Được cưng chiều như bà hoàng, vợ ngã quỵ khi chồng ly hôn chạy theo cô giúp việc
Huy tát Mai, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho cô từ ngày lấy nhau. Từ trước đến giờ cho dù giận Mai thế nào Huy cũng không nói.
Mai vốn là tiểu thư cành vàng lá ngọc, sống ở thành phố, gia đình có điều kiện. Còn Huy chỉ là chàng trai chân chất ở quê, sống cuộc sống bình dị. Mai và Huy yêu nhau khi còn học chung đại học. Huy chăm chỉ, Mai lười nhác nhưng lại khá hợp nhau khoản vô tư, hài hước.
Bố mẹ Mai ngăn cấm tình yêu này vì lý do, sợ sau này Mai sẽ khổ. Nhưng đứa con gái ương bướng như Mai nào chấp nhận chuyện đó. Mai đã muốn gì là phải được cái đó. Bố mẹ không ngăn cản được nên đồng ý cho chúng Mai yêu nhau.
Sau khi ra trường, Mai nói Huy không phải lo gì hết, kể cả chuyện công việc và nhà cửa. Bố mẹ Mai sẽ cho Huy một công việc tốt, coi như Huy làm cống hiến vì vợ con. Huy không đồng ý nhưng Mai cứ khóc lóc ỉ ôi mãi. Vì chiều người yêu, cuối cùng Huy đành chấp nhận chuyện này.
Huy nai lưng kiếm tiền để trả nợ cho bố mẹ vợ. Mai liên tục quát tháo Huy, nói Huy không phải khổ vì dù sao, bố mẹ Mai cũng có tiền của nên không lấy khoản nợ của hai người. Huy bảo không được, cứ nghĩ có món nợ mà cố gắng làm thì mới xong việc được.
Video đang HOT
Ngày ngày Huy làm tối mắt tối mũi ở công ty, sau đó về nhà lại phục tùng vợ. Mặc dù mệt mỏi, nhưng huy vẫn chiều Mai như bà hoàng, có thể nói là cơm bưng nước rót chu toàn cho vợ.
Thế nhưng, công việc quá nhiều, Huy không còn thời gian và sức lực đâu để chăm vợ nữa. Mai biết thế liền thuê người giúp việc, không động đến việc nhà, khi có con rồi cô cũng không chăm. Huy ốm Mai cũng mặc giúp việc, đi làm về là cô lại tụ tập với bạn bè hoặc làm đẹp.
Thời gian đó, Huy có cơ hội được cô giúp việc chăm sóc nên đã cảm tình với cô ta từ lúc nào không hay. Mọi chuyện trong nhà Huy đều nói với người giúp việc, chỉ có người đó mới lắng nghe Huy, nghe Huy trút nỗi lòng và dốc bầu tâm sự.
Thế rồi việc gì đến cũng đến, có một ngày, Mai thấy chồng mình lén lút hẹn hò với cô gái này khi Huy đưa cô ấy ra bến xe về quê. Mai lao vào chửi bới, túm tóc cô ta, nói là loại người không ra gì, giúp việc còn dám đi cướp chồng người khác.
Huy tát Mai, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho cô từ ngày lấy nhau. Từ trước đến giờ cho dù giận Mai thế nào Huy cũng không nói. Huy để mặc Mai thích làm gì thì làm vì cô như bà chủ trong nhà.
Mai khóc như mưa, đe dọa Huy, nói anh bỏ cô thì sẽ chẳng có gì hết. Huy bực tức, làm đơn ly hôn và kí ngay vào, không do dự. Mai choáng vô cùng, giống như chuyện ly hôn này Huy đã định sẵn từ lâu rồi, chỉ đợi có thời cơ là kí luôn. Mai hoàn toàn sốc trước quyết định của chồng.
Vài ngày sau, Huy dọn đồ ra ngoài ở và bảo sẽ đến tòa làm thủ tục ly hôn. Mai hỏi Huy đi đâu, anh bảo đi với cô giúp việc, vì đó là người con gái anh yêu. Đó là người có thể khiến Huy có cuộc sống thoải mái nhất mà không mang nợ nần ai.
Hóa ra là vậy, Mai khóc lóc van xin Huy cũng không được. Mai ân hận với những gì mình đã đối xử với chồng nhưng tại sao Huy lại nhẫn tâm, đến cả một cơ hội cũng không cho người vợ này được sao?
