Được cô bạn gái ngây thơ rủ vào nhà nghỉ dưỡng sức, để rồi 10 phút sau hốt hoảng thấy…
Nghĩ được bạn gái ngây thơ mở lời rủ vào nhà nghỉ dưỡng sức. Tôi như ở cờ trong bụng để rồi 10 phút sau hốt hoảng thấy chỗ đó của em “ướt sũng” còn gương mặt em thì tái mét lại.
ảnh minh họa
Tôi có một cô bạn gái đến nay cũng quen được hơn 1 năm. Trước giờ tính tôi cũng ăn chơi khá nên từng một thời có rất nhiều người yêu. Nhưng sau đó mấy em sành sỏi thì tôi không còn ham hố đến nữa. Cũng chỉ vì tôi đã quá chán ngán với kiểu con gái thành thục, lẳng lơ.
Thế rồi sau hơn 2 năm tôi cũng chỉ tán tỉnh chơi bời chứ cũng không có yêu ai cả thì tôi gặp em. Em là cô gái hướng dẫn viên du lịch của công ty tôi. Vì đi theo công ty nên mới cần người hướng dẫn chứ còn mình tôi đi thì đã đi thăm thú được mấy nơi rồi. Rồi nghe thấy hay cái giọng thánh thót ấy. Nhìn gương mặt của em rất hiền lành. Thế là tôi lại để ý mới lạ.
Chẳng ngờ trong một dịp đi uống café cùng bạn thì tôi gặp lại em trong quán đó. Thế rồi nói chuyện một hồi, hỏi han viện cớ tôi đang là trưởng phòng nên nếu công ty có dịp đi du lịch lại gọi em thì em mới cho tôi số điện thoại. Sau quãng thời gian dài cầm cưa hết mình tôi mới đốn gục được cô gái đó.
(Ảnh minh họa)
Vậy rồi tuần nào tôi và em cũng gặp nhau, sau khi yêu được hơn 1 năm thì chúng tôi vẫn chưa từng có 1 lần quá giới hạn. Chuyện thì cũng không có gì, vì hai đứa thường xuyên đi du lịch cùng nhau. Nhưng em nhất định thuê riêng phòng nên tôi cũng đành phải ngậm đắng nuốt cay mà chấp nhận thôi chứ biết làm sao được. Vậy mà hôm chủ nhật tuần trước đúng là chuyện bi hài đã xảy ra.
Hôm đó tôi cùng em đi ăn, sau đó chẳng hiểu sao ăn xong thì bình thường hai đứa sẽ đi lượn lờ một lúc rồi ngồi đâu đó và về. Vậy mà lần này em đòi vào nhà nghỉ bằng được với gương mặt hết sức van nài. Thấy bạn gái dễ thương ngây thơ của mình rủ vào nhà nghỉ tôi nửa mừng thầm trong người, nửa lo vì sợ nhỡ đâu mình bị cho vào tròng thì thôi. Thế nhưng suy tính thì tôi vẫn quyết định đưa em vào nhà nghỉ.
Vào nhận phòng vào trong em liền leo lên giường nằm rồi chùm chăn kín mít. Tôi cứ nghĩ chắc do em sợ thấy cơ thể tôi xấu hổ quá mới làm vậy. Tôi tính nằm xuống cạnh mà loay hoay mãi không biết phải làm gì. Thế là để cho em có chút cảm hứng nên tôi đã cởi áo phông mình đang mặc ra rồi chui vào nằm cạnh em. Tôi vừa động vào người em thì vô tình chạm phải chỗ đó “ướt sũng”. Tôi giật mình nghĩ sao lại hứng thú đến thế được nhỉ, lại còn dinh dính ở chỗ ướt đó nên tôi hơi sốc.
Video đang HOT
Thế là tôi mở chăn ra nhìn chăm chăm vào gương mặt em thì hoảng hốt khi thấy gương mặt cô bạn gái của mình đang tái mét. Tôi hốt hoảng hỏi:
- Em bị sao vậy? Anh đưa em đi viện nhé.
