Được bố chồng trao nhiều tiền vàng kèm vài tờ sổ đỏ, con dâu vẫn muốn chạy khỏi nhà chồng khi được tiết lộ một điều
Trong lễ cưới, bố chồng trao cho tôi nhiều tiền vàng cùng vài tờ sổ đỏ nhưng rồi lại tiết lộ sự thật khiến tôi hụt hẫng, muốn rời nhà chồng.
Tôi và chồng yêu nhau 6 tháng rồi mới đi đến hôn nhân. Thú thật, từ lúc quen đến lúc yêu tôi hoàn toàn choáng ngợp bởi gia thế nhà chồng. Còn nhớ hôm anh ấy đưa về nhà ra mắt bố mẹ, tôi rất ấn tượng với bố mẹ anh ấy. Bố chồng tương lai của tôi là một doanh nhân thành đạt, ông không tỏ ra quý mến hay phản đối bạn gái của con trai. Thật may, đám cưới của tôi được tổ chức với sự ủng hộ của hai gia đình.
Lễ cưới ở cả hai nhà rất hoành tráng, đúng là lấy con nhà giầu có khác, tôi cũng như toàn thể họ hàng nhà gái mát mặt. Bố mẹ tôi cũng cố gắng dốc tiền tiết kiệm, vay mượn, huy động sự hỗ trợ của h.ọ h.àng để tổ chức đám cưới cho tương xứng. Nhất là dành ra một khoản hồi môn trị giá làm quà tặng cho vợ chồng tôi để không bị lép vế trước nhà trai.
Nếu không như vậy đúng là sẽ rất mất lòng nhà trai thật. Trong lễ cưới, bố chồng tôi dành thời gian nhiều để nói về niềm tự hào về bản thân, thành quả của ngày hôm nay… Ông khoe nhiều về giá trị của công ty, khả năng tài chính của gia đình cũng như nhiều tài sản mà gia đình đang sở hữu.
Ai nấy cũng ấn tượng, ồ lên vì bất mờ bởi màn trao quà của hồi môn của hai gia đình. Nhà gái của tôi trao cho tôi tiền, vàng trị giá khoảng 1 tỷ đồng. Trong khi bố chồng tôi bày lên bàn rất nhiều tiền, vàng và vài tờ sổ đỏ… Tôi vàng đeo trĩu cổ, trĩu tay trong những tràng pháo tay chúc mừng của đông đảo khách mời.
Bố chồng dùng đám cưới để phô trương nhằm mục đích kinh doanh của công ty. (Ảnh minh họa)
Bố chồng trao cho con dâu kèm lời dặn dò: ” Về nhà chồng rồi thích mua gì thì mua, tiêu gì thì tiêu, đi du lịch nước ngoài thoải mái. Chỉ cần ngoan thì cái gì cũng có“. Tôi vui mừng lắm, vậy là cuộc đời tôi không phải lo gì về tiền bạc, các con sẽ được ăn ngon, mặc đẹp, học trường quốc tế… Nghĩ về tương lai, một giấc mơ có thật. Nhưng rồi, ngay trong đêm tân hôn, tôi đã choáng váng nhận cú sốc đầu tiên khi bước vào cuộc sống hôn nhân nơi nhà chồng.
Video đang HOT
Đang chuẩn bị đi ngủ thì bố chồng gọi xuống nhà bàn bạc chuyện gia đình. Bố chồng đưa ra một loạt quy định hà khắc của gia đình với con dâu. Ông yêu cầu tôi nộp lại toàn bộ của hồi môn và nêu lý do: ” Công ty đang gặp khó khăn, nợ ngân hàng nhiều, hàng tháng trả lãi cũng đã quá sức rồi. Chưa kể huy động, vay mượn của nhiều người nữa. Đám cưới chỉ là để lấy lòng tin của các chủ nợ, đối tác làm ăn. Quà tặng hồi môn là đi mượn, để họ thấy mình đang làm ăn tốt, tiếp tục hùn vốn và không đòi nợ. Họ mà rủ nhau kéo đến đòi thì có mà phá sản“.
