Được sếp giao phó chức vụ quản lý, tôi vui mừng chưa được bao lâu thì gặp trở ngại cực nghiêm trọng
Hiện tại tôi đang đứng giữa những chông chênh và buộc phải đ.ánh đổi.
Tôi là mẹ đơn thân, năm nay mới chỉ 27 t.uổi. Tôi lấy chồng từ năm 25 t.uổi, hiện tại đã có một em bé 2 t.uổi. Cuộc hôn nhân của tôi tan vỡ vì những bất đồng trong quan điểm sống. Chồng cũ đi làm triền miên, có lẽ với anh ấy gia đình, vợ con chỉ được xếp sau công việc. Còn tôi đợt ấy vì trót lỡ và tin vào lời hứa hẹn của anh ấy, tôi cứ ngỡ đám cưới cùng hôn nhân sẽ giúp hai vợ chồng thấu hiểu lẫn nhau. Sau cùng, anh vẫn lao đầu vào công việc, rồi gặp gỡ những người khác nữa. Lòng tự trọng của tôi cao, tôi không cho phép bản thân phải nhẫn nhịn trước kiểu người như thế.
Làm mẹ đơn thân không hề dễ dàng chút nào. Chồng cũ hàng tháng chỉ hỗ trợ chút ít, còn lại tôi sẽ độc lập làm việc để trang trải tất cả. Trước đây tôi cũng có đi làm, từng tốt nghiệp bằng giỏi nên kiếm công việc tốt, thu nhập ổn không hề khó. Ở công ty, sếp và đồng nghiệp biết hoàn cảnh của tôi nên họ thương tôi lắm, nếu có chuyện gì cũng sẽ đều thông cảm.
Ảnh minh họa.
Không bị vướng bận về chuyện chồng và tình cảm, tôi dành hết tâm trí cho con cùng công việc. Con tôi còn nhỏ, đành phải nhờ ông bà ngoại chăm nom để tôi có thể đi làm nhiều hơn. Thi thoảng phải tăng ca, về muộn, cũng may bố mẹ luôn hỗ trợ con gái trong việc chăm cháu. Mục tiêu của tôi mấy năm trước đây là lên được cấp quản lý để đương đầu với thử thách cao hơn và thu nhập tốt hơn. Nhưng trước giờ, vị trí quản lý thường là những người chưa lập gia đình, để không bị vướng bận chuyện gia đình, con cái. Song tôi vẫn cố thể hiện thật tốt, với hi vọng sếp sẽ nhìn ra điều đó.
Đến đầu năm nay, trước khi nghỉ Tết, sếp đã gọi tôi vào phòng riêng để nói chuyện. Leader của team nghỉ để sang công ty khác, thời điểm đó mà tuyển leader mới thì rất khó vì yêu cầu phải hiểu được tính chất công việc. Vậy nên anh ấy muốn tôi thay thế vị trí quản lý. Lòng tôi vui mừng tột độ, nhận lời ngay, mặc dù anh ấy nói: “Em cứ suy nghĩ kỹ nhé vì sẽ bận bịu hơn đấy”.
Video đang HOT
Đúng là từ khi tôi nhận vị trí quản lý team, áp lực và mức độ căng thẳng tăng lên gấp nhiều lần. Tôi phải đi họp nhiều hơn, lên kế hoạch cho dự án. Cũng chẳng có nhiều việc chia đều được cho cấp dưới, bởi các bạn mới vào làm thì chưa quen việc, nếu giao phó cho các bạn rất mất thời gian. Thành ra một mình tôi phải làm hết. Con tôi 2 t.uổi, mấy tháng nay tôi không thể sát sao và dành nhiều thời gian cho bé được. Lòng tôi xen lẫn vừa vui mừng, hào hứng với vị trí mới, vừa là hoang mang không biết bản thân sẽ sắp xếp thời gian ra sao. Năm nay, công ty nhận thêm rất nhiều dự án mới tiềm năng.