- Không sao đâu ạ. Em bị đau bụng 1 chút thôi. – lúc đó tôi mới nhìn vội xuống chỗ ướt mình đang đè lên. Tá hỏa khi thấy một màu đỏ nhuốm hết đó. Thấy tôi hốt hoảng em kéo tay rồi nói:
- Em đang bị kinh, nãy em phải rủ anh vào đây vì em đau quá không chịu được. Mà về phòng thì lâu quá. Em chỉ nằm được chứ không ngồi được đâu.
- Vậy anh đưa em đi viện nhé.
- Không cần đâu. Giờ anh tìm giúp em vỉ thuốc nhỏ trong túi em ấy, đưa cho em uống khoảng nửa tiếng là em hết đau rồi.
- Nhưng anh lo.
- Không sao đâu mà. Em nói thật đấy.
Tôi vội vã tìm thuốc rồi đưa em uống. Hóa ra kì kinh nguyệt của con gái lại kinh khủng đến vậy. Được một lúc sau gương mặt em hồng hào trở lại. Em nhìn tôi cúi mặt xuống vì xấu hổ. Tôi biết điều đó nên chỉ ôm em vào lòng. Em nép mình lại rồi nói:
- Em làm anh sợ lắm hả? em xin lỗi nhé.
- Không sao đâu. Em không sao là tốt rồi.
Hai đứa trong trạng thái không được thoái mái ấy mà vẫn ôm nhau ngủ được. Tôi đành đặt trên mạng hai bộ quần áo ngủ nhờ người ta chuyển đến để tôi và em thay. Sau đó xuống trả phòng nhà nghỉ và hai đứa đi về. Hiện giờ thì chúng tôi vẫn yêu thương nhau. Đám cưới sẽ được diễn ra vào cuối tháng 12 tới này. Nhưng mỗi lần cứ nghĩ đến kỉ niệm được cô bạn gái ngây thơ rủ vào nhà nghỉ để dưỡng sức, tôi vẫn toát mồ hôi hột vì chuyện bất ngờ đã xảy ra ngày hôm đó. Chắc chắn đây sẽ là một kỉ niệm không thể nào quên của chúng tôi mãi về sau.
Theo blogtamsu
Thiếu nữ nhà giàu ngây thơ và cái giá đắng phải trả phút lên bar
Những ngày tháng nằm nhà chờ sinh là những ngày tháng tôi phải sống trong nước mắt ân hận và sự tủi hờn. Chỉ vì 1 phút nông nổi, tôi đã tự đưa cuộc đời mình vào ngõ cụt thế này đây.
Ảnh minh họa
Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội trong một gia đình có 4 anh em, tôi là con út và là con gái duy nhất trong nhà. Vì thế, bố mẹ rất cưng chiều và coi tôi như tiểu thư. Trong nhà tôi không phải động tay động chân vào bất cứ việc gì.
Về điều kiện kinh tế, bố mẹ tôi có công ty kinh doanh riêng nên cuộc sống về vật chất lẫn tinh thần 4 anh em tôi không phải lo lắng. Dù công việc kinh doanh có bận rộn đến đâu thì bố mẹ vẫn dành cho chúng tôi những khoảng thời gian sum vầy bên nhau.
Tôi thừa hưởng nét cao ráo của bố, cộng thêm làn da trắng ngần của mẹ. Vì thế đứng cạnh các bạn nữ đồng trang lứa, tôi luôn là đứa nổi bật, cuốn hút.
Còn nhớ hồi đi học, có rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng vì xác định phải học nên tôi lắc đầu từ chối.
Cuộc sống của tôi không có nhiều sự biến động cho đến năm tôi bắt đầu vào đại học năm nhất. Khi ấy công ty của bố mẹ cũng lâm vào tình cảnh khốn đốn. Không có tiền xoay sở, bố mẹ bắt đầu cãi vã và rồi những bữa cơm gia đình thưa thớt dần.
Bỗng một ngày, tôi nhận hung tin công ty phá sản, trong nhà còn tài sản gì bố mẹ đem cầm cố, bán hết để trả nợ. Còn căn nhà là tài sản giá trị duy nhất cũng bị ngân hàng siết nợ. Cả nhà chúng tôi phải dọn tạm về ở thuê trong một căn nhà bé nằm sâu trong ngõ nhỏ.
