe, cười thật tươi vì yêu cầu được chấp nhận.

- Này, hôm nào tôi sẽ mời anh một bữa coi như trả tiền xe nhé!

- Được rồi, nhớ đấy, tôi sẽ ăn thật nhiều.

San cười thật tươi vẫy tay chào người mới quen ấy. Cô cũng chẳng hiểu được tại sao mình lại cười thân thiết với anh ta, mặc dù đây chỉ là lần nói chuyện thứ hai, chưa kể lần va chạm ở hội thảo hôm trước.

San nhanh chóng vứt bỏ những suy nghĩ đó ra khỏi đầu. Cô còn đang bận nghĩ ngợi xem đến nơi quan trọng này sẽ phải nói những gì với mọi người...

(Còn nữa)

Theo 24h

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Biết đứa thứ 5 là con gái, bố tôi bỏ mặc vợ đẻ trong trạm xá đến tận 26 năm mới quay lại
01:17:13 21/11/2024
Mẹ định bán đất, lấy tiền trả nợ cho em trai, tôi cười chua chát hỏi một câu khiến bà chấn động, còn tôi về trong nước mắt
05:41:18 22/11/2024
Mẹ tôi dõng dạc hủy đám cưới sau khi mẹ chồng tương lai đọc "diễn văn" miệt thị thông gia
05:38:11 22/11/2024
Gặp lại vợ cũ sau nhiều năm ly hôn, tôi bước đến châm chọc vài câu, không ngờ lại vác mặt sưng húp trở về
19:41:48 21/11/2024
Chia tay người bạn trai giàu có, tôi rơi vào "đáy xã hội", 3 năm sau mới vực dậy được và giờ nắm trong tay cơ ngơi cả chục tỷ
01:11:01 21/11/2024
Anh rể dùng 10 triệu để tôi giữ kín bí mật động trời giúp anh, nhưng không ngờ chị gái lại "cao tay" khiến anh sợ tới già
01:14:00 21/11/2024
Chồng nửa đêm lẩm bẩm vài câu rồi bật dậy, vô thức đi lại trong phòng, tôi cười anh mộng du cho tới khi biết sự thật thì ngã ngửa
05:31:32 22/11/2024
Dọn dẹp bàn làm việc của chồng, tôi suýt ngất khi đọc được một tờ giấy
05:07:22 22/11/2024

Tin đang nóng

Bắt đối tượng tẩm xăng thiêu chết bố mẹ ở Hà Giang
14:38:34 22/11/2024
Lindsay Lohan hiện tại: Lấy lại nhan sắc "nữ thần", hạnh phúc bên chồng con
14:03:02 22/11/2024
Kiểm tra cặp của con sau khi đi học về, phụ huynh TP.HCM bàng hoàng phát hiện ra thứ bên trong: Sao lại có thể như thế?
15:33:19 22/11/2024
Chàng trai Pháp gốc Việt tìm mẹ ở Bắc Kạn, ít giờ sau đã có tin, cha dượng lên tiếng khiến tất cả lặng đi
14:36:54 22/11/2024
Cảnh tượng khiến "tiên nữ đồng quê" Lý Tử Thất bị tố giả tạo
14:45:13 22/11/2024
Mỹ nhân Hàn tan sự nghiệp vì "phông bạt": Cái giá chạy theo sự hào nhoáng
14:05:58 22/11/2024
Như Quỳnh: "Tôi hối hận vì đã làm điều đó với Hiền Thục"
16:45:29 22/11/2024
Thợ trang điểm bật khóc nức nở khi bị gia đình chú rể lục soát vali, yêu cầu cởi đồ để kiểm tra sau khi bị mất 20 triệu đồng trong đám cưới
18:19:26 22/11/2024

Tin mới nhất

Vợ ỷ lương cao, đưa ra sổ đỏ và sổ tiết kiệm, yêu cầu vô lý khiến chồng lương 12 triệu/tháng nổi đóa

05:34:51 22/11/2024
Vợ chồng là sự đồng lòng về tiền bạc chứ không phải ỷ lương cao và coi thường đối phương. Tôi nghĩ, chồng bạn muốn vợ nghỉ làm cũng vì thương vợ.