Đỉnh điểm là mới đây có một trở ngại khá lớn xảy ra. Đó là tôi bắt đầu phải đi công tác để cùng sếp và vài bạn nữa đàm phán, ký kết hợp đồng. Việc đi công tác là bắt buộc, bởi nếu không thì buổi thuyết trình sẽ bị thiếu hụt nhân sự. Những buổi công tác sẽ kéo dài trong 2-5 ngày tùy mức độ công việc.
Ảnh minh họa.
Dù tôi đã gửi con cho ông bà ngoại chăm nom, nhưng con tôi hay khóc và rất hay kêu nhớ mẹ. Vả lại, cũng vào mùa trẻ con hay ốm sốt, những hôm ở xa nghe bà ngoại gọi điện nói con bị ốm mà tôi quặn thắt hết cả tâm can. Lúc nào tôi cũng muốn mau mau chóng chóng về nhà với con.
Tôi biết mình làm mẹ đơn thân, không có chỗ dựa từ người đàn ông nên buộc phải tự thân cố gắng, nhưng để đ.ánh đổi giữa công việc và thời gian bên con thì lòng tôi rất trăn trở. Sợ rằng sau này con tôi sẽ tủi thân và tổn thương nhiều vì mẹ cứ đi làm suốt. Song tôi cũng muốn bản thân làm việc chăm chỉ để đảm bảo kinh tế tốt, cho con những điều kiện về mặt vật chất ổn nhất trong khả năng. Với trường hợp này, tôi nên làm thế nào đây, suốt những ngày vừa rồi tôi cứ đắn đo, suy nghĩ mãi…
2 năm làm xa mang về nhà 4 tỷ, nhìn món đồ trên tay vợ, tôi khóc ngay tại chỗ
Tôi nhẹ nhàng mở cửa vào nhà, phát hiện có ánh đèn trong phòng ngủ. Khẽ bước lại gần, tôi thấy vợ đang ngồi ở đầu giường dưới chiếc đèn bàn.
Con tôi đã ngủ say bên cạnh. 2 năm trước, biết con trai đi làm xa thu nhập được 50 - 60 triệu, mẹ đã gọi điện nói chuyện cả tiếng đồng hồ. Bà bảo vợ tôi là người phụ nữ tốt, bà không ghét bỏ gì cô ấy cả. Chúng tôi muốn ra ở riêng thoải mái, bà cũng đồng ý rồi đấy.
Nhưng bây giờ tôi vắng nhà, tốt nhất là cẩn thận vẫn hơn. Chỉ có vợ với con nhỏ 3 t.uổi, bố mẹ chồng không ở cạnh để quản lý, cô ấy gửi con rồi đi đâu, làm gì ai mà biết.
Rồi mẹ kể loạt ví dụ chồng đi làm xa gom góp gửi t.iền về, ở nhà vợ ăn tiêu hoang phí, thậm chí còn cặp bồ mang t.iền cho trai. Tôi ngẫm mẹ nói cũng đúng. Vợ chồng xa mặt cách lòng, chẳng nói trước được điều gì.
Tôi ngẫm mẹ nói cũng đúng. Vợ chồng xa mặt cách lòng, chẳng nói trước được điều gì. (Ảnh minh họa)
Bởi vậy tôi bảo vợ là mới vào làm vẫn khó khăn lắm. Cô ấy ở nhà đi làm lương 6 triệu, cũng đủ chi tiêu cho 2 mẹ con rồi. T.iền tôi sẽ cất trong ngân hàng lấy lãi hàng tháng, sau này trở về, lúc đó vợ chồng còn tin tưởng yêu thương nhau thì tất cả sẽ là của chung.