Kể từ ngày đó, tôi như bị trầm cảm, sốc tâm lý không chú tâm vào học hành được nữa. Cha mẹ tôi nhìn con đờ đẫn thì xót vẫn hàng ngày động viên "thôi con ạ, của cải mất đi còn làm được chứ giờ con phải chú tâm học hành để mai sau đỡ khổ".
Bỏ mặc những lời can ngăn ấy, ban ngày tôi vẫn ngoan ngoãn đi học, đến lớp đến trường như bao bạn bè khác. Nhưng cứ đêm đến, lấy cớ đi học thêm, tham gia các hoạt động ngoại khóa này nọ, tôi cùng đám bạn lên bar, ăn chơi nhảy múa thác loạn. Từ một "tiểu thư" tôi bỗng chốc trở thành một đứa con gái biết chơi hết thảy mọi thứ mà không biết điểm dừng.
Thường xuyên lên bar chơi nên tôi có làm quen với một chàng trai công tử, hào hoa. Anh bảo anh 27 tuổi chưa vợ con, nhà cao cửa rộng ở Hà Nội. Cũng phải nói thêm rằng tôi chưa từng yêu ai hay rung động trước ai nên khi nhìn thấy vẻ điển trai cuốn hút của người đàn ông ấy tôi đã như người mất hồn, tưởng chứng bị "thôi miên".
Dần dần, anh tiếp cận tôi bằng những món quà hàng hiệu, đắt tiền - Thứ mà hồi xưa khi công ty gia đình tôi chưa phá sản có cho tôi cũng chẳng đoái hòa. Cứ thể, chúng tôi tâm sự, thủ thỉ hẹn nhau lên bar mỗi tối.
Và rồi trong một đêm mưa gió định mệnh anh ngỏ lời yêu tôi. Trong cơn say không kiểm soát được hành động tôi đã trao "cái ngàn vàng" cho anh mà không nghĩ rằng cuộc đời mình chính thức rẽ sang một trang đầy đau khổ từ đây.
Từ sau hôm đó, chúng tôi vẫn liên lạc cùng nhau nhưng những tin nhắn hỏi han nhau ngày một thưa dần. Tôi vẫn đến lớp nhưng một thời gian sau cơ thể thường xuyên thấy mệt, buồn nôn.
(Anh minh hoa)
Mẹ thấy con gái ngày càng xanh xao bắt tôi đi khám và rụng rời khi biết mình đã mang bầu. Tôi lo lắng, gọi điện thoại cho anh mà điện thoại đều "thuê bao không liên lạc được".
"Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra" bụng tôi mỗi ngày một lộ rõ. Mẹ tôi đã sinh nghi. Tôi cũng phải thừa nhận đã mang bầu với một người đàn ông mà giờ tôi không biết anh ở đâu.
Mẹ tôi choáng váng và bắt tôi đi phá thai vì lo sẽ ảnh hưởng đến tương lai của tôi. Nhưng bác sĩ nói nếu bỏ sau này khả năng làm mẹ của tôi rất thấp nên tôi đành bảo lưu kết quả học tập và chờ tháng sinh con.
Những ngày tháng nằm nhà chờ sinh là những ngày tháng tôi phải sống trong nước mắt ân hận và sự tủi hờn. Chỉ vì 1 phút nông nổi, tôi đã tự đưa cuộc đời mình vào ngõ cụt thế này đây. Tôi đã làm bố mẹ tôi thêm khổ sở khi phải lo liệu cho cả tôi và đứa con sắp chào đời. Tôi hận anh, tôi hận bản thân mình.
Theo blogtamsu
Sau đêm dâng hiến 'cái ngàn vàng', anh lạnh lùng cắt luôn liên lạc... Anh đã không còn là anh của ngày nào, người đàn ông lý tưởng tôi từng yêu say đắm bỗng hóa thành một kẻ lạnh nhạt và vô tâm... Chỉ sau một đêm, khi tôi dâng hiến cho anh "cái ngàn vàng" của đời con gái, người đàn ông ấy bỗng chốc biến thành một con người khác hẳn, lạnh nhạt và vô...