Tôi ngỏ ý muốn giữ lại hồi môn của nhà gái, dù chỉ là một phần nhỏ thì bố chồng không đồng ý. Ông quát mắng con dâu: ” Cô nghĩ số tiền nhà cô cho là lớn lắm à? Chưa đủ để tôi tổ chức đám cưới với trả lãi cho công ty tháng này đâu nhé. Chưa gì đã giở thói khôn ngoan, muốn kiểm soát tiền nong nhà này rồi. Hàng ngày chi tiêu gì cứ bảo mẹ chồng, thấy hợp lý sẽ đưa cho. Làm gì thích tiêu gì cũng được“.
Tôi chỉ biết cúi đầu lặng lẽ trở về phòng. Tôi rất sốc, cả đêm tân hôn tôi không tài nào chợp mắt được, tôi thấy mình thật dại dột vội vã kết hôn. Tôi thương bố mẹ tôi, vì con mà lâm vào cảnh tốn kém, nợ nần. Lúc đó, tôi chỉ muốn rời khỏi nhà chồng ngay lập tức để về nhà bố mẹ đẻ. Nhưng làm thế bố mẹ tôi biết sẽ buồn nên đành ở lại.
Đã một tuần ở nhà chồng, tôi như người giúp việc làm đủ mọi việc mà cả nhà chồng vẫn tỏ rõ coi thường tôi. Hôn nhân của tôi chẳng khác nào một cú lừa. Bây giờ phải làm gì để bố chồng trả lại tiền vàng hồi môn cho tôi? Tôi có nên nói thật chuyện này với bố mẹ đẻ của tôi không? Hãy cho tôi lời khuyên!
Giấu ông xã gửi cho bố chồng 5 triệu mỗi tháng dưỡng già, 3 tháng sau tôi hối hận tột cùng
Mặc kệ chồng, tôi vẫn lén gửi tiền cho bố chồng. Sợ anh biết lại mắng, tôi dặn dò bố chồng không được nói chuyện này với chồng tôi.
Ông đồng ý và khen tôi hiếu thảo.Tôi mồ côi bố từ nhỏ, một mình mẹ nuôi hai chị em tôi khôn lớn, chính vì vậy tôi rất thèm hơi ấm của người bố. Mãi tới khi đi lấy chồng, tôi mới biết cảm giác có bố là như thế nào bởi nhà chồng tôi còn cả bố lẫn mẹ.
Bố mẹ chồng tôi khá dễ tính, hiền lành và thân thiện, rất quý mến con dâu. Lần nào về quê, trước khi về bố mẹ chồng đều gọi điện trước hỏi tôi muốn ăn gì để ông bà đi chợ. Dù bảo không phải chuẩn bị gì cầu kỳ, cứ ăn như hàng ngày là được nhưng lúc nào tôi về mâm cơm đầy ắp thức ăn.
Nhớ có lần tôi bảo nhỏ với chồng thèm ăn mít mật quá, vì bây giờ ở thành phố tìm "vàng mắt" chẳng ra. Không ngờ lúc đó bố chồng vô tình đi ngang qua và nghe được cuộc trò chuyện của chúng tôi. Vậy là bất chấp trời đang nắng chang chang lúc 1h chiều, ông đã xách xe máy ra đi tìm khắp nơi mang về cho tôi quả mít mật.
Thế nhưng về làm dâu chưa đầy một năm, mẹ chồng tôi mất vì tai nạn giao thông. Sự ra đi của mẹ là mất mát to lớn với bố chồng, trông ông tiều tụy, già đi trông thấy, thường xuyên hút thuốc và uống rượu giải sầu. Thấy bố cô đơn trong căn nhà 3 gian, tôi không đành lòng nên bàn với chồng việc đón bố lên thành phố sống cùng. Anh đồng ý nhưng bố chồng lại từ chối.
- Hơn nửa đời người bố gắn liền với mảnh đất này rồi, giờ lên thành phố ồn ào, bon chen bố không quen. Các con đi làm cả ngày từ sáng tới tối, bố ở nhà một mình không có bạn bè, hàng xóm nói chuyện cũng buồn, chi bằng ở đây trồng rau, chăm gà, thi thoảng đi chơi với mấy ông bạn già còn hơn. Với lại có nhà bỏ không cũng không được, bố ở đây để lo hương khói cho mẹ các con.
Nghe bố chồng nói có lý nên tôi không cố thuyết phục ông lên ở cùng nữa. (Ảnh minh họa)
Nghe bố nói có lý tôi không thuyết phục thêm nữa. Tuy nhiên giờ bố già rồi, không có lương hưu, ở nhà chỉ nuôi đàn gà với ao cá, thành ra không có thu nhập gì nhiều. Sợ bố ăn uống kham khổ, sống thiếu thốn, tôi bàn với chồng mỗi tháng gửi cho bố 5 triệu coi như tiền dưỡng già.