Thấy chị hàng xóm hớn hở khoe chồng kiếm 70 triệu/tháng mà tôi không biết có nên tiết lộ bí mật chồng chị đang giấu

05:27:35 22/11/2024
Tôi muốn kể cho chị hàng xóm biết nhưng chồng cấm tôi đưa chuyện. Chồng tôi thu nhập mỗi tháng 20 triệu, số tiền đó không quá cao cũng chẳng quá thấp.

Nuôi dạy con gái như công chúa, tôi bị cả nhà chồng hùa vào mắng chửi, chị chồng còn đòi từ mặt

05:24:33 22/11/2024
Thật lòng, tôi không chấp nhận được cái tư duy cũ rích cùng câu chửi xúc phạm của chị chồng. Vợ chồng tôi hiếm muộn con cái, phải chạy chữa khắp nơi.

Thông gia đi dép tổ ong đến gặp mặt và yêu cầu nhà tôi trả nợ cho con rể thì mới chịu cưới xin

05:21:45 22/11/2024
Mang thai 9 tháng 10 ngày, dứt ruột sinh ra nó rồi tần tảo nuôi nó 25 năm trời để rồi đùng 1 ngày nó thông báo cho người mẹ này tin sét đánh là nó đang mang thai.

Mẹ già lập di chúc chia nhà cho 2 con, thái độ của con dâu trưởng khiến cả họ phẫn nộ, còn tôi lên cơn đau tim

05:18:16 22/11/2024
Tôi nóng mặt nói lại: Việc này chưa tới lượt con lên tiếng . Con dâu liền hùng hổ cãi lại. Vợ chồng tôi sinh được 2 người con trai, cách nhau 6 tuổi.

'Săn' chồng giàu để đổi đời, đêm tân hôn gái trẻ khóc cạn nước mắt khi phải chấp nhận sự việc kinh hoàng này

19:38:18 21/11/2024
Đối với tôi đó chính là đêm tân hôn kinh hoàng nhất, tôi không bao giờ nghĩ mình lại rơi vào tình thế đau lòng này. Tôi không biết mình sẽ sống thế nào trong những ngày tiếp theo.

Bạn của chồng gọi điện đòi nợ, vợ bàng hoàng phát hiện sự thật phía sau

19:30:12 21/11/2024
Nghe xong những lời bạn của chồng nói, tai tôi như ù đi, chân run không đứng vững. Vợ chồng tôi từng có cuộc sống rất hạnh phúc, êm đềm.

Ngày nào cũng có quà để trong sân, tôi lén đặt camera rồi bật khóc khi nhận ra người đã mang tới

19:23:47 21/11/2024
Tôi bất ngờ nhận ra người mà mấy tháng qua đã quan tâm, chu đáo với hai mẹ con. Lấy được chồng đẹp trai, có ngoại hình hấp dẫn... tôi vui mừng và tự hào với bạn bè

Mẹ chồng đang yêu mến chiều chuộng bỗng dưng khó chịu, con dâu tá hỏa khi biết lý do

19:16:46 21/11/2024
Tôi rất được mẹ chồng yêu mến chiều chuộng, nhưng gần đây bà lại tỏ thái độ khó chịu. Tôi kết hôn cách đây 2 năm, kết hôn xong tôi về sống ở nhà chồng.

Gượng dậy và bước tiếp sau nỗi đau mất chồng

01:24:13 21/11/2024
Vẫn biết qua đêm trời sẽ sáng , hết mưa là nắng hửng lên thôi nhưng khoảng thời gian đợi đêm trôi qua đến sáng, đợi mưa tạnh để thấy nắng lên là cả sự thử thách cam go bản lĩnh con người.

Vợ chồng tôi không bao giờ ngủ riêng phòng

01:20:12 21/11/2024
15 năm chung sống, có với nhau 2 mặt con, dẫu cũng có những lần mâu thuẫn cãi vã nhưng vợ chồng tôi tuân thủ tuyệt đối nguyên tắc: Trong mọi tình huống, không ngủ riêng phòng.

Chồng đi công tác bất thường, tôi âm thầm điều tra thì ngỡ ngàng trước những chuyến xa nhà của anh

06:00:06 20/11/2024
Nếu không được đồng nghiệp thông báo công ty không có chuyến công tác thì có lẽ tôi sẽ không bao giờ biết anh đang lừa dối mình.