Tôi đi làm được 2 năm rồi, tích góp được 4 tỷ đồng. Hết năm đầu tôi đã dùng t.iền lương mua một mảnh đất chung với người bạn, sau một năm đất được giá bán lãi gấp mấy lần, hai người chia đôi vẫn được khoản lãi lớn đó. Trong hai năm ấy tôi không gửi về cho vợ đồng nào. Tôi phải vắt óc nghĩ ra đủ mọi lý do do khiến vợ tin tưởng rằng chồng thật sự không kiếm ra t.iền. Cũng may cô ấy rất tin tưởng tôi nên chẳng hề nghi ngờ gì.
2 năm, có trong tay 4 tỷ tôi quyết định về đoàn tụ với vợ con. Từ đó tới nay vợ tôi không gây ra điều tiếng gì. Mẹ ở nhà cũng phải thừa nhận là cô ấy biết giữ đạo làm vợ, ngày đi làm tối về với con mà thôi.
Hôm về tôi không báo trước cho vợ vì muốn để cô ấy được bất ngờ. Lúc tôi về đến nhà cũng khoảng gần 11 giờ đêm. Chìa khóa nhà hai năm trước mang theo, tôi vẫn cầm về. Tôi nhẹ nhàng mở cửa vào nhà, phát hiện có ánh đèn trong phòng ngủ. Khẽ bước lại gần, tôi thấy vợ đang ngồi ở đầu giường dưới chiếc đèn bàn. Con tôi đã ngủ say bên cạnh.
Nhìn rõ món đồ trên tay vợ, tôi cay mắt cố kiềm chế mà không ngăn được nước mắt. Cô ấy đang nắn nót từng đường kim mũi chỉ khâu lại chiếc áo ngực đã cũ sờn, rách vài chỗ, bai nhão cả rồi. Hình như chiếc áo ấy có từ thời tôi vẫn còn ở nhà. Cô ấy cẩn thận khâu, nâng niu như một món đồ quý, cần giữ gìn.
Phụ nữ ai chẳng thích mặc đẹp. Chiếc áo ngực ấy không hề đắt t.iền, vậy mà vợ vẫn mặc suốt mấy năm nay, rách còn tiếp tục khâu lại. Đó có thể vì lý do gì? Chắc chắn là bởi cô ấy không có t.iền, muốn tiết kiệm cho chồng con.
Nghe vợ trả lời tôi lại càng thương cô ấy vô hạn. (Ảnh minh họa)
Tôi đứng như trời trồng nhìn dáng vợ hiền dịu, tần tảo dưới ánh đèn. Tôi ân hận quá. Bây giờ ngẫm lại, 6 triệu t.iền lương của vợ làm sao đủ chi tiêu cho một người lớn và một đ.ứa t.rẻ đi mẫu giáo. Hẳn là cô ấy phải tính toán, chắt bóp đủ đường. Vậy mà tôi có t.iền tỷ trong tay lại không thể đỡ đần thêm cho vợ chi tiêu hàng tháng. Tôi là một người chồng thật vô tâm và đáng trách!
Sao đó vợ phát hiện ra tôi đã về, lúng túng giấu chiếc áo ngực cũ kia đi. Tôi vờ như không để bụng hỏi thăm thì cô ấy cười: "Anh có ở nhà đâu, em cần mua đồ mới làm gì...".
Nghe vợ trả lời tôi lại càng thương cô ấy vô hạn. Vậy mới biết vợ ở nhà lúc nào cũng nghĩ đến chồng... Ôm chặt vợ vào lòng, tôi tự hứa sẽ đối xử tốt với cô ấy cả đời, không bao giờ để vợ phải khổ sở thiếu thốn nữa...
Vô tình đẩy chồng vào thế "muối mặt" trước đối tác và bài học đắt giá cho cô vợ thích làm theo ý mình Đây có lẽ là một bài học không chỉ G. mà nhiều chị em cũng nên lưu tâm trong hôn nhân. Trong cuộc hôn nhân, có một điều mà các cặp vợ chồng nên lưu tâm, đó là giữ thể diện cho nhau. Không chỉ là thể diện với người ngoài mà còn đối với bản thân người kia. Thể diện giúp chúng...