Vậy mà anh lại gạt phắt đi, thậm chí còn nổi cáu với tôi: " Anh cảnh cáo em, em tuyệt đối không được cho bố tiền dù chỉ là một đồng". Tôi giải thích thế nào chồng cũng không nghe, nhưng tôi hỏi lý do tại sao anh làm vậy thì anh cũng không chịu nói. Tôi chưa bao giờ thấy chồng phản ứng dữ dằn như vậy, tôi thật không thể hiểu nổi anh lại cấm đoán, đó là bố ruột của anh cơ mà?
Mặc kệ chồng, tôi vẫn lén gửi tiền cho bố chồng. Sợ anh biết lại mắng, tôi dặn dò bố chồng không được nói chuyện này với chồng tôi.
Ông đồng ý và khen tôi hiếu thảo.
Tuy nhiên một ngày 3 tháng sau đó, khi đang ở công ty thì tôi bỗng nhận được cuộc gọi từ người hàng xóm ở quê chồng. Người đó nói rằng bố chồng tôi đang nằm trong bệnh viện vì ông uống rượu say rồi lái xe máy và va chạm với người ta. Nghe xong mà tôi hoảng hồn, lòng nơm nớp lo sợ, vội cùng chồng bắt xe về quê ngay. Thật may ông chỉ bị rạn xương ở chân trái và xây xước nhẹ, không có vấn gì quá nghiêm trọng.
Tôi nghe hàng xóm nói mấy tháng này bố chồng hầu như ngày nào cũng say xỉn, khật khưỡng về nhà, rồi ông còn chơi lô đề khiến tôi choáng váng. Tôi chưa bao giờ thấy bố chồng như vậy trước đây cả.
Tôi hối hận khi đã gửi tiền về cho bố chồng. (Ảnh minh họa)
Khi hai vợ chồng về nhà lấy ít bộ quần áo và đồ dùng cá nhân để bố nhập viện, chồng phát hiện một xấp tiền mặt trong ngăn tủ của bố chồng. Anh bỗng cầm tiền, gằn giọng hỏi tôi:
- Có phải em vẫn lén anh gửi tiền về cho bố đúng không?
- Đúng vậy, nhưng anh có phải lớn tiếng với em như thế không? Nếu không gửi tiền, lần này bố vào viện sao có tiền đóng trước viện phí?
- Anh cấm em biếu tiền bố rồi mà? Em có biết em làm vậy là đang hại bố không? Vì em gửi tiền nên bố mới có tiền đi chơi lô đề, cờ bạc rồi uống rượu say mà xảy ra tai nạn đó. Ngày trước bố nghiện rượu, cứ rượu vào là lại lớn tiếng quát tháo mẹ con anh, đập phá đồ đạc trong nhà. Ngày 30 Tết bọn đòi nợ còn tới khoắng cả nhà cả cửa đi vì bố nợ nần cờ bạc.
Khó khăn lắm bố mới cai được, nhưng đó là do có mẹ ở bên siết chặt tài chính. Giờ mẹ đi rồi, có tiền là ông lại đốt tiền vào những thú vui tai hại đó. Mấy chuyện này chẳng hay ho gì, em lại mới về làm dâu nên anh không kể, sợ em coi thường nhà anh vì có một người bố như vậy.
Nghe chồng kể tôi vừa giận vừa thương anh vừa tự trách bản thân. Nếu bố chồng có mệnh hệ gì chắc tôi sẽ dằn vặt, áy náy cả đời mất. Nhưng nếu anh nói rõ với tôi ngay từ đầu thì đã không có chuyện như ngày hôm nay, đã là vợ chồng với nhau chẳng nhẽ lại không nói thẳng được?
Sống không yên vì lỡ biết được bí mật của bố chồng Tôi cố gắng giữ bí mật, nhưng bố chồng liên tục dọa dẫm, chèn ép con dâu vì sợ chuyện riêng bị bại lộ. Tôi sống ở nhà chồng đến nay cũng đã được tròn 5 năm, suốt thời gian qua tôi luôn làm tròn bổn phận người con dâu, người vợ và là người mẹ chăm chỉ, luôn vun vén cho nhà...