Theo Đời Sống Plus
Biết em không hợp với gia đình mình nhưng tôi đang cố yêu
Em chi tiêu không hoang phí nhưng rất thoáng, được gia đình cưng chiều, không biết giặt giũ và nấu nướng gì cả.
Ảnh minh hoạ
Tôi và em là bạn thân khác giới từ thời đại học. Trước khi quen em, tôi có một mối tình gần 3 năm. Đến lúc tôi và người cũ bế tắc, em rất quan tâm và tôi đã chia sẻ với em. Em cũng trải lòng về cuộc sống của mình, có chàng trai Việt kiều muốn cưới vợ nên được người quen giới thiệu. Em đã không muốn đi Mỹ vì không thích xa gia đình, với lại cái tôi của em lớn quá, cảm thấy như mình chỉ là "người sinh em bé" cho chàng Việt kiều kia chứ không cảm nhận được tình cảm của anh ấy. Hơn nữa em cũng không có tình cảm với người ta. Em đã khóc với tôi vì bối rối. Nếu em chọn đi Mỹ sẽ có tiền trả nợ cho gia đình và một cuộc sống tốt hơn. Cuối cùng em đã từ chối cơ hội đấy, có thể thấy em không phải là người tham tiền, em sống rất tình cảm.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chúng tôi mỗi ngày đều tâm sự với nhau, dần đồng cảm, thấu hiểu và có tình cảm. Tôi là mối tình đầu của em. Trong suốt thời gian quen nhau, không biết bao nhiêu lần chúng tôi đã chia tay, tôi thấy em không phù hợp với mình về con người, văn hóa, lối sống. Nhưng rồi em đã dùng tình cảm để thuyết phục tôi. Thật sự tôi đã khóc rất nhiều mỗi lần nói chia tay, điều mà tôi chưa từng làm với 2 người trước. Bên em, tôi chính là tôi, không giả tạo, ăn gì nói gì đều rất thoải mái, không như trước mặt những cô gái khác.
Tôi và em cứ thế đi bên nhau đến giờ, trong tôi luôn lo lắng về tương lai 2 đứa, những mối lo về văn hóa và lối sống của cả 2 đã khiến tôi đang cân nhắc. Tôi lớn lên từ gia đình khó khăn, bố mẹ tay trắng lập nghiệp ở TP HCM, bản thân rất ý thức việc chi tiêu vừa phải, tiết kiệm để lo cho gia đình và con cái mai này. Em chi tiêu không hoang phí nhưng rất thoáng, được gia đình cưng chiều, không biết giặt giũ và nấu nướng gì cả. Tôi nhiều lần đề cập, không ép buộc nhưng muốn em thay đổi lối sống để phù hợp hơn, vậy mà không được. Em chẳng phải làm gì ngoài công việc.
Thương em, tôi không vội buông, kiên nhẫn chờ đợi, tôi đang học nấu ăn trên mạng để "làm gương" cho em học theo. Tôi muốn em thấy việc gia đình không có gì khó cả, chỉ là mình có muốn hay không thôi. Thật sự em rất lười làm việc nhà. Gia đình tôi không khó nhưng lười nhác thì khó sống chung, chị em chúng tôi từ bé đã được rèn tính đấy. Nếu cưới nhau, chúng tôi sẽ sống cùng bố mẹ, tôi lại là cháu đích tôn, con trai trong gia đình, phải báo hiếu bố mẹ và thờ cúng ông bà. Sống chung ắt sẽ không tránh khỏi vấn đề gia đình chồng và nàng dâu.
Tôi được bố mẹ khuyên suy nghĩ cho kỹ, nếu đã chọn thì xấu đẹp vẫn là vợ mình, có ốm đau bệnh tật bán nhà cũng phải lo cho nhau, vì nhau, không được bỏ nhau. Liệu rằng những vấn đề ở trên tôi lo lắng là vì mình quá khó tính hay là thực sự chúng tôi không hợp nhau? Tôi rất bối rối, mong sự giúp đỡ của mọi người. Xin chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Choáng với lý do khiến gia đình bạn trai bắt anh không được bỏ tôi Bản thân tôi cũng muốn nhân cơ hội này để bố mẹ bạn trai cho chúng tôi lời khuyên. Ai ngờ, khi tôi chứng kiến cuộc nói chuyện đó thì mọi thứ đã đổ vỡ... Gia đình tôi có truyền thống theo ngành giáo dục. Ông bà, bố mẹ đều là nhà giáo đã công tác lâu năm. Ban đầu, mọi người trong...