Có thể bạn quan tâm

Tiểu thư Doãn Hải My - vợ Đoàn Văn Hậu thăng hạng nhan sắc sau sinh con trai, lộ tính cách thật thời đi học

Sao thể thao

19:34:30 22/11/2024
Top 10 Hoa hậu Việt Nam 2020 mang dáng vẻ tiểu thư đài các, dung nhan rạng rỡ, xinh đẹp khiến người hâm mộ xuýt xoa, ngắm nhìn

Vùng cấm của G-Dragon

Nhạc quốc tế

19:31:21 22/11/2024
12 giờ trưa 22/11 (theo giờ Việt Nam), G-Dragon ra mắt bài hát mới - Home Sweet Home. Không thông báo trước, G-Dragon đánh úp fan bằng 1 bài đăng vào chiều 21/11.

Người phụ nữ gửi tiết kiệm 168 tỷ đồng, nửa tiếng sau tài khoản còn 0 đồng, tòa án tuyên bố: Ngân hàng không cần bồi thường

Netizen

19:30:48 22/11/2024
Tưởng sẽ thu về khoản tiền lãi lớn, người phụ nữ ở Trung Quốc không ngờ mình lại phải chịu nhìn tài sản mất trắng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi.

Siêu phẩm MV Việt xứng đáng được biết đến nhiều hơn: Hình ảnh, âm thanh, cốt truyện hay như 1 bộ phim ngắn

Nhạc việt

19:25:39 22/11/2024
Ngày 19/11, ban nhạc indie rock The Flob đã thả xích MV Nhất Bái Thiên Địa, đưa người xem vào một chiều không gian hoài cổ đầy huyền bí, mị hoặc.

Bệnh gai đen ở người béo phì có chữa được không?

Sức khỏe

19:16:45 22/11/2024
Không có phương pháp điều trị đặc hiệu cho bệnh gai đen. Việc điều trị bệnh thường dựa vào điều trị các nguyên nhân gây bệnh, cụ thể như:

Khả năng ca hát của Minh Hằng so với Tóc Tiên ra sao?

Tv show

18:54:00 22/11/2024
Theo đó, Mỹ Linh nhắc đến khá nhiều người, tuy nhiên câu chuyện liên quan đến Minh Tuyết, Tóc Tiên, Minh Hằng là thu hút sự chú ý nhất.

Gã đàn ông nửa đêm tưới xăng đốt nhà người khác ở Hà Nội

Pháp luật

18:15:20 22/11/2024
Ngày 22/11, TAND TP Hà Nội tuyên phạt bị cáo Nguyễn Văn Đoan (SN 1986, trú tại huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định) mức án 19 năm tù về tội Giết người.

Tỉnh Hải Nam/Trung Quốc cam kết giảm đau cho phụ nữ khi sinh con để tăng tỷ lệ sinh

Uncat

18:00:40 22/11/2024
Theo truyền thống, nhiều phụ nữ thường không lựa chọn điều trị giảm đau trong quá trình sinh con tự nhiện vì lo ngại về tác dụng phụ. Nếu sử dụng dịch vụ này, toàn bộ chi phí thường do bệnh nhân chi trả.

Lý do Nga sử dụng tên lửa IRBM đáp trả việc Ukraine tấn công bằng tên lửa tầm xa

Thế giới

18:00:35 22/11/2024
Trong khi đó, tên lửa đạn đạo tầm trung (IRBM) và tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) lớn hơn nhiều, có khả năng mang đầu đạn hạt nhân và được thiết kế để tấn công các mục tiêu ở khoảng cách xa hơn rất nhiều.

Bộ đôi APT. vừa xuất hiện đã náo loạn MAMA: Bruno Mars một mình một kiểu giữa rừng sao, Rosé nói gì mà vui thế?

Sao châu á

17:54:02 22/11/2024
Dù không đi thảm đỏ nhưng Bruno Mars - Rosé vẫn trở thành nhân vật nhận được nhiều sự chú ý nhất lễ trao giải MAMA 2024.

Hoa sữa về trong gió - Tập cuối: Ông Tùng gặp lại con trai bất hiếu

Phim việt

17:44:36 22/11/2024
Ông Tùng từ quê lên Hà Nội gấp và bất ngờ khi thấy con trai của mình đã chờ sẵn ở bến xe khách. Từ khi về quê ở, ông không còn liên lạc với con trai của mình nữa.